Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Chương 48

Biên dịch: Yên Hy

Thời điểm nhiệt độ thiên định trên Tinh Vong lên cao, Lục Vân Thiên đang nằm hôn mê trong khoang trị liệu.

Vừa qua anh có tỉnh lại một lần, chỉ là ở trạng thái không tỉnh táo, đôi mắt khô khốc đến mức chẳng thể mở ra, chân mày nhíu chặt, nhiệt độ trên người còn chưa tan đi hoàn toàn.

Thấp giọng ho khan vài tiếng, ngón tay khớp xương rõ ràng của Alpha nửa bám lên thành khoang trị liệu, tựa như muốn bắt lấy gì đó lại chỉ chạm vào một khoảng không, cuối cùng nắm chặt lên thành ngoài khoang trị liệu, dùng sức đến mức đốt ngón tay nổi lên màu trắng.

Hề Uyên nhìn bộ dáng nôn nóng khát vọng của anh, đem cà vạt của Thẩm Ngôn đã sớm chuẩn bị trước đưa cho anh.

Vươn tay tiếp xúc cà vạt rồi lập tức nắm lấy, cảm nhận được hương bạc hà quen thuộc, Vân Thiên quả nhiên ngừng lại.

Chân mày nhíu chặt của Alpha thả lỏng, đầu ngón tay nhẹ nhàng vu.ốt ve trên vài dệt mượt mà, mang đến xúc cảm tuyệt hảo.

Anh lặp lại vuố/t ve chiếc cà vạt này, làm phẳng từng thước trong tay, cho dù ở trạng thái không thanh tĩnh, vẫn như cũ cảm nhận được sự quý trọng của anh.

Lục Vân Thiên ngửa nửa đầu, tóc vàng rơi sau tai, lộ ra ngũ quan soái khí cùng hầu kết gợi cảm.

Hô hấp anh khẽ dồn dập, lông màu tuấn lãng giãn ra rồi nhăn lại, cảm giác hơi thở kia các quá xa, vì thế theo bản năng đặt cà vạt lên mắt, Vì vậy, anh theo bản năng đặt chiếc cà vạt trong tay lên mắt, đường quai hàm săn chắc kiên nghị càng thêm góc cạnh.

Phía dưới cà vạt là mũi cao thẳng của Alpha, hô hấp vừa vặn có thể ngửi được hương Pheromone bạc hà còn lưu lại bên trên, mát lạnh xa xăm, lại gần trong gang tấc.

Ánh sáng trước mắt bị chặn lại, ngũ cảm trong hoàn cảnh tối nhạy bén hơn nhiều, khứu giác tại đây càng thêm nhanh nhạy, ngay cả một hơi thở cũng có thể bắt được.

Cùng với hô hấp dồn dập, hầu kết Alpha căng chặt chuyển động, tùy ý ngửi hương vị khiến anh trầm mê.

Những đốt ngón tay của anh nắm chặt mép cà vạt, ép lớp vải mịn thành nếp nhăn, cùng với mùi bạc hà thoang thoảng, Lục Vân Thiên rốt cuộc lại chìm vào hôn mê.

Lục Vân Thiên nằm trong khoang trị liệu suốt hai ngày.

Chờ anh hoàn toàn tỉnh lại, nhận ra trước mắt một mảng u ám, dường như có gì đó che mất tầm mắt.

Anh duỗi tay kéo vật phẩm che trên mắt ra, dùng mu bàn tay chắn ánh sáng, mới phát hiện trong tay là chiếc cà vạt quen mắt —— Thẩm Ngôn từng mang.

Alpha chống cánh tay thẳng thân dậy, có chút hoảng hốt mà nhìn cà vạt trong màu xanh biển tay, tiện đà dùng ngón tay vuốt phẳng nếp nhăn bên cạnh một chút một chút, thần sắc mang theo vài phần ảo não.

"Cậu tỉnh rồi." Hề Uyên đưa cho anh hai bình dịch dinh dưỡng, giơ tay nhìn thoáng qua quang não: "Không khác với thời gian tôi dự đoán lắm, tôi đã thông báo cho Thẩm Ngôn, cậu ấy rất nhanh sẽ tới."

