Chương 978: Song Xà Tụng, Bông Hoa Hương (1)
Chương 978: Song Xà Tụng, Bông Hoa Hương (1)Chương 978: Song Xà Tụng, Bông Hoa Hương (1)
- Thông qua được khảo nghiệm của các tiên linh, ngươi có được tri thức uyên bác nhất, có được quyền lực lãnh đạo chủng tộc Tạo Vật Chủ.
Lãng Uyển Thần Vương tiếp tục nói.
Tân Mục vừa rồi còn có chút lo sợ bất an, nghe được câu này lập tức tinh thần gấp trăm lần.
- Trong thời gian hai ngày này, ngươi lưu tại nơi này, ta sẽ chỉ điểm ngươi phương pháp chiến đấu quan tưởng.
Lãng Uyển Thần Vương nói:
- Mặc dù hai ngày thời gian ngắn ngủi, nhưng ta tin tưởng lấy trí tuệ của Thánh Anh, đủ để nắm giữ đấu pháp quan tưởng chiến cơ bản, tốt nhất có thể làm đến kết hợp quan tưởng với nguyên khí tự thân của ngươi.
Tân Mục gầy trơ cả xương, lo lắng khí huyết của mình theo không kịp thần thức, vội vàng lấy ra Hồng Mông Nguyên Dịch, lấy ra một giọt nguyên dịch bắn vào thần tàng Linh Thai, bổ sung nguyên khí và thần thức.
Lãng Uyển Thần Vương thấy thế, không khỏi nhíu mày, nói:
- Ngươi đang trợ giúp Thúc Quân Thần Vương khôi phục nhục thân?
Tần Mục gật đầu.
- Thúc Quân Thần Vương đã già, quá hạn, mà lại bảo thủ, không cần thiết cứu hắn.
Lãng Uyển Thần Vương nói:
- Nếu ngươi không đành lòng ra tay, ta giúp ngươi diệt trừ hẳn, luyện chết hắn vẫn là rất dễ dàng.
Trong nguyên thạch, Thúc Quân nổi trận lôi đình, giận mắng Lãng Uyển Thần Vương tâm ngoan thủ lạt, không niệm tình đồng tộc.
Tân Mục lắc đầu nói:
- Ta đã đáp ứng Thúc Quân sẽ giúp hắn khôi phục đầu não thì nhất định sẽ làm được. Thần Vương, nếu ta là một người bội bạc, ngươi sẽ còn yên tâm để ta như vậy sao?
Lãng Uyển Thần Vương nghĩ nghĩ, lắc đầu.
Khí sắc Tần Mục thoáng khôi phục một chút, thần thức cũng giữ lại hai ba phần, đảm bảo mình có thể thôi động thần thức thần thông.
Lãng Uyển Thần Vương vận chuyển thần thức, từ từ quan tưởng, chỉ gặp một phù văn từ từ xuất hiện ở trước mặt nàng, từ hư đến thực, từ từ rõ ràng.
Tân Mục theo nàng từng điểm từng điểm học tập, cũng thử nghiệm dùng thần thức quan tưởng phù văn.
Lãng Uyển Thần Vương dạy rất là cẩn thận, mà Tân Mục cũng học cực nhanh, Lãng Uyển Thần Vương giao cho hắn đều là phù văn cơ sở, đối với điểm này, bản thân Tân Mục chính là đại hành gia, bởi vậy rất dễ dàng có thể vào tay.
Thậm chí, hắn còn có thể chỉ ra chỗ Lãng Uyển Thần Vương không đủ, bù đắp phù văn của nàng.
Bộ tộc Tạo Vật Chủ thường dùng thần thức truyền cho hậu bối kiến thức của mình, nhưng mà loại phương pháp này có cái tai hại, chính là khó phát hiện sai lầm của tiền nhân.
Lãng Uyển Thần Vương vứt bỏ điểm này, mà áp dụng phương thức vụng về nhất, nằm tay dạy bảo Tân Mục, cũng không áp dụng trực tiếp quán thâu tri thức.
Nàng cũng là muốn để Tần Mục chỉ ra chỗ sai thiếu sót của nàng.
Đối với phù văn cơ sở, Tạo Vật Chủ mặc dù có chút nghiên cứu, nhưng dù sao bọn hắn thân ở thế giới Bỉ Ngạn dài đến mấy chục vạn năm thậm chí trăm vạn năm, mà thân thời gian ở trong Thái Hư dài hơn, cực ít giao lưu với ngoại giới, chỉ có thể học trộm phù văn Vô Ưu Hương, bởi vậy tạo nghệ trên phù văn chưa bằng Tần Mục.
