Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương có cánh tay Thao Thiết, tuy nhiên lại không có đủ sức mạnh, vì vậy không thể gây ra bất kỳ tổn hại nào cho lão giả này, việc này khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Cánh tay của Tử Tôn nâng lên, Ma Nhãn trong lòng bàn tay mở ra tràn đầy kích động.
- Chính xác là Ma Chủ mạnh nhất... Cuối cùng đã tìm được rồi!
Giọng nói của Ma Nhãn có chút khàn khàn.
- Có vẻ như hắn đã chết rồi.
Tử Tôn nhíu mày nói.
- Chết rồi? Chết rồi là tốt nhất, Ma Chủ mạnh nhất không chết mới khó làm... còn đã chết thì quá tuyệt! Bổn Ma Chủ sẽ có cơ hội chiếm lấy thân thể của hắn! Đây chính là một cơ thể Ma Chủ dám khiêu chiến Chúa Tể đứng đầu các Ngục đấy!
Ma Nhãn trong lòng bàn tay của Tử Tôn cất lên tiếng khàn khàn, nói bằng vẻ vô cùng hưng phấn.
Hai mắt của Tử Tôn co rụt lại.
Ngay sau đó, tròng mắt trong lòng bàn tay của hắn kia bắn ra một vầng sáng tối đen như mực, quấn chặt lấy thân thể của Ma Chủ mạnh nhất.
Từng tia từng dòng sáng màu đen xuyên thấu vào trong thân thể của Ma Chủ mạnh nhất kia.
- Tới giúp lão giả kia bắt tiểu tử kia lại... Trong tay của tiểu tử kia nắm giữ bí mật để mở ra cung điện bằng đồng.
Một vầng ánh sáng màu đen bắn ra, dường như Ma Nhãn đã trở nên có chút yếu ớt, khàn khàn nói.
Sắc mặt của Tử Tôn lạnh lùng, sau khi nghe được những lời của Ma Nhãn, đôi mắt bất giác co rút lại.
Tòa cung điện bằng đồng này vô cùng thần bí, như thể nó chứa đựng một bí ẩn rất lớn.
Tiểu tử kia lại có thể nắm giữ bí mật mở ra cung điện bằng đồng trong tay?
Chẳng trách Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc lại hét lên rằng hắn đã nắm giữ được con đường thoát khỏi, thì ra là con đường kia nằm ngay trên người của tiểu tử này!
Tử Tôn há miệng thở ra một hơi.
Khí như một thanh trường kiếm, xé rách không khí.
Cơ thể của hắn vô cùng cường tráng, thân hình khẽ động đã ép sát tới vị trí mà Bộ Phương đang đứng.
Bùm!
Lão giả lại đánh ra một chưởng khiến cho Bộ Phương lùi lại mấy bước, lão giả kia cũng là không uổng phí, mỗi lần đều lấy cứng đối cứng với Bộ Phương.
Mặc dù, Bộ Phương có thêm được sức mạnh của cánh tay Thao Thiết, tuy nhiên vẫn không phải là đối thủ của lão giả này.
Tử Tôn nhập cuộc lại càng làm cho áp lực của Bộ Phương tăng lên rất nhiều.
Mục đích của lão già này là muốn đoạt lấy dao phay Long Cốt trong tay hắn, nhưng Bộ Phương có nồi Huyền Vũ ở đây, lại có thêm cánh tay Thao Thiết, trong lúc nhất thời, lão giả cũng khó có thể lấy được.
Tuy nhiên, có thêm sự gia nhập của Tử Tôn, sức mạnh của lão già này lập tức tăng lên đến mức độ bức ép.
Một quyền một chưởng của lão giả cũng có thể đánh cho không khí nổ tung, thậm chí có thể đánh ra một trận pháo không khí cực mạnh khiến cho mặt đất đều nổ tung.
Đây là biểu hiện lực lượng thân thể đạt tới mức cao nhất.
Vẻ mặt của Bộ Phương không chút thay đổi, áo choàng lông vũ trên người bay phất phới.
Hắn cũng cảm thấy có chút tức nghẹn trong lòng, bị hai người này không ngừng bức bách như vậy, Bộ Phương cũng đang nổi cơn thịnh nộ trong lòng.
- Thật sự nghĩ ta dễ bắt nạt sao?
Bộ Phương lạnh lùng nói.
Đột nhiên, Bộ Phương lùi về sau mấy bước, cả người đứng vững.
Tinh thần của hắn khẽ động, lập tức mấy món ăn nóng hôi hổi từ bên trong túi không gian hệ thống bay ra.
Mấy món ăn bay lơ lửng xung quanh người hắn, linh khí từ trong những món ăn đó lượn lờ bay lên một cách nhẹ nhàng, sau đó, chui vào trong cơ thể của Bộ Phương.