Không cần suy nghĩ nhiều, Lục Vân Thiên cẩn thận gấp cà vạt lại, đặt vào trong ngực, nhanh chóng rời khỏi khoang điều trị đi vào phòng tắm.

Thẩm Ngôn đã từng ghé qua một lần, biết đối phương còn chưa tỉnh, cũng không quấy rầy thêm.

Lần này nhận được thông báo từ Hề Uyên, thật nhanh chạy đến.

Aircar màu trắng lướt qua bầu trời như một tia sáng, khi nó tăng tốc hạ cánh, nó đột nhiên dừng lại ở vị trí cách mặt đất nửa mét, một luồng khí mạnh từ bên dưới phun ra, vững vàng đứng trước lối vào bệnh viện tư nhân.

Cửa xe tự động mở ra, động tác thiếu niên nhẹ nhàng nhảy từ trên xe xuống, vạt áo sơ mi rộng thùng thình bay theo dòng khí, để lộ đường cong eo thon chắc.

Dáng người mảnh khảnh cao thẳng như cây bạch dương, xen lẫn nét ngây ngô của thiếu niên vô cùng cân xứng, tỉ lệ gần chạm đến hoàn mỹ. Màu tóc nâu đậm được gió ôn nhu quét qua, để lộ mặt mày tinh xảo phía dưới đôi mắt tím xinh đẹp càng rực rỡ hơn dưới ánh nắng mặt trời.

Aircar tự động đi vào khu vực đỗ xe, Thẩm Ngôn vừa nhấc mắt đã thấy Lục Vân Thiên đứng chờ phía trước.

Alpha thay một bộ trang phục mới thoải mái. thân hình cao lớn đĩnh bạt, quần áo cắt may thể hiện được đường cong cơ bắp phập phồng, trên mái tóc vàng chói mắt còn vương vài giọt nước, phản chiếu tia sáng như pha lê.

Theo động tác cậu đến gần, giọt nước dọc theo ngọn tóc lăn xuống, dính ướt một mảng vải nhỏ trước ngực, khiến hình dáng cơ ngực như ẩn như hiện, dáng người quá hoàn hảo.

Thẩm Ngôn hơi ngước mắt, mắt tím nghiêm túc nhìn anh chăm chú.

Sắc mặt đối phương đã tốt hơn rất nhiều, không còn vẻ tái nhợt như hai ngày trước, toàn bộ vết thương trên người đều đã được xử lý tốt, xem ra khôi phục thật sự không tồi.

Chỉ là, cậu trong lúc lơ đãng liếc về phía phần vải áo bị thấm ướt, cùng... hình dáng cơ bắp rõ ràng, hơi ngẩn người, sau đó nhanh chóng dời tầm mắt.

Bất quá, cơ ngực Lục Vân Thiên xác thật phát triển khác tốt. Thẩm Ngôn tự nhủ trong lòng, không biết rèn luyện thế nào mới ra.

"Ngôn Ngôn, đi theo anh." Đôi mắt đào hoa câu nhân của Alpha hiện ra ý cười rõ ràng, nắm lấy tay thiếu niên mang cậu vào phòng nghỉ.


Thẩm Ngôn cũng có chuyện muốn thương lượng với anh.

Chuyện về ông Thẩm.

Thẩm Ngôn ngồi trên sô pha phòng nghỉ, thẳng lưng, chân dài khép lại, cho dù áo sơmi thùng thình cũng không che được đường cong lưng mượt mà.

Người đẹp dù cho có ngồi cũng đủ vui ý, huống chi cậu lúc nào đều duy trì phong thái tốt, tựa như đã khắc thói quen vào trong xương cốt.

Lục Vân Thiên tự mình rót nước cho cậu, nhẹ nhàng đẩy đến trước mặt đối phương.

Thẩm Ngôn bưng ly nước lên uống một ngụm, mắt tím xẹt qua tia kinh ngạc nhàn nhạt, vị bạc hà?

Bất quá xác thật khá mát lạnh.

Có lẽ chịu ảnh hưởng của Pheromone, cậu cũng cực kỳ thích hương vị này.

