Notice: Undefined offset: 215
Nhưng hắn ta cũng cảm thấy có chút bất lực, dù sao bọn họ cũng chỉ có hai người.
Hôm nay Tiên Trù Giới đã suy tàn đến không còn hình dáng rõ rệt...
Một tiếng nổ ầm, cửa vào bị nổ tung.
Các cường giả của Minh Ngục nối đuôi nhau tiến vào, từ tầng thứ năm xông thẳng vào tầng thứ tư...
Cuộc khủng hoảng diệt trừ Tiên Trù Giới... đã hoàn toàn bùng nổ!
Sự xâm lăng của Minh Ngục đã hoàn toàn bắt đầu!
Địch Thái Giới Chủ nắm thái đao, phát ra một tiếng thét dài.
Tiên khí hội tụ cả người.
Một đao chém về phía lối vào ở xa kia để phong tỏa lối vào một lần nữa.
Tuy nhiên.
Một áp lực kinh hoàng đột nhiên bùng phát.
Địch Thái Giới Chủ cảm thấy ngực mình như thắt lại.
Một bàn tay lớn màu xanh đột nhiên vỗ xuống.
Một đao hắn ta chém ra dễ dàng bị bàn tay to lớn màu xanh đánh tan!
Oanh!
Chiến trường mặt đất khốc liệt đột nhiên nứt ra.
Tốc độ rơi của tầng thứ năm lại tăng lên một lần nữa!
Răng nanh của Cự Ma tỏa ra hơi lạnh, hắn lạnh lùng nhìn thẳng vào Địch Thái Giới Chủ, ngay sau đó, hắn liền tiến lên một bước lớn.
Một quyền... giáng xuống Địch Thái Giới Chủ một cách hung hãn.
Vào lúc này, hư không sụp đổ ngay lập tức!
...
Chân đạp xuống.
Thân hình của Bộ Phương dường như đã biến thành một đạo tàn ảnh, vụt qua trong tích tắc.
Từ đỉnh Thần Tuyệt Sơn, Bộ Phương đi như bay xuống dưới.
Oanh!
Bông tuyết bay tung tóe, Bộ Phương rơi vào trong trận tuyết.
Bão tuyết ập đến.
Từng cỗ xơ xác tiêu điều đột nhiên lan rộng.
Ánh mắt của Bộ Phương quét qua, từng vị cường giả Minh Ngục đang bao vây xung quanh hắn.
Những cường giả Minh Ngục đang tập trung ở Thần Tuyệt Sơn này đều là thiên tài của Minh Ngục.
Sắc mặt của Bộ Phương lạnh lùng.
Hắn thờ ơ mở miệng:
- Cút!
Âm thanh va chạm khiến gió và tuyết nổ tung.
Những cường giả Minh Ngục kia cũng cười nhạt.
Ở trên đỉnh Thần Tuyệt Sơn, nếu như không phải người này đang ở trong hồ nước kia thì hắn đã sớm chết từ lâu rồi, bây giờ hắn còn dám tỏ thái độ trước mặt bọn họ.
- Cùng tiến lên, giết hắn!
Các cường giả của Minh Ngục quát lên.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, một loạt minh khí ngất trời và sát khí mạnh mẽ từ những người này đánh về phía Bộ Phương.
Tu vi của những người này đều không yếu, trong đó phần lớn đều là Chân Thần cảnh Cửu Tinh.
Dù sao họ cũng là thiên tài.
Mặt của Bộ Phương không cảm xúc nhìn thẳng vào họ.
Tâm trí hắn vừa động, một làn khói xanh xuất hiện trong tay.
Một tiếng rồng rống vang lên, chấn động chín tầng mây.
Long Cốt Thái Đao xuất hiện trong tay hắn, kim quang lóe lên.
Đối mặt với một đám cường giả Minh Ngục đang chạy nhanh đến từ tứ phía, Bộ Phương chỉ vung ra một đao.
Một đao này... Vô cùng chậm rãi, tốc độ cứ như rùa vậy.
- Một đao... Trảm tiên!
Bộ Phương khẽ quát.
Ngay sau đó, từ sau lưng hắn dường như có bóng hình của một người khổng lồ đang nổi lên, bóng dáng đó rất giống với Bộ Phương, nó cầm một cái thái đao và chém nó từ trên trời xuống.
Dường như toàn bộ màn trời đã bị xé toạc.
Một đao...
Phụt một tiếng, máu tươi nóng bỏng bắn tung tóe.
Dưới nhát dao này, cường giả Minh Ngục đều hộc máu và bay ra ngoài, kẻ có năng lực yếu hơn thì trực tiếp bị chém làm đôi!
Một đao đánh bại kẻ thù.
Bộ Phương xoay Long Cốt Thái Đao trong tay như đang đùa giỡn.
Hắn liếc đám người một cái.
Sau đó, hắn giẫm lên gió tuyết, rời đi một cách vội vã.
Ngay sau đó, hắn đã đến địa điểm mà nữ vương Bích Lạc đã đưa mình đến và bóp vỡ ngọc phù.
Đột nhiên, một làn sóng huyền bí chập chờn khuếch tán.
Phương Phương Băng Ẩm điếm.
Nữ vương Bích Lạc đang ăn kem vị Chu Quả một cách ngon lành thì lập tức sửng sốt một chút.
Sau đó nàng ta xúc một thìa kem và bỏ vào miệng.
Nàng ta búng tay một cái, thân hình lập tức biến mất.
Thời điểm xuất hiện một lần nữa thì nàng ta đã ở trong khung cảnh đầy gió và tuyết.
Nữ vương Bích Lạc mặc một chiếc đầm dài màu đỏ với đường xẻ tà rộng, để lộ đôi chân dài và trắng như tuyết.
Đôi môi đỏ mọng ngậm cái muỗng màu bạc, trên mặt nàng ta đầy vẻ vui sướng nhìn Bộ Phương.
- Tìm được Sinh Mệnh Chi Tuyền rồi à?
Nữ vương Bích Lạc nhìn cả người Bộ Phương đầy máu thì lập tức hơi sửng sốt.
Sát khí của Bộ Phương vào giờ phút này cực kỳ mạnh, hẳn là hắn đã trải qua một trận chém giết.
- Đúng vậy... Có thể đi về rồi.
Bộ Phương nói.
Chuyến đi đến Thần Tuyệt Sơn xem như đã hoàn toàn kết thúc.
- Trên người của ngươi...
Nữ vương Bích Lạc cau mày xinh đẹp.
- Trong Thần Tuyệt Sơn có gặp một chút phiền toái... Chúng cản đường của ta nên ta đã thuận tay giải quyết.
Bộ Phương nói.
- Một chút phiền toái?
Nữ vương Bích Lạc lập tức sửng sốt một chút.
Sau đó ánh mắt của nàng ta cứng lại một cái, một vẻ nghiêm túc thoáng qua.
Sau đó, nàng ta cũng không hỏi quá nhiều, chỉ nhìn sâu vào Thần Tuyệt Sơn trong gió một cái và vung tay lên.
Một đạo kim quang bao trùm lên thân hình của Bộ Phương và nàng ta rồi bọn họ biến mất.
Thời điểm xuất hiện một lần nữa thì họ đang ở trong hoàng cung.
Sau khi nữ vương Bích Lạc mang Bộ Phương trở về, nàng ta không thèm chú ý đến Bộ Phương mà bưng chén kem vị Chu Quả lên ăn.
Bộ Phương xoay người định rời đi.
Nhưng trước khi rời đi, hắn quay đầu nhìn nữ vương Bích Lạc một cách đầy nghi ngờ.
- Nữ vương bệ hạ... Ngươi trả tiền ly kem vị Chu Quả chưa?
Thân thể của nữ vương Bích Lạc đột nhiên cứng đờ, dường như nàng ta có chút tức giận mà quay đầu lại:
- Bản Vương giống như loại người ăn mà không trả tiền sao? Đợi Bản Vương ăn xong thì sẽ quay lại trả! Đây không phải là vì ta phải đi đón ngươi về sao? Làm chuyện tốt cho ngươi mà chẳng nhận được báo đáp gì!
Bộ Phương thức thời im miệng, hắn cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi.
Khoảnh khắc tiếp theo, Bộ Phương nhanh chóng rời khỏi hoàng cung.
Rất nhanh, hắn đã trở lại Phương Phương Băng Ẩm điếm.
Độ nổi tiếng của Phương Phương Băng Ẩm điếm khiến cho Bộ Phương cực kỳ kinh hãi.
Sau khi đi vào trong điếm, Bộ Phương thấy Tiểu U đang cầm một chén kem và Tiểu Hoa đứng ở bên cạnh Tiểu U cũng đang ăn kem.
Tiểu U dường như cảm nhận được ánh mắt của Bộ Phương, lập tức nghi ngờ nhìn lại.
- Chúng ta phải trở về Tiên Trù Giới...
Bộ Phương nghiêm túc nói.
Tiểu U sửng sốt một chút và gật đầu một cái:
- Được, chờ ta ăn xong chén kem này.
Khóe miệng của Bộ Phương giật giật một cái:
-...
Tiểu thư à, thật sự là chúng ta không có nhiều thời gian đâu...
...
Một lúc sau.
Thuyền U Minh trên không trung như muốn xé toạc màn trời ra.
Trên boong thuyền, Tiểu U và Tiểu Hoa đang bưng chén kem mà liếm.
Bộ Phương đang ngưng thần ngồi xếp bằng lại.
Hư không bị xé ra, thuyền U Minh lao vào trong đó.
Chương 1825: Một người xuất hiện, ngăn cản vạn thú (1)Tiên Trù Giới.
Bóng tối tấn công tới, tai họa ập đến.
Toàn bộ Tiên Trù Giới đều đang hoảng loạn.
Nhưng may mắn thay vẫn còn có Mộng Kỳ thành chủ ở đây cho nên mới khiến cho lòng người của Tiên Trù Giới không có tan vỡ.
Mỗi một người đều rút lui ngay ngắn có trật tự.
Tất cả mọi người ở tầng thứ tư của Tiên Trù Giới đều rút về tầng thứ ba.
Đây đã là cực hạn, nếu tiếp tục rút lui, dù Mộng Kỳ có cố gắng ổn định như thế nào đi chăng nữa thì tất cả mọi người đều sẽ rơi vào tình trạng suy sụp hoàn toàn.
Bởi vì một khi rút lui xuống tầng hai nghĩa là thực sự sẽ không còn hy vọng gì nữa.
Khi đó, đối mặt với Tiên Trù Giới cũng chỉ còn lại sự hủy diệt thực sự.
Trường bào của Mộng Kỳ thành chủ bay lất phất, nàng ta đứng trên lầu cao của Thành Chủ Phủ.
Nàng ta nhìn về Tiên Thụ uy nghiêm năm xưa tỏa ra tiên khí đậm đà, sừng sững hiên ngang, Tiên Thụ một thời chống đỡ toàn bộ Tiên Trù Giới nay đã hoàn toàn lụi tàn, những đường vân trên thân cây trông cực kỳ khô héo.
Ầm ầm!
Bóng tối vô hạn không ngừng bao phủ, nó không ngừng ăn mòn Tiên Thụ giống như một khúc xương hư.
Tất cả mọi người đều núp ở trong Tiên Thành, bên ngoài thành là Thú Hoàng Chi Lưu đang gầm thét, minh khí hắc ám không ngừng bao phủ bầu trời.
Mọi người đều cảm thấy như thể họ đã bị thế gian ruồng bỏ.
Họ ngơ ngác nhìn bầu trời, có sợ hãi, có tuyệt vọng, có tan vỡ...
Mộng Kỳ cắn đôi môi đỏ mọng, nàng ta nhìn bóng tối đang ập đến, nhìn minh khí đang phun trào, nàng ta biết... một trận chiến là điều không thể tránh khỏi.
Nhưng nàng ta không nhìn thấy bất kỳ hy vọng nào.
Người của Tiên Trù Giới đã ở trong hoàn cảnh ấm áp này quá lâu.
Mặc dù Tiên Trù Giới có những con thú dữ tấn công, nhưng có Tiên Thành bảo vệ, những con thú dữ căn bản không thể làm hại người của Tiên Trù Giới.
Vì vậy, tất cả họ đều ở trong một môi trường an toàn, điều này đã sớm mài mòn hết nanh vuốt góc cạnh của họ, làm mất đi cả sát khí và tinh thần họ nên có.
Bây giờ phải đối mặt với sự xâm lăng của những người Minh Ngục, làm sao họ có đủ sức để chống cự?
Mộng Kỳ thở dài một cái, nàng ta cũng cảm thấy tinh thần rất nặng nề.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn.
Minh khí tràn vô từ lối vào.
Phân tán mọi thứ.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, một vài người bị minh khí đen nhánh đang tỏa ra từ lối vào bao trùm khắp cả người.
Khí tức đáng sợ tràn ngập trên bầu trời.
Tiếng xôn xao không ngừng vang lên ở giữa lòng mọi người trong Tiên Trù Giới.
Hơi thở tuyệt vọng tràn ngập.
Không có bảo vệ, Giới Chủ đại nhân chưa từng phòng thủ cửa vào.
Tiên Trù Giới... Không còn cách nào cứu nổi!
Người của Tiên Trù Giới hoàn toàn sụp đổ, tiếng kêu khóc, tiếng kêu gào tuyệt vọng vang lên không dứt.
Không có nhiều cường giả của Minh Ngục xông ra từ lối vào, tổng cộng cũng chỉ năm vị.
Tuy nhiên khí tức của năm người rất cường đại, người yếu nhất cũng đã có tu vi của Chân Thần cảnh Bát Tinh.
Mà mạnh nhất, chính là Chân Thần cảnh Cửu Tinh.
Bọn họ mặc hắc bào, được bao quanh bởi minh khí, ánh mắt của họ vừa đảo đã khóa vào Tiên Thành ở phía dưới.
Trong Tiên Thành có rất đông người đang trốn.
Những người này hẳn là đám rùa đen rụt cổ của Tiên Trù Giới.
Cường giả của Minh Ngục không nhịn được mà phá lên cười.
Trong tiếng cười tràn đầy sự mỉa mai không che giấu.
Cả Tiên Trù Giới lớn như vậy mà người đứng lên ngăn cản xâm lăng... Lại chỉ có hai người.
Chỉ có hai người làm sao có thể ngăn cản được mấy chục ngàn quân Minh Ngục.
Những người khác trong Tiên Trù Giới thậm chí không dám liều mạng, bọn họ chỉ biết ẩn núp, chỉ biết trốn tránh...
Quả nhiên như đại nhân đã nói, Tiên Trù Giới chính là một cái nhà kính, mà những tên Tiên Trù kia chính là những bông hoa trong nhà kính, một khi gặp phải một chút khó khăn, nó sẽ vỡ nát.
Và việc bọn họ phải làm chính là khiến cho những bông hoa trong nhà kính này hiểu... Cái gì là tuyệt vọng.
- Tiến lên!
Một vị cường giả Minh Ngục quát lên.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, bóng người hắn giống như một quả đạn pháo, kéo theo minh khí đen nhánh bay nhanh xuống.
Hắn hóa thành đạo lưu quang bắn tán loạn về phía Tiên Thành.
Những gì bọn họ phải làm... Chính là hoàn toàn bóp chết hy vọng của đám hoa trong nhà kính này!
Tiên bào của Mộng Kỳ thành chủ tung bay, nàng ta đứng lặng ở trên tường thành, nhìn bóng người của năm vị cường giả Minh Ngục đang bay xuống.
Mặt nàng ta không đổi sắc.
Nàng ta quay đầu nhìn một cái, cường giả của Tiên Trù Giới dường như đã hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng, Mộng Kỳ khẽ thở một hơi dài.
Sau đó.
Bàn chân nàng ta đạp vào tường thành, thân hình đột nhiên bay lên trời cao.
Tiên khí uy nghiêm ngập tràn.
Nàng ta hóa thành một đạo lưu quang, nhẹ nhàng mà đánh giết về phía năm vị cường giả Minh Ngục.
Oanh!
Trong nháy mắt.
Cả hai va chạm vào nhau, cuộc giết chóc bắt đầu.
Đây là một cuộc chiến tranh xâm lược, không ai sẽ nương tay, ra tay một cái chính là dùng sát chiêu.
Tay của Mộng Kỳ thành chủ cầm một thái đao màu xanh nhạt, tay áo của tiên bào tung bay, lấy một thân một mình để ngăn cản năm vị cường giả Minh Ngục.
Một trận đại chiến bắt đầu diễn ra ở trên bầu trời.
Tuy nhiên, chỉ mới một lúc mà Mộng Kỳ thành chủ đã lâm vào trong hoàn cảnh bất lợi.
...
Tầng thứ nhất của Tiên Trù Giới.
