Muôn Đời Phi Thăng (Dịch)

Chương 7 - Kinh Thương Đại Phát Tài

Chương 7: kinh thương đại phát tài.

Nhìn xem biểu lộ vội vàng của hai tỷ muội Vương gia, Triệu Thăng mỉm cười, mở miệng nói:" Ta phụ trách phối chế nước hoa, các ngươi phụ trách tiêu thụ. Lợi nhuận mỗi nhà một nửa."

" Không có khả năng đó!" Vương Ngọc Yên thốt ra.

Triệu Thăng không nhanh không chậm nói ra: " không có gì là không thể! Ta cũng nghĩ hai vị cũng không nguyện ý để cho gia tộc của mình biết về việc này."

Lúc này hắn cơ hồ như đã nắm vững cục diện.

Dù sao kinh nghiệm thương trường của hai tỷ muội Vương gia quả thực còn quá ít, Triệu Thăng rất dễ đoán được ý nghĩ trong lòng hai nàng.

" Ngươi làm thế nào mà biết được điều đó?"

" Ô, thật là khó tin! Ngươi không phải người ."

Nghe được Triệu Thăng nói ra ý đồ của mình, sắc mặt của Vương Ngọc Yên lập tức đại biến, mà Vương Ngọc Kỳ cơ hồ đã bị dọa sợ.

Trong lòng của Triệu Thăng cũng là muôn phần căng thẳng thầm nghĩ , không thể tiếp tục kích thích đối phương, vạn nhất kích thích phản hiệu quả sẽ không hay.

Hắn mở miệng giải thích nói:" Nếu như Vương gia biết rõ chuyện này, ta nghĩ có mặt ở nơi đây cũng không phải hai vị."

Hai tỷ muội Vương gia lúc này mới hiểu được, nguyên lai nhóm của nàng đã bị đối phương nắm được yếu điểm một cách dễ dàng như vậy.

Sau khi bình tĩnh lại, Vương Ngọc Yên nghiêm tức nói ra: " Một nửa lợi nhuận quá cao, có thể hai tám, ta tám ngươi hai!"

Triệu Thăng lắc đầu nói:" không được, một nhà một nửa là giới hạn của ta. Dù sao nguyên vật liệu, nhân thủ cùng phối phương đều là của ta, mà lại nước hoa chế tác vô cùng phức tạp, để được một bình quả thực không dễ."

" Không có nhóm chúng ta, nước hoa, căn bản không đến được tay của tầng lớp tu tiên giả. Triệu công tử ngươi có đường dây tiêu thụ sao?"

Vương Ngọc Yên vừa phản bác xong, Vương Ngọc Kỳ bỗng nhiên xen vào một câu:" Nếu để cho gia gia của ta biết được việc này, ngươi đừng nghĩ có thể kiếm được một viên linh thạch nào, chỉ sợ cái mạng nhỏ cũng không còn.

" A, như thế cũng được coi là lý do . Cũng được, ta lui một bước , chúng ta chia bốn sáu."

" Không được.."

Sau nửa canh giờ, trải qua một phen tranh luận về sau, song phương cuối cùng quyết định chia ba bảy. Mặt khác Triệu Thăng cũng có thể bày tỏ cho hai tỷ muội Vương gia "ký sổ".

Sau khi đàm phán thành công, quan hệ của Triệu Thăng bất tri bất giác đã kéo gần hơn với hai tỷ muội. Mà đây cũng là mục đích lớn nhất.

Mặc dù kế hoạch nửa đường có biến, nhữn cũng xem như chó ngáp phải ruồi. Có " Sinh ý" trên làm muối quan hệ, qua hệ của song phương càng ngày càng thân thiết mà thôi, đến cuối cùng hết thảy đều thuận lý thành chương.

Đang thương lượng về cách thức buôn bán nước hoa, Triệu Thăng bỗng nhiên lườm ngoài đình một cái , đột nhiên hỏi: " Người mang tới có thể tin tưởng được hay không?"