Lục Vân Thiên ngồi bên cạnh thiếu niên, hai chân dài bắt chéo, tư thế này được anh làm ra lại mang theo vẻ tiêu sái sang trọng, không có cảm giác tùy tiện.

Nhưng mà, tương phản với động tác nhìn như thả lỏng, cả người anh vẫn luôn hơi căng chặt, Pheromone hương bạc hà quanh quẩn nhàn nhạt bốn phía khiến anh thập phần khát vọng, lại chỉ có thể tự kiềm chế.

Alpha giơ tay kéo kéo cà vạt, lại tự rót cho mình một ly nước bạc hà, đồng thời bỏ thêm mấy viên đá, uống một hơi cạn sạch xong, mới thấy đỡ khát khô tại yết hầu một ít.

Thẩm Ngôn nghiêng đầu nhìn anh: "Về phán quyết với Thẩm Tùng Sinh, tôi muốn biết tình huống cụ thể."

"Được." Lục Vân Thiên nhanh chóng ngồi ngay ngắn, vẻ mặt nghiêm túc: "Thẩm Tùng Sinh có hành vi làm giả báo cáo gien thông thường sẽ có hai kết quả. Thứ nhất, bị kết án 2-3 năm tù, đến nhà tù Tinh Tế để chấp hành bản án.

Nhưng... Ngôn Ngôn, nếu em muốn, tôi sẽ tranh thủ tăng mức án của ông ta lên tối đa 3 năm, cũng để ông ta tự,mình,suy,ngẫm trong tù."

Giọng nói trầm thấp từ tính của Alpha mang theo tia lãnh lẽo.

Nhà tù Tinh Tế chỉ là một tên gọi chung, khu vực thuốc về đế quốc rộng lớn, có hàng chục ngàn nhà giam, phân bổ trên các hành tinh khác nhau, cách biệt mỗi nơi mỗi khác.

Mấy cái ở tinh cầu gần Thủ Đô tất nhiên có điều kiện tốt nhất, nhưng ở tinh cầu xa xôi nào đó, đãi ngộ cũng đủ làm một quý tộc như ông Thẩm phải chịu không ít khổ, muốn sống không được, muốn chết không xong.

Thấy thiếu niên rũ mắt còn trầm tư, anh tiếp tục nói: "Loại thứ hai, giam vào trại tạm giam từ 3-6 tháng, phạt từ 20 triệu trở lên, hơn 90% sẽ được bồi thường cho người bị hại. Còn về số tiền phạt, vẫn có thể thương thảo."

Thẩm Tùng Sinh nếu dám làm ra loại chuyện này, thì anh không thể không lột một tầng da của Thẩm gia.

Nhưng dù có là lựa chọn nào, anh đều ủng hộ quyết định đối phương.

Thẩm Ngôn hồi tưởng hai ngày trước mơ hồ đề cập về chuyện này cùng anh hai, đối phương thoạt nhìn có chút im lặng, rất nhanh đưa ra quyết định: "...Tôi chọn phương án hai."

Thần sắc Lục Vân Thiên không chút do dự: "Được."

Alpha nhẹ nhàng cong môi, anh đã đặc biệt điều tra, Thẩm gia trừ một bộ phận tài sản cố định trong khoảng thời gian ngắn không thể đổi, cộng thêm tài sản đang sợ hữu, tổng cộng khoảng 500 triệu Tinh tệ... Tuy rằng không quá nhiều, nhưng miễn cưỡng cũng có thể tiếp thu.

Nếu phạm sai lầm, thì phải trả cái giá lớn.

*

Trại giam số 15 tại trung tâm Thủ Đô Tinh Cầu.

Ông Thẩm ngồi trong không gian phong bế, không thể gặp mặt ai, cũng không nghe bất kỳ tin tức nào từ bên ngoài.

Mỗi ngày ông còn phải đối mặt với đủ loại thẩm vấn, cùng các phương thức điều tra lẫn công nghệ phát hiện nói dối công nghệ cao, quả thực muốn bị bức điên.

Không gian nhỏ hẹp như nhà tù giam cầm ông lại, đã hai ngày ông chưa tắm rửa, cảm giác trên người cũng có mùa chua khó ngửi, mỗi ngày cũng chỉ uống dịch dinh dưỡng không có hương vị, buồn nôn muốn chết.