Hai mắt của lão giả lập tức nheo lại...
Tên đầu bếp nhỏ này đang làm gì thế?
Dùng mỹ thực để bố trí trận pháp sao?
Tại sao tên tiểu tử này không lên trời luôn đi!
Mỹ Thực Trận Pháp đã hình thành, Bộ Phương cầm một tô mì trong tay, húp xì xụp ăn hết sạch tô mì dưới ánh mắt của lão giả và Tử Tôn.
Sau khi ăn xong một tô Mì Sợi Bạo Tẩu này vào bụng, Bộ Phương cảm nhận được sức mạnh của mình lại tiếp tục bùng lên.
Có thêm Mỹ Thực Trận Pháp, sức chiến đấu Bộ Phương tăng lên lần nữa.
Bộ Phương cầm nồi Huyền Vũ bằng một tay rồi lạnh lùng nhìn thẳng vào lão giả Thao Thiết Cốc kia.
- Muốn cướp đoạt dao phay của ta hả? Vậy thì trước tiên hãy ăn một nồi của ta đi...
Bộ Phương nói bằng vẻ mặt không chút cảm xúc.
Ngay sau đó, cánh tay dùng sức thật mạnh, nồi Huyền Vũ lập tức bị vung ra.
Xoẹt một tiếng, nồi Huyền Vũ như thể đã phá vỡ hư không, đập về phía lão giả với tốc độ cực nhanh.
Dùng mỹ thực để xây dựng trận pháp, lão giả giống như đã bừng tỉnh đại ngộ, cả người đều là đắm chìm trong Mỹ Thực Trận Pháp huyền ảo.
Là Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc, tài nghệ nấu nướng của hắn vô cùng mạnh mẽ, thậm chí, con đường tìm kiếm sự giải thoát mà hắn đang đi cũng đều là trù đạo.
Cho nên, hắn cực kỳ say mê với việc nghiên cứu tài nghệ nấu nướng.
Thế nhưng, hắn lại một mực chưa bao giờ nghĩ tới những thứ như Mỹ Thực Trận Pháp này...
Lẽ nào... Đây cũng là đồ vật bên trong cung điện bằng đồng sao?
Tiểu tử này... chắc chắn có liên quan rất nhiều với cung điện bằng đồng!
Đối mặt nồi Huyền Vũ, lão giả gào thét lên, mái tóc bạc trắng khô xơ bay tán loạn.
Đánh một đòn vào nồi Huyền Vũ.
Bùm!
Tuy nhiên, lúc này đây, thân thể của hắn chợt cứng lại.
Sức mạnh ẩn chứa trong chiếc nồi này hoàn toàn nằm ngoài phạm vi mà lão giả có thể chịu đựng được.
Lão giả trực tiếp bị đánh cho phun ra một ngụm máu tươi, cả người lăn qua một bên.
Chuyện gì thế này?
Tử Tôn hơi hơi choáng váng.
Tiếp theo đó, bóng dáng Bộ Phương đã xuất hiện bên cạnh hắn, một tay cầm một chiếc nồi đen, đập một bốp thật mạnh xuống.
Hắn giơ tay lên muốn ngăn cản.
Beng!
Tuy nhiên, hắn hoàn toàn không thể ngăn cản được lực lượng khổng lồ này, nồi đen đập vào trên đầu hắn, suýt chút nữa không đập vỡ đầu hắn.
Cũng giống như lão giả, hắn cũng bị đánh bay ra ngoài như một viên đạn bị đập vỡ.
Suýt nữa thì rơi vào trong hồ đẫm máu.
Vẻ mặt của Ngao Bạch dại ra, hắn nhận ra nhân loại này đã làm thay đổi hoàn toàn thế giới quan của mình.
Rõ ràng chỉ là một cái con gà quèn, tại sao lại trở nên càng ngày càng mạnh như vậy?
Con mẹ nó, sao hắn không lên trời luôn đi?
Lão giả đứng dậy, trong miệng ho ra máu, tuy nhiên lại cười vô cùng hưng phấn.
Bởi vì cuối cùng hắn đã có thể chắc chắn con đường giải thoát không thoát khỏi liên quan với tên nhân loại này!
- Tên đầu bếp nhỏ nhà ngươi không thể trốn khỏi lòng bàn tay của lão phu đâu... Tâm, a!
Lão giả cười to.
Chỉ là, tiếng cười của hắn còn chưa dứt, ngay lập tức, một tia sáng màu vàng bất ngờ bắn tới từ đằng xa với tốc độ cực kỳ nhanh.
Thân hình lão giả đang cười to bị tia sáng màu vàng kia đập mạnh vào, uỵch một tiếng, cả người ngã nhào trên mặt đất.
