Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Chương 146

Trong lòng Lê Mạn trở nên thích thú, không khỏi có chút hưng phấn. Mặc dù Lâm tiểu thư rất lỗ mãng nhưng vẫn nóng lòng rất muốn trang điểm cho nàng ấy.

Lần trang điểm này đã xong, có thể coi là đã giải được một “bệnh khó giải quyết” khác.

Ngũ quan của Lâm tiểu thư này cũng rất đoan trang, không có bị mắt lé cũng không bị miệng méo, khuôn mặt rất bình thường, nhưng khi kết hợp lại mang lại cảm giác như là khuôn mặt của nam nhân, giống như một người đàn ông cải trang thành phụ nữ. Lê Mạn không khỏi suy nghĩ lý do của chuyện này.

 

Sau nửa ngày nhìn hồi lâu, Lê Mạn rốt cục phát hiện ra nguyên nhân sâu bên trong.

Ngũ quan của Lâm tiểu thư này không ưa nhìn là một nguyên nhân nhưng nó không phải nguyên nhân chính mà nguyên nhân chính là mỗi nét trên khuôn mặt quá thô, không phải một hai mà là tất cả các đường nét trên khuôn mặt, hoàn toàn không có chút gì duyên dáng mềm mại mà một người phụ nữ nên có. Thay vào đó, lại có được sự thô ráp và bừa bộn của một nam nhân trên khuôn mặt của người phụ nữ.

 

Nếu muốn thay đổi khuyết điểm này, cần phải sửa đổi và biến hóa từ mọi khía cạnh trên khuôn mặt, cho đến khi mọi đường nét trên khuôn mặt đều trở nên thanh tú và mềm mại như một người phụ nữ bình thường.

Lê Mạn không khỏi khẽ nhíu mày, trong lòng nghĩ tới cách xử lý tiếp theo.

Lâm tiểu thư vốn kiêu ngạo nhìn thấy Lê Mạn hành động chậm chạp, khi vừa định mở miệng phun ra lần nữa, Lê Mạn không nói lời nào mà lại bắt đầu động thủ.

Đầu tiên Lê Mạn nhờ bà chủ mang cho nàng một sợi dây nhỏ để tỉa lông trên khuôn mặt và trang điểm cho tân nương xuất giá.

Cầm sợi dây bới tóc trong tay, Lê Mạn dùng hai tay nắn thẳng sợi dây, trước khi cạo cho Lâm tiểu thư, cô nói với cô: "Lâm tiểu thư, kế tiếp tôi sẽ dùng sợi dây nhỏ này để tỉa lông cho ngươi nên sẽ có chút đâu vì vậy hãy chịu đựng nó một chút. "Nói xong, không đợi Lâm tiểu thư này trả lời liền bắt đầu cạo.

Lông trên mặt Lâm tiểu thư quá nhiều, đặc biệt là vùng quanh miệng, nếu không nhìn kỹ có thể nghĩ nàng ấy để râu dài, điều này ảnh hưởng không nhỏ đến vẻ đẹp trên gương mặt. Một người phụ nữ muốn đẹp thì trước hết phải có làn da thanh tú sạch sẽ, nếu có lông nhiều trên mặt thoạt nhìn sẽ rất thô ráp, không thể nào nhìn xinh đẹp được.

Vì vậy, bước đầu tiên là cạo sạch lông trên khuôn mặt của nàng ấy để làm cho nó thanh tú và sạch sẽ.

Tuy nhiên, cạo sạch lông cũng có một nhược điểm đó là lông sẽ mọc trở lại và mọc nhanh dài hơn trước. Để khắc phục điểm này thì về sau phải cách một khoảng thời gian thì cạo một lần, nếu không lông trên mặt sẽ chỉ mọc còn dày hơn trước.

Lê Mạn dự định sau khi trang điểm kỹ càng xong sẽ nói chi tiết này cho Lâm tiểu thư nghe.

Trong điều kiện không có dụng cụ cạo lông chuyên nghiệp nên việc dùng dây để cạo lông trên mặt sẽ rất đau, đây là chuyện vô cùng thống sổ hầu hết mọi người bình thường đều sẽ cảm thấy rất đau, chưa kể đến lông của Lâm tiểu thư còn dày hơn so với người bình thường rất nhiều nên có thể còn đau gấp đôi, có khi không thể nào chịu được.

Khi Lê Mạn bắt đầu dùng sợi dây đầu tiên cạo, Lâm tiểu thư không thể không nhịn được hét lên "A!". Nàng ấy có điều kiện để ngả người về phía sau và tránh né sợi dây của Lê Mạn.

"Làm gì vậy? Đau quá! Muốn g.i.ế.c người sao!"

Trước đôi mắt trợn trắng hú vía của Lâm tiểu thư, Lê Mạn đã bỏ qua và nói thẳng: "Lông mặt của ngươi nhiều quá, nếu không cạo đi sạch sẽ thì nhìn sẽ giống như lông mặt của đàn ông vậy. Dù có trang điểm như thế nào đi chăng nữa thì cũng không đẹp lên nổi. Nếu như ngươi không muốn cạo râu thì chuyển qua bước trang điểm tiếp theo thì cũng xấu xí mà thôi dù sao cũng không phải việc của ta. "

Lê Mạn nói xong, nhìn thấy ánh mắt tức giận của Lâm tiểu thư dần dần biến mất ngược lại một chút xấu hổ ẩn lóe lên ngay cả lỗ tai cũng đỏ lên, mím chặt môi không nói.

Lê Mạn thấy phản ứng của Lâm tiểu thư ở trong ánh mắt, trong lòng nở một nụ cười.

Hình như trong lòng Lâm tiểu thư này cũng không giống biểu hiện ở bên ngoài nha, trong lòng cũng biết rõ à mình không đẹp cho nên cố gắng hết sức trang điểm để che đậy khuôn mặt của mình. Có phải vì sợ bị người khác chê cười nên mới cố tình giả bộ cao ngạo, miệng lưỡi đanh đá để che giấu sự tự ti?

Lê Mạn nghĩ thầm, nhưng vẻ mặt vẫn lãnh đạm nàng lại nói: "Lâm tiểu thư ngại đau, vậy thì đừng cạo râu, chúng ta cứ đi thẳng tới bước trang điểm đi."

Lê Mạn cầm hộp phấn lên giả vờ định trang điểm cho Lâm tiểu thư, nhưng nàng ấy lại ngồi thẳng lưng quát lớn: “Ai nói ta sợ đau, muốn cạo râu thì cứ tiếp tục cạo đi, cạo một nửa thì có ích lợi gì? Thật là làm ăn không đến nơi đến chốn gì cả?"

Bình Luận (0)
Comment