Ông Thẩm giờ phút nào cũng nơm nớp lo lắng phán quyết của mình, thần kinh căng chặt không thể thả lỏng, hai mắt che kín tơ máu như mạng nhện, âm trầm đến đáng sợ.

Thẩm vấn theo thường lệ đã kết thúc, lại là một ngày không có động tĩnh, ông nện một đấm lên vách tường cứng rắn, nắm tay tức khắc sưng đỏ.

Biểu cảm ông Thẩm hỏng bét ngồi xổm trên mặt đất, giơ tay bưng kín mắt, nước mắt theo khe hở ngón tay chảy xuống.


Trước đó, ông chưa bao giờ nghĩ tới việc làm giả báo cáo gien sẽ bị lộ, càng không nghĩ tới một ngày sẽ phải ở trong căn phòng không thấy mặt trời, tuyệt vọng chờ đợi vận mệnh chưa xác định.

Ông ta sẽ thế nào?

Vì sao muốn giam ông ta lại ở đây!

Ông ta muốn đi ra ngoài, muốn mời luật sư giỏi nhất Tinh tế, có thể tiêu tốn chục triệu Tinh tệ để lo lót trước ——

Ông Thẩm trông như người mất trí, chửi rủa mọi thứ thậm tệ.

Ngay sau đó, cửa mở.

Ông Thẩm như kẻ phát cuồng lao ra, lại bị một cước của Alpha đá về, toàn bộ cơ thể hung hăng đâm mạnh trên tường, sau đó lăn xuống đất, phát ra một tiếng rầm lớn.

Ông không ngừng ho khan, trong miệng khạc ra vài ngụm máu, cảm thấy lục phủ ngũ tạng bị dịch chuyển.

Lục Vân Thiên bước chân dài đến, người giám sát hành lễ với anh, tự giác đóng cửa.

Alpha không chút khách khí lên chiếc ghế duy nhất trong phòng, đôi chân dài đeo quân ủng tùy tiện duỗi ra, anh cười lạnh nhìn ông Thẩm đang quỳ đau đớn trên đất không thể đứng thẳng: "Đứng lên. Vừa rồi tôi khống chế sức lực, không chết được, chỉ là đau mấy ngày thôi."

Trên trán ông Thẩm toàn mồ hôi lạnh, suy yếu đỡ tường đứng thẳng, trước mắt từng đợt mây đen, ngay cả nhìn đồ vật bình thường cũng không được, "Khụ... Nhị... Điện hạ......"

"Nghe nói ông muốn mời luật sư tốt nhất Tinh tế để biện hộ?

Ngại quá, tôi đã mời toàn bộ rồi, bọn họ sẽ không nhận đơn của ông."

Lục Vân Thiên trực tiếp đánh gãy nói, giọng nói trầm thấp hỗn loạn có thêm một tia tàn nhẫn, ánh mắt nhìn ông tựa một thứ rác rưởi: "Tôi cho ông hai lựa chọn.

Thứ nhất, chịu xét xử công khai trước mười hai tòa án, đến nhà tù C48 thụ án 3 năm tù; thứ hai, theo đơn tố cáo của nạn nhân, ông sẽ được xét xử riêng, tạm giam 6 tháng theo luật, hơn nữa phạt 500 triệu Tinh tế. Chọn một đi."

Nhà tù C48, ngay cả ông Thẩm cũng từng nghe về nó.

Nơi đó là ngục giam lớn nhất tại Tinh tế, lớn đến mức trực tiếp dùng cái tên này tới gọi tinh cầu.

Nhà tù C48 giam giữ những tên xã hội đen hung ác nhất, cướp biển Tinh tế giết người không chớp mắt, những kẻ hi.ếp dâm khét tiếng và những kẻ điên trí không chút tình cảm, thi thể mỗi ngày nâng ra chất thành núi.