Bộ Phương sững sờ, Ngao Bạch ngẩn ngơ, Tử Tôn đang vô cùng choáng váng vừa mới đứng dậy khỏi mặt đất cũng ngây người ra.
Xoẹt một tiếng, Kim Quang lơ lửng trong không khí.
Hào quang tan biến, một con tôm tít màu vàng cực kỳ nhỏ nhắn chợt hiện ra.
Nhìn thấy con tôm tít này.
Miệng của Ngao Bạch càng ngày càng lớn.
- Mẹ kiếp, ta đã gặp quỷ rồi?
Chương 1257: Cung điện bằng đồng... Mở ra (1)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một tia sáng màu vàng bắn tới, sau khi hào quang tan biến, một con Tôm Tít Hoàng Kim nhỏ nhắn chợt hiện ra.
Đôi mắt kép thẳng tưng quay tròn, đáp xuống trên người của Bộ Phương, bay vù một tiếng thật nhanh trong hư không, sau đó vọt đến bên người Bộ Phương, nằm trên vai Bộ Phương.
- Sao tiểu gia hỏa nhà ngươi lại tới đây hả?
Bộ Phương nghi hoặc, giơ tay sờ lên đầu Tiểu Bì.
Tiểu Bì không nói gì, phun bong bóng ra trong miệng.
Ở đằng xa, bóng dáng của Tiểu U cũng đang bước đi lên sợi dây xích, sau đó xuất hiện ở trước cung điện bằng đồng.
Nàng cũng đã nhìn thấy Bộ Phương, vẻ mặt không chút cảm xúc nhẹ gật đầu với Bộ Phương.
Tiểu U cũng tới sao?
Xem ra là Tiểu U mang Tiểu Bì đến đây...
Nhưng mà, bọn họ tới chỗ này làm gì?
Sự nghi ngờ trong lòng Bộ Phương lại càng nặng hơn.
Tuy nhiên, có một việc mà Bộ Phương cũng chưa hiểu lắm, đó là ở chỗ này cấm bay mà... vì sao Tiểu Bì vẫn có thể bay chứ?
Hơn nữa, lại còn bay một cách thoải mái như vậy.
Lẽ nào việc cấm bay đó không có tác dụng với Tiểu Bì sao? Tại sao lại không có tác dụng chứ?
Ngao Bạch ngây người nhìn Hà Tổ đang nằm trên vai Bộ Phương cực kỳ thân thiết kia, vẻ mặt càng ngày càng thêm quái dị.
Đó là Hà Tổ đấy, không phải là sủng vật của nhà ngươi đâu!
Làm thế nào mà Hà Tổ có thân phận vô cùng tôn quý trong Hải Tộc ở Vô Tận Hải lại biến thành sủng vật của tên nhân loại này vậy?
Hà Tổ... là tổ phụ của Ngao Bạch hắn đấy!
Lão giả đứng dậy khỏi mặt đất, sắc mặt vẫn hung dữ như vậy, hắn nhìn chòng chọc vào Tiểu Bì, trên mặt hiện đầy vẻ ngưng trọng.
Trong cung điện bằng đồng này cấm bay, tại sao con tôm này lại có thể phi hành chứ?
Lão giả hít sâu một hơi.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn co rụt lại.
Tiểu Bì từ trên vai Bộ Phương lao vùn vụt xuống, bay về phía cung điện bằng đồng.
Sau đó...
Chui vào bên trong cung điện bằng đồng, sau đó, đáp xuống phía trước tô Mì Dương Xuân nóng hôi hổi, mùi thơm tỏa ra khắp nơi đó.
Tiểu Bì vòng qua bát Mì Dương Xuân rồi quay tròn một vòng, sau đó nhảy lên thật cao rồi lấy ra một sợi mì óng ánh từ trong bát kia húp xì xụp ở đằng kia.
Bộ Phương ngơ ngác, lão giả sững sờ.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên đến ngây người ra.
Bát mì đó... Không phải là thứ mà không ai có thể ăn được sao?
Tại sao... Con tôm này lại có thể chứ?
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
Có thể bay xung quanh trong cung điện bằng đồng, có thể chui vào bên trong cung điện bằng đồng...
Con Tôm Tít Hoàng Kim này thật là thần bí!
Sau khi lão giả kinh hãi, thì đột nhiên cười phá lên với vẻ hưng phấn!
Tiểu Bì ăn mì, điều đó chứng tỏ rằng tô mì đã tồn tại hàng nghìn năm... là có thật!
Chứ không phải là ảo giác!
Điều đó cho thấy rằng con đường mà hắn đã lựa chọn là rất đúng đắn, ở trong cung điện có tồn tại siêu thoát!
Hắn muốn ăn mì! Hắn muốn siêu thoát!
