Muôn Vàn Cưng Chiều - Tống Cửu Cận

Chương 99

Kỳ “Cùng Nhau Du Lịch Đi” vừa mới phát sóng được vài tiếng ngắn ngủi, đã nhiều lần leo lên hot search, độ hot tăng vọt cực nhanh, số

người vào phòng livestream càng lúc càng nhiều, độ hot hoàn toàn vượt qua tất cả các kỳ trước đó của tổ chương trình. Đạo diễn bên này cũng vui mừng khôn xiết. Kỳ này vốn dĩ ông muốn làm một chương trình kiểu

thử thách khổ sở cho các anh chị xinh đẹp, nhưng chính ông lại tìm cho họ một thiên thần cứu tinh nhỏ bé, mà thiên thần cứu tinh nhỏ bé này lại không phụ sự kỳ vọng của mọi người, dẫn dắt các anh chị đang gặp nạn tìm lại được những điều tốt đẹp.

 

 

Tuy đây là điều ngoài dự kiến của ông, nhưng kỳ này của họ nổi tiếng là thật! Tinh Yểu quả nhiên là vị cứu tinh rating!!

 

Bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, ông gọi lớn phó đạo diễn bên ngoài.

 

 

Phó đạo diễn đang ăn mì gói, nghe thấy đạo diễn gọi mình, lập tức chạy nhanh lại, người toàn mùi mì gói. Đạo diễn ghét bỏ nói: “Sao cậu lại ăn

 

mì gói nữa rồi, nếu để bọn họ về biết cậu ở trong nhà ăn mì gói, lại đến gây chuyện với cậu bây giờ.”

 

“Đạo diễn yên tâm, tôi chắc chắn sẽ đuổi sạch mùi mì gói trong phòng trước khi họ về.”

 

 

Đạo diễn hết cách với cậu ta: “Được rồi được rồi, tôi tìm cậu không phải để nói chuyện mì gói. Độ hot của chương trình chúng ta cậu thấy rồi chứ?”

 

 

Phó đạo diễn gật đầu lia lịa, tự nhiên là thấy rồi, ăn mì gói cũng vì độ hot tăng vọt chóng mặt đó mà bị sặc mấy lần.

 

“Cậu nói xem nếu chúng ta mời Tinh Yểu làm khách mời thường kỳ thì thế nào?”

 

 

Bên này Thẩm Tinh Yểu còn chưa biết ý định của đạo diễn và mọi người, cô đang dẫn theo Khương Thỏa Thỏa và những người khác đi tìm việc.

 

 

Dưới sự giao tiếp và trao đổi của Thẩm Tinh Yểu, Khấu Đan Đan làm thợ pha chế latte art ở quán cà phê, Quan Lược và Tống Ngộ phụ giúp ở cửa hàng thú cưng, Hạ Lâm phụ giúp soát vé ở rạp chiếu phim. Còn về phần Thẩm Tinh Yểu và Khương Thỏa Thỏa thì vào cùng một cửa hàng

mỹ phẩm.

 

—— Vãi chưởng, Tinh Yểu đối với khu này quả thực không thể quen thuộc hơn!

 

 

—— Tuyệt! Cô ấy luôn có thể tìm được vị trí nhanh nhất!

 

—— Tôi bắt đầu tin lời của đại thần tiếng Pháp lúc trước rồi, Tinh Yểu chắc chắn có kinh nghiệm sống ở Pháp.

 

—— Kỳ này có Tinh Yểu như có thêm trợ thủ đắc lực! Lợi hại!

 

—— Chị gái vừa xinh đẹp vừa thông minh, yêu yêu!

 

Chủ cửa hàng mỹ phẩm nhìn thấy micro cài trên người họ, bên cạnh còn có một vài nhân viên công tác đi theo, đại khái cũng hiểu ra phần nào.

Hơn nữa tiếng Pháp của Thẩm Tinh Yểu nói lưu loát lại chuẩn, hai người trao đổi một chút, chủ cửa hàng mỹ phẩm liền giữ cả hai người họ lại.

 

Khương Thỏa Thỏa biết một chút về làm móng, nhưng cũng không

chuyên nghiệp, đang học hỏi từ thợ làm móng trong tiệm. Thẩm Tinh Yểu thì nhận lời làm chuyên viên trang điểm.

 

Buổi chiều việc kinh doanh không tốt lắm, khách vào đều là các chị gái

xinh đẹp đến làm móng, rất ít người đến trang điểm. Khoảng nửa tiếng sau, có một cô gái đeo mạng che mặt, mặc Hán phục bước vào, dùng tiếng Pháp giao tiếp với nhân viên cửa hàng: “Xin hỏi bên mình có trang

điểm kiểu Hán không?”

