Ngụy Kính Nhất đi qua, một tay bế bổng Thẩm Tinh Yểu từ trên giường lên. Thẩm Tinh Yểu không kiểm soát được, kinh ngạc kêu lên: “Có camera đó!”
Ngụy Kính Nhất cười khẽ: “Còn che mà, họ không thấy được đâu.”
Thẩm Tinh Yểu liếc nhìn về phía camera, quả nhiên vẫn còn che khăn mặt, lập tức thả lỏng không ít.
Phòng livestream:
——???????
—— A a a a a a a a lời lẽ ong bướm gì đây!!
—— Sáng sớm tinh mơ!!!
—— Tố cáo! Lầu trên nói chuyện bậy bạ! Đề nghị xóa đi!!
—— Ha ha ha ha ha tôi sai rồi, tôi sai rồi, đừng xóa tôi!
—— Cái khăn mặt đáng ghét! Mau tự giác lăn xuống cho tôi!
—— Vì sao tôi là một fan only lại cười kiểu dì thế này?
—— Được rồi chị em, bạn không phải một mình đâu!
Ngụy Kính Nhất ôm cô đến phòng tắm, bỗng nhiên nghe thấy dưới lầu Thẩm Vi Thanh gọi: “Anh rể! Ê-kíp đạo diễn đến rồi!”
Thẩm Tinh Yểu nói: “Anh xuống trước đi, lát nữa em xuống sau.”
Ngụy Kính Nhất hôn lên má cô một cái, vừa rửa mặt xong, mát lạnh, m.ềm m.ại: “Được.”
Ê-kíp chương trình thực ra không hề biết, vị khách đầu tiên đến nhà hai vợ chồng họ lại chính là Thẩm Vi Thanh. Nói thật, lúc nhìn thấy Thẩm Vi Thanh, cơn buồn ngủ của họ tan biến. Thế là 8 giờ vừa đến, họ lập tức
vác thiết bị chạy lên. Quả nhiên mở cửa ra là Thẩm Vi Thanh, camera lia tới, một sự bùng nổ nhan sắc mãn nhãn a a a a a a a!
“Các anh chị vào trước đi, dép lê ở trong tủ giày đó.”
“Cứ lắp đặt thiết bị trước đi ạ, chị em và mọi người còn ở trên lầu.”
Thẩm Vi Thanh vô cùng tự nhiên mà tiếp đãi họ.
Khi ê-kíp đạo diễn bắt đầu lắp đặt thiết bị, Ngụy Kính Nhất xuống lầu. Nhân viên công tác: “Anh Ngụy, chào buổi sáng.”
Ngụy Kính Nhất: “Chào buổi sáng, vất vả rồi.” Nhân viên công tác: “Không vất vả, không vất vả.”
Ngụy Kính Nhất cùng nhóm nhân viên công tác nói chuyện đơn giản vài
câu rồi đi về phía Thẩm Vi Thanh. Thẩm Vi Thanh đã cắm cúi ăn sáng, còn múc sẵn cho cả hai người họ. Cậu uống một ngụm cháo, ngẩng đầu nhìn anh: “Chị em đâu? Đang rửa mặt à?”
Ngụy Kính Nhất “Ừm” một tiếng, thấy cậu ăn hơi vội, nói: “Ăn chậm một chút, cẩn thận nóng.”
—— A a a a a a ngọt quá đi!!
—— Ái chà… Tôi không dám hó hé gì luôn!
—— Cảm giác Ngụy tổng cưng Thanh Thanh quá!
—— Dù sao cũng là em vợ duy nhất mà!
—— Nghe nói hai nhà Thẩm – Ngụy là gia đình thế gia, nói ra thì, Yểu Yểu và Thanh Thanh,xem như được Ngụy tổng nhìn lớn lên nhỉ?
—— Hu hu hu hu hu hu nói như vậy thật là một tình yêu tuyệt mỹ!