Lão giả vừa lăn vừa bò mà chạy về phía cung điện bằng đồng kia, chẳng mấy chốc đã đi tới trước cửa cung điện.
Hắn đưa tay ra, nhưng vẫn giống cảnh tượng huyền ảo như cũ, không thể chạm vào bát mì sau cánh cửa!
- Tại sao vậy chứ? Vì sao lại như vậy!
Lão giả phẫn nộ đến tột đỉnh...
Minh khí quấn quanh dày đặc trên thân thể của vị Ma Chủ mạnh nhất đang quỳ gối trước cung điện bằng đồng kia.
Ngay tức thì, thân hình bị minh khí quấn quanh kia đột ngột run rẩy.
Tử Tôn giơ tay lên, Ma Nhãn trong lòng bàn tay của hắn đầy vẻ hưng phấn.
Chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ chiếm được thân thể của Ma Chủ mạnh nhất đó rồi, c chỉ cần chiếm được thân thể này, thì Ma Chủ của Ma Nhãn Tộc là hắn có thể hoàn toàn uy chấn khắp cả Khư Ngục, thậm chí có thể tiến quân vào địa ngục!
Đột nhiên.
Ma Nhãn trong lòng bàn tay Tử Tôn bất ngờ run lên, tròng mắt chuyển động, một dòng máu tươi đen ngòm từ trong chảy ra.
Ma Nhãn phát ra tiếng gào rú thảm thiết, như thể nhìn thấy thứ gì đó rất khủng khiếp, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
- Không... Không thể nào! Tại sao Tinh Thần Hải của ngươi vẫn chưa khô cạn?
Bùm một tiếng.
Thân hình của Tử Tôn cứng đờ, hắn phát hiện Ma Nhãn trong lòng bàn tay của mình đã vỡ tung rồi...
Một dòng máu đen kịt chảy ra từ bên trong đó.
Sắc mặt của Tử Tôn đột nhiên trở nên trắng bệch.
Bùm bùm bùm!
Minh khí ngút trời đột nhiên bắn ra.
Thân hình của Ma Chủ mạnh nhất đang quỳ gối trên mặt đất lắc lư.
Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn vang vọng dữ dội.
Thân hình của Ma Chủ mạnh nhất kia động đậy...
Thân hình của lão giả đang quỳ gối trước cánh cửa bằng đồng đột nhiên cứng đờ, sau đó đứng lên, nhìn sang với vẻ không thể tin nổi.
Ù ù ù..
Khí tức kinh khủng tràn ra, giống như là muốn xé rách Chư Thiên.
Thân hình đang quỳ gối ngẩng đầu lên.
Ánh mắt lạnh lùng mà hờ hững.
- Một vạn năm... đã đến rồi sao?
Giọng nói vang vọng trong hư không khiến cho mọi người đều cảm thấy tâm thần hơi hơi run rẩy.
Ngay sau đó, Ma Chủ mạnh nhất chậm rãi từ dưới mặt đất bò lên, thân hình cao tới ba thước, làm cho người ta nhìn vào cực kỳ áp bách.
Ánh mắt của Ma Chủ mạnh nhất liếc nhìn xung quanh.
- Ồ... Cũng náo nhiệt quá nhỉ.
Ma Chủ mạnh nhất tấm tắc, sau đó, ánh mắt của hắn rơi vào trên người của Tiểu U ở phía xa xa.
- U Minh Nữ?
Tiểu U gật đầu với vẻ mặt không chút cảm xúc, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Ma Chủ mạnh nhất khẽ gật đầu, không nói gì, hắn bắt đầu hô hấp, giữa miệng và mũi có một tầng minh khí dâng lên, khí huyết toàn thân chuyển động gầm thét như rồng.
Người đã từng là cường giả mạnh nhất một thời trong Khư Ngục, dường như hôm nay cuối cùng cũng đã tỉnh lại.
Tiểu Bì vẫn đang xì xụp ăn Mì Dương Xuân, hắn liên tục nhai cắn những sợi mì kia, chẳng mấy chốc, một tô mì đầy đã nhìn thấy đáy.
Một lúc sau, trông Tiểu Bì giống như bị say ngã nhào ra vậy, bò lảo đảo trên mặt đất, sau đó ngã bẹp một tiếng nằm trên mặt đất ngáy khò khò. Cái con tôm này... bị một tô mì làm cho say rồi.
Chương 1258: Cung điện bằng đồng... Mở ra (2)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bùm!
Đôi mắt của Ma Chủ mạnh nhất lập tức trừng lớn!
- Mì bị ăn rồi sao?
Một tiếng hét đinh tai nhức óc vang vọng khiến cho tất cả mọi người đều căng thẳng trong lòng.