Ngay cả quản ngục được huấn luyện chuyên nghiệp cũng không thể chịu đựng được bầu không khí nơi này, gặp vấn đề tâm lý trầm trọng. Cuối cùng, các chỉ huy trong khu vực phải đặc biệt phân công những quân nhân nghiêm khắc từng trải qua chiến trường, đồng thời phối hợp với các loại vũ khí công nghệ cao để ngăn chặn, lúc này mới miễn cưỡng ổn định xuống.

Không, ông không thể đến địa phương kia, ông tuyệt đối không thể đến địa phương kia.

Ông ta sẽ chết.

Ông ta sẽ chết!!

Ông thẩm sợ đến mức run rẩy cả người, ngay cả vết thương trên người cũng không để ý, che lại bụng đau nhức nghiêng ngả lảo đảo đi tới, muốn ôm quân ủng của anh, bị người sau chán ghét né tránh.

"Cậu... không thể... Như vậy...Tôi...Khụ khụ... Tuyệt đối không sẽ đi....."

Lục Vân Thiên đứng lên, trên cao nhìn xuống, "Cho ông thời gian một ngày suy xét, lựa chọn một phiên tòa chung hay một phiên tòa riêng. Mạng sống quan trọng hơn hay tiền bạc quan trọng hơn, ông có thể tự mình nhận định."

Alpha rời đi rồi, ông Thẩm chật vật ngồi dưới đất, tiếng gào như dã thú từ trong họng, điên cuồng đập đầu không ngừng va chạm xuống mặt đất.

Ông không có khả năng đặt mạng lên, nhưng mà, 500 Tinh tệ... Đó là toàn bộ tài sản của Thẩm gia, ông ta hao phí toàn bộ tâm huyết nhiều năm!

Không, bình thường còn không đủ 500 triệu, ông còn phải bán biệt thự mới có thể gom đủ.

Lục Vân Thiên thế nào có thể ngoan độc như vậy, sao lại có thể?!

Việc này còn muốn đau hơn cả xẻo tâm ông!

Cứ như vậy điên cuồng phát tiết một hồi, bụng đau đớn làm mồ hôi ông Thẩm lạnh ròng ròng cuộn tròn thân thể, đầu sưng to muốn ngất đi, chỉ có thể chật vật quỳ rạp trên đất không ngừng nôn khan.


Giây phút đó, ông dường như cảm thụ được cảm giác chết.

Mà ông chưa muốn chết.

Một đêm trôi qua, ông chung quy vẫn thỏa hiệp.

Cùng thời gian, Trung tâm tạm giam Omega Thủ Đô Tinh Cầu.

Hoàn cảnh ở đây tốt hơn nhiều so với trại giam Alpha, một ngày được cung cấp cơm ba bữa bình thường, có những phương tiện hỗ trợ cơ bản, nhưng đối với một Omega được nuông chiều từ nhỏ như Thẩm An mà nói, vẫn khó chịu như cởi một tầng da.

Lễ phục hoa lệ lẫn trang sức trên người cậu ta toàn bộ bị tịch thu, mặc bộ đồng phục màu cam do trại giam cấp, chất vải thô ráp khiến làn da mỏng manh cậu ta vô cùng nhức nhối.

Đồ ăn cũng vậy, quả thực khó thể nuốt xuống.

Giường quá cứng khiến cậu ta mỗi ngày đều không ngủ ngon, đã có quầng thâm mắt dày.

Thẩm An nhìn từ màn hình xem khuôn mặt tiều tụy của bản thân, chỉ mới hai ngày mà thôi, cằm cậu ta đã hóp đến dọa người, đáy mắt đen xì, làn da cũng không còn bóng loáng như trước, sắc mặt cực kỳ khó coi, cứ như mới bị bệnh nặng.

Đây là cuộc sống sau này của cậu ta sao?

Thẩm An hoảng sợ nghĩ, cậu ta trước hết đã cảm nhận được nghèo đói đáng sợ như thế nào.

"Thẩm An, có người tìm." Có người gõ gõ cửa.

Nhìn đến Alpha cao lớn tiến vào, đồng tử của Thẩm An co rút lại như kim, cậu ta run rẩy lui về phía sau, mãi cho đến khi nhìn rõ đối phương là ai, mới thả lỏng thần kinh mặt.

... Không phải Lục Vân Thiên, không phải anh.