Tình trạng của tầng thứ nhất so với những tầng khác thì tốt hơn nhiều.
Có lẽ là bởi vì nguyên nhân đây là tầng dưới cùng của Tiên Trù Giới, mà cuộc xâm lược của bắt đầu từ tầng thứ năm.
Cho nên nó cũng không có quá nhiều ảnh hưởng lớn đối với tầng thứ nhất, chủ yếu là nguy cơ vẫn chưa lan đến tầng thứ nhất.
Mà mục tiêu chủ yếu hôm nay của tầng thứ nhất chính là giết chết những thứ thú dữ tấn công vào thành.
Công Thâu Bạch Quang đã sớm tổ chức cho Tiên Trù của tầng thứ nhất tiến hành giết những con thú này.
Đây mới là điều khiến cho các Tiên Trù của tầng thứ nhất phải đổ máu.
Ông...
Phía trước Tiên Trù tiểu điếm.
Hư không bị xé toạc, một chiếc thuyền U Minh đen nhánh xuất hiện từ trong đó.
Trên boong của thuyền U Minh.
Bộ Phương đang ngồi xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần.
Tiểu U và Tiểu Hoa cầm cây kem ốc quế và không ngừng ăn.
Kem ốc quế được coi như là một loại kem khác, nhưng khi ăn vào rất sảng khoái.
Không... Phải nói là liếm, kem khác là ăn, nhưng kem ốc quế chính là liếm.
Dù sao đi nữa thì nó cũng khiến cho Tiểu U và Tiểu Hoa rất say mê.
Trở lại tầng thứ nhất của Tiên Trù Giới.
Ánh mắt của Bộ Phương cứng lại.
Hôm nay Tiên Trù Giới được bao phủ trong một lớp tử khí, và tử khí này là do Tiên Thụ tỏa ra.
Tiên Thụ thật sự đang suy tàn đến không còn gì nữa.
Ít nhất vào thời điểm Bộ Phương rời khỏi Tiên Trù Giới thì nó vẫn chưa suy tàn đến mức độ như vậy.
Quả nhiên là đã mất quá nhiều thời gian.
Tuy nhiên Bộ Phương cũng không có cách nào khác, muốn đạt được Sinh Mệnh Chi Tuyền thì cần phải bỏ ra rất nhiều công sức.
Cho dù là vương yến để chinh phục nữ vương Bích Lạc hay là vào Thần Tuyệt Sơn lấy Sinh Mệnh Chi Tuyền thì cũng không phải là điều đơn giản.
Đi xuống thuyền U Minh.
Bộ Phương rơi xuống đất, đi vào trong Tiên Trù tiểu điếm.
Hắn vừa đẩy cửa tiểu điếm ra, một âm thanh kẽo kẹt vang lên.
Vài bóng người trong tiệm đột nhiên quay đầu nhìn sang.
Bộ Phương sửng sốt một chút.
Trên ghế trong tiểu điếm có một vài bóng dáng quen thuộc đang ngồi.
Hiên Viên Tuyền, Công Thâu Vân, còn có Mục Lưu Nhi đã lâu không gặp...
Ba nữ nhân này tại sao lại ở trong tiểu điếm.
Trong phòng bếp vang lên tiếng xào nấu đồ ăn.
Hắc Long Vương đang ngồi ở một bên nhàn nhã uống trà.
So với hoàn cảnh nghiêm trọng của Tiên Trù Giới, bầu không khí của Tiên Trù tiểu điếm ước chừng yên bình hơn rất nhiều.
Đám người Công Thâu Vân thấy Bộ Phương đẩy cửa tiến vào, ánh mắt lập tức sáng lên.
Chóp mũi của Hiên Viên Tuyền ửng đỏ, khóe mắt chua xót, rõ ràng là nàng ta vừa mới khóc.
Không ngờ rằng Bộ Phương sẽ trở về.
Nàng ta vội vàng lấy khăn tay che mặt vì sợ Bộ Phương nhìn thấy sự xấu xí của mình.
- Các ngươi ăn uống ngon miệng.
Mặt của Bộ Phương không cảm xúc mà gật đầu một cái.
Sau đó hắn đi thẳng vào phòng bếp.
Đinh đinh.
Rèm vải của phòng bếp được vén lên, tiếng chuông rung lên vang vọng.
Hi Hi đang bận rộn liền sửng sốt một chút, quay đầu nhìn sang, đúng lúc nhìn thấy Bộ Phương đang đi vào.
Hi Hi lập tức cười toét miệng.
- Bộ đạo sư, ngươi đã về rồi!
Chương 1826: Một người xuất hiện, ngăn cản vạn thú (2)Notice: Undefined offset: 228
Hi Hi rất vui vẻ, sự suy tàn của Tiên Trù Giới khiến cho Hi Hi cảm thấy nặng nề trong lòng.
Mỗi lần Lưu Nhi Tả đến tửu lâu cũng đều phàn nàn, điều này khiến Hi Hi không mấy hứng thú.
Hôm nay thấy Bộ Phương trở về, Hi Hi vô hình chung cũng có chút an lòng.
Bộ Phương xoa đầu Hi Hi một cái và liếc mắt nhìn phòng bếp.
Nhìn thoáng qua, hắn có thể thấy Hi Hi đang tập nấu các món ăn.
- Không tồi... Có tiến bộ.
Hắn ngửi thấy mùi thơm của món ăn đang tràn ngập trong không khí, Bộ Phương hơi nhướng mày, nhìn Hi Hi một cái.
Tiểu tử này không hổ là có thiên phú cực cao, đúng là một tên yêu nghiệt.
Bộ Phương nghĩ tên tiểu tử này không lâu sau sẽ có thể đạt đến cảnh giới Nhất phẩm Tiên Trù.
Nghĩ đến cảnh giới, Bộ Phương dường như nhớ tới mình cũng mới chỉ là Nhất phẩm Tiên Trù thôi, hình như đã dừng lại quá lâu rồi.
Xem ra sau chuyện lần này Bộ Phương phải nâng cao kỹ năng nấu nướng của mình lên một ít.
Ít nhất cũng phải đạt tới cấp bậc của Nhị phẩm Tiên Trù.
- Hi Hi tiếp tục luyện tập đao công và kỹ năng nấu nướng đi, ta phải ra ngoài một chuyến.
Bộ Phương thấy mọi thứ trong tửu lâu vẫn như bình thường, tâm trạng của hắn bình tĩnh trở lại.
Sau khi xoa đầu Hi Hi, Bộ Phương xoay người rời đi.
Khi hắn bước ra khỏi phòng bếp, đám người Mục Lưu Nhi thấy Bộ Phương nên không nhịn được mà lên tiếng.
- Bộ lão bản, mấy ngày nay ngươi đã đi đâu? Tiên Trù Giới đang suy tàn, thú dữ đang tấn công thành, nghe nói tầng thứ năm của Tiên Trù Giới đã bị người Minh Ngục xâm chiếm... Nhà của chúng ta có phải sẽ bị hủy diệt hay không?
Mũi của Công Thâu Vân đỏ ửng, có chút nghẹn ngào nói.
Bộ Phương nhìn nàng ta một cái, khóe miệng giật giật.
- Hủy diệt? Nó không tồn tại...
Bộ Phương nói.
Sau khi nói xong, hắn đi ra khỏi tửu lâu, để lại ba nữ nhân với vẻ mặt sửng sốt.
Hắn đi ra khỏi tửu lâu.
Sắc mặt của Bộ Phương trở nên nghiêm túc hơn nhiều.
Ánh mắt của hắn cứng lại một cái, khoảnh khắc tiếp theo, hắn đảo mắt qua, nhìn về phía cổng thành, ở nơi đó, những cường giả tầng thứ nhất của Tiên Trù Giới đang chiến đấu chống lại mãnh thú.
Tuy nhiên những con thú này quá tàn bạo nên thương vong rất nặng nề.
Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Bộ Phương chắp tay, bước ra một bước.
Khoảnh khắc tiếp theo, mặt đất dường như được thu nhỏ, trong nháy mắt bộc phát ra, sau đó thân hình của hắn biến mất tại chỗ.
Thời điểm hắn xuất hiện lần nữa thì đang cách cổng thành không xa.
Cả người của Công Thâu Ban đẫm máu, đứng ở trên tường thành, hắn thở hổn hển.
Bên dưới cổng thành dày đặc xác chết của những con thú dữ cũng như là thi thể của cường giả Tiên Trù Giới.
Nhưng trong nháy mắt, thủy triều dã thú dày đặc không có nghĩa là sẽ kết thúc trong gang tấc.
Trên tường thành, các Tiên Trù đè toát ra vẻ mệt mỏi.
Oanh oanh oanh!
Mãnh thú đều là da thô thịt dày, hung hãn đập vào tường thành khiến cho toàn bộ tường thành kịch liệt rung động, giống như sắp sụp đổ.
Một khi bức tường thành sụp đổ, những con thú dữ đó sẽ lao vào bên trong Tiên Thành không chút kiêng kỵ và bắt đầu giết chóc cũng như phá hoại.
Như vậy, toàn bộ Tiên Thành sẽ giống như địa ngục trần gian.
Tuy nhiên...
Bọn họ thật sự rất mệt mỏi.
Mặc dù bọn họ đã chống đỡ đến tận bây giờ, nhưng hiện tại bọn họ đã không còn sức chiến đấu.
Tiên Trù Giới đang suy tàn, tiên khí ngày càng mỏng đi, nếu bọn họ muốn khôi phục lại sức lực thì sẽ phải tốn rất nhiều thời gian.
Grào Grào!
Ở đằng xa, một con thú gầm lên.
Một con tê giác thú hoàng một sừng toàn thân dường như được bọc trong lớp da sắt, tiếng gào chói ta đó như một ngọn giáo sắc bén.
Khi chạy lên, cặp sừng tê giác nhắm vào bức tường thành mà đâm sầm vào.
Sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên trắng bệch.
Công Thâu gia, La gia vân vân, mặt của tất cả cường giả trong gia tộc của Tiên Thành đều tái nhợt không còn chút máu.
Không ai có thể ngăn cản cú va chạm này của con tê giác.
Oanh!
Sừng tê giác đập vào trên cổng thành.
Bức tường thành đột nhiên vỡ tan, một cái lỗ lớn xuất hiện vì bị chiếc sừng tê giác húc vào.
Vô số đá vụn bay ra.
Tường thành bị đụng đến vỡ một lỗ to.
Con tê giác rống lên rung trời, ầm ầm tiến vào thành, phía sau nó là một đám dã thú hung dữ đi theo.
Rốt cuộc, làn sóng thú dữ đã phá vỡ Tiên Thành.
Trên tường thành, tất cả cường giả đều tuyệt vọng vô cùng.
Bọn họ đã dùng hết toàn lực, nhưng họ vẫn chưa ngăn được làn sóng mãnh...
Tiên Thành sẽ bị phá hủy trong chốc lát.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt tuyệt vọng của Công Thâu Ban đột ngột cứng lại một cái.
Hắn nhìn thẳng về phía xa kia.
Ở đó, ở vị trí mà con tê giác khổng lồ đã đụng vào.
Có một đang chắp tay không nhanh không chậm bước đi.
Bóng dáng quen thuộc khiến cho ánh mắt của Công Thâu Ban không khỏi run lên, sau đó trong nháy mắt bùng lên một làn sóng hy vọng.
- Là Đại Ma Vương! Là Bộ lão bản! Bộ lão bản... Hắn đã trở về!
Không biết tại sao trong lòng Công Thâu Ban đột nhiên lại nổi lên một tia hưng phấn.
- Trở về thì có tác dụng gì... Chẳng lẽ một mình hắn có thể chống chọi nổi với thú triều sao?
- Không có tác dụng gì, ngày tận thế của Tiên Trù Giới cuối cùng cũng đến, không người nào có thể thay đổi...
- Đáng lẽ chúng ta phải sớm thuận theo việc hủy diệt Tiên Trù Giới, sau khi đấu tranh mà vẫn thất bại, nó khiến người ta cảm thấy rất khó chịu...
...
Tuy nhiên mọi người lại phản ứng khác với sự hưng phấn của Công Thâu Ban.
Những người xung quanh không cảm thấy có một tia hy vọng gì.
Không sai, Bộ lão bản đã trở về, nhưng mà... có tác dụng gì?
Đối mặt với thú triều, Đại Ma Vương dù sao cũng chỉ là Chân Thần cảnh Nhất Tinh, chẳng lẽ còn có thể tạo ra kỳ tích sao?
Chiến đấu với thú triều, không phải là so tài nấu nướng...
Điều đó đòi hỏi tu vi để đối chọi...
Nụ cười trên mặt của Công Thâu Ban cũng cứng đờ... Đúng vậy, Bộ lão bản trở về thì như thế nào?
Trong một khoảnh khắc, hắn không khỏi tuyệt vọng mà nhắm hai mắt.
...
Bộ Phương chắp tay bước đi.
Phía trước, mặt đất rung lên, bức tường thành đột nhiên bị vỡ nát, một con tê giác to lớn gầm thét hướng ra bên ngoài thành đánh tới, trên người còn mang theo khí tức đáng sợ.
Phía sau con tê giác khổng lồ là bầy thú chằng chịt đang hoành hành.
Ánh mắt của Bộ Phương hiện lên vẻ sửng sốt một chút.
Chỉ như vậy thôi mà Tiên Thành đã bị phá?
Hắn chắp tay lại, nhìn lên đám người trên tường thành đang đẫm máu hết cả người và rất uể oải.
Bộ Phương cũng không khỏi không yên lặng...
Bọn họ thật ra đã... cố gắng hết sức mình.
Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Mặt của Bộ Phương không cảm xúc nhìn về phía con tê giác khổng lồ.
Đôi mắt đỏ tươi của nó bùng lên đầy sát khí và chạy về phía Bộ Phương.
Những người chặn nó sẽ bị đạp nát thịt!
Đây là một con Thú Hoàng Lục Tinh, ở tầng thứ nhất của Tiên Trù Giới thì đã được coi như sự tồn tại vô địch.
Da thô thịt dày, tấn công dữ dội.
Tuy nhiên đối với Bộ Phương hiện tại mà nói...
Đều là rác rưởi.
Bộ Phương chắp ta đứng ngay tại chỗ.
Chiếc áo choàng lông vũ trên người hắn đột nhiên hóa thành một màu đỏ thẫm.
Với một cú phóng lên cao, hai cánh sau lưng mở ra, những chiếc lông vũ bay tán loạn.
Trong tâm trí của hắn.
Kinh văn sáng ngời, tinh thần hải dậy sóng ngất trời.
Hắn đứng lặng tại chỗ, thần cảm bao phủ, trong nháy mắt quét qua khắp thành.
Một cỗ uy áp và khí tức đáng sợ tỏa ra từ trên người Bộ Phương như muốn xuyên thủng bầu trời.
Thần cảm lan rộng.
Mỗi một thân thể của con thú dữ dường như cũng bị đình trệ.
Ngay sau đó.
Một âm thanh kinh khủng đột nhiên vang lên trong tâm trí họ.
- Cút!
Oanh!
Âm thanh như tiếng nổ vang.
Thân thể của mỗi một con thú dữ đều run lên, chúng nó trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất, kinh ngạc và cực kỳ run rẩy.
Phía trên bức tường thành, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm và hít vào từng ngụm khí lạnh.
Đại Ma Vương lại... Lấy một người mà ngăn cản vạn thú!
Dũng mãnh như vậy?
Chương 1827: Bộ Phương đuổi kịp (1)Bùm!!
Cơ thể lao về phía trước của con tê giác khổng lồ đột nhiên rung lên, hai chân của nó bỗng nhiên khuỵu xuống và rơi mạnh xuống đất.
Thân hình khổng lồ lao về phía trước tạo ra những khe rãnh sâu trên mặt đất. Những khe rãnh ngang dọc xếp chồng lên nhau.
Bộ Phương khoanh tay đứng đó, hắn thờ ơ nhìn con tê giác to lớn đang trượt qua. Chiếc sừng sắc nhọn của con tê giác kia đang hướng vào người hắn.
Tuy nhiên, Bộ Phương không hề có một chút sợ hãi hay lui về sau một bước nào cả.
Hắn nâng bàn tay lên.
Hắn nhắm vào chiếc sừng sắc nhọn của con tê giác to lớn đằng kia và sau đó vang lên một tiếng bùm.
Đầu của con tê giác to lớn đâm mạnh vào người nhưng Bộ Phương dễ dàng nắm được nó bằng tay không.
Nó không thể động đậy cũng không thể tiến thêm một bước nào cả .
Phía trên tường thành, tất cả mọi người đều bất ngờ đến ngây người.
