Bước lo lắng nằm ở việc chỉnh sửa khuôn mặt, phải tạo khối nhiều, tạo nên sự khác biệt về thị giác, làm cho người ta liếc mắt một cái liền cảm thấy mặt gầy đi rất nhiều.
Lê Mạn đánh khối quanh mặt cô dâu, làm cho đường nét khuôn mặt tổng thể nhỏ đi rất nhiều, sau đó lại dùng phấn màu tối đánh khối dưới hai bên xương gò má, lại chậm rãi chỉnh sửa, như vậy vừa nhìn thật giống như hai má lõm xuống, chỉnh thể làm cho người ta có cảm giác mặt gầy đi. Rồi qua tác dụng của việc chỉnh sửa phần sáng, cả khuôn mặt không còn là bộ dáng mập mạp phồng phồng như trước nữa, ngược lại đường nét rõ ràng, hai gò má hơi lõm, thoạt nhìn thập phần nhỏ nhắn.
Sau đó, Lê Mạn trang điểm tỉ mỉ lông mày và môi của cô dâu, trang điểm mặt xem như đã hoàn thành.
Bước cuối cùng chính là xử lý tóc, Lê Mạn tháo mái tóc còn chưa cuộn lên của cô dâu, chậm rãi chải mượt, ở hai bên trán đỉnh đầu chia ra một phần tóc dùng làm trang điểm cho mặt, những sợi tóc khác toàn bộ búi tóc Phi Tiên Kế.
Hai bên tóc giữ lại uốn xoăn, buông xuống hai bên má, đồng thời phần đuôi khẽ hướng vào trong, toàn bộ hai bên mặt được che đi không ít, phối hợp với đánh khối, toàn bộ khuôn mặt đại biến.
Khuôn mặt bây giờ của tân nương tử tuy rằng kém hơn những người trời sinh gầy gò khuôn mặt nhỏ, nhưng cũng nhất định không thể gọi là “to" hay "mập", nhìn chính là khuôn mặt của một tiểu nương tử thanh tú bình thường.
Nhưng vì có khuôn mặt mập mạp trước đó của tân nương tử để so sánh, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy khuôn mặt cô dâu này thật gầy a.
Lê Mạn đối với việc trang điểm mặt mũi quen thuộc như vậy, trong lòng cũng không có bao nhiêu cảm giác kinh ngạc, cho nên vừa trang điểm xong liền tự động lui sang một bên sửa sang lại rương trang điểm của mình, để lại những người khác trong phòng vây quanh tân nương tử phát biểu cảm xúc.
Phòng lúc này quả thực có thể nói là náo nhiệt phi phàm, các nữ nhân ríu ra ríu rít vây quanh tân nương tử, giống như phát hiện ra đại sự gì đó.
"Trời ơi, đây sợ là ảo thuật, mặt Đại Ny này sao lại nhỏ như vậy."
"Ai nha, ta sống nhiều năm như vậy còn chưa từng thấy qua thủ pháp trang điểm như vậy, mặt bánh bao lớn thật sự có thể nhỏ như vậy a, sao lại lợi hại như vậy."
"Vừa rồi ta còn không tin, lần này ta không thể không tin, nhìn xem gương mặt này thay đổi, quá lợi hại."
"Chính là chính là..."
Cũng có người sau khi phát biểu cảm xúc, vây quanh Lê Mạn, tò mò bắt đầu hỏi Lê Mạn đủ loại vấn đề.
Một người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi hỏi Lê Mạn, "Đại muội tử, thủ pháp trang điểm này của cô có phải cũng có thể trang điểm những gương xấu khác thành xinh đẹp không? Nếu như có khuyết điểm thì sao?"
Lê Mạn suy nghĩ một chút, nói thật: "Có thể biến người xinh đẹp hơn một chút, nhưng không có khả năng biến thành mỹ nữ, diện mạo vốn rất quan trọng, nguyên bản lớn lên xinh đẹp, trang điểm ra càng xinh đẹp hơn, nếu như nguyên bản khuyết điểm quá lớn, như vậy không có biện pháp nào khiến khuyết điểm giống như không tồn tại."
Người phụ nữ gật gật đầu, ánh mắt đảo quanh, dáng vẻ như có điều suy nghĩ.
Lúc này đại tỷ Tiền Hương Liên tiến vào, nhìn thấy bộ dáng nữ nhi của mình, kinh hỉ nhìn lại, cuối cùng lại tới kéo Lê Mạn vỗ vỗ tay nàng, nói cảm ơn: "Muội tử, cám ơn muội a, muội trang điểm đại nữ nhân nhà ta quá xinh đẹp, mặt kia giống như gọt thịt đi, nào nào, lì xì này muội cầm, hôm nay vất vả rồi." Nói xong nhét cho Lê Mạn một cái hồng bao.
Lê Mạn cũng không từ chối, trực tiếp nhận lấy, sau đó cáo từ Tiền đại tỷ: "Tẩu, chuyện này cũng coi như xong, ta cáo từ trước, các tẩu cứ tiếp tục."
Tiền đại tỷ vội vàng giữ chặt Lê Mạn, "Muội tử, ở lại ăn một bữa rượu mừng a, đi sớm như vậy làm gì.”
Lê Mạn xua xua tay, "Tẩu, trong nhà còn có việc, không thể trì hoãn nữa, ta xin nhận ý tốt của tẩu, thật sự phải cáo từ rồi.”
Tiền đại tỷ thấy ý của Lê Mạn kiên quyết đi, cũng không tiện cứng rắn giữ lại, đành phải đưa người tiễn ra ngoài.
Trở về chỉ có hai người Tống Đại Sơn và Lê Mạn, Tiền Hương Liên còn muốn ở lại ăn tiệc cưới.
Chờ Lê Mạn và Tống Đại Sơn chạy tới nhà, nhà nào cũng đã bắt đầu ăn cơm trưa, Mai Tử đã sớm ở nhà chuẩn bị cơm trưa xong, chỉ chờ hai người trở về là có thể trực tiếp ăn cơm.
Ăn cơm trưa xong, mấy người nghỉ ngơi một chút, sau đó bắt đầu đem đồ đạc chuyển lên xe lừa.
Đầu tiên bỏ hương cao đã làm xong vào trong sọt, sau đó đem sọt chuyển vào trong xe lừa, Lê Mạn suy nghĩ một chút, trực tiếp mang theo cái bàn nhỏ ở phòng trong nhà kia, bỏ vào trong xe lừa, như vậy có thể trực tiếp lấy bàn làm sạp, hương cao đặt lên bàn bán, như vậy khách có thể đứng chọn lựa, không cần phải ngồi xổm xuống chọn lựa như lễ hội lần trước.