Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Chương 102

Gần đây Tống Đại Sơn đi bắt người rất mệt, Lê Mạn kêu hắn mau về ngủ, sáng mai cũng không cần đánh xe nữa, nghỉ ngơi đàng hoàng mới là chuyện quan trọng.

Lần này Tống Đại Sơn không cố chấp mà ngoan ngoãn đi ngủ, ngủ đến hôm sau mặt trời lên cao mới thức giấc.

Lúc Tống Đại Sơn thức dậy, Lê Mạn đang nói chuyện với Tiền Hương Liên trong sân.

Giờ Tiền Hương Liên giống như là khách quen của nhà Lê Mạn vậy, bởi vì nàng ấy khéo miệng, dễ gần và quen biết nhiều người nên buôn bán cao thơm rất đắt hàng, vậy nên thường xuyên đến nhà Lê Mạn lấy cao thơm đi bán, lúc trước hay lấy ba bốn hộp, hiện tại mỗi lần cầm tận mười hộp đi.

 

Hôm nay mới sáng sớm nàng ấy đã đến rồi, chủ động kể cho Lê Mạn nghe chuyện tối qua hai đứa con trai của Hạ Lão Chúc lén phá nhà nàng ấy.

Tiền Hương Liên nói bây giờ cả thôn đều biết chuyện này, không ai muốn ngồi xe lừa của Hạ Lão Chúc nữa, hoặc là vì sáng nay Tống Đại Sơn không đánh xe, những người muốn lên trấn không thể không ngồi xe của Hạ Lão Chúc, nhưng hiện tại thái độ đánh xe của Hạ Lão Chúc tốt khỏi bàn, giống như đổi tính đổi nết vậy.

 

Lê Mạn mỉm cười, thầm nghĩ đây chính là thay đổi do cạnh tranh mang lại.

Ngoài chuyện này ra, Tiền Hương Liên còn nói sang chuyện khác nữa.

Hóa ra là đại cô nương của tỷ tỷ Tiền Hương Liên sắp thành thân, đặc biệt muốn mời Lê Mạn đến trang điểm cho nàng ấy.

"Muội tử không biết đâu, lần trước muội trang điểm cho cháu gái nhà đại ca ta làm ai cũng kinh ngạc, lúc đó con cái của tỷ tỷ ta đều ở đó, đại nha đầu của tỷ tỷ ta đã ghi nhớ chuyện này. Giờ tới lúc con bé thành thân, mẫu thân con bé định đi tìm bà bà trang điểm cho nó, con bé lập tức lắc đầu nói thẳng không muốn mà chỉ muốn tìm muội, vậy nên họ cho người nhắn với ta đến mời muội đi một chuyến."

Lê Mạn hỏi: "Nhà đại tỷ của tẩu ở đâu? Xa không?"

Tiền Hương Liên trả lời: "Không xa lắm đâu, gần gần nhà mẫu thân của ta thôi, cô cháu gái này của ta hơi đặc biệt một chút, không giống các cô nương bình thường."

Lê Mạn nghe vậy hứng thú hỏi lại: "Đặc biệt như thế nào?"

Tiền Hương Liên cười nói: "Cháu gái của ta cái gì cũng tốt, chỉ khá béo mà thui, không biết nha đầu này bị gì mà uống nước lã thôi cũng béo, từ nhỏ tới lớn đã béo rồi, làm việc thì siêng năng, ăn cũng không nhiều nhưng mãi không gầy được. Không biết phải làm sao, nha đầu kia rất là lo lắng."

Lê Mạn thắc mắc: "Béo một chút không tốt sao? Chẳng phải người lớn thường thích mấy nha đầu hơi béo một chút, cho rằng có phúc khí à?"

Tiền Hương Liên đáp: "Còn không phải sao, béo một chút tốt biết bao, mừng còn không kịp đấy, người khác muốn béo cũng chẳng được. Không biết tại sao nha đầu kia lại thích gầy, muội không biết phụ mẫu của phu quân nàng ấy thích dáng người nàng ấy tới mức nào đâu."

Vừa nhìn đã thấy cô cháu gái kia có dáng người đẹp nhất trong nhà rồi.

Nghĩ đến đây Lê Mạn có thể hiểu được tâm tư của cô nương này.

Triều đại này không khác xã hội hiện đại mấy, đều xem gầy là đẹp, nữ nhân cũng điên cuồng theo đuổi sự mảnh mai không thua gì ở hiện đại. Nghe nói vị Hoàng đế đầu tiên thích eo thon nên yêu cầu đầu tiên khi tuyển phi là phải thon gọn, các phi tần trong cung đều thắt lưng buộc bụng, uống nước sống qua ngày để mong thân hình thon thả, người nhẹ như lông hồng. Không biết phong trào này lan rộng trong nhân gian từ khi nào, dần dần ai nấy đều coi gầy là thước đo cái đẹp, đến nay đã ăn sâu vào nếp sống.

Cũng giống như trong xã hội hiện đại, ai cũng coi gầy là đẹp, phụ nữ coi giảm cân là sự nghiệp cả đời, nếu ai nói béo là đẹp thì chính là lời vô lý chẳng ai muốn nghe.

Mặc dù thế hệ cũ cho rằng nữ nhi có da có thịt là khỏe đẹp, nhưng chẳng cô nương trẻ tuổi nào muốn tăng cân, nên giảm thì vẫn giảm.

Đây là trường hợp của cháu gái Tiền Hương Liên.

Lê Mạn nói: "Tẩu tử, ta đến trang điểm cũng không thể biến nàng ấy thành gầy, chỉ có thể đánh lừa thị giác làm khuôn mặt nàng ấy trông gầy thôi, người béo thì vẫn béo, tẩy trang rồi vẫn sẽ như cũ."

Tiền Hương Liên phất phất tay: "Sao bọn ta không biết chuyện này chứ, bản thân nàng ấy cũng biết mà, nhưng nữ nhân là như thế, đẹp được ngày nào hay ngày ấy, huống hồ vào dịp quan trọng như thành thân, ai cũng muốn mình trở nên xinh đẹp xuất giá. Bọn ta hiểu suy nghĩ của nha đầu này, nghĩ đến việc tìm muội làm nàng ấy hạnh phúc một ngày."

Lê Mạn gật đầu: "Vậy đi. Hương Liên tẩu tử, không biết cháu gái của tẩu thành thân ngày nào?"

Tiền Hương Liên đáp: "Trùng hợp là hôm đó đúng dịp tiết Trâm Hoa năm nay, ý nghĩa rất phù hợp."

Tiết Trâm Hoa? Lê Mạn biết được lễ hội này từ trí nhớ nguyên chủ, ngày này tựa như lễ thất tịch ở kiếp trước. Vào hôm đó, những người trẻ tuổi chưa thành hôn được công khai gặp gỡ, thậm chí là đi dạo và nói chuyện với nhau, có điều cả hai phải có người khác đi cùng.

Bình Luận (0)
Comment