Muôn Vàn Cưng Chiều - Tống Cửu Cận

Chương 141

Nghĩ vậy, tầm mắt Đoạn Thính Nhạc không khỏi lại dừng trên môi anh. Vưu Triều Văn theo tầm mắt cô, cụp mắt xuống.

Đoạn Thính Nhạc thấy môi anh khẽ cong lên, chợt tỉnh táo lại, lập tức

dời tầm mắt đi, che miệng ho khan một tiếng, trả lời câu nói vừa rồi của anh: “Không có gì.”

 

Vưu Triều Văn thấy thế, cũng không hỏi thêm.

 

 

Hai người ăn xong tôm hùm, Vưu Triều Văn chủ động dọn dẹp, dùng túi gói gọn vỏ tôm và hộp cơm, thuận tay đặt ra ngoài cửa lớn. Đoạn Thính Nhạc cũng mở cửa sổ phòng khách ra cho thoáng khí. Cửa sổ vừa mở, gió lạnh bên ngoài vù vù thổi vào phòng, làm cô lạnh đến rùng mình.

Lạnh thì lạnh, nhưng cũng rất tốt để cuốn đi mùi tôm hùm đầy nhà.

 

Đoạn Thính Nhạc xoay người, Vưu Triều Văn đang ở bàn ăn rót nước. Cô còn chưa kịp nói gì, anh đã bưng nước ấm đi về phía sofa, đồng thời

nói với cô: “Lại đây ngồi.”

 

Đoạn Thính Nhạc: “…” Anh cũng quá ra dáng chủ nhà rồi đi? Thiếu chút nữa làm cô ảo giác là cô đang ở nhà anh. Mặc dù thầm phàn nàn

như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo, nhìn nhìn, rồi lặng lẽ chọn ngồi đối diện anh.

 

Vưu Triều Văn khẽ nhướng mày, nhìn cô một cái.

 

Đoạn Thính Nhạc né tránh liếc nhìn đồng hồ trên tường, đưa tay che miệng ngáp một cái, sau đó nói: “Bây giờ cũng gần 12 giờ rồi đó.” Đã

12 giờ rồi! Còn không đi sao? Trai đơn gái chiếc thế này cũng quá không thích hợp đi?!!

 

Vưu Triều Văn “Ừ” một tiếng.

 

Đoạn Thính Nhạc: “???” Còn gì nữa không?

 

 

Vưu Triều Văn dường như hiểu được suy nghĩ của cô, mở miệng nói: “Hôm đó không phải đã nói rồi sao, buổi tối về nói chuyện tử tế?”

 

Đoạn Thính Nhạc mím môi một cái, qua hai giây, phản bác, “Chúng ta nói chuyện khi nào?” Cô rõ ràng là chưa đồng ý mà.

 

“Vậy được, chúng ta nói chuyện bây giờ.”

 

Đoạn Thính Nhạc biết hôm nay cô không thoát được, dứt khoát cũng bất chấp tất cả, “Nếu anh muốn nói chuyện kết hôn, vậy thì không cần nói

nữa.”

 

Vưu Triều Văn nhíu mày.

 

Đoạn Thính Nhạc thở dài một hơi, “Anh Vưu, tôi nói nghiêm túc đó, tôi

không cần anh chịu trách nhiệm, anh nói như vậy, thực ra tôi áp lực rất lớn.” Đoạn Thính Nhạc nói không rõ, thực ra nếu không có lần say rượu gây chuyện trước đó, cô thật sự chưa từng nghĩ cô và anh sẽ có khả năng

gì. Chủ yếu là, con người anh có chút quá cổ hủ và tẻ nhạt, không thích hợp làm người yêu, càng không thích hợp kết hôn.

 

Vưu Triều Văn im lặng vài giây, mở miệng hỏi: “Em có người mình thích rồi à?”

 

Đoạn Thính Nhạc suy nghĩ một chút, thích thì chưa nói tới, từng có cảm

tình chắc chắn là có, dù sao cô cũng sắp 24 tuổi rồi, mỗi ngày tiếp xúc hợp tác đều là những chàng trai ưa nhìn. Nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức có cảm tình, cũng không có phát triển gì thực tế, dù sao cô cũng quá bận,

bận đến mức thời gian ngủ cũng sắp không có, đâu còn thời gian cho chuyện yêu đương lãng mạn?

 

Vưu Triều Văn thấy cô im lặng, mày không tự giác càng nhíu chặt hơn, “Có?”

 

Đoạn Thính Nhạc hoàn hồn, lập tức nói: “Không có.” Thấy anh không tin lắm, thế là tiếp tục nói: “Thật sự không có, hơn nữa mấy người tôi có cảm tình đều là đồng nghiệp hợp tác trước đây, bây giờ đã sớm không

còn liên lạc nữa.”