Tưởng tượng đến cảm giác hít thở không thông kề cạnh tử vong, cậu ta phản xạ hô hấp không thuận, có phản ứng mãnh liệt với Lục Vân Thiên, đây là cảm giác sợ hãi phát ra từ nội tâm không thể khống chế.

Khuôn mặt thị vệ mặt lạnh không nói dư thừa, trực tiếp mang đến một phần hiệp nghị, bên trên viết: "Nếu như Thần An đồng ý tiếp nhận hình phạt giam giữ ở tinh cầu khác, vĩnh viễn đóng cấm quyền hạn thông hành Thủ Đô Tinh Cầu, có thể nhận 200 nghìn tinh tệ làm bồi thường."

Đế quốc luôn ưu đãi với tỉ lệ Omega thưa thớt.

Tuy rằng Thẩm An xúc phạm luật an toàn của đế quốc, nhưng cũng may hiện trường yến hội khống chế kịp thời, vẫn chưa tạo thành thương tổn thật sự, cho nên sẽ không đưa ra hình phạt, nhiều nhất chỉ tạm giam mấy tháng.

Cùng lúc đó, báo cáo gien biểu hiện huyết thống cậu ta không có huyết thống với Thẩm gia, cũng có nghĩa đem đặc quyền quý tộc của cậu ta cướp đoạt toàn bộ, cũng tịch thu toàn bộ tài sản.

Cũng đại biểu Thẩm An hoàn toàn không còn tiền tài nữa.

200 nghìn tinh tệ đối với Thẩm An quá khứ có lẽ không đáng giá nhắc tới, nhưng đối với Thẩm An hiện tại, lại là cọng rơm cứu mạng duy nhất phải nắm chặt!

Ở trung tâm tạm giam hai ngày nay, để Omega hoàn toàn hiểu ra nỗi khổ của nghèo khó.

Mọi thứ nơi này còn quá thô sơ, khiến cậu ta quá khổ tâm.

Mà sau khi rời khỏi đây, mỗi tháng cậu ta chỉ có thể lĩnh được 2000 Tinh tệ cứu trợ, một năm chỉ mới được 30 nghìn Tinh tệ mà thôi.

Trên hiệp nghị có 200.000 Tinh tệ, đủ để thu nhập năm sáu năm sau.

Huống chi, lúc này Thẩm An căn bản không nghĩ ở lại Thủ Đô Tinh Cầu.

Nơi này có người quen của cậu ta, có bạn học ở Học viện Quý tộc Tinh Nhã, tưởng tượng những quý tộc đó sẽ dùng ánh mắt trào phúng, cao mắt cỡ nào nhìn cậu ta, cậu ta khó thể chịu đựng.

Thẩm An cầm lấy hiệp nghị nhìn hai lần, không chút do dự ký tên mình lên trên.

Cậu ta cho rằng bản thân đã đưa ra quyết định vô cùng chính xác, nhưng trên thực tế lại tự đẩy mình vào trong vực sâu hơn.

Từ nghèo thành giàu dễ, từ giàu về nghèo khó.

Cuối cùng cũng đã quen với cuộc sống trong trại giam, Thẩm An dưới sự cám dỗ của 200 nghìn tinh tệ, lại lần nữa hào phóng sài phung phí, đáng tiếc khi bức màn phồn hoa đến hồi kết, không còn ai có thể giúp cậu ta.

*

Những ngày gần đây tòa án tinh tế náo nhiệt lạ thường.

Ngoại trừ truyền thông cùng quần chúng chú ý chặt chẽ tiến triển sự kiện của Thẩm gia, còn có quan hệ đến một án kiện liên quan về thiên định khác ——Lương Tư, giáo viên Học viện Tinh Nhã, đã đệ đơn truy tố công khai về vụ án ngoại tình trong hôn nhân ba mươi năm trước.

Dưới ánh hưởng Lục Vân Thiên đánh vỡ thiên định, rất nhiều người có cái nhìn khác với độ xứng đôi 100%.

Cái gọi là bản năng, thiên tính cũng không phải không thể đánh vỡ, ví dụ sống sờ sờ ở trước mắt, dư luận đồng thời xoay ngược lại, hàng nghìn người bắt đầu ủng hộ Lương Tư.