Bộ Phương nhướng mày, nồi Huyền Vũ bị hắn nắm trong tay, nếu như tình hình không ổn, hắn sẽ ném nồi Huyền Vũ ra ngay lập tức.
Bùm bùm bùm!
Thân hình to lớn của Ma Chủ bước một bước thật dài, chỉ cần bước hai bước đã tới được phía trước cung điện bằng đồng.
Hắn nhìn bát mì đã bị ăn hết, trong đôi mắt toát ra một vẻ ngạc nhiên lẫn vui mừng...
Không sai!
Chính là vẻ ngạc nhiên lẫn vui mừng!
Tất cả mọi người là sửng sốt, bát mì đó đã bị ăn sạch rồi, tại sao Ma Chủ còn có thể tỏ ra vừa ngạc nhiên lẫn vui mừng như vậy?
Bát mì đó chẳng phải là bát mì mà hắn đã phải khổ sở quỳ gối một vạn năm để chờ đợi sao?
Gầm!
Một tiếng gào thét vang lên, âm thanh như muốn xé nát bầu trời.
Nham thạch nóng chảy trên bầu trời đều đang sôi trào mãnh liệt.
Sau đó, hai tay của vị Ma Chủ kia vỗ vào trên cửa lớn của cung điện bằng đồng dưới ánh mắt của mọi người.
Lần này, cánh cửa lớn của cung điện không tiếp tục biến mất giống như ảo ảnh trong gương như trước nữa.
Mà thay vào đó, nó bắt đầu trở nên rắn chắc hơn.
Hai tay của Ma Chủ chống lên trên đó, trong đôi mắt toát ra vẻ ngạc nhiên lẫn vui mừng!
Một tô mì vây giữ hắn một vạn năm!
Bây giờ... Mì đã bị ăn sạch rồi, cũng đã đến lúc nên mở ra siêu thoát chi lộ cho hắn rồi!
- Mở ra cho ta!
Ma Chủ gào thét, khí huyết trên thân thể đang sôi trào như rồng, giống như sóng to gió lớn!
Kẽo kẹt kẽo kẹt!...
Âm thanh tựa như đã rất lâu đời vang lên, cánh cửa lớn của cung điện bằng đồng dường như đã rất lâu rồi không được mở ra.
Tiếng kẽo kẹt đó vang lên bên tai của tất cả mọi người, làm cho toàn thân đều nổi hết da gà lên.
Trong mắt của Lưu Mặc Bạch Cốc chủ Thao Thiết Cốc cũng lộ ra vẻ hưng phấn, hắn đã hiểu, hắn đã hiểu hết tất cả rồi.
Để tìm kiếm sự siêu thoát mà Ma Chủ mạnh nhất đã yêu cầu một tô mì, nếu ăn xong tô mì này thì con đường siêu thoát sẽ được mở ra.
Tuy nhiên, bát mì ở phía sau cánh cửa lại giống như bóng trăng dưới nước, hoàn toàn không thể ăn được, nếu một ngày mà bát mì này vẫn chưa bị ăn, thì cung điện bằng đồng sẽ không mở ra.
Ma Chủ mạnh nhất không thể ăn được, vì vậy đã quỳ gối ở đây, ròng rã chờ đợi một vạn năm...
Cuối cùng... tô mì cũng đã bị ăn rồi!
Con đường siêu thoát kia cũng cuối cùng cũng đã mở ra!
Tiếng kẽo kẹt vang lên không dứt, vang vọng khắp đất trời, truyền đến toàn bộ Tiềm Long Đại Lục!
Nhà hàng Thao Thiết nằm trong Thao Thiết Cốc.
Cẩu Gia nằm trước cây Ngộ Đạo ngáy khò khò, chậm rãi mở mắt chó ra, trong đôi mắt toát ra một tia ngoài ý muốn.
- Bị ăn rồi sao? Thứ kia bị ăn rồi? Bị người nào ăn vậy?
Sau khi Cẩu Gia híp mắt chó lại rồi lắc đầu, thè lưỡi, thì lại tiếp tục nằm trước cây Ngộ Đạo.
- Siêu thoát siêu thoát, nói thì dễ hơn làm... vẫn là ăn Túy Sườn của tiểu tử Bộ Phương tiêu dao tự tại hơn.
Một lúc lâu sau.
Cẩu Gia lẩm bẩm một tiếng, cuối cùng vẫn từ từ bò dậy từ trên mặt đất...
- Cẩu Gia ta chỉ đi xem náo nhiệt thôi...
...
Minh Vương Nhĩ Cáp bắt chéo hai tay lại, bước chầm chậm trên đường phố đầy tuyết.
Đột nhiên, lỗ tai của hắn khẽ động, có vẻ như đã nghe được tiếng kẽo kẹt lâu đời kia, đôi mắt lập tức ngưng trọng.