 

“Dễ nhập vai à?” Vưu Triều Văn nói.

 

Đoạn Thính Nhạc “Ừ ừ” hai tiếng. Cô thực ra cũng hơi dễ nhập vai,

nhưng phim quay xong, xa nhau một thời gian là ổn. Nhập vai nhanh, thoát vai cũng nhanh, cô tự mình cũng có chừng mực, cho nên người đại diện cũng không nói nhiều về cô.

 

 

Vưu Triều Văn từ khi ra mắt đến nay thân phận là ca sĩ, chưa từng dính dáng đến giới diễn viên. Mặc dù không rõ lắm, nhưng cũng biết một số diễn viên khi gặp được kịch bản hay, sẽ có tình trạng khó thoát vai. Cũng có không ít diễn viên vì quay phim mà nảy sinh tình cảm, thậm chí kết

hôn cũng không hiếm. Còn cuối cùng có thể đi được bao xa, thì tùy người mà khác nhau.

 

Đoạn Thính Nhạc lại mở miệng: “Thực ra anh cũng không thích tôi nhiều đến vậy đâu.” Giọng điệu khẳng định.

 

Vưu Triều Văn nhìn cô, không nói gì.

 

Đoạn Thính Nhạc sau đó vớ lấy một chiếc gối ôm vào lòng, tiếp tục nói:

“Anh cũng đừng nhìn tôi như vậy, nghề chính của tôi là diễn viên, chuyện này vẫn có thể nhìn ra được. Anh không thích tôi, tôi cũng không thích anh, cho nên à, nếu chỉ vì chịu trách nhiệm mà ép buộc ràng buộc

với nhau, không cảm thấy quyết định này có chút qua loa sao?” Cuối cùng, chuyện này vẫn không đi đến đâu.

——-

 

Buổi tối Ngụy Kính Nhất bị Vưu Triều Văn kéo ra ngoài uống rượu. Anh ấy không uống mấy chén, ngược lại Vưu Triều Văn uống không ít.

 

“Có chuyện gì à?” Anh ấy hỏi.

 

Vưu Triều Văn cầm ly rượu xoay xoay, mở miệng hỏi: “Cậu thấy tặng quà gì cho con gái thì tốt?”

 

Ngụy Kính Nhất: “???”

 

Vưu Triều Văn cụng ly với anh ấy một cái.

 

 

Ngụy Kính Nhất lúc này mới mở miệng: “Túi xách phiên bản giới hạn, son môi, giày cao gót, con gái đều rất thích.” Cô nhóc nhà anh rất thích mấy thứ đó. Lúc hai người còn chưa xác định quan hệ, anh tặng gì cô cũng tỏ ra không mấy hứng thú, không nhìn ra thích hay không thích.

Sau này ở bên nhau rồi, anh mới hiểu, trước kia cô không thích không phải những món quà đó, mà là không thích người tặng quà.

 

“Có gợi ý gì không?”

 

“Mấy thương hiệu D&H, W&M này cũng không tệ, cô ấy với Yểu Yểu thân đến mức mặc chung một cái quần, sở thích chắc cũng không khác

nhau lắm đâu.”

 

Vưu Triều Văn thật sự nghiêm túc suy nghĩ, qua vài giây, lúc này mới phát hiện không ổn, “Cậu biết là ai à?”

 

 

Ngụy Kính Nhất liếc anh một cái, “Ngoài cô nhóc nhà họ Đoạn ra còn ai nữa sao? Lần trước nhìn hai người đã thấy không ổn rồi, nói đi, sao vậy? Quen biết bao nhiêu năm cũng không có tia lửa nào, lần này lại bùng

cháy dữ dội vậy?”

 

Ly rượu của Vưu Triều Văn khựng lại, không trả lời câu này của anh ấy, mà nói: “Cậu với Yểu Yểu không phải cũng vậy sao?”

 

 

“Cậu nói bậy bạ gì đó, tôi với Yểu Yểu sao giống các cậu được?” “Chỗ nào không giống?”

Ngụy Kính Nhất xem như đã nhìn ra, anh cố ý lảng sang chuyện khác, hừ một tiếng, “Cô nhóc nhà họ Đoạn không dễ theo đuổi đâu.”