Lục Vân Thiên cùng Thẩm Ngôn cũng một thành viên trong đó.


Đây là lần đầu tiên Thẩm Ngôn công khai phát biểu ngôn luận trên Tinh Võng.

Trước đó, cậu rất ít khi chú ý tin tức trên Tinh Võng, toàn bộ tài khoản chỉ có một ID trống được đăng ký tự động khi mới nhận quang não, không một bài đăng.

Nhưng mặc dù như thế, ID trống này lại có được lượng fans yêu thích ngưỡng mộ tăng bạo đến một tỷ.

Trong trường hợp Thẩm Ngôn không lên tiếng, tất cả các tin tức về cậu đều dựa từ fans tự tuyên truyền.

Từ diễn đàn học viện, website official Học viện Quân sự Đế quốc, tin tức do giới truyền thông và các kênh truyền thông khác tiết lộ đều có chọn lọc một phần về đối phương, còn có một số ít hình ảnh và video về Omega, mỗi tấm đều được người hâm mộ nâng niu.

Cho nên khi cậu công khai ủng hộ vị Omega này trên Tinh Võng, tạo thành lực ảnh hưởng cực lớn.

Con số fans trăm triệu sôi nổi chuyển phát, án kiện Lương Tư lấy bước nhanh như sét đánh không kịp bịt tai leo lên hot search, chiếm lên danh mục đầu.

Không chỉ có như thế, ngay sau bài đăng của Thẩm Ngôn, vương bài Học viện Quân sự Đế quốc, đồng thời có hơn hai tỷ người hôm mộ trước giờ chưa từng để ý, đã chia sẻ bài đăng trong vòng nửa phút, dẫn tới một làn sóng khuếch tán lớn.

Ngay sau đó, Lục Vân Thiên, Thiệu Tinh Lan, Nhiễm Tân Ngữ, Bạch Thu, Lâm Sơ, Đổng Ngọc Hàm, đám người đều tỏ vẻ ủng hộ, đồng thời còn có gia tộc thượng lưu gió thêm củi, m cả Tinh Võng đều chấn động.

Những người ủng hộ Lương Tư tập hợp lại như một bầu trời đầy sao, chiếu sáng cả biển trời.

Chồng trước Lương Tư kỳ vọng có thể giải quyết thầm kín, lại chẳng thể thấy mặt đối phương.

Công chúng duy trì mang đến cổ vũ rất lớn cho Lương Tư, vì bản thân bà, cũng vì những người ủng hộ bà, bà tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.

Đệ trình tất cả chứng cứ lên, Lương Tư kiên quyết nộp đơn xin xét xử công khai, để luật pháp đế quốc trả lại công lý cho chính mình.

Rất nhanh, Tòa án Thủ Đô Tinh Cầu Đệ nhất đưa ra phán quyết về sự kiện Thẩm gia.

Sau khi hòa giải, Thẩm Tùng Sinh sẽ bị giam giữ tại Trại giam số 15 của Thủ Đô Tinh Cầu kể từ bây giờ, thời gian: 6 tháng. Ông cũng sẽ bị phạt 500 triệu tinh tệ, trong đó 450 triệu tinh tệ sẽ được bồi thường cho Thẩm Ngôn.

Sau khi hòa giải, Thẩm An sẽ bị giam giữ tại trại tạm giam dành riêng cho Omega tại tinh cầu Carter kể từ ngày hôm sau, thời gian: 3 tháng, đồng thời sẽ bị tước bỏ địa vị quý tộc, đóng quyền hạn thông hành vào Thủ Đô Tinh Cầu vĩnh cửu.

Mấy ngày sau, trải qua biểu quyết từ mười hai tòa án Thủ Đô Tinh Cầu, cũng tổng hợp kết quả bầu chọn của công dân, đưa ra phán quyết về sự kiện Lương Tư.

Phán định chồng trước Lương Tư - Ân Kiệt, tình huống ngoại tình trong hôn nhân là thật.

Độ xứng đôi 100% có thể được coi là nhân tố không thể đối kháng làm Ân Kiệt đánh dấu Omega thiên định lần đầu, nhưng nó không thể trở thành nguyên nhân quyết định khiến đối phương ngoại tình.