- Thật là thú vị... đây là người của Khư Ngục muốn lên trời sao, còn thực sự muốn siêu thoát...
Minh Vương Nhĩ Cáp nhếch miệng, sau đó đưa tay ra vẽ một vòng trong hư không khiến hư bị xé toạc ra, kéo hư không ra rồi chui vào trong đó.
Tử Vân Thánh Nữ vẫn luôn đi theo sau lưng Minh Vương Nhĩ Cáp hơi sững sờ, cũng bước chân theo vào trong khe nứt của hư không kia.
...
Gầm!
Cánh cửa đồng lớn vẫn luôn đóng chặt, cuối cùng cũng từ từ mở ra.
Ánh mắt của lão giả tràn đầy hưng phấn, ánh mắt của Ma Chủ cũng vô cùng chờ mong!
Ầm ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, cánh cửa hoàn toàn mở rộng ra.
Tâm thần của tất cả mọi người đều run lên.
Lão giả Thao Thiết Cốc không nói lời thứ hai, vội vàng lao như tên bắn vào trong cung điện.
Ma Chủ mạnh nhất thở hắt ra một hơi, cũng cất bước đi về phía trước.
Tử Tôn chần chừ một hồi lâu, sau đó cũng nhanh chóng luồn vào trong.
Bộ Phương lại không đi theo vào, mà đi tới trước cửa, xách Tiểu Bì dáng vẻ giống như đang say rượu kia lên rồi đặt ở trên vai.
- Nhân loại này... ngươi muốn làm gì Hà Tổ?
Ngao Bạch dường như lấy hết can đảm, hỏi Bộ Phương bằng vẻ nơm nớp lo sợ.
Hà Tổ đấy, chết tiệt, kia là Hà Tổ đấy...
Là người đứng đầu của Hoàng Kim Hà Tộc bọn họ, hắn cảm thấy mình có sứ mạng và nghĩa vụ phải mang Hà Tổ trở về.
Bộ Phương một tay xách nồi, một tay cầm dao phay, nghiêng đầu liếc nhìn Ngao Bạch kia một cái với vẻ hờ hững, dọa cho đối phương giật nảy cả mình.
Hiện tại, gã nhân loại này không phải là con gà quèn, nếu như cái nồi kia đập tới, hắn có thể sẽ biến thành một con tôm bẹp dí.
Bộ Phương giật giật khóe miệng, sau đó cầm lấy chiếc bát sứ trên sàn.
Bát vẫn còn có chút hơi ấm, khó ai có thể tưởng tượng được thứ này lại một cái bát đựng mì một vạn năm.
Rốt cuộc là người nào đã nấu tô mì này vậy?
Vẫn còn nước súp trong tô, nước súp đó tản ra vầng sáng ấm áp nhàn nhạt, vẫn còn sáng lên.
Chứng tỏ rằng tài nghệ nấu nướng của người đã nấu ra món ăn này rất giỏi...
Ít nhất không thể yếu hơn Bộ Phương.
Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, xem ra con đường làm Trù Thần của hắn vẫn còn dài đằng đẵng.
Nhưng hắn cũng không cô đơn trên hành trình làm Trù Thần.
Trong lòng Bộ Phương lập tức có tinh thần chiến đấu, nếu như đã muốn trở thành Trù Thần đứng đầu chuỗi thực vật trong thế giới huyền huyễn này, vậy thì phải nghiền ép tất cả mọi người.
Đây là mục tiêu của hắn!
Để đạt được mục tiêu này, Bộ Phương đã nỗ lực phấn đấu hết mình!
Bộ Phương đặt cái bát xuống, thu hồi nồi Huyền Vũ và dao phay Long cốt Hoàng Kim, sau đó vội vàng chạy tới bên trong cung điện bằng đồng kia.
Ngao Bạch nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Bộ Phương, nghiến răng nghiến lợi rồi cũng chạy vào theo.
Chương 1259: Nấu một bát Cơm Chiên Trứng (1)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão giả hưng phấn đến tột cùng, hắn cao hứng hơn cả Ma Chủ mạnh nhất.
Hắn bị nhốt ở nơi này hàng ngàn năm, cuối cùng bây giờ đã tìm thấy hy vọng siêu thoát rồi, trái tim của hắn đang đập nhanh một cách điên cuồng.
Những sợi tóc màu bạc trắng khô xơ trên đầu hắn đang bay lất phất, chạy thật nhanh ở phía đầu tiên.
Cánh cổng của cung điện mở ra, đập vào mắt là một con đường lớn thẳng tắp, dẫn đến tận sâu bên trong cung điện.
Chỗ sâu bên trong đó vừa đen kịt mà thần bí.