Con tê giác khổng lồ đó chính là Thú Hoàng Lục Tinh đấy, thực lực của nó cực kỳ mạnh mẽ, nó gần như đã là tồn tại đi ngang ở tầng thứ nhất Tiên Trù Giới.
Đại Ma Vương chỉ mới là Chân Thần Cảnh Nhất Tinh… sao hắn có thể ngăn con tê giác kia lại vậy?
Ngăn nó lại bằng cách nào vậy?!
Mấy người Công Thâu Ban há hốc miệng, tất cả bọn họ đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Hành vi của Bộ Phương vượt quá sức tưởng tượng của mấy người bọn họ.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều co rụt lại.
Bởi vì bọn họ phát hiện, tay Bộ Phương đột nhiên nhéo một cái.
Tại giây phút này, chiếc sừng sắc nhọn của con tê giác to lớn kia đột nhiên vỡ vụn.
Những đường vân dày đặc bao phủ, có tiếng nổ ầm ầm vang lên, chiếc sừng hóa thành mảnh vụn bay đi rồi rơi tứ tung trên mặt đất.
Phù phù phù!!
Tất cả mọi người đều hít ngược một hơi khí lạnh, bọn họ cảm nhận được một sức mạnh vô song lan tỏa ập đến trước mặt.
Đây là Đại Ma Vương!
Là Đại Ma Vương vô cùng mạnh mẽ! Là Đại Ma Vương luôn luôn không ngừng nghỉ trên con đường tạo nên những điều kỳ diệu!
Bóp nát chiếc sừng sắc nhọn của con tê giác to lớn xong, ánh mắt của Bộ Phương lại khẽ đảo qua rồi dừng lại trên thân con tê giác.
Con tê giác khổng lồ đột nhiên quỳ phục ở trên mặt đất không dám nhúc nhích chút nào.
Không chỉ là bởi vì khí tức Chân Thần Cảnh Cửu Tinh của Bộ Phương.
Chủ yếu vẫn là bởi vì khí tức thuộc về Thần Long và Chu Tước tỏa ra từ trên người Bộ Phương.
Khí tức này khiến cho toàn bộ hung thú có mặt ở đây hoàn toàn sợ hãi không dám nhúc nhích.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là thần cảm của Bộ Phương nổ tung trong đầu óc chúng nó.
Hung thú kính sợ kẻ mạnh, thần cảm của Bộ Phương có thể nổ tung trong đầu bọn chúng cũng có nghĩa là nếu Bộ Phương muốn giết chết bọn chúng thì đó cũng là một việc dễ như trở bàn tay.
Phía sau con tê giác to lớn còn có rất nhiều hung thú đang quỳ phục, bọn chúng không còn có bộ dáng hung tợn như trước nữa mà tất cả đều quỳ rạp trên mặt đất, cả người run rẩy.
- Tê giác Chân Thần Cảnh Lục Tinh…
Bộ Phương mặt không cảm xúc liếc mắt một cái đánh giá con tê giác to lớn, cuối cùng hắn nâng lên tay vỗ vào đầu con tê giác.
Vang lên một tiếng ầm lớn.
Con tê giác khổng lồ biến mất không thấy, nó đã bị Bộ Phương đưa vào trong Điền Viên Thiên Địa.
Chất lượng của con tê giác này khá tốt, nó có thể làm nguyên liệu nấu ăn hay làm cu li đều rất hữu dụng, Ngưu Hán Tam chắc là sẽ rất thích trợ thủ này.
Mà đối với mấy hung thú khác.
Ánh mắt của Bộ Phương lại trở lại vẻ lạnh lùng thờ ơ.
Thần cảm lan tràn khuếch tán như những gợn sóng rồi nổ tung trong đầu mỗi con hung thú.
- Cút đi!
Tiếng nổ vang ầm ầm làm bầy hung thú đều cảm thấy bất an rối loạn.
Cuối cùng, có một con hung thú thật sự không chịu nổi nữa nên xoay người di chuyển bốn vó lao thẳng về phía ngoài cổng thành đã thủng một lỗ lớn một cách điên cuồng.
Chỉ là trong chốc lát nó đã hoàn toàn biến mất.
Có một con hung thú mở đầu như vậy là có con thứ hai nối tiếp.
Sau đó, hầu như tất cả hung thú đều quay đầu bỏ chạy dưới sức mạnh của Bộ Phương.
Bọn chúng phi nhanh bốn chân gây ra chấn động rồi lao ra ngoài theo lỗ thủng trên cổng thành…
Thú triều đã kết thúc như vậy.
Nhóm người đã tắm máu đang đứng trên tường thành còn có chút hoảng hốt, cho đến bây giờ bọn họ vẫn còn ở trong trạng thái không thể tin được.
Đến bây giờ bọn họ vẫn còn đang không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
- Xong rồi sao?
- Thú triều cứ như vậy mà kết thúc à? Chúng ta… sống rồi?
- Đại Ma Vương… đã cứu chúng ta?!
...
Những người trên tường thành đều có chút bối rối thì thào.
Bộ Phương vắt tay sau lưng rồi khẽ liếc mắt một cái nhìn mấy người trên tường thành, hắn không nói cái gì cả.
Trong cái lỗ lớn nơi bức tường thành bị vỡ, có một bầy hung thú hoảng sợ không nhìn đường mà bỏ chạy làm bụi bay mù mịt…
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hắn không đi qua nói chuyện với những người đang ở đây.
Bàn chân hắn đột nhiên dẫm lên mặt đất. Ngay sau đó, thân hình hắn giống như đạn lao ra rồi bay nhanh về phía bầu trời.
Chỉ mới nháy mắt hắn đã lao vào trong mây biến mất không thấy.
...
Ầm ầm ầm!
Cự Ma tung ra một đấm, trời đất đều rung lên.
Cả bầu trời dường như cũng sắp sụp đổ.
Ánh mắt của Địch Thái Giới Chủ nheo lại.
Cơ thể không ngừng bước đi trong khoảng không.
Nhưng nắm đấm kia luôn dồn dập đánh qua không ngừng áp sát người muốn hoàn toàn nghiền nát hắn ta!
Địch Thái Giới Chủ hét lên, mái tóc vàng nhạt của hắn ta không ngừng tung bay.
Tất cả Bạo Liệt Ngưu Hoàn hắn ta có trong tay đều bị hắn ta bắn ra rồi lần lượt nện vào nắm đấm khổng lồ màu xanh lá kia.
Bùm bùm bùm!
Phía trên nắm đấm khổng lồ màu xanh lá vang lên tiếng nổ ầm ầm không ngừng.
Ngọn lửa lan rộng, những làn sóng hủy diệt tản ra.
Tuy nhiên, cú đấm này không gây ra bất kỳ thương tích nào cho Cự Ma kia.
Mặc dù lớp da phía trên nắm tay bị cháy xém, nhưng thế tiến vẫn không hề suy giảm một chút nào mà nện xuống một cách mãnh liệt.
Nắm đấm kia nện mạnh vào trên người Địch Thái Giới Chủ.
Địch Thái Giới Chủ cũng là chém tới tấp mấy đao đi qua.
Bang!!
Khí lãng bùng nổ giữa hư không.
Các vết nứt trong không gian tiếp tục thoát ra và va vào khoảng không.
Các cường giả Minh Ngục lần lượt lao ra, mỗi một vị cường giả đều lộ ra vẻ hưng phấn.
Một tia sáng màu vàng nhanh chóng bắn ra.
Cơ thể của Địch Thái Giới Chủ bắn ra giống như một viên đạn, nhanh chóng đập vào một chỗ xa.
Cả người hắn ta nện mạnh trên mặt đất làm vang lên một tiếng bùm, mặt đất đều bị nổ tung.
Nơi xa.
Cả người Ngưu thành chủ toàn là máu, những vết thương dày đặc xóa tan bộ dáng ưu nhã ngày trước của hắn.
Bây giờ hắn trông vô cùng chật vật, máu không ngừng chảy ra từ miệng các vết thương, nhìn vô cùng ghê rợn.
Từng vị cường giả vây quanh hắn giống như một con thú bị mắc kẹt đang chiến đấu.
Hắn thế đơn lực mỏng cũng chỉ có thể làm được đến mức này thôi.
Đá vụn lởm chởm, khóe miệng Địch Thái Giới Chủ vương máu, hắn ta bò ra từ đống đổ nát.
Trên cầu Thiên Minh nơi xa còn có đại quân Minh Ngục đang không ngừng xâm nhập.
Minh Khí ngập trời hầu như muốn chắn hết lồng ngực hắn ta làm cho tia hy vọng cuối cùng của hắn ta cũng bị quét sạch.
Hắn ta thật sự không cam lòng…
Nếu không phải Tiên Thụ suy tàn, mấy cường giả Minh Ngục này sao có thể có cơ hội xâm nhập vào Tiên Trù Giới!
Nếu đây là thời kỳ hoàng kim của Tiên Trù Giới thì mấy tên cường giả Minh Ngục này làm gì có can đảm dám đánh vào Tiên Trù Giới?!
Vào thời kỳ hoàng kim của Tiên Trù Giới chính là có tồn tại cấp Thần Trù, Lân Trù càng là có mấy chục vị.
Loại tồn tại như vậy, ai còn dám lao vào mà kiếm chuyện cơ chứ?!
Cự Ma lạnh lùng liếc nhìn rồi dùng tay nện xuống đất.
Mặt đất lại đột nhiên nứt ra như sắp vỡ ra hoàn toàn.
Cự Ma mở to răng nanh rồi phát ra tiếng rít gào rống giận:
Chương 1828: Bộ Phương đuổi kịp (2)Notice: Undefined offset: 200
- Rốt cuộc là ai dám làm ta bị thương?! Nói nhanh! Nếu không ta xé nát ngươi!
Giọng nói lớn rung trời!
Bùm!
Trong nháy mắt bóng dáng khổng lồ biến mất ở chỗ cũ giống như dịch chuyển tức thời, khi nó lại xuất hiện lần nữa thì Địch Thái Giới chủ chỉ cảm thấy một màu đen tối mê mang xuất hiện.
Sau đó là một bàn tay che cả bầu trời đánh mạnh vào người Địch Thái Giới Chủ.
Bùm!
Một chưởng phát ra, mặt đất đột nhiên nứt ra và hoàn toàn tan vỡ!!
Một bóng người biến thành ánh sáng màu vàng và bắn ra khỏi mặt đất.
Địch Thái Giới Chủ thở hổn hển dữ dội, bộ giáp màu vàng trên người hắn ta đã hoàn toàn bị bao phủ bởi các vết nứt và những mảnh vỡ gỉ sét rơi sột soạt từ bộ giáp đó.
Hắn ta nhìn thoáng qua Ngưu thành chủ ở nơi xa đang nhéo ngón tay, cả người hầu như đã mất đi ý thức dùng một cái nồi màu đen cố gắng chống người để không ngã khuỵu xuống đất.
Chân khí cả người Ngưu thành chủ đều trống rỗng, hắn chỉ đứng lặng bằng cơ thể, gần như là dầu hết đèn tắt.
Một nỗi buồn đột nhiên tràn ngập lồng ngực của Địch Thái Giới Chủ…
Tiên Trù Giới đã bao giờ phải chịu khổ như vậy bao giờ đâu!
Địch Thái Giới Chủ siết chặt tay, trong mắt hắn ta bùng ra lửa giận vô biên.
- Không thể tha thứ!!
Một tiếng thét dài, cả người Địch Thái Giới Chủ dường như đều đang tỏa ra ánh sáng lộng lẫy, cả người hắn ta cứ như biến thành một vầng mặt trời nhỏ chói chang.
Tầng thứ năm Tiên Trù Giới, đỉnh Tiên Thụ, nhà gỗ.
Nha Nha đang ngồi ngay ngắn ở trong nhà gỗ.
Ánh mắt con bé ngưng trọng nhìn mọi thứ trong ngôi nhà gỗ.
Ngay sau đó, trong tay con bé xuất hiện một tia tiên khí rồi đột nhiên chụp xuống.
Trong ngôi nhà gỗ lập tức có trận pháp hình thành.
Một vòng trận pháp xoay tròn ở trong đó.
Một chùm ánh sáng bật ra từ trận pháp rồi đột ngột rơi xuống.
Chùm ánh sáng xuyên qua không khí và chiếu vào cơ thể của Địch Thái Giới Chủ.
Khí tức trên người Địch Thái Giới Chủ đang không ngừng tăng lên.
Chẳng mấy chốc khí tức đó đã xuyên thủng gông cùm xiềng xích.
Dường như có một vòng tròn mơ hồ luân chuyển trên đầu.
Đó là Ý Chí Thiên Đạo thuộc về Tiên Trù Giới, tuy đã suy yếu đến tột cùng nhưng rốt cuộc nó vẫn còn tồn tại.
Bùm!!
Đôi mắt của Địch Thái Giới Chủ đều phát ra ánh sáng màu vàng, giờ phút này hắn ta không còn có một chút đùa giỡn nào còn sót lại nữa, cả người vô cùng nghiêm túc.
Cự Ma nhếch miệng, ngay sau đó nó nắm tay lại lạnh lùng cười nói:
- Cưỡng chế đột phá đến cảnh giới Tiểu Thánh sao?
Bùm! Bùm! Bùm
Nó vừa dứt lời thì đột nhiên dẫm chân xuống, cả người lại lần nữa lao ra.
Nó lao mạnh vào người Địch Thái Giới Chủ.
Tung ra một cú đấm.
Ánh sáng màu vàng trên cơ thể của Địch Thái Giới Chủ nở rộ chói mắt. Ngay sau đó ánh sáng đó biến thành một tia sáng, hắn ta cũng tung ra một đấm nện vào nắm đấm của Cự Ma.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Sóng gió khủng khiếp đã tạo ra hàng loạt đốm sáng bị rách nát.
Toàn bộ tầng thứ năm của Tiên Trù Giới dường như đều sắp bị phá hủy vào giây phút này.
...
Cả người Bộ Phương giống như một quả cầu pháo đỏ rực bay nhanh qua rồi thẳng tắp lao lên trời.
Trong nháy mắt lướt qua tầng thứ hai.
Vô số người ở trong Tiên Thành đều đã nhìn thấy bóng dáng của Bộ Phương. Tất cả bọn họ đều nhìn chăm chú vào Bộ Phương, nhất thời trong lòng có trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Tầng thứ ba Tiên Trù Giới.
Lối vào.
Bộ Phương biến thành một ngọn lửa đỏ rực và lao ra nhanh chóng.
Đôi cánh lửa sau lưng hắn xòe ra, Bộ Phương nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
...
- Thực lực cô nàng này cũng không tệ lắm…
- Ta phải xem người phụ nữ này có thể trụ được bao lâu!
- Bắt sống nàng ta đi, Minh Ngục đại nhân nhất định sẽ thích kiểu phụ nữ như thế này…
...
Các cường giả Minh Ngục cả mặt đều bày ra vẻ trêu đùa. Mặc dù Mộng Kỳ là người đứng đầu của một thành nhưng làm sao nàng ta có thể là đối thủ của năm người bọn họ được chứ.
Nàng ta bị bọn họ trêu chọc mua vui trong lòng bàn tay.
Sắc mặt Mộng Kỳ thờ ơ, mặt không cảm xúc. Thái đao trong tay quét ngang, nàng ta không ngừng chém ra một loạt đao khí, Tiên Bào quay cuồng, vạt áo tung bay phất phới.
Tuy nàng ta đang rơi vào thế yếu nhưng lại không xộc xệch lắm.
Nhưng trong lòng nàng ta cũng có chút nôn nóng.
Bởi vì nàng ta rất rõ ràng, nàng ta càng đánh tiếp thì tình huống lúc sau sẽ càng trở nên tồi tệ hơn.
Suy cho cùng thực lực của nàng ta cũng có hạn, đợi đến khi chân khí suy giảm nàng ta sẽ không thể chống lại bọn họ được nữa…
Trong lòng nôn nóng làm công kích của nàng ta cũng trở nên đầy rẫy sơ hở.
Các Tiên Trù trong Tiên Thành càng xem càng thêm tuyệt vọng.
Mộng Kỳ thành chủ cũng bị người ta trêu chọc như vậy thì bọn họ còn có hy vọng gì nữa chứ?!
Giờ khắc này niềm tin của mỗi người dường như đang dần sụp đổ.
Mộng Kỳ thành chủ liếc mắt một cái, trong lòng nàng ta lập tức cảm thấy có chút không tốt.
Nhưng mà.
Một vị cường giả Minh Ngục lạnh lùng cười nói:
- Ngươi còn dám phân tâm quan tâm đám phế vật phía dưới kia à?
Ngay sau đó hắn ta đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Mộng Kỳ thành chủ.
Hắn ta đánh ra một chưởng, không khí dường như đều muốn nổ tung vì áp lực, một chưởng kia đột nhiên vỗ vào trên vai Mộng Kỳ thành chủ.