 

 

Sau lần nói chuyện không thành đó, Đoạn Thính Nhạc tưởng chuyện này cứ thế trôi qua. Vừa hay phim mới của cô còn hai ngày nữa là khởi quay, thu dọn hành lý xong xuôi cùng Quả Quả và mọi người chui vào đoàn

phim. Buổi chiều đến khách sạn do đoàn phim sắp xếp, 6 giờ tối, các diễn viên trong đoàn chắc cũng đến gần đủ. Quả Quả qua gõ cửa. Lúc cô qua, đạo diễn và mấy người đều ở đó. Trùng hợp là, đạo diễn phim mới

này cô đã từng hợp tác trước đây. Vào phòng bao, hai người thuần thục chào hỏi, sau đó đạo diễn giới thiệu với cô các diễn viên hợp tác trong phim mới. Nam diễn viên tên Tô Úy, chuyển từ một nhóm nhạc nam sang làm diễn viên, hè năm ngoái nổi đình nổi đám, ngoại hình ưa nhìn,

cao ráo gầy gò, cười lên rất đẹp, người cũng khiêm tốn, “Chào cô Đoạn.”

 

Đoạn Thính Nhạc thật sự xứng đáng để cậu ta gọi một tiếng cô Đoạn,

nói đến Tô Úy còn nhỏ hơn cô hai tuổi, năm nay mới 22. Không thể không cảm thán, giới giải trí bây giờ thay máu thật sự quá nhanh, thịt tươi non một lứa lại đến một lứa.

 

 

Tô Úy rất có lễ phép, cũng có chừng mực. Một bữa tiệc liên hoan trôi qua, hai người nói chuyện cũng khá vui vẻ. Đạo diễn thấy nam nữ chính nói chuyện vui vẻ, trong lòng tự nhiên cũng vui. Cho nên không khí buổi

tiệc liên hoan đầu tiên trước khi khởi quay của họ cũng khá tốt.

 

Sau khi chính thức khởi quay và phối hợp diễn xuất, Đoạn Thính Nhạc phát hiện, diễn xuất của Tô Úy không có gì đặc biệt xuất sắc, nhưng được cái tròn vai, không có vấn đề gì lớn. Tuổi còn trẻ, trước đó lại theo

phong cách nhóm nhạc nam, diễn xuất như vậy cũng tạm ổn. Nghe Quả Quả nói, kịch bản này là người đại diện của cậu ta giành giật từ tay mấy nam diễn viên khác.

 

 

Buổi tối sau khi kết thúc công việc, anh Quách như thường lệ đến quầy lễ tân khách sạn nhận chuyển phát nhanh.

 

“Thính Nhạc, chuyển phát nhanh của em, anh cầm qua đây rồi.” Đoạn Thính Nhạc đang xem kịch bản, “Được, cứ để đó đi ạ.”

“Ừm.”

 

Sau khi anh Quách đặt chuyển phát nhanh xuống thì về phòng mình, thường thì anh ấy sẽ không dễ dàng vào phòng khách sạn của Đoạn

Thính Nhạc.

 

Quả Quả từ nhà vệ sinh đi ra, nhìn thấy kiện hàng chuyển phát nhanh đặt ở huyền quan, “Anh Quách mang chuyển phát nhanh đến rồi à?”

 

“Ừ, mới đi đó.”

 

“Vậy để em mở giúp chị nhé.” Quả Quả thích nhất là mở chuyển phát nhanh cho cô.

 

 

Đoạn Thính Nhạc gật đầu, “Được.”

 

Quả Quả lập tức cầm một con dao rọc giấy, sau đó ngồi trên thảm hứng thú bóc kiện hàng.

 

Đoạn Thính Nhạc dạo này mua không ít đồ, đều là túi xách, giày dép, son môi các loại. Quả Quả bóc xong cho cô liền thuận tay cất gọn gàng.

 

“Ai, chị!!!” Quả Quả đột nhiên la hoảng lên.

 

Đoạn Thính Nhạc bị cô làm cho giật mình, thiếu chút nữa viết lệch chữ. Cô nhìn qua, “Sao vậy?”

 

Quả Quả giơ chiếc hộp nhung đen trên tay lên, nếu nhìn kỹ, hẳn sẽ thấy tay cô hơi run run, “Chị… Chị mua được bộ son W&M phiên bản giới

hạn màu hồng cột nơ từ khi nào vậy??” Hơn nữa còn là cả bộ, cả bộ 24 thỏi, là sản phẩm mới mùa này của W&M, hơn nữa trong nước còn chưa chính thức mở bán trước.

 

Đoạn Thính Nhạc nhìn bộ son hồng cột nơ phiên bản giới hạn đó cũng sững sờ vài giây, son W&M, cô đâu có mua được…

 

Quả Quả thấy vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa hoang mang của cô, ý thức được: “Đây không phải chị tự mua à?” Đừng nói là anh Quách lấy nhầm

chuyển phát nhanh nhé? Nghĩ vậy, cô vội vàng lật hộp chuyển phát nhanh lại kiểm tra một lần, xác định người nhận hàng là họ không sai, nhưng có điều không giống lắm là, thường thì đội của họ hoặc chính

Đoạn Thính Nhạc đặt hàng, sẽ quen tay điền tên anh Quách, còn hộp

 

chuyển phát nhanh này lại điền tên Đoạn Thính Nhạc, là hàng quốc tế gửi về.

