Muôn Vàn Cưng Chiều - Tống Cửu Cận

Chương 114

Thẩm Tinh Yểu thuận theo lực kéo của anh, cả người nghiêng về phía

anh. Anh ngồi, cô đứng, sự đầy đặn m.ềm m.ại vô tình chạm phải sống mũi cao thẳng của anh. Thẩm Tinh Yểu không nhịn được khẽ kêu lên một tiếng, giọng điệu vừa nũng nịu vừa mang theo chút bất mãn nhàn

nhạt: “Mũi anh cứng quá, đau…”

 

Lời vừa dứt, cả người cô bỗng nhiên bị ôm chặt rồi ấn xuống nệm giường, đôi môi Ngụy Kính Nhất lập tức phủ lên.

 

Anh dùng sức m.út lấy cánh môi cô, ở khe hở giữa hai bờ môi khẽ khàng

trêu ghẹo, day dưa chán chê rồi mới hoàn toàn cạy mở hàm răng cô, đưa đầu lưỡi vào, quấn lấy lưỡi cô, hoàn toàn không chút nương tình mà chiếm đoạt không khí trong khoang miệng cô, hai người hôn nhau triền

miên khó rời.

 

Vốn hơi thở của Thẩm Tinh Yểu đã không bằng Ngụy Kính Nhất, giờ lại bị anh đè nặng, mạnh mẽ chiếm đoạt như vậy, rất nhanh không theo kịp, cô khẽ nức nở đưa tay đẩy vai anh, muốn anh chừa cho cô một chút

dưỡng khí để thở. Ngụy Kính Nhất mở mắt, nhìn đôi mắt ngấn nước

 

xinh đẹp kia, gò má trắng nõn đã nhuốm màu đỏ ửng, thế là môi lưỡi khẽ lùi lại một chút. Thẩm Tinh Yểu lập tức nắm lấy cơ hội hít từng ngụm từng ngụm không khí, nhưng ngay khi cô vừa hít đầy một hơi, người kia

lại lần nữa áp tới.

 

Hơn nữa còn dây dưa sâu hơn, lại một lần nữa hút cạn toàn bộ không khí. Anh dường như cố ý, mỗi lần đều hút sạch không khí trong khoang miệng cô, sau đó lại để cô thở, rồi lại hút, lại để thở, lại hút. Thẩm Tinh

Yểu bị hôn đến môi sắp tê dại, nhưng anh vẫn không biết mệt. Một lúc sau, anh không còn thỏa mãn với việc chỉ hôn môi.

Bàn tay nóng rực chạm đến chiếc cúc áo xoắn tinh xảo trên cổ áo cô, từ lúc trước, anh đã để ý đến chiếc cúc áo này rất lâu rồi.

 

Ngón tay thon dài linh hoạt vô cùng, chỉ vài ba động tác đã khéo léo cởi được nó ra, để lộ làn da trắng nõn bên trong, môi lưỡi lập tức phủ xuống.

 

 

Sống lưng Thẩm Tinh Yểu đột nhiên căng cứng, khẽ nhấc lên khỏi nệm giường: “Ngụy Kính Nhất…”

 

Ngụy Kính Nhất đan tay anh vào tay Thẩm Tinh Yểu, siết chặt: “Anh đây.”

 

 

Cúc áo xoắn thì dễ cởi, nhưng những chiếc cúc phía sau lại không hề dễ dàng. Sự kiên nhẫn của Ngụy Kính Nhất gần như đã cạn kiệt. Thẩm Tinh Yểu thấy mắt anh đỏ ngầu, sợ anh không kiểm soát được mà xé rách

sườn xám của mình, vội vàng nói: “Em… em tự cởi…”

 

Thẩm Tinh Yểu cảm thấy cô như một chiếc thuyền con giữa dòng sông cuồn cuộn vô tận, bị sóng lớn đánh cho tơi tả, chao đảo dữ dội.

 

 

Vài lần sau đó, Thẩm Tinh Yểu kiệt sức nép vào lòng Ngụy Kính Nhất.

 

Ngụy Kính Nhất yêu chiều h.ôn lên ch.óp m.ũi ửng hồng của cô, bỗng nhiên đứng dậy bế bổng cô lên. Thẩm Tinh Yểu vốn tưởng anh định bế cô vào phòng tắm, nào ngờ lại không phải, cô không khỏi hỏi: “Đi đâu

vậy?”