Đang nói chuyện, Thẩm Tinh Yểu cũng đã rửa mặt xong xuống lầu. Đầu tiên cô nhìn thấy các nhân viên công tác đang lắp đặt thiết bị quay phim
trong phòng khách, cô chào hỏi.
“Chị, mau tới ăn sáng.” Thẩm Vi Thanh gọi. Ngụy Kính Nhất quay đầu nhìn cô: “Lại đây.”
Thẩm Tinh Yểu đi qua, ngồi xuống bên cạnh Ngụy Kính Nhất. Anh đẩy bữa sáng về phía cô một chút, sau đó đứng dậy, như thường lệ dịu dàng búi tóc đơn giản cho cô. Thầy quay phim chính đi theo lia một cảnh đặc tả.
Thẩm Tinh Yểu hơi cúi đầu ăn cháo nóng, Ngụy Kính Nhất đứng sau lưng cô, búi tóc cho cô, động tác vô cùng thành thạo.
Cảnh này không khỏi làm một số “fan mẹ” chân chính nhớ tới hơn hai
mươi năm trước, trong nhật ký tân hôn của vợ chồng Vọng-Tinh, Thẩm Vọng Tân cũng đã từng búi tóc cho Tô Tinh Dã như vậy, trên bờ cát, tết một bím tóc xương cá vô cùng xinh đẹp.
—— Ha ha ha ha ha Thanh Thanh bình tĩnh ghê, liếc mắt một cái rồi lại cúi đầu ăn cháo.
—— Chắc là loại “cẩu lương” này đã ăn nhiều rồi.
—— Thẩm Vi Thanh: Haizz, quen rồi, quen rồi.
—— Tôi cũng muốn có một người chồng có thể dịu dàng búi tóc cho tôi như vậy.
—— Sáng sớm cơm còn chưa ăn mà tôi đã bị “cẩu lương” làm no căng rồi.
Thẩm Vi Thanh ăn xong, Đại Tráng cũng đã nhắn WeChat tới: “Chị, anh rể, Đại Tráng tới đón em rồi, em đi trước nhé.”
Thẩm Tinh Yểu: “Ừm, đi đi.”
“Trên đường chú ý an toàn.” Ngụy Kính Nhất nói. “Anh rể, tối nay em muốn ăn sườn xào chua ngọt.”
“Biết rồi, về anh làm cho.”
“Ok! Đi đây!” Thẩm Vi Thanh mãn nguyện rời đi.
Một số fan Thanh Phong dậy sớm nghe tin liền chạy qua, còn chưa kịp nhìn được mấy phút thì người đã muốn đi, khóc không ra nước mắt.
Nhưng khi nghe cậu nói sau đó muốn ăn sườn xào chua ngọt, nói cách khác, tối nay cậu còn qua nữa? Nghĩ đến đây, họ lập tức được an ủi! Mà
nói chứ, chị gái và anh rể của Thanh Thanh thật sự rất cưng cậu ấy, Thanh Thanh ở trước mặt họ thật sự giống như một đứa trẻ con, còn biết làm nũng nữa! Thử hỏi, ngoài chương trình này ra, còn có chương trình nào quay được cảnh Thẩm Vi Thanh làm nũng không? Không có!!
Chương trình này nhất định phải được các Fan “khóa chặt”!
…
Ê-kíp chương trình không giới hạn thời gian và số lượng khách mời của
các cặp đôi. So với sự náo nhiệt ở nhà của mấy cặp vợ chồng khác, nhà họ lại yên tĩnh hơn hẳn, vì buổi sáng họ không có mời khách. Ăn sáng xong, hai người an vị trên sofa. Ngụy Kính Nhất ôm laptop xử lý văn kiện, Thẩm Tinh Yểu thì kê trên bàn trà vẽ bản thiết kế của cô. Đã chào
hỏi trước, nên quay phim cũng không quay tác phẩm thiết kế của cô vào livestream, khán giả chỉ có thể thấy cô vẽ vời nguệch ngoạc trên một tờ giấy nháp, cụ thể đang làm gì thì không rõ lắm.