 

Chủ tiệm mỹ phẩm nghe tiếng, nhìn thấy trang phục Hán phục trên người cô ấy, biết cô ấy là người Trung Quốc. Nói ra thì, bên họ vẫn thiên về kiểu trang điểm thường ngày và kiểu Âu Mỹ hơn, đối với việc trang

điểm để mặc Hán Phục thật sự có chút không quen thuộc lắm. Nghĩ nghĩ, bà thuận miệng hỏi Thẩm Tinh Yểu ở cách đó không xa: “Tinh Yểu, em có biết trang điểm kiểu Hán không?”

 

 

Thẩm Tinh Yểu nhìn qua: “Biết ạ.”

 

Mắt bà chủ sáng lên một chút: “Thật sao?”

 

Thẩm Tinh Yểu khẳng định gật đầu: “Thật sự biết ạ.”

 

“Vậy thì tốt quá, ngoài cửa có một vị khách Trung Quốc mặc Hán phục nói là muốn trang điểm kiểu Hán, em xem giúp được không?”

 

Thẩm Tinh Yểu thuận thế nhìn qua, quả nhiên thấy ngoài cửa có một cô

gái trẻ mặc Hán phục đứng đó, cô cười nói: “Được ạ, em qua xem thử.” Nói xong, cô đứng dậy đi về phía cửa.

 

“Chào bạn.”

 

 

Cô gái nghe thấy tiếng Trung quen thuộc, mắt sáng lên một chút, đánh giá Thẩm Tinh Yểu một lượt, nhỏ giọng dò hỏi: “Là người Trung Quốc ạ?”

 

 

“Đúng vậy, tôi là người Trung Quốc.” Sau đó cô lại hỏi: “Bạn muốn trang điểm kiểu Hán phải không?”

 

“Ừm, đúng rồi, chúng tôi có một hoạt động đột xuất cần tham gia, nhưng lớp trang điểm có hơi trôi, muốn dặm lại một chút.” Nói đến đây, cô gái

trẻ lúc này mới chú ý tới micro cài trên người Thẩm Tinh Yểu cùng với người quay phim đi theo, ngạc nhiên hỏi: “Đây là?”

 

Thẩm Tinh Yểu giải thích sơ qua cho cô ấy, tỏ ý họ đang ghi hình chương trình, hỏi cô có ngại việc lên hình không?

 

Cô gái nghĩ nghĩ, sau đó lắc đầu.

 

Sau khi vào trong, Thẩm Tinh Yểu nói với cô ấy: “Tôi có thể xem qua mức độ trôi phấn của bạn trước được không?”

 

“Dĩ nhiên là được.” Nói rồi, cô gái tháo mạng che mặt xuống.

 

Thẩm Tinh Yểu nhìn lướt qua lớp trang điểm của họ, nền da của cô gái không tệ, nhưng kỹ thuật trang điểm kiểu Hán không được tốt lắm, lớp

 

trang điểm bị trôi khá nghiêm trọng. Thẩm Tinh Yểu gật gật đầu: “Bạn ngồi một lát nhé, tôi đi lấy hộp đồ trang điểm.”

 

 

“Vâng.”

 

—— Tinh Yểu thật sự biết trang điểm kiểu Hán sao? Thật hay giả vậy?

 

—— Nhưng tôi cảm thấy cô ấy rất tự tin, chắc là thật sự biết đó?

 

—— Trời ơi, tôi có chút mong đợi!

 

 

—— Tinh Yểu cho tôi cảm giác rất ổn định, cô ấy nói biết thì tôi tin cô ấy nhất định sẽ biết!

 

—— Tôi cũng vậy! Trời đất ơi! Mong đợi!!

 

 

Nói thật, các Tiểu Tinh Quang cũng không biết Thẩm Tinh Yểu biết trang điểm, lại còn là kiểu Hán. Lúc này các cô cũng giống như tất cả khán giả đang xem livestream, trong lòng mong đợi lại mang theo chút

lo lắng cho idol của mình. Mắt thấy Thẩm Tinh Yểu xách hộp đồ trang điểm lại gần, tim ai nấy đều thót lên.

 

“Bạn có ngại nếu tôi giúp bạn tẩy trang trước không?”

 

 

Tẩy toàn bộ?

 

Cô gái hơi do dự một chút.