Vương Ngọc Yên nghe vậy liền sững sờ , tiếp đó gật gật đầu, kiên định nói ra : " Vương tứ là một tay cha ta bồi dưỡng từ nhỏ mà ra. Tuyệt đối không phản bội hai tỷ muội chúng ta!"

" Lệnh tôn bây giờ nhưng là còn tại a ?" Triệu Thăng thăm dò hỏi.

Kinh nghiệm sống của Vương Ngọc Yên tuy rằng có hữu hạn, nhưng bản tính vô cùng thông minh, lập tức hiểu ngay trong lời nói của Triệu Thăng có hàm ý khác, rất nhanh nói ra: " Gia phụ hiện tại đang không có ở trong nhà , chí ít cũng phải nửa năm nữa mới về."

n

Triệu Thăng nghe xong gật gật đầu, trong lòng lập tức buông xuống sát ý với Vương Tứ.

Cùng lúc đó, ngoài đình viện Vương Tứ âm thầm nới lỏng cơ thể .

Bởi vì ngay Tại vừa rồi, trên người vị Triệu công tử kia đột nhiên phát ra một cỗ kiếm ý vô cùng Cường đại và sắc bén , bỗng nhiên khóa chặt hắn.

Trong nháy mắt đó, toàn thân thể hắn bị cỗ kiếm ý này phong tỏa, trong lòng hắn bỗng nhiên sinh ra một loại ảo giác, phảng phất như đang đối diện với một vị kiếm tông cảnh giới tiên thiên Tông Sư.

" thật là một người trẻ tuổi này vô cùng đáng sợ !" Vương tứ sợ hãi không thôi, không nhịn được mà nói :" Hẳn người này đã tấn thăng Tiên Thiên cảnh?"

Vương tứ tuyệt đối nghĩ không ra, Triệu Thăng chi có kiếm ý cường đại của tiên thiên cảnh .

Hắn hao hết chân khí toàn thân, cũng chỉ có thể xuất sử một chiêu tương đương với một vị kiếm tông tiên thiên tông sư .

Mà chiêu này chính là sát chiêu cuối cùng của Triệu Thăng, một chiêu này có thể giết bất cứ ai ở cấp bậc dưới Tiên Thiên.

Từ hôm nay trở về sau liên minh hợp tác buôn bán giữa ba người chính thức được hình thành.

Rất nhanh, bên trong Triệu gia bảo đột nhiên xuất hiện một khu công xưởng vô cùng bí mật , đồng thời cũng có vô số tộc nhân của Triệu gia bỗng nhiên không thấy tung tích nhưng cũng không ai thắc mắc, người hiểu chuyện thì có thể biết được là họ đã đi vào xưởng để chế tác nước hoa.

Cùng lúc đó, Triệu Thăng lấy cớ Vương gia tỷ muội còn chưa có kinh nghiệm kinh doanh và buôn bán, nhất định phải đi theo hai người đồng hành để tiêu thụ hàng hóa .

Cứ như vậy, ba người cải trang qua cách ăn mặc , rồi tuần tự đi vào các phường thị của người tu tiên trong Lương Quốc, bắt đầu bán ra một số lượng lớn nước hoa .

Khi này ba người mấy lần gặp lại, nhưng cũng dựa vào kinh nghiệm ứng phó của Triệu Thăng lên đã tai qua nạn khỏi, cũng có thể gọi là hữu kinh vô hiểm.

Ba người sở dĩ không bán lẻ, là bởi vì Triệu Thăng biết rõ nếu truy xét kỹ thì nước hoa chế tác cũng không quá phức tạp, Căn bản là không thể nào lọt qua mắt của Tu Tiên giả , dù sớm hay muộn thì phối phương cũng sẽ bị lộ ra , bọn hắn chỉ có thể lợi dụng ưu điểm để kiếm tiền lời một cách nhanh nhất.

Vương gia tỷ muội chỉ đơn thuần là nghĩ bán số lượng ít thì có thể lâu bị tiết lộ, chỉ có thể nói suy nghĩ của các nàng thật quá đơn giản.