Ánh nắng buổi sáng vô cùng đẹp, những tia nắng ấm áp xuyên qua cửa
kính sát đất trong veo của phòng khách, tưới xuống một căn phòng rực rỡ, đồng thời cũng chiếu lên người hai người họ. Không cố tình diễn trước ống kính, không có mánh khóe gì, chỉ là ngồi cạnh nhau, mỗi
người làm việc của mình, nhưng vẫn thu hút một lượng lớn fan và khán giả ngồi lì trước livestream xem họ làm việc. Nhưng thế giới này vĩnh viễn không thiếu những “thánh soi”.
—— Nói chứ, cặp vợ chồng này cũng nhạt nhẽo quá nhỉ?
—— Đúng vậy, cứ mỗi người làm việc của mình như vậy, chán quá đi?
—— Đây là đang phí thời gian của khán giả phải không? Cạn lời, quả nhiên vẫn là tiền của nghệ sĩ dễ kiếm.
—— Mẹ nó chứ, đây là cái loại phát ngôn gây mê gì vậy???
—— Phí thời gian của khán giả? Phí của bạn à? Trừ của bạn một đồng nào trong thẻ lương chưa?
—— Là bạn cho người ta tiền à? Người ta còn phải biểu diễn tiết mục cho bạn trong phòng livestream nữa chắc? Có muốn người ta xoạc chân, uốn dẻo khoe eo cho bạn xem không??
—— Cảm thấy phí thời gian của bạn, mệt quá thì biến đi? Sao nào? Còn có người khóa bạn trong phòng livestream không cho bạn đi nữa à??
—— Vậy mời bạn đi xem chỗ nào thú vị đi? Ở lì trong phòng livestream không thú vị này của chúng tôi làm gì?
Sau khi Ngụy Kính Nhất xử lý xong công việc trên tay, anh liếc nhìn người đang ngồi trên thảm cắn bút vẽ, sau đó đặt laptop sang một bên,
đứng dậy đi về phía bếp. Thẩm Tinh Yểu nghe thấy tiếng động, quay đầu lại nhìn thoáng qua, anh đang rửa trái cây trong bếp, cô cong môi cười một chút.
Cảnh này khiến fan lại điên cuồng, đây tuyệt đối là niềm vui phát ra từ nội tâm, không có niềm vui như vậy sao có thể cười thành thế kia??!
Đều nói đôi mắt là thứ không thể che giấu tình cảm nhất, niềm vui trong mắt Thẩm Tinh Yểu gần như tràn ra ngoài!
Ngụy Kính Nhất bưng đĩa trái cây thập cẩm đã cắt xong lại. Thẩm Tinh Yểu thu bản thảo thiết kế cất sang một bên.
“Anh xử lý xong rồi à?” Thẩm Tinh Yểu hỏi anh.
Ngụy Kính Nhất ngồi xuống bên cạnh cô, thuận tay đặt đĩa trái cây lên bàn trà: “Xong rồi, ăn chút trái cây đi.” Nói rồi, anh lấy điều khiển từ xa bật TV, chuyển kênh, đúng là bộ phim 《Hai Mươi》 đang nổi của cô.
Thẩm Tinh Yểu: “???”
—— Ha ha ha ha ha ha ha ha ha cười chết, tố cáo Ngụy tổng tranh thủ quảng cáo ké không thể lộ liễu hơn!
—— Ngụy tổng: Tôi thật sự là một tiểu thiên tài quảng cáo một cách bình thường không có gì đặc biệt!
—— Nước phù sa không chảy ruộng ngoài! Ai cũng đừng hòng ké fame của chúng tôi!
—— Fame của mình thì tự mình ké!
—— Ha ha ha ha ha ha đạo diễn 《Hai Mươi》 chắc sướng chết đi được!
—— Biểu cảm của Tinh Yểu lúc đó đúng là đáng để thưởng thức, có chút ngơ ngác.
—— Sao họ có thể thú vị như vậy chứ!!!