 

Nhưng có lẽ vì khuôn mặt cô gái trước mắt bình thản dịu dàng, mày mắt lại mang theo vẻ tự tin khiến người ta an lòng, cô chỉ suy nghĩ hai giây,

sau đó gật đầu: “Được.”

 

Thẩm Tinh Yểu cười với cô ấy: “Tôi đảm bảo với bạn, sẽ không làm bạn thất vọng đâu.”

 

 

Sau khi giúp cô ấy tẩy trang xong, Thẩm Tinh Yểu nhìn khuôn mặt cô ấy rồi quan sát khoảng vài giây, có lẽ là đang xem xét xem rốt cuộc cô ấy hợp với kiểu trang điểm nào, sau đó khẽ mỉm cười, mở hộp đồ trang

điểm ra.

 

Livestream chiếu cảnh Thẩm Tinh Yểu dùng thủ pháp thành thạo đánh lớp nền cho cô gái trẻ. Ngón tay thon mảnh cầm cây chì kẻ mày, đối

chiếu một chút trên mày mắt cô gái, sau đó dùng đầu ngón út chấm lên miếng bông phấn m.ềm m.ại, lưu loát kẻ ra hai hàng mày lá liễu thanh tú, đỉnh mày hơi nhướng lên, đuôi mày thon dài.

 

 

Lúc này trong tiệm người không nhiều lắm, nhưng mọi người cũng đều đang bận rộn công việc của mình. Ấy thế mà bất tri bất giác, ánh mắt lại hướng về phía Thẩm Tinh Yểu, rồi lại khó mà rời đi được. Mắt thấy Thẩm Tinh Yểu hoàn thành lớp trang điểm cho cô gái kia, sau khi được

sự đồng ý của cô gái, tiện thể còn thay đổi luôn kiểu tóc cho cô.

 

—— Vãi chưởng vãi chưởng! Đây con mẹ nó là trình độ đại thần rồi!

 

—— Động tác thành thạo này của Tinh Yểu quả thực tuyệt vời!!

 

 

—— Trời ơi, còn có gì mà Tinh Yểu không biết nữa sao?! Cô ấy thật sự là thâm tàng bất lộ mà!

 

—— Lớp trang điểm này cũng quá đẹp rồi! Tôi sắp không thở nổi!

 

—— Một chuyên viên trang điểm đã học mười năm đi ngang qua, chỉ muốn quỳ xuống xin bái sư phụ!

 

—— Bái sư phụ thêm tôi một suất nữa! Cầu xin Tinh Yểu mở lớp nhận đệ tử đi!

 

—— Vãi chưởng! Nghề tay trái của Tinh Yểu là chuyên viên trang điểm phải không?!!

 

 

—— Tinh Yểu rốt cuộc là bảo vật gì vậy?!

 

—— Tôi thật sự muốn khóc! Lần đầu tiên cảm nhận được sức hút của trang điểm mặt và làm tóc!

 

 

—— Mẹ hỏi tôi tại sao lại phải quỳ xem video, tôi đâu phải xem video, tôi là đang quỳ lạy đại thần đó!

 

Mà trong nước, Thẩm Tinh Yểu cũng nhanh chóng leo lên hot search. Đoạn video trang điểm kiểu Hán trong livestream được không ít beauty

blogger chia sẻ, ca ngợi là kỹ thuật trang điểm chuẩn sách giáo khoa. Sau khi cô gái đầu tiên rời đi, có lẽ đã có tác dụng quảng bá, lại thu hút thêm một vài người yêu thích kiểu Hán đến. Cả một buổi chiều, Thẩm

Tinh Yểu đều bận rộn trang điểm.

 

Về sau, mấy kiểu trang điểm kiểu Hán mà Thẩm Tinh Yểu làm trong chương trình không biết đã được bao nhiêu beauty blogger cùng với

những người yêu thích Hán phục tranh nhau bắt chước.

 

 

Đến chạng vạng 6 giờ họ mới trở về. Vừa tụ họp lại với nhau, Khương Thỏa Thỏa không chờ được mà bắt đầu chia sẻ: “Nói cho mọi người biết,

buổi chiều mọi người không ở cùng chúng tôi, không biết đâu, Tinh Yểu trang điểm thật sự đặc biệt lợi hại!”

 

“Chúng tôi thấy rồi!”

 

“Hả? thấy thế nào?”

 

“Buổi chiều đó, cửa hàng mỹ phẩm của mọi người đông khách như vậy, chúng tôi ở cùng một tầng lầu, không chú ý cũng khó…” Nói đến đây,

Quan Lược thoáng hạ thấp giọng: “lúc nghỉ ngơi chúng tôi có trộm xem Weibo đó.”

