Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Chương 161

Thời điểm hiện tại trong nhà đang rất cần tiền, làm trang điểm ở cửa hàng này kiếm tiền nhiều hơn làm trang điểm cho tân nương ở thôn, Lê Mạn không nỡ bỏ công việc ở cửa hàng này nhưng do đã cố gắng ở trong thôn như vậy hiện tại thanh danh đã đi xa nên sẽ có người tìm đến để trang điểm, Lê Mạn không muốn tự nhiên mất đi những khách hàng ở thôn.

Thật ra lúc trước trong đầu nàng loáng thoáng đã có một ý tưởng nhưng nàng vẫn chưa nghĩ ra, vừa mới nghĩ phải đi về để định cự tuyệt Dương Lan Hoa mà ngay lúc này đây, nàng mới hạ quyết tâm, sau đó nói đồng ý và giữ nàng ấy lại.

 

Điều mà Lê Mạn đã suy nghĩ ở trong đầu là về sau sẽ trao lại những khách hàng ở thôn cho Mai Tử.

Dù Mai Tử không biết trang điểm nhưng nàng có thể bắt đầu dạy nàng ấy từ bây giờ. Ở thời điểm hiện đại, nàng dạy học cho rất nhiều đệ tử bây giờ dạy học cho thêm một đệ tử cũng không thành vấn đề.

 

Mai Tử thực sự không thể học được hoàn toàn bản chất tinh túy trang điểm của nàng, nhưng nàng có thể dạy cho nàng ấy một số kỹ thuật trang điểm cơ bản để ổn định, chỉ cần nàng ấy làm theo các bước này thì khi trang điểm sẽ không có gì đáng kinh ngạc, nhưng nó chắc chắn sẽ khiến người ta trở nên xinh đẹp đấy. Còn tốt hơn là không thay đổi chút nào, nếu so với những tay nghề của các nương tử ở địa phương còn tốt hơn đến gấp đôi chứ không phải chỉ nửa phần, lúc đó tin rằng các tiểu nương tử ở trong thôn chuẩn bị xuất giá sẽ rất sẵn lòng nhờ Mai Tử trang điểm.

Sở dĩ Lê Mạn có ý tưởng này là bởi vì mục tiêu trong tương lai của nàng là mở một cửa hàng ở thị trấn, khi đó nàng nhất định sẽ chuyển nhà lên thị trấn mà nhà trong thôn sẽ cũng không còn giá trị gì nên nàng định cho gia đình Mai Tử ở đó. Nhân tiện, ruộng trong nhà cũng được trao cho bọn người Mai Tử, miễn là họ chỉ cần cho bọn nàng một ít lương thực hàng năm là được rồi.

Để gia đình Mai Tử chuyển về làng, một là để họ không phải làm người ở miền núi có thể gặp nguy hiểm khi có thú dữ bất cứ lúc nào nữa, hai là để Thiết Tử chở gánh hàng đi bán dễ dàng hơn. Ở trong thôn bất kể dù có đi đâu, vẫn thuận tiện hơn là sống trong núi.

Nếu mà khi gia đình họ lên thị trấn, tự nhiên họ không thể làm người trang điểm trong thôn nữa, khi đó sẽ không có ai tiếp quản thì thật uổng phí, thà hiện tại dạy Mai Tử, để Mai Tử tiếp quản việc làm ăn này. Lúc đó Mai Tử sống trong thôn nên cũng thuận tiện đi ra ngoài để làm trang điểm cho mọi người. Dù khả năng có thể trong vài ngày thì mới có việc nhưng có thể có lợi nhuận cũng tốt rồi. Hơn nữa, về sau nàng sẽ mở một cửa hàng tại thị trấn và đến lúc đó nàng sẽ cần Mai Tử làm một chút chuyện quan trọng cho nàng, vừa vặn là Mai Tử chỉ mất nửa ngày để đến.

Nghĩ vậy, Lê Mạn xoay người trở lại Tống Đại Sơn, kêu hắn gọi Mai Tử và Thiết Tử qua, nhân tiện mang theo những đồ vật cần thiết, chuẩn bị ở lại một lát.

Tống Đại Sơn cũng không hỏi bất kỳ câu hỏi nào và đến nhà Mai Tử sau khi ăn cơm xong.

Lê Mạn tranh thủ thời gian này sắp xếp đồ trang điểm lại một chút, nghĩ xem tí nữa phải dạy Mai Tử một phương pháp trang điểm cố định để khi trang điểm sẽ không có sai sót gì.

Tống Đại Sơn động tác rất nhanh chóng và đưa Mai Tử, Thiết Tử còn có Tiểu Thụ trở lại trước khi mặt trời lặn xuống núi.

"Tẩu, tẩu gọi đám người chúng ta đến đây có chuyện gì vậy? Vấn Ca cũng không biết, huynh chỉ nói tẩu muốn tìm chúng ta thôi." Mai Tử hỏi Lê Mạn ngay khi nàng ấy vừa đi vào.

Lê Mạn kêu họ cất đồ đạc vào một căn phòng khác nơi họ thường ở và khi họ đã thu xếp xong thì ngồi trên ghế trong nhà chính nàng nói, "Hôm nay ta gọi điện cho muội đến đây, chỉ để nói một chuyện."

Lúc này, Lê Mạn đã quyết định nói với Mai Tử những gì nàng đang nghĩ ở trong lòng.

Lê Mạn còn chưa kịp nói hết lời, Mai Tử đã kinh ngạc ngồi không yên trên ghế, nàng ấy đứng dậy nhìn Lê Mạn "Tẩu, tẩu đang nói gì vậy? Đùa ta à!"

Lê Mạn mở to mắt nhìn Mai Tử hơi cáu mà nhẹ vỗ nàng ấy một cái, "Ta nói đùa với muội như thế này từ bao giờ? Lời ta nói chính là thật, sao muội lại ngạc nhiên như vậy."

Mai Tử mở to mắt, nhanh chóng xua tay "Tẩu, lời tẩu đang còn không phải để trêu đùa ta à? Tẩu định làm ta sợ c.h.ế.t khiếp sao? Tẩu sao lại nghĩ như thế? ta không biết gì về trang điểm, tay nghề trang điểm của tẩu lợi hại lắm, còn tay nghề của ta nghĩ cũng không dám nghĩ thì làm sao ta học được? Không thể nào đâu."

Bình Luận (0)
Comment