Ánh mắt của Mộng Kỳ thành chủ co rụt lại.
Nàng ta cảm giác được Minh Khí tiến vào trong cơ thể, chân khí trong cơ thể bị tắc nghẽn không thể sử dụng.
Nước da của nàng ta đột nhiên trở nên nhợt nhạt.
Tiên Bào cũng nứt toạc không thể cung cấp khả năng phòng thủ.
Nàng ta phun ra một ngụm máu.
Cả người Mộng Kỳ bay ngược ra.
Nhưng mà nàng ta còn chưa bay ra quá xa.
Những sợi xích đen văng tung tóe đột ngột rơi xuống.
Chúng quấn quanh tay chân nàng ta rồi bắt giữ nàng ta như một tù nhân.
Trong tay các cường giả Minh Ngục nắm xiềng xích, bọn chúng đều nhịn không được phát ra tiếng cười to!
Tiếng cười lớn vang khắp đất trời.
Tiếng cười làm cho tất cả mọi người trong Tiên Thành kêu rên trong tuyệt vọng…
Xong rồi, tất cả đã kết thúc rồi!
Sự tuyệt vọng bao trùm toàn bộ Tiên Thành, có cảm giác như tận thế đang tiến đến.
Mộng Kỳ cũng khép hờ đôi mắt, nàng ta cảm thấy sức mạnh trong cơ thể nhanh chóng vơi đi… Nàng ta đã cố gắng hết sức rồi.
Bỗng nhiên.
Một tiếng chim gáy vang vọng.
Mộng Kỳ thành chủ đang khép hờ đôi mắt đột nhiên cảm thấy một luồng nhiệt nóng bỏng đang tiến đến rồi đỡ lấy cơ thể nàng ta.
Đôi mắt nàng ta đột nhiên ngưng tụ lại rồi xoay đầu nhìn qua.
Nàng ta thấy được một khuôn mặt lạnh nhạt thờ ơ, gương mặt quen thuộc kia làm nàng ta hơi hoảng hốt…
Mạnh Kỳ gần như thì thào nói:
- Ngươi… đã quay lại?
Bộ Phương nhìn nàng ta một cái rồi lại nhìn xiềng xích.
Long Cốt Thái Đao xuất hiện trên tay rồi đột nhiên chém xuống.
Bốn sợi xích tan vỡ ngay lập tức.
Đôi cánh lửa dang rộng sau lưng hắn.
Bộ Phương vỗ Tiểu Bì ở trên vai, Tiểu Bì ngay lập tức biến thành một tia sáng rồi nâng cơ thể Mộng Kỳ nhanh chóng bay đi.
Sau đó Bộ Phương dùng một tay nắm Long Cốt Thái Đao rồi chậm rãi xoay đầu nhìn về phía năm vị cường giả Minh Ngục đang đứng trong hư không.
Hắn hé miệng rồi nhẹ nhàng thở ra một hơi.
- Đuổi kịp rồi…
Chương 1829: Linh Lung Hỏa Chưởng… của Bộ Phương (1)- Cuối cùng cũng đuổi kịp…
Câu nói thản nhiên của Bộ Phương vang vọng khắp bầu trời.
Âm thanh không lớn nhưng lại có thể vang vọng bên tai mỗi người.
Mộng Kỳ được Tiểu Bì nâng lên, cả người nàng ta cũng khôi phục được chút sức lực nên ngồi ngay ngắn dậy. Tốc độ của Tiểu Bì rất nhanh làm thổi lên ngọn gió mãnh liệt khiến cho mái tóc của nàng ta tung bay phiêu dật.
Đôi mắt xinh đẹp của nàng ta chăm chú nhìn vào Bộ Phương ở đằng xa. Nàng ta vừa thấy Bộ Phương xuất hiện thì ngay lập tức trong đôi mắt xinh đẹp kia liền bừng sáng lên lấp lánh cùng với sự hy vọng.
Nàng ta biết Bộ Phương đã đi làm cái gì.
Bộ Phương đã đến Địa Ngục tìm kiếm Sinh Mệnh Chi Tuyền để có thể cứu sống hạt giống Tiên Thụ. Bộ Phương trở về cũng có nghĩa là hy vọng của Tiên Trù Giới đã trở về…
Bộ Phương thật sự tìm ra Sinh Mệnh Chi Tuyền và mang theo hy vọng trở về sao?
Mộng Kỳ tràn đầy mong đợi nhìn Bộ Phương, nàng ta thật sự hy vọng từ đáy lòng những điều này đều trở thành sự thật.
Nàng ta không hy vọng Bộ Phương trở về tay không.
Tiểu Bì mang theo Mộng Kỳ thành chủ bay nhanh rời đi. Ánh sáng màu vàng hiện lên, chỉ trong nháy mắt đã về tới bên trong Tiên Thành. Tiểu Bì đặt Mộng Kỳ ở trên tường thành.
Ngay sau đó, Tiểu Bì lại biến thành một tia sáng màu vàng phóng lên cao bay về phía Bộ Phương đang đứng.
Từng ánh mắt xung quanh nhìn qua làm Mộng Kỳ sửng sốt.
Mộng Kỳ nhìn sang và phát hiện trong mắt những Tiên Trù đang đứng trên tường thành đều xuất hiện vẻ hoảng sợ.
Mộng Kỳ thở dài một hơi.
Nếu lần này Tiên Trù Giới có thể may mắn thoát nạn thì e là… toàn bộ Tiên Trù Giới sẽ trải qua một cuộc cải tổ lớn.
Ở trong nhà kính lâu quá rồi làm cho nhiệt huyết của bọn họ cũng bị bào mòn đến biến mất.
Bỗng nhiên, Mộng Kỳ sửng sốt.
Đối thủ của Bộ Phương chính là năm vị cường giả của Minh Ngục.
Tên yếu nhất trong số đó cũng đã có thực lực của Chân Thần Cảnh Bát Tinh, Bộ Phương có thể đối phó với những đối thủ có thực lực như vậy sao?
Nghĩ đến việc này làm sắc mặt của Mộng Kỳ càng tái nhợt hơn.
...
Gió thổi đến.
Mái tóc của Bộ Phương bay phất phới.
Không biết sợi dây nhung buộc tóc đã đứt từ lúc nào.
Tước Vũ Bào của hắn hiện lên một màu đỏ sẫm, đôi cánh lửa phía sau xòe ra, hỏa vũ tung bay tán loạn.
Hắn nắm Long Cốt Thái Đao trong tay, thái đao như được làm từ vàng mà tỏa ra ánh sáng vàng chói mắt.
- Vậy mà còn có tên trong Tiên Trù Giới dám đứng ra à?
- Hóa ra Tiên Trù Giới còn có đàn ông à… Ha ha ha!
- Bắt đàn bà ra mặt lâu như vậy cuối cùng cũng nên đến lượt đàn ông ra chịu chết chứ…
...
Các cường giả Minh Ngục lập tức cười phá lên.
Ánh mắt bọn họ nhìn Bộ Phương đều lộ ra vẻ trêu đùa.
Trong mắt bọn họ, Bộ Phương cũng chỉ là một con kiến cỏn con đang lao vào chỗ chết mà thôi.
Bọn họ không thể cảm ứng ra tu vi trên người Bộ Phương rốt cuộc mạnh đến mức nào.
Chẳng qua ở Tiên Trù Giới này, trừ bỏ Giới chủ và vài vị Thành chủ thì cũng không còn tồn tại nào mà bọn họ phải để vào mắt cả.
Cho nên Bộ Phương xuất hiện cũng không khiến bọn họ để vào mắt chút nào.
Một vị cường giả Minh Ngục cười đùa nói:
- Cuối cùng cũng đuổi kịp… Ha ha ha, cuối cùng cũng kịp đi tìm cái chết sao?
Ngay sau đó, khí tức mạnh mẽ lan tràn khuếch tán ra, màn sao trên đỉnh đầu lấp lánh, bảy ngôi sao nở rộ.
Cơ thể của hắn ta biến thành một tia sáng lao nhanh về phía Bộ Phương.
Bộ Phương thờ ơ nhìn, hắn lơ lửng giữa hư không, đôi cánh lửa ở sau lưng vỗ phần phật làm gió mạnh liên tục nổi lên.
Nhìn thân hình đang lao nhanh về phía mình, Bộ Phương vẫn bất động như cũ.
Hắn từ từ nâng Long Cốt Thái Đao lên.
Tiếng tim đập thình thịch vang vọng khắp trời đất…
Trù Đạo chi tâm nhảy lên, đao ý nở rộ đến tột cùng.
Bộ Phương nhìn bóng dáng Minh Ngục kia đang không ngừng di chuyển trong hư không, hắn thờ ơ nói:
- Một đao…
Gió thổi Tước Vũ Bào bay lên như ánh lửa lập loè.
Cường giả Minh Ngục rít gào lên:
- Cuồng vọng! Làm càn!
Minh Khí đen nhánh tràn ngập khắp trời, hai nắm đấm nắm ở ngang vòng eo rồi sau đó đột nhiên đẩy ra phía trước.
Ngay sau đó có hai bóng hình thú hung dữ lao vào…
Gầm!!
Hai tiếng gầm của thú tràn ngập chân trời.
Nghiền áp hư không, trấn áp hết thảy.
Uy áp khủng bố tràn ngập khắp trời đất.
Nó khiến tất cả mọi người trong Tiên Thành phải sợ hãi co rúm lại tránh ở góc tường, không dám phát ra một tiếng động nào.
Ánh mắt của Mộng Kỳ thành chủ cũng co chặt, nàng ta nắm chặt tay, trong lòng vô cùng khẩn trương…
- Trảm Tiên Thức…
Rẹt rẹt!
Long Cốt Thái Đao đột nhiên chém xuống, chân khí bàng bạc bùng nổ từ trên người Bộ Phương.
Mà ánh mắt của Bộ Phương chợt lóe.
Trong đầu phảng phất có tiếng rồng ngâm hổ gầm, chim gáy rùa rống.
Tinh thần hải nổi lên sóng biển, đường vân dọc màu vàng rơi xuống rực rỡ.
Thần cảm phóng ra như một cơn lốc, như một cơn sóng chấn động đánh sâu vào tâm trí của cường giả Minh Ngục đang lao đến.
Khiến cho tinh thần hải của tên cường giả này đột nhiên nổ tung.
Ánh mắt hắn ta hơi đờ đẫn, ý chí mơ hồ.
Phía sau Bộ Phương hiện ra một hư ảnh khổng lồ.
Trong tay hư ảnh cầm một con thái đao, thái đao chém ngang xuống…
Màn trời dường như sắp bị xé rách đến nơi.
Trong mắt mọi người, ánh đao kia vô cùng chói mắt.
Rẹt rẹt!
Một đao chém xuống.
Ánh đao ngay lập tức lướt qua.
Đầu quái thú do Minh Khí ngưng tụ đã bị chặt làm đôi.
Vị cường giả Minh Ngục kia cũng bị chém thành hai nửa…
Máu bắn ra.
Người ngã xuống.
Đôi mắt người kia vẫn còn đọng lại vẻ kinh ngạc không thể tin nổi… Một tiếng bùm đột nhiên nổ tung.
Vị cường giả Minh Ngục kia… chết!
Ngơ ngác.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngơ ngác.
Mặc kệ là cường giả Minh Ngục hay là các Tiên Trù trong Tiên Thành.
Tất cả bọn họ đều ngây ra như phỗng.
Một đao… đã chém chết một vị tồn tại cấp Chân Thần Cảnh Cửu Tinh?!
Tên này rốt cuộc là ai?
Sao tên này lại mạnh như vậy?!
Có người nhận ra Bộ Phương là ngay lập tức mở miệng hét lớn lên!
- Là… là Đại Ma Vương!!!
- Hả?! Thật sự là Đại Ma Vương kìa!
- Trời ạ! Đại Ma Vương mạnh như vậy sao?
- Một đao chém chết Chân Thần Cửu Tinh… Đại Ma Vương vô địch!
...
Tiên Thành hoàn toàn sôi trào, tất cả mọi người đều kích động đến mức cả mặt đều ửng đỏ.
Đại Ma Vương chính là một kỳ tích, một kỳ tích bao trùm ở trong lòng mỗi người bọn họ.
Bây giờ Đại Ma Vương xuất hiện lại một lần nữa mang kỳ tích đến cho bọn họ.
Một người, chém chết một vị Chân Thần Cửu Tinh…
Đây thật sự là Đại Ma Vương Chân Thần Cảnh Nhất Tinh có thể làm được sao?
Có người kích động hô lên:
- Không, không, không… Đại Ma Vương đã không phải là Chân Thần Cảnh Nhất Tinh! Đã sớm không phải rồi!
- Xem khí tức của Đại Ma Vương đã vượt xa Nhất Tinh… Cho dù là Mộng Kỳ thành chủ cũng yếu hơn hắn vài phần…
Chương 1830: Linh Lung Hỏa Chưởng… của Bộ Phương (2) Chương 1830: Linh Lung Hỏa Chưởng… của Bộ Phương (2)Notice: Undefined offset: 204
- Chẳng lẽ… chẳng lẽ bây giờ Đại Ma Vương đã là Chân Thần Cửu Tinh?
- Tu vi của Đại Ma Vương sao có thể đột phá nhanh như vậy?!
...
Tất cả mọi người đều vô cùng sốc, có người nhận ra được tu vi của Bộ Phương… Chân Thần Cảnh Cửu Tinh…
Loại tu vi này khiến hầu như ai cũng phải ngước nhìn.
Bộ Phương đương nhiên không để ý mấy người ở phía dưới đang kinh ngạc cái gì.
Một đao chém chết một vị cường giả Minh Ngục, Bộ Phương chuyển ánh mắt dừng ở trên người vài vị cường giả Minh Ngục ở nơi xa.
Cường giả Minh Ngục lạnh lùng nói:
- Là chúng ta khinh suất rồi… Nhưng chỉ dựa vào chỗ hiểm để chống lại… Vô dụng thôi!
- Tiên Trù Giới hủy diệt đã là chuyện được định sẵn, ngươi không thay đổi được cái gì đâu!
Bộ Phương mặt không cảm xúc trả lời hắn ta:
- À…
Câu trả lời thờ ơ của Bộ Phương làm mấy người cường giả Minh Ngục phải cứng lại.
Ánh mắt vị cường giả Minh Ngục kia ngưng tụ, hắn ta lạnh lùng mở miệng nói:
- Cho nên… Bây giờ ngươi đầu hàng thì ta tha cho ngươi không chết…
Bộ Phương sửng sốt.
Sau đó hắn kỳ quái liếc vị cường giả Minh Ngục kia một cái.
Bộ Phương nói:
- Ngươi cảm thấy ta là là một tên ngốc sao?
Vừa dứt lời.
Bộ Phương mở miệng ra.
Một ngọn lửa màu sâm bạch đột nhiên bùng lên rồi hóa thành bầu trời thiêu rụi mọi thứ, như thể biến cả bầu trời thành biển lửa hừng hực.
Bộ Phương vươn một bàn tay ra.
Tâm thần vừa chuyển động một cái.
Biển lửa đột nhiên lan ra rồi hóa thành một bàn tay ngọn lửa màu sâm bạch che trời rồi lấp luôn mặt trời.
Dưới sự điều khiển của thần cảm, bàn tay lửa che trời ngay lập tức hướng về phía bốn vị cường giả Minh Ngục còn lại.
Từ rất lâu trước kia Bộ Phương đã muốn cảm nhận cái cảm giác một tát đè chết người khác là loại cảm giác như thế nào.
Chỉ là khổ nỗi tu vi của hắn vẫn luôn hơi yếu.
Lúc trước Linh Lung Cẩu Trảo của Cẩu gia vô địch thiên hạ.
Bây giờ Bộ Phương cũng học được… Linh Lung Hỏa Chưởng!
Bùm!!
Ngọn lửa cực nóng mang theo sức mạnh khủng khiếp.
Bốn vị cường giả Minh Ngục kia lần lượt khởi động Minh Khí muốn ngăn cản.
Nhưng điều làm cho bọn họ kinh hoàng chính là cho dù có là Minh Khí cũng bị ngọn lửa này đốt cháy mất.
Cường giả Minh Ngục hét ầm lên:
- Chết tiệt! Đây rốt cuộc là loại lửa gì vậy?!
Cả mấy người bọn họ đều biến thành mũi tên rồi bay về phía xa.
Tuy nhiên, ngay khi bọn họ vừa mới lao ra thì ánh mắt đã phải co rụt lại.
Ở chỗ đó, Bộ Phương mặc một bộ Tước Vũ Bào màu đỏ thẫm bình tĩnh ngoái đầu nhìn lại.
Trong tay hắn xách theo một cái nồi màu đen.