 

“Khụ khụ khụ khụ.” Thầy Trương quay phim đi phía trước họ ho khan vài tiếng.

 

 

Mấy người làm mặt quỷ.

 

Hai mắt Khấu Đan Đan sáng lấp lánh nhìn Thẩm Tinh Yểu: “Tiểu Yểu, rảnh có thể trang điểm cho chị kiểu Hán được không, thật sự quá xinh

đẹp!”

 

“Chị cũng muốn! Chị cũng muốn!”

 

Thẩm Tinh Yểu cười gật đầu: “Được thôi.”

 

 

—— Một người viết huyết thư cầu xin chị Tinh Yểu dạy trang điểm kiểu Hán đi!

 

—— Cầu công khai hướng dẫn +10086

 

—— Ai mà biết được tui cũng là người trong giới Hán phục chạy qua xem show tạp kỹ là vì cái gì!

 

—— Ha ha ha ha ha ha ha có lẽ phòng livestream này tụ tập rất nhiều người trong giới đó!

 

—— Tinh Yểu một mình kéo cả người trong giới Hán phục và giới mỹ phẩm vào luôn!

 

Về đến nhà, họ lúc này mới gom lại số tiền kiếm được chiều nay. Sáu

người tổng cộng kiếm được hai ngàn mốt. “Có hai ngàn mốt này, hai ngày sau của chúng ta sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, ít nhất chuyện ăn uống là không có vấn đề gì.”

 

 

“Tốt quá rồi, nói thật, hôm nay tôi kéo hoa tay muốn rụng rời luôn.”

 

“Nói chứ mọi người không ngửi thấy mùi sữa tắm thú cưng trên người tôi à?” Quan Lược hỏi.

 

 

“Ha ha ha ha ha ha ngửi thấy rồi, trên người cậu toàn là lông chó nhỏ.”

 

“Ngửi thử tay tôi nữa nè, tay tôi cũng vậy.” Nói rồi, đưa tay về phía mũi Hạ Lâm.

 

Hạ Lâm né người ra sau: “Không cần, lấy ra đi.” Sau đó đứng dậy:

“Được rồi, mùi trên người hai người đúng là nồng thật, đi tắm rửa trước đi, tôi chuẩn bị bữa tối trước.”

 

“Chúng tôi đi cùng cậu.” Khấu Đan Đan đứng dậy.

 

 

Mùi thú cưng trên người Quan Lược và Tống Ngộ rất nồng, lại còn dính lông chó, hiện tại quả thật cũng không thích hợp vào bếp.

 

“Hai người này tắm nhanh lắm, lát nữa xuống liền.”

 

 

“Được, đi đi.”

 

Khi Hạ Lâm và mọi người bắt đầu chuẩn bị làm bữa tối, trong sân bỗng nhiên truyền đến một tràng âm thanh.

 

 

“Có ai ở nhà không?” “Hình như có người tới.” “Để tôi ra xem.”

Khương Thỏa Thỏa chạy nhanh ra ngoài, nhận ra người trong sân là dì hàng xóm của họ.

 

Khấu Đan Đan và mọi người ở trong bếp nghe thấy tiếng động bên ngoài, dường như đang tranh chấp điều gì đó. Mấy người nhìn nhau một

cái, cảm thấy không ổn, vội vàng chạy qua. Sau khi ra ngoài, lúc này mới phát hiện, các cô quả thật đang tranh chấp. Lea muốn mời họ qua ăn cơm, Khương Thỏa Thỏa đang lịch sự từ chối, nhưng không chịu nổi sự

nhiệt tình của Lea.

 

“Đi thôi đi thôi, tôi làm xong cả rồi, không đi thì lãng phí lắm.” “Như vậy không hay lắm ạ, chúng cháu đang làm rồi.”

“Buổi chiều các cháu đi ra ngoài tìm việc phải không? Ai cũng mệt như vậy rồi, qua ăn một bữa đi.”

 

Khương Thỏa Thỏa và mọi người thật sự chưa từng gặp người Pháp nào nhiệt tình như vậy, nhất thời cũng không biết nên làm thế nào cho phải.

 

 

Sau khi Lea nhìn thấy Thẩm Tinh Yểu, trong mắt lóe lên một tia đau lòng, sau đó lại cười nói: “Ăn một bữa cơm cũng không có vấn đề gì, đi thôi, tôi còn cố ý làm món Trung Quốc, cũng không biết có hợp khẩu vị

các cháu không.”

 

“Món… món Trung Quốc?”