Ma Chủ mạnh nhất với thân hình khổng lồ bước đi chầm chậm trên con đường lớn, ánh mắt của hắn quét ngang xung quanh, mỗi lần bàn chân hắn đáp xuống đều khiến cho mặt đất rung động lắc lư.
Bọn họ càng đi tiến lên thì cung điện trở nên càng lúc càng lớn.
Mái vòm của cung điện rất cao, xung quanh cũng trở nên vô cùng rộng lớn.
Tất cả mọi thứ ở bên trong cung điện đều có màu đồng xanh, như thể toàn bộ đều được đúc ra từ đồng vậy.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, Tiểu Bì say khướt đang nằm phun bong bóng trên vai hắn, một bát mì tồn tại vạn năm khiến cho Tiểu Bì say ngất ngưởng.
Tuy nhiên, Bộ Phương có thể cảm nhận được, năng lượng trong cơ thể của con Tôm Tít này đang sôi trào kịch liệt.
Bộ Phương đứng ở chính giữa cung điện kia, Tiểu U thanh tú động lòng người đi theo phía sau lưng hắn.
Ngao Bạch ở phía xa nhìn chòng chọc vào Bộ Phương.
Ma Chủ mạnh nhất cũng đã dừng bước, nhíu mày đứng ở giữa đại điện.
Đột nhiên.
Một tiếng gào rú thảm thiết vang lên.
- Làm sao lại như vậy? ! Tại sao lại có thể như vậy?
Một giọng nói thống khổ vang lên, một bóng người nhanh chóng lao ra khỏi cung điện với vẻ mặt điên cuồng.
Cả người Lưu Mặc Bạch dường như có chút phát điên lên rồi, hắn không ngừng xoay vòng quanh, trong đôi mắt tràn ngập vẻ không cam lòng cùng mê mang.
Toàn bộ bên trong cung điện hoàn toàn đều được đúc bằng đồng thì siêu thoát ở chỗ nào chứ?
Cái gọi là siêu thoát... rốt cuộc đang ở nơi nào vậy?
Hai mắt của Lưu Mặc Bạch đều trở nên xám xịt như tro tàn, một khi sự chấp niệm vẫn luôn tồn tại trong lòng kia sụp đổ cũng đủ để khiến cho cả người hắn đều gục ngã.
Lão giả đau khổ ngồi trên đất.
Toàn bộ đại điện rỗng tuếch, hoàn toàn không tìm thấy bất cứ tin tức gì liên quan đến việc siêu thoát.
Trong lòng Ma Chủ mạnh nhất cũng có chút bực bội, ánh mắt lạnh như băng liếc qua lão giả kia một cái, một luồng hơi nóng phun ra từ trong lỗ mũi.
- Câm miệng!
Ma Chủ mạnh nhất quát lớn, giọng nói của hắngiống như tiếng sấm rền vang vọng khắp trong toàn bộ cung điện.
Trong nháy mắt, toàn bộ cung điện đều chìm vào im lặng.
Lão giả vô cùng kinh hãi, nhìn chằm chằm vào Ma Chủ mạnh nhất kia bằng vẻ mặt đờ đẫn.
Lúc này, trong lòng Bộ Phương cũng hơi nghi hoặc một chút, đây chính là chỗ sâu trong cung điện bí ẩn.
Nhưng dường như, ở nơi này lại không có chuyện gì kỳ lạ cả.
Cái gọi là siêu thoát... hoàn toàn không có bất kỳ tung tích gì, lẽ nào cái gọi là siêu thoát đó... là giả hay sao?
Đôi mắt xinh đẹp của Tiểu U cũng không ngừng nhìn ngó trong gian phòng này và đánh giá xung quanh.
Tử Tôn tóc tai rũ rượi đang bay tứ tung, hắn giơ tay lên, nhìn thoáng qua Ma Nhãn đã mất đi vẻ sáng bóng, không biết đang suy nghĩ gì.
- Siêu thoát... đều là gạt người rồi! Lão tử lại lãng phí mấy nghìn năm chỉ để chờ đợi một trò bịp bợm này sao...
Nước mắt của lão giả rưng rưng, ngồi trên mặt đất, nước mắt chua xót chảy giàn giụa.
Hắn của trước đây là một tuyệt thế thiên kiêu, có thể áp đảo rất nhiều Thánh chủ trong Thánh, là cường giả đứng đầu trên Tiềm Long Đại Lục.
Một tay hắn lập nên Thao Thiết Cốc, khống chế được rất nhiều thế lực, khiến cho cường giả của những thế lực này cũng không dám thở mạnh.
Tuy nhiên, hắn lại tiêu tốn thời gian mấy năm trước để làm cho bản thân trở nên già yếu.
Chỉ vì một cái siêu thoát không tồn tại này.