 

Ngụy Kính Nhất cúi mắt, giọng nói khàn đặc sau cơn mây mưa: “Thay bộ khác.”

 

 

Thẩm Tinh Yểu trừng lớn mắt, cô tuyệt đối không tin anh nói thay bộ khác chỉ đơn thuần là mặc cho anh xem. Ngụy Kính Nhất hiểu rõ suy nghĩ của cô, khẽ nhếch môi, đồng thời cũng bước vào phòng thay đồ,

nhìn mười một bộ sườn xám còn lại bên trong, nói: “Chọn một bộ đi.”

 

Thẩm Tinh Yểu không khỏi rùng mình, thương lượng với anh: “Hôm nay thử một bộ thôi được không?”

 

Ngụy Kính Nhất nhướng mày: “Không được.”

 

 

Thế là, dưới sự nửa ép buộc của Ngụy Kính Nhất và sự nửa thỏa hiệp của Thẩm Tinh Yểu, cuối cùng cô vẫn thay một bộ khác. Đương nhiên, bộ này mặc vào chưa được vài phút lại lần nữa bị lột xuống. Những hành

động mãnh liệt như vậy không khỏi làm cô nhớ tới lần trước, cũng là ở trong phòng thay đồ.

 

Thẩm Tinh Yểu đã mệt đến mức cảm thấy thở thôi cũng là một điều xa xỉ. Khi nhìn thấy ánh mắt Ngụy Kính Nhất lại quét về phía những bộ

sườn xám, giọng cô lập tức nghẹn ngào xen lẫn tiếng khóc nức nở: “Thôi đi, thật sự thôi đi mà, lần sau nhé, được không?”

 

Chỉ một bộ sườn xám thôi mà đã có thể làm tới mấy lần, cái eo này của cô còn muốn nữa không…

 

 

Group chat của nhân viên Ngụy thị. “BÁO!!!!”

“Hóng!”

 

“Tối nay 5 giờ tan làm, Ngụy tổng mời xem phim!!” “Vãi chưởng!! Thật hay giả??”

“Đương nhiên là thật! Trưởng phòng chúng tôi nói thế!” “Trưởng phòng chúng tôi cũng nói vậy!”

“Xem phim gì thế??” “Thời Vũ!!”

“Thời Vũ? Nghe quen quen…”

 

“Đương nhiên là quen rồi! Chẳng phải là bộ phim bà chủ của chúng ta tham gia diễn xuất sao!!!”

 

 

“Nhớ ra rồi, nhớ ra rồi!!!”

 

“Chứ còn gì nữa, không thì sao sếp lại tự dưng mời mọi người xem phim?”

 

“Ghen tị chết mất! Ngụy tổng của chúng ta rốt cuộc là loại chồng tuyệt thế nào đây!!”

 

“Ngụy tổng sau khi cưới vợ thay đổi thật sự rất lớn!” “A a a a a a a a a a a CP của tôi ngọt quá đi!!!”

“Kinh ngạc! Công ty chúng ta thế mà lại có fan CP của Đấu Chuyển Tinh Nhất (Ngụy Kính Nhất & Thẩm Tinh Yểu)!!!”

 

“Chuyện này có gì lạ đâu??? CP này mà không ship thì đúng là phí của trời!!!”

 

 

“Từ lúc công ty bày đầy tạp chí của Tinh Yểu, tôi đã biết sếp của chúng ta đích thị là một tên cuồng vợ rồi!”

 

“Trên cây chanh có quả chanh! Dưới gốc chanh có bạn và tôi! (ý chỉ sự ngưỡng mộ, ghen tị)”

 

“Tin mới nhất, có thể dẫn theo người nhà!! Không giới hạn!” “!!!!!!!!”

“Thật hay giả???”

 

 

“Đương nhiên là thật!” “Tôi yêu Ngụy tổng!!”

“Phải là yêu bà chủ mới đúng!!!”

 

Buổi trưa, tất cả nhân viên dựa theo lịch trình của mình đã nhận được vé

xem phim ở các suất chiếu khác nhau. Không chỉ nhân viên ở tổng công ty nhận được vé, mà các chi nhánh công ty cũng nhận được. Tập đoàn Ngụy thị không thiếu fan CP Đấu Chuyển Tinh Nhất, “đường” lớn như

vậy mà không chia sẻ, các cô còn có thể coi là chị em tốt được sao!!