Chỗ tốt của nước hoa biểu hiện quá rõ ràng, bởi vậy việc kinh doanh của ba người vô cùng thuận lợi, công việc buôn bán rất nhanh đã đi vào quỹ đạo.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, trong nháy mắt đã bốn tháng trôi qua.

Bên trong đoạn thời gian này, thú thật ba người đã kiếm lời quả thật là đầy bồn đầy bát, đoán chừng còn vượt qua cả dự đoán của lúc trước .

Nhưng mà, Vương Ngọc Yên cùng Vương Ngọc Kỳ hai người thủy chung vẫn là khuôn mặt rầu rĩ .

Bởi vì đã có thông tin về một thế lực nào đó đã biết về đối phương.

Quả nhiên, so sánh với việc luyện đan chế tác nước hoa thật vô cùng đơn giản.

Triệu thăng cũng không thèm để ý đến cái thiệt thòi nhỏ nhặt ý.

Hắn chỉ dùng hai ngày là đã có thể thăm dò được tính cách của hai tỷ muội.

Tỷ tỷ Mưu trí thông minh, những tính cách thì vô cùng tham tiền. Còn muội muội thì tính tình gấp gáp, ham hư vinh, lại thích ăn ngon mặc đẹp.

Trải qua bốn tháng sớm chiều ở chung, quan hệ của hắn và Vương Gia Tỷ Muội cũng tăng lên một cấp bậc lớn. Muội muội Vương Ngọc Kỳ càng là đối với hắn đã có tình căn sâu nặng, đã lâm vào vòng xoáy của tình yêu không thể kiềm chế.

Sở dĩ tiến độ nhanh như vậy, đều là do một tay mưu kế của Triệu Thăng, hắn đã áp dụng đúng hai công thức yêu đương do kiếp trước truyền lại.

Một là (tài sắc động nhân tâm )

Hai là ( ứng cầu Như Nguyện ) nàng muốn đi đâu ta đưa nàng đi nơi đó , nàng muốn ăn gì ta mua thứ đó cho nàng, trong lòng nàng đầy tang thương ta cùng nàng Du Sơn Ngọa Thủy .

Một người vừa anh tuấn tiêu sái lại thông minh tuyệt đỉnh, mà có thể hạ thấp thân phận , cả ngày quanh quẩn bên người, đùa nghịch cho ngươi vui vẻ. Mỗi ngày đều mang cho ngươi những món ăn ngon cùng với y phục Hoa Lệ.

Thử hỏi trên đời có mấy nữ nhân thoát khỏi được sự dụ hoặc này.

Vương Ngọc Kỳ thì đã như cá nằm trên thớt. Tỷ tỷ Vương Ngọc Yên có vẻ như tính tình kiên định hơn, nhưng những lúc làng nhìn về phía triệu Thăng, cũng tản mát ra một tia hào quang khó mà nhận biết.

" Tám trăm linh ba, tám trăm linh bốn, tám trăm linh năm..."

Tại một Nhã gian được bày biện vô cùng sang trọng, thần sắc của Vương Ngọc Yên vô cùng nghiêm túc, nhẩm đọc trong miệng tất cả những linh Thạch mà họ kiếm được trong chuyến đi lần này .

Mà trước mặt nàng chất đầy một đống linh thạch.

Lức này ngồi bên cạnh nàng , là Vương Ngọc Kỳ, không nhịn được mà phàn nàn nói :" Ngọc Yên Tỷ , ta quả thực là không muốn đếm nữa Tổng cộng là tám trăm năm mươi bốn khối linh thạch, Tỷ tỷ cũng kiểm kê đến mấy chục lần. Chẳng lẽ còn không đủ sao ?"

" tám trăm linh chín ,tám trăm mười..."

Vương Ngọc Yên không có phản ứng gì với lời nói của muội muội, vẫn không nhanh không chậm mà đếm số linh thạch trên bàn.

Vương Ngọc Kỳ lập tức có chút cáu kỉnh, rồi cao giọng nói:" Chí Tần ca nói, phân cho hắn hai trăm bốn mươi khối linh thạch liền ổn rồi, còn số lẻ hai tỷ muội chúng ta cứ cầm lấy".

Bình Luận (0)
Comment