Ngụy Kính Nhất dùng dĩa ghim một miếng đào đưa tới bên miệng Thẩm Tinh Yểu: “Ăn đi.”
Thẩm Tinh Yểu há miệng, mắt sáng lên một chút: “Ngọt quá.” Nói rồi, cô cũng ghim một miếng đút cho Ngụy Kính Nhất: “Ngọt không?”
Ngụy Kính Nhất gật đầu: “Ngọt.” Khán giả và fan: Ừm! Ngọt!
Hai người dựa vào bàn trà, xem TV. Thẩm Tinh Yểu thỉnh thoảng lại được Ngụy Kính Nhất đút cho ăn. Hai người vừa xem vừa ăn vừa thảo luận tình tiết phim, còn cả phòng livestream cùng họ xem 《Hai
Mươi》, hơn nữa còn cảm thấy ngọt, ngọt ơi là ngọt! Cũng may 《Hai Mươi》 vẫn chủ yếu về sự nghiệp, tình yêu là phụ, lại thêm có Ngụy
Kính Nhất, “cặp đôi chính thức” hùng mạnh ở đây, mặc cho Thẩm Tinh Yểu hợp tác với ai cũng không ship nổi CP!
Gần 11 giờ, Thẩm Tinh Yểu mới hỏi: “Bọn họ còn chưa tới sao?” Ngụy Kính Nhất: “Đến rồi, nhưng vừa mới bảo họ đi mua đồ ăn.” “Anh còn bảo họ đi mua đồ ăn nữa à?”
“Người ta đến nhà làm khách sao có thể đi tay không được chứ?” Dù là đến “ké cơm” cũng phải tự mang nguyên liệu!
Thẩm Tinh Yểu: “…” Lời này hình như cũng không có gì sai.
Bình luận cười bay, Ngụy tổng nói một cách nghiêm túc “Người ta đến nhà làm khách sao có thể đi tay không được chứ?” thật là quá hài hước! tổng tài có giá trị tài sản hơn trăm triệu này không khỏi cũng quá thực tế
đi! Hình như biết được khách mời gần đây nhất bị cử đi mua đồ ăn là ai rồi đó!!
Khoảng mười phút sau, chuông cửa vang lên. Thẩm Tinh Yểu chạy ra mở cửa: “Tới rồi, tới rồi.”
“Yểu Yểu! Chào buổi trưa!!” Tần Súc lập tức nở nụ cười tươi rói. Khương Thuấn cũng chào hỏi.
Thẩm Tinh Yểu nhìn họ xách đầy nguyên liệu nấu ăn, vội vàng bảo họ vào nhà, cũng nói với Ngụy Kính Nhất trong bếp: “Anh Khương Thuấn với anh Tần tới rồi.”
Mà lúc này, khán giả trong phòng livestream lại bị một đợt “bùng nổ nhan sắc” tấn công.
—— Trời đất quỷ thần ơi! Bạn bè của Ngụy tổng ai cũng có nhan sắc cao như vậy sao!!!
—— Tuyệt vời!! Đây thật sự là bạn bè ngoài ngành sao? Chắc chắn không phải tiểu idol nào đó chứ!!
—— Mau nói cho tôi biết là tiểu idol nào đi! Tôi muốn theo đuổi!!
—— Đừng nói nữa, thật sự không phải idol đâu. Người bên trái tên là Tần Súc, tốt nghiệp đại học xong tự mình khởi nghiệp, hiện giờ là một ông chủ công ty niêm yết. À, còn phải nói thêm, ba anh ấy tên là Tần Dị Tây, chính là Tần Dị Tây mà các bạn đang nghĩ đó. Người bên phải tên
là Khương Thuấn, không phải người trong giới, nhưng anh ấy là đại thiếu gia của Tập đoàn K thị, hiện giờ cũng là ông chủ của Tập đoàn K.
Thế là cả màn hình toàn là “Á đù…” Hóa ra hào môn thật sự chỉ chơi với hào môn!!
