Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân - Đường Quả Tuyết Sơn

Chương 63

So với những điệu nhảy nóng bỏng, điều họ cần hơn bây giờ là niềm vui khi được trao gửi tâm hồn và thể xác.

Tưởng Thừa Vũ trực tiếp bế Lâm Gia Thanh lên đi về phía phòng tắm, vài ba động tác đã cởi bỏ xong quần áo của nhau, mở vòi hoa sen ra.

Tấm lưng rộng lớn của anh ngăn nước lạnh lúc đầu, sau đó mới đặt Lâm Gia Thanh dưới màn mưa.

Khi nước ấm phả vào da thịt, Lâm Gia Thanh nhịn không được thoải mái thở dài.

Tiếp đó, Tưởng Thừa Vũ đặt tay lên mông cô rồi bế cô lên cao, vật nam tính sung huyết men theo vách thịt ướt át của cô cứ thế đâm thẳng vào bên trong.

Khoảnh khắc anh bất ngờ xông vào, kỳ thật cô có chút đau đớn.

Nhưng Lâm Gia Thanh hiểu được sự phù hợp giữa hai người, chút trướng đau ban đầu kia chẳng mấy chốc cũng biến thành sảng khoái.

Cô cũng rất muốn anh.

Tựa lưng vào tường gạch lạnh như băng, cô ẩn nhẫn thở dốc. Tay lại phối hợp ôm cổ Tưởng Thừa Vũ, dùng hành động ngầm cho phép anh tiến thêm một bước.

Tưởng Thừa Vũ cũng rất hiểu cô, cũng không hành động ngay mà ngược lại đi tìm môi cô, nhẹ nhàng mút mát, dẫn dụ cô thở ra chút đau đơn đang chịu đựng kia.

Máu huyết tràn ngập vật thể đang trướng đau dưới thân, ngay cả gân xanh cũng không ngừng đập.

Nhưng Tưởng Thừa Vũ cũng không vội.

Anh đặt Lâm Gia Thanh lên tường, tinh tế hôn cô, chờ anh cảm nhận được vách thịt siết chặt của cô dần dần thả lỏng, lúc này mới cử động thắt lưng bắt đầu chống đẩy vào điểm mẫn cảm của Lâm Gia Thanh.

Lưỡi thịt đâm vào động hoa, mỗi một tấc da thịt được anh nghiền qua đều là khoái cảm chồng chất.

Vật nam tính của Tưởng Thừa Vũ được trời ưu ái, quy đ*u to tròn, thân vật thô dài, trong kinh mạch rõ ràng chảy xuôi dục vọng trẻ trung khỏe mạnh, chôn sâu trong vách thịt của Lâm Gia Thanh hết rút ra rồi lại tiến vào.

Lâm Gia Thanh chỉ cảm thấy mình như bị kéo căng, bên trong được ủi phẳng, không ngừng tràn ra chất nhầy nhiệt tình, cầu xin nhiều hơn nữa.

Trong mỗi lần anh rút ra rồi lại tiến vào, tiếng nước dính nhớp cũng ngày càng rõ ràng.

Hai tay Tưởng Thừa Vũ trượt từ cánh mông Lâm Gia Thanh tới sau đùi, thuận thế vắt hai chân cô lại với nhau để quấn lấy thắt lưng mình.

Với tư thế này, điểm tựa duy nhất của Lâm Gia Thanh là dưới thân, hai chân đành bị động treo bên hông Tưởng Thừa Vũ.

Cô siết chặt eo và bụng, vách trong theo sự ma sát của vật nam tính từng chút co rút lại, mỗi lần co rút lại càng hút anh vào sâu hơn, chóp mũi cũng tràn ra tiếng rên rỉ sung sướng.

Vì muốn nghe giọng nói của cô, Tưởng Thừa Vũ liên tục thay đổi cách ra vào, nghiền ép, chốc chốc lại đụng mạnh khiến cô càng thêm ý loạn tình mê.

Đối với sự thổ lộ tình yêu thầm kín, anh vẫn có chút dè dặt.

Anh nói là sau khi xem cô khiêu vũ, nhưng thật ra có lẽ từ trước đó anh đã rung động rồi.

Suy nghĩ không khỏi trở về buổi chiều đầy tiếng ve kêu yếu ớt, nắng nóng như đổ lửa kia.

Lúc đó mối quan hệ giữa anh và Lâm Gia Thanh đã hòa hoãn đôi chút, cô đứng dưới mái hiên, đặt bàn tay nhỏ bé hơi mũm mĩm lên ghế của anh, không ngừng thở dài: “Chán chết được!”