 

“Người nhận không sai, chính là gửi cho chị đó.” Quả Quả thở phào nhẹ

nhõm, chỉ cần không phải lấy nhầm chuyển phát nhanh của người khác là được, nếu không thì thật sự quá xấu hổ.

 

Đoạn Thính Nhạc lúc này cũng không còn tâm trí xem kịch bản nữa, lập tức đi tới, người nhận quả nhiên là tên cô.

 

“Chị, chị biết là ai gửi không?”

 

Đoạn Thính Nhạc lắc đầu, cô thật sự không biết. Cô nghiêm túc nghĩ

nghĩ, không lẽ là Yểu Yểu? Nghĩ vậy, không khỏi gửi cho cô ấy một tin nhắn WeChat.

 

Quả Quả cẩn thận mân mê thỏi son, cảm giác kim loại lạnh lẽo làm chỉ số hạnh phúc của cô tăng vọt. Đây chính là sản phẩm mới mùa này của

W&M! Lại còn là sản phẩm mới chưa mở bán trước trong nước! Lại còn là cả bộ sản phẩm mới!!

 

Không chút khoa trương mà nói, Đoạn Thính Nhạc tuyệt đối là một tín

đồ son môi. Cô không nhịn được thử mấy màu lên tay, hỏi Quả Quả: “Đẹp không?”

 

Quả Quả gật đầu lia lịa, “Đẹp đẹp!” Đây là tiền cả đó!

 

 

“Em có thích màu nào không?”

 

Mắt Quả Quả sáng rực lên, “Muốn tặng em sao?”

 

Đoạn Thính Nhạc cười một cái, “Em thích màu nào thì tự chọn đi.”

 

“Chị, chị là chị ruột của em!” Không có cô gái nào có thể miễn nhiễm với son môi phiên bản giới hạn.

 

 

Tuy Đoạn Thính Nhạc nói tùy ý cô ấy chọn, nhưng Quả Quả cũng chỉ chọn một hai thỏi màu hot mà mình dùng, những màu hot còn lại vẫn phải giữ lại cho nghệ sĩ của cô tấy rang điểm sau này. Lại chọn mấy thỏi

màu lạnh, người bình thường cũng không thích lắm, nhưng các chuyên viên trang điểm lại thích, cô có thể tặng cho bạn thân Ming của mình, như vậy Ming sau này có đồ gì tốt cũng sẽ nghĩ đến họ! Một công đôi việc!

 

 

Một lúc sau, Đoạn Thính Nhạc nhận được tin nhắn WeChat của Thẩm Tinh Yểu.

 

Yểu Yểu: Son W&M? Không có, tớ còn chưa mua được nữa là.

 

 

Đoạn Thính Nhạc: ???

 

Yểu Yểu: Sao vậy? Cậu mua được à? Đoạn Thính Nhạc: [Hình ảnh.jpg]

Yểu Yểu: [Mặt người da đen kinh ngạc]

 

Đoạn Thính Nhạc vẫn luôn nghĩ là Thẩm Tinh Yểu tặng, giờ cô ấy lại nói không phải, lần này làm cô có chút ngớ người. Trừ Thẩm Tinh Yểu ra, còn ai lại tặng cho cô cả bộ W&M này chứ? Nói đến bạn bè nữ thân

thiết trong giới của cô cũng có mấy người, nhưng bộ W&M này chính các cô ấy còn không lấy được, sao lại có thể tặng cho cô?

 

Đoạn Thính Nhạc nghĩ đến đau cả đầu cũng không nghĩ ra là ai tặng, thế là trực tiếp đăng một dòng trạng thái lên vòng bạn bè.

 

Đoạn Thính Nhạc: Hôm nay nhận được một bộ W&M, là của chị gái xinh đẹp tốt bụng nào tặng vậy nhỉ?

 

 

Kèm một bức ảnh cả bộ 24 thỏi và một tấm selfie vừa mở hộp son thử màu.

 

Nữ diễn viên Giáp: Má ơi!!! Đêm hôm khoe của trá hình!!

 

 

Nữ diễn viên Ất: A a a a a a a a a khoe khoang trắng trợn!!

 

Nữ diễn viên Bính: Tớ một thỏi còn không có, cậu lại có cả bộ, giết người tru tâm!!

 

 

Đoạn Thính Nhạc: …Cô thật sự chỉ muốn biết là ai tặng son cho mình, cuối cùng không ngờ vòng bạn bè bên dưới lại biến thành đại chiến tranh giành son môi của các nữ diễn viên, mắt thấy các cô ấy đã bắt đầu tự giác khoe khoang bộ sưu tập son của mình bên dưới.

Bình Luận (0)
Comment