 

Vì thế, dưới sự nỗ lực của rất nhiều fan CP, toàn bộ super topic (diễn đàn fan) của Đấu Chuyển Tinh Nhất đều đã biết Ngụy tổng mời toàn bộ nhân

viên công ty đi xem phim của Thẩm Tinh Yểu! Rất nhanh, cả trong giới lẫn ngoài giới đều biết chuyện này! Không ngoài dự đoán, fan CP lại được một phen “quắn quéo”! Toàn bộ tập đoàn Ngụy thị! Ngụy tổng đúng là chơi lớn!!! Quả thực quá sủng! CP đời thực thế này mà không

“đẩy thuyền” thì đúng là thiên lý khó dung!!

 

Nhờ hành động hào phóng này của Ngụy Kính Nhất, doanh thu phòng vé của 《Thời Vũ》 có thể nói là như gấm thêm hoa.

 

Thẩm Tinh Yểu trong 《Thời Vũ》 tổng cộng chỉ có hơn mười phút lên hình, nhưng mỗi một khung hình đều đẹp đến nghẹt thở. Cư dân mạng

cũng phát hiện ra, Thẩm Tinh Yểu trong “Thời Vũ” không chỉ có chín bộ sườn xám, mà tổng cộng là mười hai bộ! Hơn mười phút lên hình mà có

tới mười hai bộ sườn xám! Tuyệt đỉnh! Mỗi một bộ sườn xám đều được Thẩm Tinh Yểu thể hiện ra một phong vị khác nhau! Mặc dù hôm qua

Thẩm Tinh Yểu vừa mới lên hot search vì sườn xám, nhưng điều đó hoàn toàn không ảnh hưởng gì, cô lại một lần nữa đưa tạo hình sườn

xám dân quốc lên hot search!

 

Ngày đầu tiên công chiếu, doanh thu phòng vé của 《Thời Vũ》 trực tiếp phá ba trăm triệu! Có thể nói là một khởi đầu tốt đẹp!

 

《Thời Vũ》 hoàn toàn nổi đình nổi đám. Ngoài nam nữ chính, Thẩm Tinh Yểu cũng trở nên cực kỳ nổi tiếng, đến nỗi Phùng Đào chỉ trong một tuần ngắn ngủi đã nhận được hơn chục kịch bản có bối cảnh dân

 

quốc. Tài nguyên của Thẩm Tinh Yểu đã không thiếu, nay lại càng có thêm hàng loạt tài nguyên tìm đến.

 

Sau 《Thời Vũ》, ngoài việc quay quảng cáo đại ngôn, chụp tạp chí, Thẩm Tinh Yểu dành nhiều thời gian hơn cho việc thiết kế thời trang của mình. Dòng sản phẩm nam “Tinh Thần” ra mắt nửa đầu năm có thể nói

là cung không đủ cầu. Năm sau, họ còn dự định tung ra mẫu mới, đồng

thời các sản phẩm nữ mới cũng không thể chậm trễ.

 

 

 

Thoáng cái đã đến Đông Chí.

 

Sau khi bàn bạc, hai người quyết định tự làm sủi cảo ở nhà để đón Đông Chí.

 

Buổi trưa hai người ngủ một giấc, Thẩm Tinh Yểu dậy cùng lúc với Ngụy Kính Nhất.

 

Ngụy Kính Nhất vào bếp, trước tiên nhìn qua cục bột đã ủ từ trước, rửa sạch tay rồi khẽ ấn thử, bột nở khá tốt. Anh xoay người thì thấy Thẩm

Tinh Yểu vẻ mặt vẫn còn hơi ngái ngủ, cười nói: “Nếu còn buồn ngủ thì ngủ thêm chút nữa đi, không vội.”

 

Thẩm Tinh Yểu cố gắng chớp chớp mắt: “Không ngủ nữa, em phụ anh.”

 

 

Ngụy Kính Nhất thấy vậy cũng không khăng khăng nữa, thực ra trong lòng anh vẫn mong cô có thể ở lại.

 

Thẩm Tinh Yểu chắc chắn là không biết trộn nhân, nên cô chỉ giúp anh

rửa sạch rau củ, sau đó định cầm dao thái một chút. Nhưng còn chưa kịp chạm vào dao đã bị Ngụy Kính Nhất gọi lại: “Đừng động vào, để anh.”

 

Thẩm Tinh Yểu nắm lấy cán dao: “Thái rau thì em vẫn làm được.” “Anh biết em làm được, nhưng anh xót.”

Thẩm Tinh Yểu cắn môi, cười có chút ngượng ngùng: “Vậy… vậy được rồi.”