Anh dời tầm mắt khỏi cuốn sách đang mở: “Cậu ồn ào quá.”

Lâm Gia Thanh: “Vậy cậu ra ngoài chơi với tôi đi.”

“Tôi không đi.” Anh cụp mi, nhìn cánh đồng xa xa đến cả không khí cũng bị phơi nắng đến vặn vẹo, “Nóng quá.”

Sau đó Lâm Gia Thanh đi, không bao lâu lại trở về, trong tay cầm thêm hai chai soda cam ướp lạnh, dửng dưng đi tới bên cạnh anh ngồi xuống: “Này, cho cậu.”

Cô nhét cho anh một chai, đặt nắp chai còn lại ở mép cửa sổ “Bụp” một tiếng đập xuống.

“Phốc”, hơi nước tụ tập trong chai nhanh chóng trào ra.

Lâm Gia Thanh vội vàng dùng miệng ngậm lấy dòng soda ngọt ngào.

Cô bị phơi nắng cả mùa hè mà làn da vẫn trắng nõn, vươn cổ ngửa lưng uống ừng ực không ngừng, sau đó cảm khái: “Soda ở đây ngon hơn nhiều so với ở nhà.”

Lại quay đầu nhìn anh, “Mau uống đi, uống xong sẽ mát mẻ ngay thôi.”

Ve sầu ở bên ngoài kêu vang không biết mệt mỏi.

Có mấy giọt nước chảy dài trên thành chai rỗng mà Lâm Gia Thanh đang cầm, trên trán cô cũng có vài giọt mồ hôi, trên người cô chỉ mặc chiếc áo dây mát mẻ và quần đùi, bờ vai và đùi trần trụi, cứ thế không chút kiêng dè lộ ra trước mặt anh. Lại vô tình áp sát vào vai và đùi anh.

Cô quay đầu dùng ánh mắt thúc giục anh, còn dùng đầu lưỡi liếm nước ngọt lưu lại trên môi.

Tưởng Thừa Vũ bỗng nhiên cảm thấy khô miệng.

Chai nước anh đang cầm rõ ràng lạnh lẽo, thế nhưng bàn tay lại bất giác nóng lên, cả người đều phát nóng.

Anh của năm mười tuổi không biết đó là cái gì.

Mãi đến rất nhiều rất nhiều năm sau, khi anh lần nữa chạm vào thân thể của người trước mặt, anh mới hiểu được hàm nghĩa chân chính của loại cảm xúc này.

Chỉ là nhìn cô, chạm vào cô, máu huyết anh giấu dưới da lại không nhịn được sôi trào, chạy loạn.

Nước nóng mờ mịt trong phòng tắm, tiếng nước nhỏ giọt, tiếng va chạm dính nhớp cùng tiếng rên rỉ mập mờ không ngừng vang vọng và vờn quanh trong không gian nhỏ hẹp này.

Đêm nay Lâm Gia Thanh hết sức phóng đãng, hết sức nhiệt tình.

Dưới thân cô không ngừng cắn nuốt, mở rộng hai chân kẹp lấy chiếc eo gầy gò của anh, hai cánh tay quấn lấy cổ anh, từ trong đôi môi hồng nhuận liên tục tràn ra tiếng rên rỉ khàn khàn ngọt ngào.

Nhiệt độ nước nóng bốc lên khiến hai gò má cô đỏ ửng, ngay cả đôi mắt cũng mang theo ánh sáng...

Ánh mắt Tưởng Thừa Vũ khóa chặt hai mắt mê ly của Lâm Gia Thanh, một tay nâng mông cô, một tay đẩy nách cô ra, ngón tay thô ráp nắm lấy ngực phải của cô vừa bóp vừa xoa, không ngừng cọ xát phần thịt mềm kia, dưới thân lại thô bạo ra vào.

Dịch thể trơn trượt bị mang ra khỏi cơ thể Lâm Gia Thanh, dính đặc ở chỗ giao hợp.

Tư thế lơ lửng khiến toàn thân Lâm Gia Thanh chỉ tập trung vào cánh tay Tưởng Thừa Vũ và hạ thân của hai người.

Cô tay chân mềm nhũn bám vào Tưởng Thừa Vũ.

Nước chảy tí tách không ngừng từ vai sau của anh nhỏ xuống, tưới lên thân thể của cô.

Trong phòng tắm, hai người vong tình quấn quít, mồ hôi của cả hai trộn lẫn trong nước nóng, không phân biệt được ai nóng bỏng hơn ai.
Bình Luận (0)
Comment