Ngụy Kính Nhất: “Nguyên liệu nấu ăn mua rồi chứ?” “Mua rồi.”
“Vậy vào đi.”
—— Ha ha ha ha ha ha Ngụy tổng thực tế quá đi! Đây là không mua nguyên liệu thì không cho vào cửa sao?!
—— Tôi thật sự không ngờ Ngụy tổng lại là một Ngụy tổng như thế này!
Trước khi họ đến, Ngụy Kính Nhất đã bắt đầu nấu cơm trong bếp.
Tần Súc và Khương Thuấn xách nguyên liệu vào bếp, còn chưa kịp đi ra đã bị Ngụy Kính Nhất gọi lại: “Đến vừa đúng lúc, phụ một tay.”
Hai người họ: “???” Họ không phải đến làm khách sao?
Ngụy Kính Nhất liếc nhìn hai người họ một cái: “Không muốn?”
Hai người họ: “…Muốn.”
Thế là hai vị khách đến chơi, nước ấm còn chưa kịp uống một ngụm… à, đã được uống rồi, Thẩm Tinh Yểu đã rót cho họ ly nước ấm sau khi họ vào bếp phụ giúp.
Rõ ràng họ đã tìm hiểu về chương trình này, khách quý đến nhà các cặp đôi khác đều được ăn ngon uống tốt phục vụ tận tình, ngồi cùng nhau tâm sự, xem TV. Nếu khách muốn phụ giúp việc nhà, chủ nhà đều không
cho. Sao đến lượt họ thì lại khác vậy?? Sau này họ mới nghĩ thông, đó là vì người họ gặp phải là Ngụy Kính Nhất!
Ngụy Kính Nhất làm bếp chính, hai người bạn anh làm phụ bếp. Thẩm Tinh Yểu muốn vào phụ giúp, còn chưa đợi Ngụy Kính Nhất mở miệng,
Tần Súc đã lập tức nói: “Không cần, không cần, em đi xem TV là được rồi, bếp này tụi anh lo.”
Khương Thuấn: “Em đi ăn trái cây đi, bên này để tụi anh.”
—— Ham m.uốn sống sót quá mãnh liệt.
—— Vợ thì phải cưng chiều, anh em thì có thể sai bảo tùy ý.
—— Ha ha ha ha ha ha chân lý nhân gian!!
—— Khách nhà họ thật sự lạ đời, ngay cả diễn một chút cũng không thèm.
Tần Súc được phân công đi bóc hành tây, nhưng tiểu thiếu gia Tần từ nhỏ mười ngón tay không dính nước mùa xuân, làm gì đã từng bóc hành
tây. Lúc bóc hành tây bị hành làm cay mắt không mở ra được, lại còn
dám đưa tay lên dụi mắt. Dụi một cái thế là có chuyện rồi sao? Mắt bị cay đến nước mắt lã chã rơi.
Khương Thuấn vội vàng bảo anh ta đến bồn nước dùng nước sạch rửa mắt, Ngụy Kính Nhất lấy cho anh ta thuốc nhỏ mắt mát lạnh.
Tần Súc bị cay đến không mở được mắt, thuốc là Khương Thuấn nhỏ cho. Sau khi nhỏ thuốc, Tần đại thiếu gia cuối cùng cũng được đối xử như Thẩm Tinh Yểu, ngồi trên sofa xem TV. À… hình như cũng không
xem được TV, mắt bị cay đỏ đến chỉ có thể mở hé một khe nhỏ, nhỏ thuốc xong thì đỡ hơn một chút, nhưng hiệu quả cũng không nhanh như vậy.
Khán giả vừa đau lòng vừa cười phun. Các cô ấy thật sự không cố ý, chủ yếu là dáng vẻ lúc này của tiểu thiếu gia Tần thật sự quá hài hước, không xấu, ngược lại vẫn rất đẹp trai, nhưng thật sự khiến người ta không nhịn được cười. Đau lòng là thật, mà cười cũng là thật.