Hắn đột nhiên ném ra nồi đen về phía bốn người đang lao nhanh bay đến.
Phần phật…
Hư không dường như đang không ngừng tan rã.
Hư không sụp đổ.
Nồi đen biến lớn hơn.
Ánh mắt của bốn người bọn họ co chặt lại.
Ngay sau đó bọn họ lần lượt bị nồi đen ném trúng.
Bùm bùm bùm bùm!!
Cái nồi đen tiếp xúc thân mật với khuôn mặt của mấy người bọn họ, tiếng xương vỡ vang lên không ngừng.
Xương mũi của bốn người bọn họ bị đập vỡ tan tành trong tích tắc, tất cả các vị chua ngọt đắng cay bỗng chốc tràn ngập trong tâm trí bọn họ.
Buồn bực đến mức làm bọn họ gần như muốn hộc máu.
Ầm ầm ầm!
Bốn người bị văng ngược bay ra rồi lần lượt rơi vào trên tường thành, bọn họ bị cắm sâu vào trên tường thành.
Đá vụn lăn xuống.
Bốn người không hề có sức kháng cự, bị một cái nồi… văng vào làm bất động.
Bộ Phương xách theo cái nồi đen, ngọn lửa ngập trời cũng tản ra rồi hóa thành một tia lửa nhỏ nhảy lên nhảy xuống trong lòng bàn tay Bộ Phương.
Bộ Phương bình thản nói:
- Được rồi, còn lại thì giao cho các ngươi đấy.
Nói xong là hắn định bay đến tầng thứ tư Tiên Trù Giới.
Hắn có chút nôn nóng.
Ở bên trong thần cảm của hắn.
Hắn có thể cảm nhận được Ý Chí Thiên Đạo của Tiên Trù Giới đang không ngừng suy yếu…
Xem ra hắn phải nhanh chóng tìm được Địch Thái Giới Chủ để giúp hắn ta hồi sinh hạt giống Tiên Thụ.
Trong Tiên Thành, một đám người sợ hãi co rúm lần lượt bò ra khỏi tường thành rồi lôi bốn người bị mắc kẹt trên tường thành xuống.
Những vị Tiên Trù vốn bị nỗi sợ hãi chi phối bấy lâu nay hiện tại trong ngực lại tràn đầy lửa giận. Thật ra bọn họ cũng muốn phản kháng nhưng năng lực của bọn họ lại có hạn.
Bây giờ có kẻ thù trước mặt bọn họ, bốn người này... trở thành chỗ phát tiết cho bọn họ.
Các cuộc công kích khác nhau lần lượt rơi xuống.
Bốn người này sớm đã không thể chống lại.
Bọn họ chỉ có thể hoảng sợ đầy mặt nhìn cả tấn công kích dày đặc đang nhấn chìm bọn họ.
Sự hoảng loạn lan tràn đã biến mất hoàn toàn vào lúc này.
Trên tường thành, ánh mắt Mộng Kỳ thành chủ nhìn Bộ Phương hơi phức tạp.
Nàng ta vẫn luôn đau đầu như thế nào mới có thể khống chế sự hoảng sợ lan tràn khắp Tiên Thành. Chuyện khiến nàng ta đau đầu như vậy mà lại bị Bộ Phương nhẹ nhàng bâng quơ giải quyết nhanh đến thế.
Bộ Phương xoay người.
Bỗng nhiên, tâm thần chuyển động, hắn nhíu mày nhìn về phía lối vào.
Chỗ đó.
Lại có Minh Khí bàng bạc khuếch tán tiến đến.
Dường như đang có một tồn tại đáng sợ muốn chui ra từ lối vào đó.
Kẻ xâm lấn đến từ Minh Ngục lại sắp tới.
Tất cả mọi người dừng lại động tác đang làm dở, tất cả đều ngẩng đầu nhìn về lối vào trên bầu trời.
Bộ Phương bay lên giữa hư không, đôi cánh lửa sau lưng hắn xòe ra, hỏa vũ tung bay tán loạn.
Hắn nâng tay lên vỗ Tiểu Hồ đang ngo ngoe rục rịch trên vai.
Thần cảm chuyển động.
Đột nhiên, từng viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn màu vàng nóng hôi hổi lơ lửng xung quanh người hắn.
Gầm!!
Ở lối vào, Minh Khí ập đến.
Cường giả Minh Ngục dày đặc, chen chúc lần lượt lao ra rồi bay xuống phía dưới.
Giống như những con châu chấu bay ra khắp nơi, chúng che lấp bầu trời.
Tinh thần của các vị Tiên Trù trong Tiên Thành rung lên.
Cường giả Minh Ngục bị đấm đến mặt mũi sưng vù, cả người toàn là máu ngay lập tức bật ra tiếng cười to vang dội:
- Các ngươi chết chắc rồi… đều phải chết!
- Minh Ngục xâm lấn, nơi đi qua không còn một ngọn cỏ!!
Bùm!
Nhưng người kia vừa mới nói được hai câu đã lại bị mấy vị Tiên Trù ấn xuống đất đánh tiếp.
Tiểu Hồ ngửi Bạo Liệt Ngưu Hoàn lơ lửng xung quanh người Bộ Phương, đôi mắt nó hơi nheo lại rồi le lưỡi liếm.
Tuy nhiên, Bộ Phương đã cho nó ăn no rồi, đợi lát nữa sẽ có chỗ dùng nên hiện tại đương nhiên không cần bắn pháo nữa…
Tâm thần chuyển động.
Từng miếng Bạo Liệt Ngưu Hoàn tiếp tục lơ lửng xung quanh người Bộ Phương.
Hắn búng tay, vù vù vù.
Bảy viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn lần lượt bị mở ra, khí nóng tản ra xèo xèo rồi biến thành tia sáng màu vàng lao nhanh ra.
Cứ như bảy ngôi sao băng màu vàng.
Chúng bay nhanh lao về phía đại quân Minh Ngục đông đúc ở chỗ lối vào.
Hủy diệt… Chạm vào là nổ ngay.
Chương 1831: Tiểu Bạch quay lại, đánh giết vào tầng thứ năm! (1)Đại quân Minh Ngục lao ra từ lối vào, bọn chúng bay lả tả như đàn châu chấu chui ra ngoài khiến người ta liếc qua một cái là cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Nhưng chuyện này lại không phải là chuyện gì to tát đối với Bộ Phương.
Bảy viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn dường như đã biến thành bảy ngôi sao băng.
Hơi nóng xèo xèo hắt ra giống như một cái đuôi rất dài vắt ngang bầu trời, chúng bay nhanh lao ra.
Bộ Phương cũng phát hiện ra sức mạnh của Bạo Liệt Ngưu Hoàn mà được dùng để tấn công số đông thì lại càng mạnh mẽ hơn.
Tiếng nổ mạnh ngay lập tức tạo thành phản ứng dây chuyền, điều này quả thực là ác mộng đối với những kẻ thù này.
Minh Khí ngập trời bay ra mãnh liệt.
Những cường giả Minh Ngục ở tầng thứ tư vừa mới chui ra đã phát hiện ra Bộ Phương.
Đương nhiên bọn họ cũng phát hiện ra bảy viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn.
Ở trong mắt mấy người bọn họ thì đây chỉ là bảy viên Ngưu Hoàn.
Ngưu Hoàn di chuyển cứ như sao băng xẹt qua bầu trời, chẳng mấy chốc đã dừng lại bên trong đám người.
Ngay sau đó, những cường giả Minh Ngục này đều hơi ngơ ngác.
Bùm bùm bùm!!
Nhiều vụ nổ vang lên liên tiếp.
Tiếng nổ mạnh kinh khủng nháy mắt vang rung trời, ánh lửa bay lên tận trời.
Bảy viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn nổ mạnh liên tiếp tạo thành chấn động giống như
muốn phá hủy tất cả mọi thứ.
Bầu trời bị ngọn lửa vô tận nuốt chửng.
Những Tiên Trù đang đánh nhau đều không khỏi dừng động tác mà nhìn lên bầu trời.
Ở chỗ đó có một đám mây nấm đang nở rộ, đám mây chậm rãi khuếch tán rồi ngay lập tức lan ra ngập tràn xung quanh.
Thật là một vụ nổ khủng khiếp!
Đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu mỗi người.
Mọi người đều phải hít ngược vào một hơi khí lạnh.
Đại Ma Vương thật sự càng ngày càng đáng sợ.
Nhiều cường giả Minh Ngục như vậy sẽ không bị bảy viên bò viên này giải quyết hết đấy chứ?
Bộ Phương chắp hai tay ra sau lưng rồi đứng im giữa hư không, đôi cánh lửa đang xòe ra sau lưng. Hắn không vội tiếp tục ra tay.
Hắn nhìn vào đám mây lửa dâng trào cuồn cuộn.
Đám mây lửa kia nhanh chóng tản ra.
Từng tên cường giả Minh Ngục rơi xuống té rớt trên mặt đất, tình cảnh thảm thiết không nói nổi thành lời.
Bộ Phương thờ ơ nhìn, vẻ mặt của hắn không hề thay đổi một chút nào cả.
Đương nhiên, mặc dù sát thương của bảy viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn rất lớn nhưng chúng không có khả năng giải quyết hết toàn bộ, thay bằng Hủy Diệt Can Oa thì có lẽ còn có thể.
Tâm thần Bộ Phương chuyển động, ngay lập tức có một trận pháp lơ lửng xuất hiện bên cạnh hắn.
Tiểu Bì đang nằm trên vai Bộ Phương bỗng trở nên vô cùng kích động.
Trận pháp xoay tròn.
Có lôi hồ từ trong trận pháp nhanh chóng bắn ra xì xèo.
Một tiếng ồn máy móc phát ra.
Sau đó cơ thể của Tiểu Bạch xuất hiện từ giữa trận pháp.
Cuối cùng Tiểu Bạch cũng đã hoàn thành tiến hóa, lôi đình dừng lại trên cơ thể nó đầy sự đáng sợ và hủy diệt làm người khác phải kinh ngạc và sợ hãi.
Có những ngôi sao nhỏ lấp lánh trong đôi mắt máy móc.
Bộ Phương nhìn mắt Tiểu Bạch rồi bình tĩnh nói:
- Tiểu Bạch, nên hoạt động một chút thôi.
Hắn vừa dứt lời.
Đôi cánh kim loại phía sau lưng Tiểu Bạch mở ra cùng với một tiếng kêu vang leng keng, trên người cũng xuất hiện áo giáp.
Bàn tay to giống như quạt hương bồ rút ra Chiến Thần Côn từ vòng xoáy trong bụng. Chiến Thần Côn giống như mỏ hàn, phía trên màu đỏ đậm có đầy lôi hồ nhấp nháy.
Đôi mắt máy móc lập lòe, ánh mắt của Tiểu Bạch nhìn chằm chằm vào những cường giả Minh Ngục còn chưa bị Bạo Liệt Ngưu Hoàn nổ chết mà đang bay giữa hư không ở nơi xa.
Tiểu Bì kêu to một tiếng sau đó bay lên cao rồi biến thành quái vật khổng lồ.
Tiểu Bạch giẫm lên Tiểu Bì rồi lao nhanh ra ngoài.
Nó bay nhanh về những cường giả Minh Ngục ở nơi xa.
Những cường giả Minh Ngục này cũng đang rất ngơ ngác, khó khăn lắm bọn họ mới có thể tiến vào tầng thứ ba Tiên Trù Giới.
Ai ngờ được…
Mới vừa xuất hiện bọn họ đã phải trải qua một vụ nổ khủng khiếp hủy diệt trời đất, thương vong vô số.
Những người có thể sống sót về cơ bản đều là cường giả Chân Thần Cảnh Cửu Tinh.
Những cường giả này có thể chất mạnh mẽ, cho dù Bạo Liệt Ngưu Hoàn có ẩn chứa Ý Chí Thiên Đạo cũng không thể dễ dàng nổ chết bọn họ như vậy được.
- Chết tiệt! Vậy mà dám đánh lén bọn ta!
- Tội không thể tha!
- Tất cả đều phải chết!!
...
Các cường giả Minh Ngục tức đến nghiến răng nghiến lợi, suýt nữa bị diệt toàn quân làm cho bọn họ cảm thấy lửa giận bốc lên ngùn ngụt không dứt.
Tiểu Bạch đứng trên vai Tiểu Bì, ánh mắt của nó không có chút thay đổi nào.
Bộ Phương chắp hai tay ra sau lưng và đứng quan sát một cách thích thú. Hắn rất tò mò, rốt cuộc bây giờ sức chiến đấu của Tiểu Bạch đã đạt tới cấp độ nào rồi.
Bùm!!
Hàng loạt cơn lốc Minh Ngục bay vút lên trời cao, những vị cường giả Chân Thần Cảnh Cửu Tinh đều có sức chiến đấu không tầm thường.
Tuy nhiên, Tiểu Bạch không hề sợ hãi.
Chiến Thần Côn không do dự quét ngang qua.
Bùm bùm bùm!!
Bỗng nhiên.
Hai người đang cưỡi trên Tiểu Bì đột nhiên phát ra lôi quang, có lẽ bởi vì có lôi quang này mà tốc độ của Tiểu Bì và Tiểu Bạch đột nhiên gia tăng.
Cả hai xẹt thẳng qua khoảng không.
Chiến Thần Côn nháy mắt đã đập nát đầu một vị cường giả Minh Ngục!
Tốc độ bùng nổ trong tích tắc kia khiến tất cả mọi người đều phải kinh ngạc.
Nó giống như lôi quang nhảy giữa hư không.
Nó khiến cho Chân Thần Cảnh Cửu Tinh của Minh Ngục thậm chí còn không phản ứng kịp.
Những Tiên Trù trên tường thành cũng hít sâu một hơi, tất nhiên bọn họ cũng biết Địa Tiên Khôi kia của Đại Ma Vương.
Trong giải đấu Tiên Trù, Địa Tiên Khôi kia đã tỏa sáng rực rỡ trên sàn đấu.
Nhưng dù có tỏa sáng rực rỡ đến đâu thì nó cũng chỉ là Địa Tiên Khôi thôi mà!
Vậy mà nó có thể đánh chết Chân Thần Cảnh Cửu Tinh sao?
Địa Tiên Khôi này chẳng lẽ đã thăng cấp trở thành Thiên Tiên Khôi?
Mà cho dù nó có là Thiên Tiên Khôi đi chăng nữa thì lực sát thương cũng chưa chắc lớn đến mức này được đúng không?
Quả nhiên, chỉ cần dính dáng đến Đại Ma Vương thì tất cả những điều không tưởng đều có thể trở thành sự thật.
Ánh mắt Tiểu Bạch lóe lên sự lạnh lùng tàn nhẫn.
Bộ Phương nhìn Tiểu Bạch, hắn càng ngày càng cảm thấy Tiểu Bạch có cảm xúc của con người.
Đương nhiên, Bộ Phương cũng không thèm để ý.
Cho dù Tiểu Bạch thật sự biến thành người thì nó vẫn là Tiểu Bạch, điều đó sẽ không thay đổi.
Xì xèo xì xèo!
Lôi hồ lần lượt vụt qua.
Chiến Thần Côn không ngừng biến lớn trong mắt những cường giả Chân Thần Cảnh của Minh Ngục.
Có một tiếng bùm lớn nổ vang.
Đầu của từng tên cường giả đều nổ tung tả tơi như quả dưa hấu vỡ.
Chỉ là trong chốc lát.
Tất cả cường giả Minh Ngục đều ngã xuống…
Tiểu Bạch dùng một tay nắm Chiến Thần Côn, lôi hồ lưu động trên côn.
Bộ Phương rất hài lòng.
Xem ra lần Vương Yến ở Thần Nữ Thành kia không uổng phí, Tiểu Bạch ăn nhiều lôi đình như vậy, cuối cùng cũng thăng lên một cấp độ mạnh mẽ hơn.
Bộ Phương nói:
- Tiểu Bạch, giết lên tầng thứ năm Tiên Trù Giới.
Dường như đã nhận được mệnh lệnh của Bộ Phương nên Tiểu Bạch gật đầu.
Đôi cánh kim loại ở sau lưng đột nhiên vỗ một cái.
Sau đó Tiểu Bạch cuốn theo Tiểu Bì chạy như bay về phía lối vào, chỉ trong chốc lát đã biến mất không thấy.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi, hắn cũng nhanh chóng bước đi theo.
Mộng Kỳ cắn chặt răng, nàng ta cũng muốn đi theo kề vai chiến đấu nhưng nàng ta đã bị thương nặng. Bây giờ nàng ta đã không có khả năng chiến đấu nữa, cho dù nàng ta có đi lên cũng chỉ có thể là gánh nặng đối với bọn họ.