Căn cứ luật hôn nhân đế quốc, phán định Ân Kiệt ngoại tình. Toàn bộ tài sản thuộc quyền sở hữu của vợ trước, cũng bồi thường đối phương 50 triệu Tinh tệ tiền bồi thường thiệt hại tinh thần.

Tài sản cụ thể cần chờ lúc thanh toán lại bàn sau.

Phán quyết này gần như muốn mạng của Ân Kiệt.

Omega thiên định của ông cũng không phải quý tộc, gia cảnh thập phần bình thường, nếu mình lại mất đi toàn bộ tài sản, vậy hai người thật sự phải đi uống gió Tây Bắc.

Ân Kiệt tiếp tục chống án, những gì thu được đều duy trì bản án ban đầu, thi hành bản án trong vòng một tuần.

Nghe nói kết quả này, trên Tinh Võng một mảnh trầm trồ khen ngợi tiếng động, được mọi người sảng khoái.

Cuối cùng, tài sản Ân Kiệt —— bao gồm bất động sản, đầu tư, quỹ tài khoản, v.v. đều bị tước đoạt, thậm chí 50 triệu chi phí tổn thất tinh thần cũng do cha mẹ nhà họ Ân hầu như không tài trợ được, có thể nói là tổn thất nghiêm trọng.

Mà ông và thiên định cuối cùng cũng không tiếp tục sống trong khu biệt thự trung tâm, trái lại dọn đến ngoại ô Thủ Đô Tinh Cầu, một gia đình chen chúc trong căn phòng chưa đầy 100m2, thậm chí mua cả robot dọn phòng cũng phải cân nhắc nhiều lần.

Cuộc sống như vậy khiến những người đã quen với cuộc sống phú quý trở nên khốn khổ, vợ chồng ngày đêm cãi vã, nhưng sức hút của pheromone khiến họ không thể rời xa nhau, chỉ có thể tiếp tục hành hạ nhau.

Cùng thời gian, Thẩm gia cũng đang liều mạng gom đủ tiền phạt 500 triệu Tinh tệ.

Số liệu tài sản Lục Vân Thiên tính toán chính xác tuyệt đối, chính xác đến mức ông Thẩm muốn đào rỗng toàn bộ Thẩm gia mới khó khăn lắm lấy ra 500 triệu tinh tệ.

Từ lúc đây, Thẩm gia hoàn toàn xóa tên trong danh sách nhà quyền quý, mai danh ẩn tích.

Sự kiện oanh liệt này rốt cuộc hạ màn, hết thảy quy về bình tĩnh.

Quang não Thẩm Ngôn nhảy ra thông báo công thêm khoản tiền bồi thường từ Thẩm gia. mắt tím xinh đẹp tức khắc cong lên, đầu ngón tay chọt chọt mở tài khoản.

Trong tài khoản là tinh tệ kiếm được khi tham gia các trận chiến cơ giáp trực tuyến trong hai tháng qua, 450 triệu tinh tệ nhận được từ nhà họ Thẩm, 1 tỷ tinh tệ dự chi từ Học viện Quân sự Đế quốc, cộng lại là 1,55 tỷ tinh tệ —— hẳn là cũng đủ chi trả tiền đặt cọc chữa trị cơ giáp Linh Vũ .

Chỉ là, cậu luôn cảm giác chính mình hình như xem nhẹ cái gì.....

Thẩm Ngôn rũ mắt, ngón tay thon dài ở trên bàn nhẹ nhàng gõ, đại não giống như máy tính lượng tử vận chuyển nhanh. Vài giây sau, đầu ngón tay ngọc bạch dừng một chút, cậu nhớ mình xem nhẹ cái gì rồi —— tặng quà cho Hạ Lăng.

Bởi vì gần nhất phát sinh nhiều sự tình, cậu xác thật có đoạn thời gian không chú ý việc cải tạo cơ giáp Ngân Dực.

Không biết Đường Kha và thầy anh chàng có đưa ra phương án thiết kế cải tạo hoàn mỹ chưa?

Bình Luận (0)
Comment