Thẩm Tinh Yểu đưa cho anh ta một ly nước: “Còn cay không?” Tần Nháy Mắt nheo mắt lắc đầu: “Không cay lắm.”
“Nghỉ một lát đi, lát nữa là có thể mở to mắt rồi.”
“Trước bữa cơm có khỏi được không?”
Thẩm Tinh Yểu: “…” Đến lúc này rồi mà còn nghĩ đến ăn…
…
Ngụy Kính Nhất làm năm món một canh: thịt thái sợi xào tương kinh đô, thịt ba chỉ xào tiêu, gà nướng hạt dẻ, tôm say rượu, rau chân vịt xào tỏi nhuyễn và canh sườn ngô. Cả phòng khách đều tràn ngập mùi thơm.
Đừng nói Tần Súc ngồi không yên, ngay cả nhóm nhân viên công tác trong phòng khách cũng ngồi không yên. Sao không ai nói anh Ngụy nấu ăn thơm như vậy chứ?? Mùi thơm này cũng quá hấp dẫn đi!!
Nhân viên công tác ở nhà họ cũng không nhiều lắm, chỉ ba năm người. Đang lúc họ lặng lẽ nuốt nước bọt, Thẩm Tinh Yểu đi về phía họ, đưa đồ ăn qua: “Anh quay phim, còn chưa ăn cơm phải không? Cùng ăn đi?”
“Cùng ăn? Này, này, này không tốt đâu.” Anh quay phim nói lắp bắp.
Thẩm Tinh Yểu suy nghĩ một chút: “Vậy thế này đi, dù sao không gian phòng khách nhà chúng ta cũng lớn, chúng tôi dọn riêng cho các anh một bàn ăn, anh gọi mấy anh lớn khác cùng ăn một chút, không thì lúc
chúng tôi ăn, các anh cũng đói.”
Anh quay phim còn chưa kịp nói, đã thấy Ngụy Kính Nhất cũng đi tới, nói: “Cứ sắp xếp như vậy đi, dù sao tôi cũng xào phần cho mọi người
rồi.”
Ngụy Kính Nhất nói ra, tự mang khí chất đáng tin cậy, anh quay phim lập tức không thể từ chối. Sau khi sắp xếp xong camera chính, anh quay
phim cùng mấy nhân viên công tác đi đến bàn trà phòng khách, vừa nhìn, lập tức ngây người. Giống như của họ, năm món một canh, có cả cơm.
“Này, này cũng khách sáo quá đi?” Anh quay phim lại nói lắp. “Này, này, này, này…” Nhân viên công tác cũng nói lắp.
Họ đã quay biết bao nhiêu show gia đình như vậy, thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy gia chủ nào chân thành như thế này, đây được tính là cơm
suất công tác rồi còn gì!
Người xem cũng xem đến trợn mắt há mồm.
—— Á đù… đãi ngộ này cũng tuyệt quá đi!
—— A a a a a a trông ngon quá đi!! Tôi cũng muốn ăn ngon!!
—— Cơm suất công tác như vậy có thật không vậy?!
—— Ngụy tổng là thần tiên phương nào!!
—— Anh quay phim: Tôi cũng thật sự không ngờ!
—— Năm món một canh này tôi thật sự mê!! Bây giờ yêu cầu đối với bá tổng đều cao như vậy sao?
—— Nếu không biết nấu cơm hình như cũng không dám tự xưng là bá tổng nhỉ?
—— Thời đại khác rồi, bá tổng cũng phải thay đổi!
Tần Súc vì “tai nạn lao động” mà thành công trốn được việc rửa chén,
cuối cùng chén vẫn là Khương Thuấn rửa. Ê-kíp đạo diễn ăn đồ ăn của người ta, làm sao còn có thể để người khác rửa chén cho mình, thế là sau khi họ ăn xong, cũng tự mình thu dọn. Đương nhiên, sau khi suất cơm
công tác của họ được phát sóng, không chỉ khán giả nhìn thấy, mà cả đồng nghiệp của họ cũng xem được. Sau này, đối với một số đồng nghiệp mặt dày muốn đổi ca qua bên này, tuyệt đối không có khả năng!