Đây không phải là điều mà nàng ta mong muốn, cho nên nàng ta chỉ có thể hy vọng Bộ Phương có thể tiếp tục tạo ra kỳ tích một lần nữa.
Nàng ta hy vọng Bộ Phương có thể cứu vớt Tiên Trù Giới thoát khỏi bờ vực diệt vong.
Nàng ta hy vọng Bộ Phương thật sự có thể mang về… Sinh Mệnh Chi Tuyền.
...
Từ tầng thứ ba tiến vào tầng thứ tư thì Bộ Phương rốt cuộc cũng hiểu rõ tại sao Mộng Kỳ lại mang theo các Tiên Trù tầng thứ tư lui về tầng thứ ba phòng thủ.
Bầu trời trên tầng thứ tư trở nên rất thấp, nó thấp đến mức như thể chỉ cần giơ tay lên là có thể chạm vào được.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên không dứt.
Tầng thứ năm đang không ngừng rơi xuống sắp đụng vào tầng thứ tư.
Trên màn trời có những vết nứt dày đặc, bầu trời dường như sắp tan tành đến nơi.
Tình hình đã trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Chương 1832: Tiểu Bạch quay lại, đánh giết vào tầng thứ năm! (2)Notice: Undefined offset: 221
Ánh mắt của Bộ Phương ngưng tụ, hắn không lãng phí thời gian nữa.
Hắn đi theo sau Tiểu Bì, Tiểu Bạch đã biến thành tia chớp rồi bay về phía lối vào tầng thứ năm.
Bùm!!
Một tiếng nổ vang lên.
Tiểu Bạch vừa mới tiến đến lối vào tầng thứ năm đã bắt đầu đánh nhau với cường giả Minh Ngục.
Rất rõ ràng.
Lối vào tầng thứ năm đã bị cường giả Minh Ngục phong tỏa.
Dựa theo lời Mộng Kỳ nói thì Ngưu thành chủ và Địch Thái Giới Chủ đang chiến đấu chống lại rất nhiều cường giả Minh Ngục ở tầng thứ năm.
Bộ Phương phải tìm ra Địch Thái Giới Chủ bởi vì hắn cần hạt giống trên người Địch Thái Giới Chủ.
Tiểu Bạch bị chặn lại, đôi mắt máy móc ngay lập tức trừng lớn.
Ngay sau đó.
Mỏ hàn trên Chiến Thần Côn trở nên vô cùng sống động, nó đột nhiên biến lớn, trở nên vừa dày vừa to rồi đập về phía lối vào.
Tiếng nổ bùm bùm vang lên không dứt.
Một côn nhét thẳng vào bên trong lối vào.
Bàn tay to như quạt hương bồ của Tiểu Bạch ấn bên ngoài Chiến Thần Côn, dường như nó đang định lấy thế đè người.
Mà ở phía bên kia của Chiến Thần Côn đang có rất nhiều cường giả Minh Ngục chống vào một đầu khác của Chiến Thần Côn rồi dùng hết sức từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới có thể ngăn cản Chiến Thần Côn tiếp tục lấn sâu qua lối vào.
Đôi cánh lửa sau lưng Bộ Phương xòe ra, cả người hắn nháy mắt đã chạy như bay đến bên cạnh Tiểu Bạch.
Hắn nhìn Chiến Thần Côn kia rồi chậm rãi vươn bàn tay thon dài trắng nõn ra.
Bàn tay ấy đè lên Chiến Thần Côn.
Một cảm giác tê dại thuộc về lôi đình lập tức theo Chiến Thần Côn chui vào lòng bàn tay hắn.
Bộ Phương hơi nhướng mày.
Sau đó hắn đột nhiên dùng sức.
Ầm ầm ầm!!
Đột nhiên phát ra một lực vô cùng lớn.
Ngay sau đó tiếng gầm rú của Thao Thiết vang lên inh tai nhức óc.
Băng vải trên tay Bộ Phương rơi ra.
Chiến Thần Côn hoàn toàn nghiền áp đi xuống và lao ra khỏi vòng phong tỏa.
Cường giả Minh Ngục ngay lập tức bị một côn này đánh cho tan tác.
Từng bóng người đều bị hộc máu bay vọt ra ngoài.
Thậm chí có người còn bị gãy cả cánh tay.
Chiến Thần Côn lao ra khỏi tầng thứ năm sau đó nhanh chóng thu nhỏ và trở lại mảnh hơn rồi bị Tiểu Bạch nắm ở trong tay.
Lối vào tầng thứ năm đã rách nát.
Toàn bộ tầng thứ năm đều tràn ngập một bầu không khí chết chóc.
Một luồng khí hủy diệt bao trùm khắp nơi.
Bộ Phương bắt hai tay sau lưng, toàn thân đỏ bừng, hắn nhìn quét qua tất cả xung quanh.
Tầng thứ năm Tiên Trù Giới vốn dĩ phồn hoa nay chỉ còn lại đống đổ nát và mảnh vụn đầy đất.
Lối vào tầng thứ năm rõ ràng đã bị phá hủy rất nhiều lần nhưng nó vẫn được mở ra như cũ.
Nơi xa.
Những dao động khủng khiếp và dữ dội lan rộng.
Bộ Phương không thể không nhìn qua, hắn thấy được Địch Thái Giới Chủ đang chiến đấu chống lại mấy con Cự Ma cao hàng chục mét.
Vậy mà đánh đến không thể tách rời.
Cả người Địch Thái Giới Chủ đều bao trùm ánh sáng màu vàng, Ý Chí Thiên Đạo của Tiên Trù Giới bị hắn ta mượn dùng.
Tình hình chiến đấu rất thảm thiết.
Bỗng nhiên, ánh mắt Bộ Phương co rụt lại, hắn xoay đầu nhìn về phía nơi xa.
Ở chỗ đó, cả người Ngưu thành chủ đang tắm máu.
Cả người gần như sắp mất đi ý thức, hắn chỉ đang cậy vào một cỗ nhiệt huyết để chống nồi đen nâng cơ thể đứng.
Cường giả Minh Ngục ở xung quanh vây hắn lại chật như nêm cối.
Ánh mắt của Bộ Phương trở nên phức tạp rất nhiều.
Hắn nhìn Địch Thái Giới Chủ rồi lại nhìn Ngưu Thành chủ đang bị một đám cường giả Minh Ngục bao vây.
Cuối cùng tâm thần của hắn chuyển động.
Cả người hắn tức khắc như biến thành một ngọn lửa Chu Tước, hắn bay lên không trung rồi bay nhanh về phía Ngưu thành chủ.
- Qua đây! Bọn súc sinh… các ngươi!
- Lão nương… lão tử còn có thể đánh!
- Qua đây! Để lão tử dùng một tay hoa lan… chọc… chọc… chọc… chọc chết các ngươi!
...
Ngưu thành chủ gần như vô ý thức thều thào, trong cả miệng và mũi đều có máu nhỏ giọt rơi xuống.
Chân khí cả người hắn ta đều trống rỗng, bây giờ hắn đã rơi vào tình trạng hai tay trói gà không chặt.
Cường giả Minh Ngục ở xung quanh dường như hơi run.
Bọn chúng không dám dễ dàng đánh lên mà chỉ cẩn thận nhìn chằm chằm vào hắn.
Bởi vì ai cũng không biết người này còn có thủ đoạn gì để đồng quy vu tận hay không.
Rẹt một tiếng!
Tiếng xé gió vang lên.
Một vị cường giả Minh Ngục đang chuẩn bị giết chết Ngưu thành chủ ngay lập tức cảm thấy trong lòng căng thẳng.
Ngay sau đó, Chiến Thần Côn giống như mỏ hàn nện ầm ầm vào trước người hắn ta, đá vụn bay tán loạn.
Bộ Phương, Tiểu Bạch, Tiểu Bì chậm rãi đi qua.
Trong nháy mắt, mấy cường giả Minh Ngục chuyển dời mục tiêu qua mấy người Bộ Phương.
Ầm ầm ầm!!
Từng luồng Minh Khí phóng lên cao rồi xông thẳng lên trời.
Bộ Phương vỗ bụng Tiểu Bạch nói:
- Tiểu Bạch, giao cho ngươi đấy… Không cầm lột đồ, cứ việc… giết.
Hắn vừa dứt lời, đôi mắt của Tiểu Bạch biến thành màu đỏ tươi.
Cứ như thể thay đổi sang một chế độ khác.
Rẹt một tiếng.
Đôi cánh kim loại sau lưng Tiểu Bạch vỗ một cái rồi đột nhiên bật ra.
Chiến Thần Côn vung vẩy trong tay nó, côn xoay tròn liên tục giống như một chiếc cối xay gió lớn.
Gió lớn phần phật thổi qua.
Cường giả Minh Ngục ở đối diện gào thét rung trời.
Từng luồng công kích Minh Khí rơi xuống nhưng lại bị Tiểu Bạch dùng cối xay lớn thổi bay.
Tiểu Bạch di chuyển rồi rơi vào bên trong đại quân Minh Ngục dày đặc.
Một cuộc giết chóc, bắt đầu!
Chiến Thần Côn quét ngang… Tiếng hú kinh hoàng vang lên khắp nơi, một vị cường giả Minh Ngục bị côn nện vào làm cho hộc máu rồi bay ngược ra ngoài!
Bộ Phương cũng không nhanh không chậm cứ như đang đi dạo chỗ sân vắng không người mà đi tới bên cạnh Ngưu thành chủ.
Hắn rất nhanh đã đi tới bên người Ngưu thành chủ.
Ngưu thành chủ đã sớm mất ý thức…
Miệng mũi đầy máu.
Bộ Phương thở dài một hơi.
Hắn lật tay một cái.
Ngay lập tức, một mảnh Sinh Mệnh Tinh Quả xuất hiện trong tay hắn, hắn nhét Sinh Mệnh Tinh Quả vào trong miệng Ngưu thành chủ.
Vết thương trên cơ thể Ngưu thành chủ đang hồi phục nhanh chóng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
- Tên này vậy mà còn có đồng lõa ư?
- Sao lại cứ phải dựa vào nơi hiểm yếu chống lại vậy nhỉ? Tiên Trù Giới đang suy tàn, không ai trong các ngươi có thể cứu được đâu...
- Ngoan ngoãn chịu chết đi…
...
Có giọng nói vang lên cách Bộ Phương không xa.
Sau đó hai cường giả Bán Thánh khác nghiền ngẫm nhìn Bộ Phương, trong mắt tràn ngập trêu chọc.
Bọn họ vốn đang đối phó Địch Thái Giới Chủ nhưng Địch Thái Giới Chủ lại đột phá đến Tiểu Thánh rồi đánh nhau kịch liệt khó có thể tách rời với Cự Ma cho nên bọn họ cũng trở thành ăn không ngồi rồi.
Bây giờ lại có một tên chịu chết chui ra, cũng vừa lúc để bọn chuẩn bị hoạt động gân cốt một chút.
Thiên Tiên Khôi ở đằng xa cũng đã có một vị Bán Thánh đi đối phó.
Bọn họ muốn hoàn toàn dập tắt hết tất cả hy vọng của Tiên Trù Giới…
Bọn họ nhìn ra tu vi của Bộ Phương, Chân Thần Cảnh Cửu Tinh. Tuy tu vi này không tồi… nhưng bọn họ là Bán Thánh.
Chân Thần Cảnh Cửu Tinh hoàn toàn không lọt vào mắt bọn họ.
Bọn họ nói dứt lời nhưng cũng không đợi Bộ Phương đáp lại.
Rầm rầm!
Hai tiếng nổ vang lên.
Hai vị Bán Thánh ngay lập tức ra tay, chỉ trong nháy mắt bọn họ đã biến thành tia sáng màu đen, chỉ mới hít vào một hơi bọn họ đã xuất hiện ở trước mặt Bộ Phương.
Sát ý mãnh liệt, Minh Khí đáng sợ ở trên người bọn họ lưu chuyển và thổi quét ngang qua.
Là một tồn tại Bán Thánh, trong công kích của bọn họ dường như đều có Ý Chí Thiên Đạo, vô cùng kinh khủng.
Ánh mắt hai người bọn họ lạnh băng, sát ý ngập trời.
Cả hai đều giơ lên một đao, thân đao có màu đen nhánh, trên đao có Ý Chí Thiên Đạo của Minh Ngục quay cuồng.
Trên đao mang uy năng vô thượng chém xuống đầu Bộ Phương!
Một đao, muốn chém chết Bộ Phương!
Chương 1833: Bộ Phương trảm Bán Thánh! (1)Nuốt Sinh Mệnh Tinh Quả vào trong bụng, Ngưu thành chủ khôi phục lại ý thức, dường như tinh khí sinh mệnh đang chảy cuồn cuộn trong bụng.
Khiến cho Ngưu thành chủ sắp chết đi lên không ít tinh thần.
Sinh Mệnh Tinh Quả chính là vật cộng sinh của ngọn nguồn Sinh Mệnh Chi Tuyền, ẩn chứa sinh cơ vô cùng cường đại, là một loại ngụy Thánh Phẩm Tiên Tài, đương nhiên hiệu quả rất tốt.
Tính ra là thiên tài địa bảo chân chính.
Hắn mở mắt ra, nhìn thấy Bộ Phương đứng bên cạnh, sắc mặt Ngưu thành chủ có hơi phức tạp. Hắn làm thế nào cũng không nghĩ tới, người xuất hiện cứu hắn lại là Bộ Phương.
Lúc trước, hắn còn không hòa hợp với tiểu đầu bếp này.
- Tiểu… cẩn thận…
Nhìn thấy hai vị cường giả cấp bậc Bán Thánh đánh đến, sắc mặt Ngưu thành chủ lập tức tái nhợt, tranh thủ thời gian mở miệng hô lên.
Hắn muốn nhắc nhở Bộ Phương.
Bán Thánh… ngay cả hắn, cũng không có lực đánh lại.
- Yên tâm đi…
Bộ Phương nhìn Ngưu thành chủ một cái, thản nhiên nói.
Ngay sau đó liền xoay người nhìn về phía hai vị Bán Thánh kia. Khí tức của cường giả Bán Thánh rất cường đại, trong tay hai người nắm trường đao, chém ra đao khí đen kịt.
Đao khí xé rách màn trời, như muốn chém nát tất cả mọi thứ.
Chém về phía đầu Bộ Phương, muốn hoàn toàn giết chết Bộ Phương!
Hai tôn cường giả Bán Thánh xuất thủ, uy áp tỏa ra khiến Ngưu thành chủ vừa khôi phục chút huyết sắc, thân thể lại run lên.
Bán Thánh… là thành tựu Tiểu Thánh trình diễn, đã có thể sơ bộ khống chế được Thiên Đạo Ý Chí.
Thiên Đạo Ý Chí là một thứ huyền ảo khó hiểu.
Nếu có thể khống chế nó thì sẽ khiến lực chiến đấu nâng lên một cấp bậc.
Kỳ thật Bán Thánh chỉ mạnh hơn Chân Thần Cảnh Cửu Tinh một chút, nhưng cái bọn họ mạnh hơn là khống chế được một số Thiên Đạo Ý Chí.
Để Thiên Đạo Ý Chí phát huy lực lượng mạnh mẽ hơn.
Thật ra nguyên lý cũng giống như Bạo Liệt Ngưu Hoàn của Bộ Phương, hoặc cũng khác lắm nguyên lý của Hủy Diệt Can Oa
Nhưng mà, Thiên Đạo Ý Chí bọn họ dùng tuy ít ỏi, nhưng lại rất tinh khiết.
Mặt Bộ Phương không đổi sắc, tước vũ bào trên thân bay phấp phới.
Đao khí sắc bén táp thẳng vào mắt, như muốn cắt nát da thịt hắn.
Bây giờ tu vi của Bộ Phương đã đột phá đến Chân Thần Cảnh Cửu Tinh, lực lượng của tinh thần lực đã sớm tăng lên đến một trình độ vô cùng khủng bố.
Mặc dù không bằng Tiểu Thánh nhưng chỉ thiếu một bước vào cửa là có thể bước vào cảnh giới Tiểu Thánh.
So với Bán Thánh bình thường thì tinh thần lực của hắn cường đại hơn nhiều.
Tiểu Thánh là một đường ranh giới lớn, một khi thành tựu Tiểu Thánh vậy thì có thể xem nhi là tồn tại đỉnh phong.
Có thể khống chế Thiên Đạo Ý Chí cũng giống như có được một loại vũ khí vô cùng cưỡng hãn.
Bộ Phương vẫn luôn cho người ta một hình tượng đầu bếp ôn hòa, ung dung thản nhiên.
Nhưng lần này, Bộ Phương dự định điên cuồng một lần.