 

 

“Đúng rồi, có canh sườn ngô, Phật nhảy tường, chân giò cay xè, gà Cung Bảo…”

 

Một loạt món ăn Trung Quốc từ miệng một người Pháp cứ thế lần lượt tuôn ra, cảm giác này thật đúng là…

 

 

—— A a a a a a cho tôi đi!! Đi ăn!! Ăn một bữa cũng không sao đâu!

 

—— Bọn Thỏa Thỏa đều nuốt nước miếng kìa ha ha ha ha ha.

 

—— Đi ăn! Cho mẹ đi ăn!!

 

 

—— Người ta nhiệt tình như vậy nếu thật sự không đi hình như làm người ta tổn thương.

 

—— Đúng đó, còn cố ý làm món Trung Quốc nữa kìa.

 

 

—— Đi thôi đi thôi, dì người Pháp cũng là có ý tốt mà!

 

—— Đi thôi! Mẹ cho phép! Bao nhiêu tiền mẹ chuyển khoản cho!

 

—— Mẹ cũng chuyển khoản!! Cho tôi ăn no vào!

 

Lea thấy mềm không được, trực tiếp dùng biện pháp mạnh, ép buộc đưa

họ về nhà ăn cơm! Tổ chương trình không làm gì được Lea, cuối cùng cũng chỉ có thể nhìn Lea kéo hết khách mời của họ qua, cửa cũng vào rồi, đâu còn lý do gì để các vị đi nữa?

 

Sáu người ngồi trong biệt thự nhà hàng xóm, trên bàn ăn đầy ắp một bàn

món Trung Quốc, từng người một nuốt nước miếng, bữa này so với bữa trưa của họ hoàn toàn không thể sánh bằng!

 

Lea cười nói: “Ăn cả đi, động đũa động đũa nào.”

 

 

“Tôi thấy các cháu mệt cả một ngày rồi phải không?”

 

“Cũng không biết tôi làm có chuẩn vị không, các cháu có thích không?” “Đặc biệt thích ạ! Làm thật sự rất ngon!”

“Đúng vậy, ăn ngon quá đi mất!”

 

 

Trên bàn cơm không khí hòa thuận vui vẻ, Lea còn tự mình múc cho Thẩm Tinh Yểu một bát canh sườn ngô: “Cháu thích…” Nói đến đây, Lea dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: “Cháu thử xem, xem có ngon

không?”

 

—— Dì người Pháp này thật sự rất thích Tinh Yểu đó.

 

—— Yểu Yểu thật sự rất thích uống canh sườn ngô!

 

 

—— Ha ha ha ha ha tôi nghiêm trọng nghi ngờ dì người Pháp này thích Tinh Yểu rồi.

 

—— Con gái như Tinh Yểu ai mà không thích chứ!

 

—— Mọi người đúng là đói lả rồi, từng người ăn đến mức hình tượng idol cũng không còn.

 

—— Ha ha ha ha ha ha ha đồ ăn ngon ở trước mắt, còn cần hình tượng làm gì nữa?

 

Ăn cơm xong, mặc dù Lea nói không cần giúp đỡ, mọi người vẫn tự giác phụ giúp dọn dẹp bàn ăn. Hạ Lâm đặt bát đũa vào bồn rửa, đang tìm

nước rửa chén, Thẩm Tinh Yểu bưng đồ ăn vào, thấy vậy liền nói: “Nước rửa chén ở ngăn tủ thứ ba trên đầu đó.”

 

Hạ Lâm mở tủ ra, quả nhiên thấy nước rửa chén ở bên trong.

 

 

Thẩm Tinh Yểu đặt đồ ăn vào tủ lạnh, theo bản năng cầm một chai sữa bò, nhưng vừa mới chạm vào, ngay sau đó nghĩ tới điều gì, lặng lẽ dịch tay ra.

 

 

—— Hử???

 

—— Hử?????

 

—— Tinh Yểu sao lại biết vị trí nước rửa chén? Còn biết chính xác như vậy nữa?

 

—— Đúng đó, chuyện này là sao??

 

Mà sau khi Hạ Lâm lấy nước rửa chén ra, lúc này mới muộn màng nhận ra, không đúng nha, Tinh Yểu sao lại biết nước rửa chén ở chỗ này.

 

 

“Này, sao em biết nước rửa chén ở ngăn tủ thứ ba vậy?” Thẩm Tinh Yểu lúc này cũng phản ứng lại, chớp mắt. “… À, vừa rồi lúc dì cầm bát đũa, em nhìn thấy đó.”

 

Bình Luận (0)
Comment