Người ta một ngày bao cho họ hai bữa, ít nhất cũng là 3 món 1 canh! Công việc như vậy không sướng quá sao! Muốn đổi? Nằm mơ!
Tần Súc và mọi người ăn cơm xong cũng không rảnh rỗi, phụ giúp họ thu dọn nhà cửa, sắp xếp việc nhà. Cư dân mạng cười không ngớt, đây là
đến làm khách sao? Đây hoàn toàn là đến làm việc nhà!
Tần Súc và Khương Thuấn đi khoảng gần 5 giờ chiều. Lúc đi còn mang theo một túi rác lớn. Ra cửa, Tần Súc còn líu lo nói: “Lão Ngụy, ngày
mai tôi còn có thể đến làm khách không?” Khương Thuấn: “Ngày mai không quay.”
“Vậy ngày kia cũng được!” Anh ta thật sự rất muốn đến làm khách hoài!
Đóng cửa lại, Ngụy Kính Nhất nói: “Có muốn ngủ một lát không?”
Thẩm Tinh Yểu lắc đầu: “Không ngủ.” Cô liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, rất muốn ra ngoài đi dạo một chút.
Ngụy Kính Nhất nhìn ra suy nghĩ của cô, hai người nhìn nhau một cái, thế là đơn giản thu dọn rồi ra cửa!
Hơn 5 giờ, mặt trời đã dần lặn về phía Tây, cái nóng ban ngày đã tan đi. Tháng Tám, hoa quế trong tiểu khu đều đã nở, gió nhẹ mang theo hương
hoa quế thanh khiết lan tỏa khắp tiểu khu. Thẩm Tinh Yểu nắm tay Ngụy Kính Nhất, hít một hơi thật sâu: “Hoa quế thơm quá đi.”
Trong mắt Ngụy Kính Nhất ánh lên ý cười: “Ừm, thơm.”
Thẩm Tinh Yểu cảm thấy cô đi dạo một vòng trong tiểu khu, trên người đều dính đầy hương hoa quế.
Khi đi qua khu vui chơi của tiểu khu, Thẩm Tinh Yểu dừng lại một chút.
Ngụy Kính Nhất hỏi: “Muốn vào chơi không?”
Thẩm Tinh Yểu hơi do dự: “Toàn là trẻ con chơi thôi.”
Ngụy Kính Nhất cười xoa nhẹ tóc cô: “Em không phải cũng chỉ là một đứa trẻ con mới hơn 20 tuổi sao?”
Thẩm Tinh Yểu cười: “Cũng chỉ có anh mới thấy hơn 20 tuổi vẫn là trẻ con.”
“Không phải, chỉ có em của 20 tuổi ở chỗ anh vẫn mãi là trẻ con.”
—— A a a a a a a a a Á đù! Xin hãy gõ chữ “Ngụy tổng bá đạo” lên màn hình!!
—— Ngụy tổng không hổ là Ngụy tổng mà tôi kính nể!!
—— “Chỉ có em của 20 tuổi ở chỗ anh vẫn mãi là trẻ con” câu này ngọt chết đi được!!
—— Tôi thật sự sắp bị ngọt đến khóc rồi!! Sự thiên vị của Ngụy tổng đối với Tinh Yểu rõ ràng rành mạch, không hề che giấu!
—— Xem cả một ngày rồi, tôi hình như không thể làm fan only được nữa!
—— Chị em ơi! Đấu Chuyển Tinh Nhất luôn chào đón bạn!!
—— Đấu Chuyển Tinh Nhất vào hố không lỗ! Biệt thự dưới đáy hố tùy bạn ở!
—— Tôi không ngờ có một ngày mình thật sự có thể theo đuổi tình yêu trên show giải trí!
—— Cầu xin, bá tổng thâm tình chuyên nhất như vậy có thể ban cho tôi một người được không!