Nhìn thấy Ngưu thành chủ lấy một địch vạn người, đánh đến chân khí toàn thân khô cạn cũng vẫn liều chết chống lại.
Bộ Phương cũng không khỏi bị nhiệt huyết thiêu đốt.
Long Cốt Thái Đao cầm trong tay.
Đôi mắt hắn ngưng tụ.
Đối mặt với hai đạo đao mang tấn công đến, ánh mắt Bộ phương trở nên cực kỳ sắc bén.
Há miệng ra, phun ra một ngọn lửa Sâm Bạch Sắc.
Nắm trong tay.
Vung ra ngọn lửa màu trắng, ánh lửa kia trong nháy mắt hóa thành biển lửa.
Long Cốt Thái Đao trong nháy mắt xé rách.
Phía sau xuất hiện một thân hình bàng bạc, tay cầm thái đao, chém ngang xuống.
Đao quang chém xuống, đụng vào công kích của hai vị Bán Thánh.
Trong nháy mắt, bạo phát nổ tung.
Thân hình hai vị Bán Thánh bất động.
Mà thân hình Bộ Phương lại bị nổ bắn bay ra phía xa, mặt đập vào mặt đất tạo thành một khe rãnh.
Bộ Phương ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút ngưng trọng.
Lực lượng của cường giả Bán Thánh mạnh hơn quá nhiều Chân Thần Cảnh Cửu Tinh.
Nhưng mà Bộ Phương cũng không phải là không nắm chắc.
Hắn không phải là người có thói quen bij động để cho người ta đánh.
Bàn chân giẫm xuống, mặt đất lập tức rạn nứt ra, thân hình Bộ Phương phi lên, hóa thành một đạo tàn ảnh, tốc độ cực nhanh.
Sau đó đột nhiên xuất hiện trước mặt hai vị Bán Thánh.
Mái tóc Bộ Phương bay lên trong gió.
Nhất đảo… Trảm Tiên!
Đao công cực hạn thi triển.
Một đao này, giống như trảm vào bầu trời, xuất hiện trong nháy mắt.
Ầm!
Một đao vô cùng khủng bố, lực công kích đủ để đạt tới cấp bậc Bán Thánh.
Hai vị Bán Thánh cũng không khỏi giật mình, lập tức chống lại.
Lần này, ba người đánh đến khó phân thắng bại.
Đều bị bay ngược ra.
Nhóm cường giả Bán Thánh hít sâu một hơi. Đầu bếp Tiên Trù Giới này thật quá yêu nghiệt.
Có thể lấy thực lực Chân Thần Cảnh Cửu Tinh mà áp bách hai vị Bán Thánh bọn họ.
Đây phải là yêu nghiệt đỉnh phong trong tộc mới có thể làm được!
Đầu bếp Tiên Trù Giới này thế mà cũng có thiên phú và thực lực yêu nghiệt đỉnh phong?
Hai vị Bán Thánh liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy kinh hãi trong đôi mắt đối phương.
- Nhất định phải giết hắn! Loại yêu nghiệt này, nếu để hắn trưởng thành thì chính là tai họa!
Trong nháy mắt, trong lòng hai vị Bán Thánh đều đã có quyết định.
Ngay sau đó.
Trường đao nhấc lên, Minh Khí đen nhánh lập tức hóa thành cơn sóng khủng khiếp.
Phía trên đỉnh đầu bọn họ là Thiên Đạo Ý Chí lưu chuyển.
Bọn họ dẫn động Minh Ngục Thiên Đạo Ý Chí.
Tâm thần Bộ Phương co rụt lại, có cảm như đang có một đôi mắt cao cao tại thượng đang nhìn chằm chằm vào hắn, làm cả người hắn nổ cả da gà.
Đây chính là Minh Ngục Thiên Đạo Ý Chí à?
Nếu là Thiên Đạo Ý Chí…
Vậy dĩ nhiên là cần dùng đến Thiên Đạo Ý Chí để đối kháng…
Bộ Phương nhìn thấy hai vị Bán Thánh hét lên một tiếng.
Tiếng hét của bọn họ vọng lên tận trời, khí tức như đang hòa trộn lại với nhau.
Tiếng “ầm ầm” vang vọng.
Thiên Đạo Ý Chí bọn họ phóng thích ra dường như ngưng tụ lại với nhau.
Cuối cùng… hóa thành một đạo đao mang.
Đao mang này hiện ra mờ ảo, mơ hồ. Hư không đều bị cắt nát vụn, các vết nứt tràn lan ra bốn phía.
Uy lực vô cùng đáng sợ.
Dưới một đao, dường như một trảm Tiên Trù Giới làm hai nửa.
Bộ Phương phun ra một ngụm khí.
Ánh mắt ngưng tụ lại.
Ngay sau đó, trong tinh thần hải của hắn, kinh văn nở rộ ánh sáng, mỗi một chữ đều như sống dậy, không ngừng nhảy nhót trong hư không.
Sau đó, tinh thần hải của Bộ Phương nổi lên sóng to gió lớn.
Cơn sóng bay lên tận trời.
Long ngâm, hổ khiếu, tước đề, quy hống…
Linh khí của Trù Thần sáo trang cũng bạo phát ra khí tức.
Đẩy tinh thần lực của Bộ Phương đến một cấp bậc càng khủng bố hơn.
Cấp độ này, dường như đã đạp nửa bước chân tiến vào Tiểu Thánh Chi Cảnh.
Cho đến nay, tinh thần lực của Bộ Phương vẫn luôn dẫn trước tu vi chân khí của hắn. Nhưng lúc này áp lực của Tiểu Thánh quá lớn, hiện giờ tinh thần lực của Bộ Phương cũng không dẫn trước tu vi chân khí được bao nhiêu.
Nhưng Bộ Phương toàn lực thúc đẩy tinh thần lực, vẫn vô cùng khủng bố.
Ầm ầm!!!
Phía trên Bộ Phương, tựa hồ cũng có một vệt sáng phóng thẳng lên trời.
Đó là chùm sáng của tinh thần lực ngưng tụ ra.
Ở phía xa.
Địch Thái Giới Chủ đang chiến đấu với Cự Ma, ánh mắt cũng không khỏi co rụt lại, nghiêng đầu nhìn qua.
Vừa vặn thấy được cảnh Bộ Phương bộc phát ra khí tức khủng bố.
Hắn ta sững sờ, sau đó vô cùng mừng rỡ!
- Bộ Phương? Hắn trở về rồi! Hắn mang theo Sinh Mệnh Chi Tuyền trở về?!
Trên mặt Địch Thái Giới Chủ hiện lên vẻ vui mừng và kích động.
Cự Ma cũng cảm ứng được tinh thần lực Bộ Phương bắn ra, nhưng mà hắn ta cũng chẳng thèm ngó ngàng đến. Đến Tiểu Thánh cũng không phải, làm sao có thể khiến hắn ta có hứng thú chứ.
Đấm ra một quyền.
Chương 1834: Bộ Phương trảm Bán Thánh! (2)Notice: Undefined offset: 214
Minh Khí đen nhánh như hòa thành từng con trường xà phun ra tín tử, quấn về phía Địch Thái Giới Chủ.
Như muốn nuốt chửng Địch Thái Giới Chủ.
Sợi tóc Bộ Phương đều dựng thẳng lên. Bởi vì tinh thần lực gây nên khí lãng không ngừng thổi bay mái tóc của hắn.
Lúc này, thần cảm đột nhiên bạo phát.
Bộ Phương lật tay một cái, từng viên kim sắc lưu quang lập tức hiện lên.
Hai tôn Bán Thánh, không đáng để hắn thi triển Hủy Diệt Can Oa.
Hủy Diệt Can Oa rất đáng sợ, Bộ Phương cũng chỉ có thể sửng dụng một lần. Mỗi lần sử dụng xong đều khiến hắn suy yếu rất lâu.
Đối mặt với hai tôn Bán Thánh, có Bạo Liệt Ngưu Hoàn là đủ.
Nếu như một viên không đủ thì hai viên…
Dù sao, cũng phải đập chết đối phương!
Bùm…
Một viên hai viên ba viên…
Bộ Phương hạ quyết tâm, mười bốn viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn hiện ra.
Biến thành một vầng sáng màu vàng lấp lánh xoay tròn quanh người hắn.
Cùng lúc khống chế mười bốn viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn, đây cũng là cực hạn với Bộ Phương rồi. Đây là kết quả sau khi hoàn toàn huy động tinh thần lực.
Ở phía xa.
Hai tôn Tiểu Thánh cũng cảm nhận được khí lạnh đánh tới.
Nhưng bọn họ không hề lui bước.
Hai người dung hợp nhất đao Thiên Đạo Ý Chí, “ầm” một tiếng chém xuống.
Đao còn chưa đến mà đao khí đã đến trước.
Mặt đất đều bị trảm vỡ nát.
- Chết đi!
Đối với loại yêu nghiệt như Bộ Phương, nhất định phải chém chết, nếu không sẽ trở thành tai họa về sau.
Bộ Phương lơ lửng trong hư không, tước vũ bào màu đỏ thẫm phiêu đãng, đôi cánh lửa sau lưng vỗ vỗ, hỏa vũ bay tán loạn.
Bộ Phương giơ tay lên.
Bạo Liệt Ngưu Hoàn xoay quanh thân thể hắn lập tức được hắn vung tay bắn ra.
Xèo xèo xèo…
Mười bốn viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn, trong nháy mắt lập tức hóa thành một sợi tơ thẳng thắp bắn ra ngoài.
Đánh thẳng về phía đao khí khủng bố kia.
Tiểu Hồ đang nằm trên vai Bộ Phương híp mắt, che lỗ tai mình lại, cái đuôi hô ly co lại cuộn lại một chỗ.
Ầm!!!
Một tiếng nổ dữ dội, mang theo ánh sáng vàng rực rỡ và năng lượng khủng bố khuếch tán ra.
Khí lãng bay tán loạn.
Vô số cường giả xung quanh đang chiến đấu đều bị cơn khí lãng này hất bay.
Từng thân ảnh bị đánh bay ra ngoài, ngã xuống với vẻ mặt ngơ ngác.
Khi bọn họ thấy rõ sự va chạm đáng sợ kia lại không ngừng hít một hơi khí lạnh.
Ngưu thành chủ trợn mắt há mồm, trái tim như bị một bàn tay bóp chặt lấy.
Bộ Phương lơ lửng trước người hắn, lúc này như biến thành một vị thần, trở nên vô cùng sáng chói!
Quá mạnh!
Tiểu đầu bếp này… sao lại trở nên mạnh như vậy?!
Trong lòng hai vị Bán Thánh cũng cảm thấy lạnh lẽo.
Đây chính là công kích dung hợp Thiên Đạo Ý Chí.
Vậy mà lại bị tên gia hỏa này chặn lại dễ như trở bàn tay?
Kia chính là Ngưu Hoàn nổ tung à?
Ngưu Hoàn còn có loại uy lực này?
- Còn sáu viên…
Cánh tay Bộ Phương buông thõng hai bên, đôi mắt tựa hồ như nở rộ tinh quang, nhẹ giọng nói.
Ngay sau đó.
Cuồng phong tản đi.
Tiếng gió vang vọng bên tai.
Ở giữa trung tâm vụ nổ xảy ra có một đạo kim sắc lưu quang một lần nữa trùng kích ra.
- Làm sao có thể?!
Toàn thân hai vị Bán Thánh đều bao phủ khí lạnh, cảm thấy khó có thể tin được.
Phần phật một tiếng.
Kim sắc lưu quang trong nháy mắt bay đến, đồng tử của bọn họ mở to, nhìn viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn lơ lửng bên cạnh.
Sắc mặt đại biến.
- Đáng chết!
Hai vị Bán Thánh quát lớn.
Lập tức muốn bỏ chạy.
Nhưng suy nghĩ vừa xuất hiện trong đầu, sáu viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn đã nổ tung.
Lúc này bọn họ thi triển sát chiêu, đang vào thời điểm lực lượng cũ vừa đi, lực lượng mới chưa sinh ra.
Bây giờ nổ tung khiến bọn họ không có cách nào chống đỡ.
Hai tôn Bán Thánh lập tức bị hỏa quang nuốt chửng.
Thân hình vặn vẹo.
Hai người như biến thành đạn pháo bắn ngược ra, thân hình vô cùng hỗn độn.
Bộ Phương thở ra một hơi.
Tâm thần vừa động.
Nồi Huyền Vũ lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Một tay cầm nồi Huyền Vũ, chân Bộ Phương giẫm vào hư không, hư không cũng như muốn nổ tung.
Cả người biến thành một đường cong lưu quang bắn ra.
Hai vị Bán Thánh rơi xuống đất, khiến mặt đất bị đập thành một cái hố sâu rất lớn.
Hai người phun ra máu, ánh mắt đờ đẫn.
Bỗng nhiên.
Bộ Phương cầm theo nồi đen, từ trên trời giáng xuống.
Cái nồi đen không ngừng phóng đại trong mắt bọn họ.
Oanh!!
Một cái nồi nện xuống, liền đập vào đầu một vị Bán Thánh, khiến hắn ta bị đập sâu vào trong mặt đất.
Mặt đất lại bị đập nổ tung lần nữa, lần này xuất hiện vết lõm sâu xuống dưới.
Một vị Bán Thánh đã hoảng sợ đến mức cả thể xác lẫn tinh thần đều run rẩy.
Bộ Phương chậm rãi nghiêng đầu qua nhìn, mặt không có cảm xúc gì liếc nhìn vị Bán Thánh đang sợ hãi kia.
- Đừng vội, ai cũng có phần…
Ầm!
Vừa dứt lời.
Nồi Huyền Vũ được hắn vung lên, hung hăng đập vào trên đầu vị Bán Thánh kia.
“Bang” một tiếng, máu từ trong mũi và miệng bắn ra.
Bộ Phương đi đến trước mặt hắn ta.
Một tay cầm nồi Huyền Vũ.
Giơ cao lên trên đầu rồi buông tay ra…
Nồi Huyền Vũ nặng hơn ngàn cân “rầm” một tiếng rơi xuống đất, mặt đất nứt vụn… sụp xuống rất sâu.
Đầu vị Bán Thánh kia… cũng sụp xuống.
Một cái nồi, đập chết hai vị Bán Thánh…
Các cường giả Minh Ngục xung quanh đều cảm nhận được hàn khí bốc lên.
Xa xa, Ngưu thành chủ ngơ ngác, hắn nhìn nồi Huyền Vũ trong tay Bộ Phương, lại nhìn cái nồi đen trong tay mình.
Đều là nồi, sao lại có khác biệt lớn đến vậy?!
Hai tôn cùng ngã xuống.
Cũng gây chú ý cho Cự Ma ở phía xa.
Cự Ma không ngờ tới, trong Tiên Trù Giới, trừ GIới Chủ ra vậy mà còn có người có thể giết chết Bán Thánh tồn tại?!
Ánh mắt xoay chuyển, khóa chặt vào một thân tước vũ bào đỏ thẫm đang phiêu đãng theo gió của Bộ Phương.
Người nọ cầm theo nồi, nhàn nhạt nhìn Cự Ma.
Đôi mắt Cự Ma co rụt lại.
Cảm giác quen thuộc này…
Rống lên một tiếng.
- Là ngươi! Chính là ngươi đã làm nổ cánh tay ta!
- Đáng chết!
Cự Ma gầm lên.
Song quyền hung hăng nện vào, khí lãng khủng khiếp nhất thời trùng kích ra, Địch Thái Giới Chủ bị hất bay ngược ra.
Tiếng gầm hóa thành đạn pháo khủng bố, bắn về phía Bộ Phương!
Chương 1835: Bạch chi nhảy vọt, Tiểu Bạch hung bạo! (1)Tiểu Bạch đứng trên lưng Tiểu Bì, lôi đình bắn ra, nhanh chóng đuổi thám đám người.
Nắm chặt Chiến Thần Côn trong tay, lôi hồ quấn quanh côn, rất nhanh đã theo Chiến Thần Côn truyền đến cánh tay.
Thân thể Tiểu Bạch ngưng tụ sát khí nồng đậm, đôi mắt hóa thành màu đỏ sọng, như có ngọn lửa đang rực cháy trong đó, vô cùng đáng sợ.
Giống như núi lửa phun trào, hỏa tinh rơi xuống
Trong nháy mắt, Tiểu Bạch xông vào đám người.
Một đám cường giả Minh Ngục rống lên, xuất thủ về phía Tiểu Bạch.
Đủ loại năng lượng Minh Khí hội tụ công kích Tiểu Bạch đang đánh tới, như một trong chớp mắt, đánh nát nó.
Đây là nhất tôn khôi lỗi.
Nhưng không ai dám coi thường khôi lỗi này.
Minh Ngục có Cửu Đại tộc.