Nhưng mà tạo nghệ trên thần thức thần thông của bọn hắn thì xa không phải Tần Mục có khả năng với tới.
Lãng Uyển Thần Vương tuy nói là đang dạy hắn, kì thực là hai người đang học tập lẫn nhau.
Thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác thời gian một ngày đã trôi qua, Tần Mục đã có thể thuần thục quan tưởng các loại phù văn cơ sở, tâm niệm vừa động, thần thức đã sẽ cấu tạo ra phù văn.
Mà hẳn còn phát hiện, phù văn do thần thức và nguyên khí kết hợp biến thành, uy lực càng thêm kinh người, so với phù văn chỉ một nguyên khí hoặc là thân thức biến thành uy lực càng lớn hơn mấy lần!
Trong Thanh Vũ điện, Lãng Uyển Thần Vương dáng người phiêu dật, quan tưởng ra Thanh Xà, nàng đứng trên đầu rắn, đại xà tấn công, chém giết với Tân Mục.
Mà Tần Mục cũng đứng trên đầu một Bạch Xà do mình quan tưởng ra, quan tưởng ra các loại thần thông ngăn cản công kích của nàng, dung hợp đạo pháp thần thông sở học sở ngộ của mình lúc trước vào quan tưởng, cường hóa uy lực của thần thông.
Hai người thi triển ra các loại quan tưởng thần thông, phất tay chính là thiên hoa loạn trụy, vạch một cái chính là tỉnh không bắn ra, thần thức khẽ động, Thiên Hỏa giáng lâm, hỏa diễm đốt thế gian, thân thức lại cử động, thiên tướng lưu tinh, đất rung núi chuyển.
Bọn hắn quan tưởng ra từng cánh cửa, trong một cánh cửa chính là một thế giới, hai đại xà thanh bạch chở bọn hắn xuyên thẳng qua trong cánh cửa, du tẩu ở giữa từng thế giới quan tưởng ra, đi qua núi cao, vượt qua đại dương mênh mông, ghé qua sông băng đầm lầy, xuất quỷ nhập thần.
Cuối cùng, hai đại xà thanh bạch giao hợp quấn quanh, thân thể xoay quanh, làm cho thân hình bọn hắn càng ngày càng cao, càng ngày càng gần, các loại thần thông quan tưởng bay múa xung quanh bọn hắn, hóa thành các loại dị tượng, không ngừng va chạm, chôn vùi!
Tân Mục quan tưởng thần thông thiên biến vạn hóa, đem quan tưởng và Cổ Thần đại đạo hòa thành một thể, cùng Hậu Thiên Đại Đạo hòa thành một thể, thủ đoạn nhiều, làm cho Lãng Uyển Thần Vương cũng nhìn hoa cả mắt. Thanh Bạch Nhị Xà dây dưa làm cho thân hình bọn hắn càng ngày càng gần, thần thông va chạm cũng càng kịch liệt.
Rốt cục, bọn hẳn gần trong gang tấc, hai đầu đại xà quay quanh làm cho bọn hắn giống như là hai viên tinh thần xoay tròn lẫn nhau, bọn hắn giao thủ càng thêm kịch liệt, thần thông tầng tầng lớp lớp.
Đột nhiên, trong tay Tân Mục quan tưởng ra một đóa hoa cốt, đóa hoa kia chầm chậm nở rộ, muôn hồng nghìn tía, rất là mê người.
Cánh hoa phong phú, lần lượt tràn ra, nhuy hoa rút ra, mùi thơm nức mũi.
Lãng Uyển Thần Vương nhìn ra sơ hở, đưa tay một chỉ một cái lên mi tâm Tần Mục, thần thức xâm nhập trong cơ thể của hắn.
Ngay lúc này, đóa hoa tươi kiều diễm kia đưa đến trước mặt nàng, Tân Mục cười nói: - Tặng cho ngươi.
Lãng Uyển Thần Vương giật mình, thu tay lại, rút khỏi thân thức của mình, lạnh nhạt nói:
- Đây là tỷ thí, ta muốn kiểm tra ngươi tu hành hai ngày này, ngươi lại phân tâm, khiến cho ta thất vọng.
Nàng từ trong tay Tần Mục tiếp nhận đóa hoa tươi kiều diễm kia, xoay người sang chỗ khác đặt ở bên môi hít hà, mùi thấm thơm ngọt lan khắp phế phủ.
Lãng Uyển Thần Vương lộ ra vẻ tươi cười, chân trần từ trên đầu Thanh Xà đi xuống, thanh âm truyền đến:
- Sau này không thể như vậy... Chưa theo tới? thời gian đại tế đã tới.