 

Ngụy Kính Nhất thấy dáng vẻ ngượng ngùng của cô, cười cúi đầu hôn lên mũi cô một cái: “Lại đây giúp anh buộc tạp dề.”

 

 

Thẩm Tinh Yểu “Vâng” một tiếng, lập tức đặt dao xuống qua giúp anh buộc tạp dề.

 

Ngụy Kính Nhất trộn nhân chay và nhân thịt hỗn hợp. Nhân chay có thì

là, cần tây, nấm hương, cải trắng, đậu phụ non. Nhân thịt hỗn hợp thì có thịt heo, thịt cá, thịt thăn, thêm vào hành gừng băm nhỏ, muối, bột ngũ vị hương cùng với dầu mè, trứng gà rồi trộn đều. Mặc dù còn chưa cho vào nồi, mùi thơm hấp dẫn đã lan tỏa ra.

 

 

Anh rắc một lớp bột mì lên thớt, sau đó lấy cục bột đã ủ men xong ra, nhào nhẹ một lúc rồi cán thành từng miếng vỏ sủi cảo hình tròn.

 

Thẩm Tinh Yểu xem mà mắt tròn xoe, sao cái gì anh cũng biết làm vậy!

 

 

Sau khi cán xong vỏ sủi cảo, Ngụy Kính Nhất mới bắt đầu chính thức gói sủi cảo.

 

Cho nhân vào xong, ngón tay thon dài khéo léo miết các mép vỏ, xoay một vòng rồi lại một vòng tạo thành một chiếc bánh sủi cảo hình thỏi

vàng nhỏ xinh xắn và đầy đặn.

 

Thẩm Tinh Yểu thấy anh gói liên tiếp mấy cái, không nhịn được lấy điện thoại ra quay lại một đoạn video anh làm sủi cảo, khoảnh khắc như thế

này nhất định phải ghi lại!!

 

“Em cũng muốn gói, anh dạy em đi.” Cất điện thoại xong, Thẩm Tinh Yểu nói với anh.

 

 

Ngụy Kính Nhất vui vẻ vô cùng: “Được.” Rồi anh cầm tay chỉ việc cho cô.

Mấy cái đầu tiên cô gói trông thật sự không đẹp mắt lắm, cái thì không miết chặt, cái thì lại bị hở nhân. Về sau càng gói càng thuần thục, nhìn

lại mấy cái gói lúc trước, chính Thẩm Tinh Yểu cũng thấy chê, nhân lúc Ngụy Kính Nhất không để ý, cô đưa tay gạt mấy cái đó ra để riêng một bên.

 

 

Tuy Ngụy Kính Nhất không nhìn cô, nhưng nhất cử nhất động của cô luôn bị anh để ý qua khóe mắt. Ngụy Kính Nhất đương nhiên thấy được hành động nhỏ của cô, không khỏi cong môi cười một cái.

 

 

Sau khi làm xong, Thẩm Tinh Yểu cũng trộm liếc nhìn Ngụy Kính Nhất một cái. Vừa nhìn đương nhiên là thấy được khóe miệng cong lên của anh, biết ngay hành động vừa rồi của cô đã bị anh thấy được, cô giải thích một cách rất có lý: “Mấy cái đó xấu quá, ảnh hưởng mỹ quan.”

 

 

Lúc này Ngụy Kính Nhất mới thật sự không nhịn được bật cười. “Thật ra cũng không xấu lắm đâu.”

“Rõ ràng là xấu mà, vậy mấy cái đó lát nữa anh ăn nhé.”

 

 

Ngụy Kính Nhất cười gật đầu: “Được, anh ăn. Em gói, anh sẽ ăn.”

 

Thẩm Tinh Yểu cũng cười: “Vậy em sẽ nhìn anh ăn.”

 

 

Ngoài cửa sổ, gió lạnh vẫn thổi buốt giá, nhưng trong phòng lại ấm áp lan tỏa. Hai vợ chồng ngồi ở bàn ăn trong phòng khách, cùng nhau gói sủi cảo, trò chuyện. Ánh đèn vàng ấm áp trên đầu chiếu xuống, tạo nên một không khí ấm cúng không lời nào tả xiết. Thẩm Tinh Yểu ngước mắt

nhìn Ngụy Kính Nhất một lần nữa, trong lòng dâng lên một sự thỏa mãn khác lạ. Đông Chí là phải cùng người mình thích trải qua như thế này.

Bình Luận (0)
Comment