Có Cự Ma tộc, có Cửu Chuyển Minh Trù nhất mạch, có Kiếm Ma Nhất tộc… đủ loại chủng tộc.
Nhưng trong đó có một tộc chuyên nghiên cứu khôi lỗi, khôi lỗi đó gọi là Minh Khôi.
Người của tộc này được Minh Ngục gọi là Minh Khôi Sư.
Bọn họ giỏi sử dụng các loại thiên tài bảo bối để chế tác khôi lỗi, thậm chí còn người đi nhầm đường, khai quật phần mộ của Thượng Cổ cường giả, đào thi thể cường giả ra chế tác thành Minh Khôi.
Dựa theo bí pháp của bọn họ, thi thể càng lâu năm thì minh khôi được chế tác thành càng cường hãn.
Minh Ngục từng có một khoảng thời gian hoảng sợ khi bị Minh Khôi Sư chi phối.
Cho nên mỗi một cường giả Minh Ngục đều sẽ không coi thường bất luận một khôi lỗi nào, dù khôi lỗi đó không phải Minh Khôi.
Đương nhiên, cho dù bọn họ không coi thường thì đối với Tiểu Bạch cũng không có khác biệt nào.
Việc Tiểu Bạch muốn, chỉ đơn giản là giết hết đám người này.
Bởi vì Bộ Phương đã nói… Lần này, không lột quần áo, chỉ cần giết.
Đôi mắt đỏ sọng như dã thú phát điên.
Huy động Chiến Thần Côn, nhấc côn lên, mỗi một đạo côn ảnh đều được bọc trong lôi đình đáng sợ.
Ầm ầm!
Với thực lực của cường giả Minh Ngục, trực tiếp bị một côn quét trúng, thân thể đều lập tức nổ tung ra.
Trừ cường giả Chân Thần Cảnh Cửu Tinh trở lên còn có thể chống cự mấy côn ra.
Lần này Tiểu Bạch thăng cấp rất lớn.
Cũng là bởi vì tu vi của Bộ Phương cũng tăng lên, cho nên khiến lực chiến đấu của Tiểu Bạch tăng vọt.
Theo thực lực tăng lên của Bộ Phương, sự liên kết giữa lực chiến đấu của Tiểu Bạch và tu vi của Bộ Phương ngày càng mơ hồ. Nhưng khi Bộ Phương tăng cấp, trong tiềm thức thì lực chiến đấu của Tiểu Bạch vẫn tăng lên.
Đây là một mối quan hệ kỳ lạ như có như không.
Chiến Thần Côn hung hăng nện xuống mặt đất.
Cong xuống.
Sau đó, thân hình Tiểu Bạch như đạn pháo bắn ra, hóa thành một đạo lưu tinh.
“Ầm” một tiếng.
Bàn tay như quạt hương bồ biến đổi.
Ngay sau đó, hóa thành một họng pháo cực đại.
Bên trong nòng pháo có năng lượng khủng khiếp ngưng tụ, lôi hồ tán loạn, có ánh sáng màu xanh chói mắt.
Sau đó, “ầm” một tiếng bắn ra.
Lôi hồ bắn ra mang theo tiếng “xì xì”.
Mấy vị cường giả Minh Ngục đều bị bắn nổ đến huyết nhục mơ hồ.
Tiểu Bạch mở ra cuộc giết, giống như ma quỷ trèo lên từ vực sâu!
- Nghiệt súc!
Một tiếng quát lớn vang lên.
Một vị Bán Thánh chân đạp xuống mặt đất, chớp mắt đã xông tới.
Tiểu Bạch nắm chặt Chiến Thần Côn trong tay, xoay tròn côn, hướng côn lên trời.
Ầm!
Một quyền của Bán Thánh va chạm với Tiểu Bạch, lập tức dẫn đến khí lãng.
Ở phía xa, mỗi cường giả Minh Ngục đều điên cuồng đánh tới.
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lóe lên.
Hai cánh kim loại sau lưng vỗ mạnh.
Lập tức có hàng vạn mũi kiếm từ hai cánh kim loại bắn ra, tiếng “xoẹt” vang vọng, bắn ra bốn phía, không ngừng đâm xuyên vào thân thể các cường giả Minh Ngục.
Âm thanh “phốc phốc” vang lên không dứt.
Một vị cường giả Minh Ngục bị đâm xuyên qua ngực, máu lập tức bắn ra.
Trên người Tiểu Bạch… tỏa ra đầy sát khí.
Vung mạnh Chiến Thần Côn.
Đánh về phía đám người kia.
Đôi mắt cơ giới của Tiểu Bạch ngưng trọng, nắm đấm như quạt hương bồ giơ lên, đấm về phía vị Bán Thánh kia.
Một người một khôi lỗi, ở trong hư không chiến đấu.
Đây là một cuộc đánh nhau không hề che giấu.
Không giống thủ đoạn của Bộ Phương, Tiểu Bạch và Minh Ngục BÁn Thánh đều lựa chọn đánh cận chiến, mà không có oanh kích tầm xa.
Không giống Bộ Phương, đứng từ xa ném mấy viên Ngưu Nhục Hoàn, làm cho kẻ địch sợ hãi không thôi.
Tiểu Bạch rất linh hoạt. Nhìn qua trông nó có vẻ cồng kềnh nhưng khi chiến đấu lại không hề thua kém Minh Ngục Bán Thánh chút nào.
Nắm đấm không ngừng va chạm vào nhau.
Đôi mắt của vị Bán Thánh kia co rụt lại, thét dài một tiếng, khí huyết dâng lên như cuồng phong, sấm chớp.
Rầm rầm!
Một người một khôi lỗi, liên tục tung ra nắm đấm, mặt đất không ngừng nổ tung.
Thân hình Tiểu Bạch lùi lại một chút, mặt đất bị giẫm sụp đổ xuống.
Vị Bán Thánh kia cũng xoay người rơi xuống.
Ngay sau đó, lại lao lên như rồng, đánh về phía Tiểu Bạch.
Một chân đá ngang, như thể làm sụp đổ núi sông. Trong một cú đá này ẩn chứa Minh Khí khủng khiếp, làm nó như hóa thành một lưỡi dao sắc bén.
Đôi mắt cơ giới của Tiểu Bạch ù ù, cánh tay xoay tròn.
Sau đó hóa thành một thanh Đại Khảm Đao.
Đại Khảm Đao chém ngang ra đập vào thanh Chân Đao của Bán Thánh, lóe ra tia lửa, còn có tiếng ma sát chói tai.
Keng keng keng!
Tốc độ của Tiểu Bạch rất nhanh, khiến người ta không nhìn rõ đao ảnh.
Mà hiển nhiên Bán Thánh kia cũng rất am hiểu cận chiến, không hề thua kém chút nào. Hai người đại chiến, khó phân thắng bại.
Sau trường đao, lại đấm ra một cú.
Đánh tay, nắm đấm, chân…
Đủ loại thủ đoạn đánh cận chiến đều dùng tới.
Ầm!!
Một cú đánh tay của Bán Thánh cường giả kia hung hăng nện vào ngực Tiểu Bạch, đánh Tiểu Bạch ngã xuống, như đạn pháo nện vào trên mặt đất.
Cường giả Minh Ngục xung quanh lập tức hò reo hoan hô.
Bán Thánh đứng ngạo nghễ trên Thiên Khung, nhếch miệng cười, hơi thở hổn hển dồn dập.
Sợi tóc của hắn ta như kim châm đâm vào hư không.
Bỗng nhiên.
Tiểu Bạch từ trong đống đổ nát nhảy lên một cái.
Rồi đột nhiên xuất hiện trước mặt vị Bán Thánh kia, hai tay như quạt hương bồ ôm lấy đầu Bán Thánh.
Đầu gối giơ lên, hung hăng thúc vào mặt Bán Thánh.
Dường như có tiếng xương vỡ vụn vang lên.
Vẩy của Bán Thánh văng tung tóe, rú lên.
Tiếng hét thê thảm khiến không ít người tê dại cả da đầu.
Rầm rầm rầm!
Vị Bán Thánh kia phẫn nộ vung nắm đấm lên, từng quyền đều ném ra khí lãng vào trong hư không, không ngừng đánh vào thân thể Tiểu Bạch.
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch vẫn không thay đổi.
Đầu gối không ngừng thúc vào khiến cho khuôn mặt của Bán Thánh bị đánh đến méo mó.
Một tay nắm đầu Bán Thánh.
Tiểu Bạch xách người lên rồi ném mạnh xuống.
“Rầm” một tiếng, mặt đất sụp xuống.
Bán Thánh ho ra máu, trong mắt toát ra vẻ hung ác.
Vốn định vật lộn, không ngờ bản thân thiếu chút nữa bị khôi lỗi này đánh chết.
Chương 1836: Bạch chi nhảy vọt, Tiểu Bạch hung bạo! (2)Notice: Undefined offset: 199
Trên mặt hắn ta be bét máu thịt.
Ánh mắt vị Bán Thánh trở nên vô cùng dữ tợn.
Hai tay mạnh mẽ rút ra.
Ngay sau đó, một con dao găm xuất hiện xung quanh Bán Thánh.
- Là ngươi ép ta! Lão tử muốn hủy diệt ngươi!
Bán Thánh phẫn nộ gào lên, sau đó từng thanh dao găm bắn ra.
Như hóa thành từng đạo trường long, xoay tròn phi lên, trong nháy mắt bao vây Tiểu Bạch lại.
Ánh mắt Tiểu Bạch ngưng lại, sau đó tia máu trong mắt càng nồng đậm.
Sau lưng nó, từng lỗ nhỏ mở ra.
Bên trong lỗ nhỏ đột nhiên bắn ra tia lửa.
Xoẹt…
- Bạch chi nhảy vọt.
Âm thanh máy móc của Tiểu Bạch vang lên.
Ngay sau đó, thân hình Tiểu Bạch bắn ra, xung quanh nó tựa hồ như trở nên tĩnh lặng.
Nhảy vọt lên như tia chớp.
Oanh!
Từng đạo thanh đao hóa thành trường long trùng kích ra, nhưng lại đánh hụt.
Ánh mắt của Bán Thánh kia co rụt lại.
Ngay sau đó, hắn ta hít sâu một hơi, phát hiện ra khôi lỗi này cách người hắn ta chỉ khoảng một tấc.
Bành!
Nắm đấm như quạt hương bồ giương lên, sau đó đấm mạnh vào cằm Bán Thánh.
Đôi mắt Bán Thánh co rụt lại, thân hình bị đánh bay về phía bầu trời.
Vang lên một tiếng nổ lớn.
Lỗ nhỏ sau lưng Tiểu Bạch phun ra ánh lửa màu lam, sinh ra một lực đẩy cực lớn, cơn sóng như khí lãng cuộn trào.
Ngay sau đó, Tiểu Bạch chạy như bay, song song với cường giả Bán Thánh kia.
Bán Thánh kia khó khăn nghiêng đầu sang, trong mắt bị tơ máu che kín, nhìn vào ánh mắt cơ giới của Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch giơ tay lên, tát một cái.
Ầm!
Bán Thánh trực tiếp bị đánh bay đi.
Tiểu Bạch lại nhảy vọt lên, xuất hiện ở vị trí mà Bán Thánh vừa đứng, tung ra một quyền.
Bán Thánh bay ngược ra, Tiểu Bạch nhảy lên đánh hắn ta về lại chỗ cũ.
Trong lòng Bán Thánh cảm thấy vô cùng nghẹn khuất.
Ngay cả lực lượng khống chế Thiên Đạo Ý Chí hắn ta cũng không thi triển ra, đã bị một con khôi lỗi làm nhục như vậy…
Con khôi lỗi này…
Quá đáng sợ!
Xương cốt trong người đều như muốn vỡ nát, trên người chằng chịt vết thương.
Vị Bán Thánh này đã sớm không còn tỉnh táo nữa, máu tươi vẩy đầy trời.
Một trận chiến mạnh mẽ, liên tục nhảy lên, hỏa quang màu làm sau lưng Tiểu Bạch cũng nhạt dần, mất đi lực đẩy.
Bàn tay như quạt hương bồ giơ lên, giữ chặt cánh tay của Bán Thánh, xoay người lên, giẫm lên lưng vị Bán Thánh đó giống như vẫn giẫm lên lưng Tiểu Bì.
Bàn tay ấn vào sau đầu Bán Thánh.
Giống như một ngôi sao băng rơi xuống mặt đất, tạo nên một vụ va chạm…
Bán Thánh khó khăn mở mắt ra… nhìn mặt đất không ngừng phóng to.
Cả thể xác lẫn tinh thần đều cảm nhận được cơn lạnh đang bao trùm…
- Không… Không muốn!
Một tiếng gào thảm thiết vang lên!
Chân Tiểu Bạch đạp vị Bán Thánh kia thật sâu vào mặt đất!
Rầm!!!
Giống như một quả bom rơi xuống.
Toàn bộ mặt đất nổ tung, đất cát bay lên, lập tức nứt ra.
Khói bụi mù mịt.
Tất cả mọi người đều im lặng.
Rầm rầm.
Đá vụn lăn xuống.
Trong bụi mờ, một thân ảnh mập mạp chậm rãi đi ra.
Giơ tay lên, một cỗ lực hút bắn ra.
Ở phía xa, Chiến Thần Côn như hóa thành lôi đình lao tới, được Tiểu Bạch nắm lại trong tay, hai đầu côn còn đang rung lên.
Các cường giả Minh Ngục hít một hơi khí lạnh, sự lạnh lẽo lan tràn khắp cơ thể.
Một bên khác.
Bộ Phương cũng thu hồi ánh mắt.
Lần này, Tiểu Bạch tiến hóa quả nhiên không khiến hắn thất vọng, mạnh lên rất nhiều.
Rống!
Đầu óc quay trở lại.
Ánh mắt Bộ Phương nhìn về phía Cự Ma ở xa xa.
Cự Ma không biết từ khi nào đã chuyển mục tiêu đến trên người hắn.
Tiếng rống vang vọng, một viên đạn ngưng tụ từ Minh Khí mà thành, mang theo khí tức đáng sợ đánh về phía hắn.
Cự Ma này là nhất tôn Tiểu Thánh.
Tuy nhiên, trong cảm giác của Bộ Phương.
Khí tức của Cự Ma này, so với Thần Nữ Thành thành chủ, hay là Minh Ngục Kiếm Ma gặp trên Thần Tuyệt Sơn, thậm chí so với Lục Vĩ Hồ và Cửu Vĩ Hồ đều yếu hơn.
Chắc là Cự Ma này cũng chỉ mới bước vào Tiểu Thánh cảnh giới.
Nhưng, Tiểu Thánh cũng chỉ là Tiểu Thánh…
Bạo Liệt Ngưu Hoàn không có sự uy hiếp lắm.
Thứ uy hiếp được Tiểu Thánh, chỉ sợ cũng chỉ có Hủy Diệt Can Oa.
Nhìn viên đạn Minh Khí đang bắn đến.
Cuồng phong đến gần làm quần áo hắn bay phấp phới.
Bộ Phương nheo mắt lại, giơ tay lên.
Trong tay, ngọn lửa Sâm Bạch Sắc được đốt lên.
Thần cảm của Bộ Phương khuếch tán ra, chỉ trong nháy mắt.
Hỏa quang ngập trời.
Tinh thần lực của Bộ Phương bốc lên, lan tràn khắp nơi.
Khiến cho ngọn lửa Sâm Bạch Sắc biến thành một bức tường lửa.
Tường lửa chắn trước người Bộ Phương, muốn cản lại viên đạn Minh Khí kia.
Ầm!
Đạn Minh Khí nghiền ép lao đến.
Đánh vào trên tường lửa.
Tường lửa lập tức bị lõm xuống.
Xèo xèo xèo…
Đạn Minh Khí không ngừng xoay tròn, sức mạnh không hề tan biến, không ngừng lao về phía trước.
Nhưng khi đến gần phạm vi một thước, bị tường lửa chặn lại.
Xoay tròn rồi dần dần biến mất.
Bộ Phương giơ tay lên.
Bàn tay đặt vào trên tường lửa.
Sau đó, từ trong bàn tay bắn ra khí lực đáng sợ.
“Bành” một tiếng, nổ tung.
Đạn Minh Khí trong tường lửa bị Bộ Phương dùng một tay đập trở về!
Trong lúc viên đạn bay trở lại.
Thân hình Bộ Phương cũng giống như một mũi tên, bay qua tường lửa.
Tiểu Hồ nằm trên vai Bộ Phương thì được Bộ Phương ôm vào trong lòng.
Miệng hồ ly nhắm ngay vào kẻ đứng sau viên đạn kia… Cự Ma khổng lồ!
Bộ Phương dự định…
Một viên đạn pháo làm nổ tung Tiểu Thánh!