Phụt một tiếng...
Lão giả kia lại phun ra một ngụm máu tươi từ trong miệng.
Ma Chủ mạnh nhất thì lại rất bình tĩnh, tuy rằng thời gian mà hắn bỏ ra còn lâu hơn nhiều so với Lưu Mặc Bạch, nhưng bởi vì hắn là một Minh Khư Sinh Linh, nên tuổi thọ của hắn còn dài hơn lão giả rất nhiều.
Có điều là, hắn cũng cảm thấy có chút tiếc nuối như vậy.
Thế nhưng thật là không hợp lý, hẳn là chắc chắn có tồn tại siêu thoát mới đúng!
Đột nhiên.
Dường như Ma Chủ mạnh nhất nhớ ra cái gì đó, hai mắt hắn bỗng nhiên sáng rực lên.
Ngay lập tức, hắn hít sâu một hơi, sau đó giơ nắm đấm lên.
Đập một phát thật mạnh xuống mặt đất.
Bùm!
Một quyền rơi đập.
Mặt đất đột nhiên bắt đầu rung lên, cung điện bằng đồng cũng đang rung lắc.
Sau đó...
Một tiếng nổ vang lên đinh tai nhức óc.
Mấy người Bộ Phương cảm thấy mặt đất dưới chân mình dường như bắt đầu phập phồng.
Một tấm Ngọc Bài trong tay của Bộ Phương lập tức bay tán loạn.
Những tấm Ngọc Bài khác từ bên ngoài cung điện cũng hóa thành những tia sáng chui vào trong cung điện.
Mấy miếng Ngọc Bài rơi trên mặt đất, sau đó cắm sâu vào trong đó.
Ù ù ù!
Hào quang trên tấm bảng bằng đồng cũng hiện lên, có ánh sáng màu trắng lập loè, sau đó tấm bảng kia bắt đầu xoay từ từ rồi vỡ tan ra.
Một chiếc bậc thang bằng đồng rất dài hiện lên dẫn thẳng xuống sâu dưới đáy.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau.
Ma Chủ mạnh nhất đứng lên, cơ bắp trên người hắn rung lên, hào quang rực rỡ bắn ra trong đôi mắt của hắn.
Hét lớn một tiếng, thân hình của hắn lập tức lao ra một cách nhanh chóng.
Một luồng khí tức huyền ảo từ dưới đáy phun ra.
Đôi mắt của lão giả đang ngồi trên đất với vẻ không cam lòng kia bỗng nhiên sáng ngời.
Hắn hú lên một tiếng thật dài!
Trong đôi mắt lại tiếp tục hiện lên tia hy vọng, thân hình của hắn nhanh chóng lao ra, thoắt cái đã đi theo phía sau Ma Chủ mạnh nhất, đi xuống phía dưới đáy.
Đám người Bộ Phương nhìn nhau một cái, sau đó cũng đi xuống theo.
Bước đi trên bậc thang bằng đồng, chỉ một lát sau, mọi người đã đi xuống tới đáy.
Bậc thang này không dài, chẳng mấy chốc mọi người đã xuống tới nơi.
Vừa tiến vào phía dưới, ánh mắt của mọi người đều thay đổi, toàn bộ mọi người xung quanh đều biến mất.
- Lại là ảo cảnh?
Ánh mắt của Bộ Phương ngưng tụ.
Cảnh này cũng giống như khi đi qua sợi dây xích vậy.
Ánh sáng rực rỡ chói mắt khiến cho Bộ Phương bất giác nheo mắt lại, ngay lập tức, tất cả mọi thứ trước mắt đều trở nên vô cùng rõ ràng.
Chương 1260: Nấu một bát Cơm Chiên Trứng (2)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn cũng nhìn rõ nơi mà bản thân đang đứng vào lúc này.
Ở đây... Lại là một nhà bếp rất lớn.
Đúng vậy!
Chính là phòng bếp!
Chỉ là căn bếp này hoàn toàn khác với căn bếp mà Bộ Phương đã từng thấy, căn bếp này được trang trí rất lộng lẫy, và mọi thứ dường như đều đầy huyền ảo.
Ở chính giữa phòng bếp có một bóng người đang ngồi xếp bằng an tĩnh.
Thân hình của bóng người đó dường như vô cùng bình thường, không có bất kỳ năng lượng nào, cứ ngồi khoanh chân yên lặng như vậy, những sợi năng lượng nhàn nhạt quấn quanh trên thân thể.
Năng lượng màu trắng kia quanh quẩn xung quanh bóng người nọ, chậm rãi bay bổng, trong lúc những năng lượng đó đang trôi bồng bềnh, mỗi một tia đều khiến cho hư không như nứt vỡ ra.
Ngay lập tức, ánh mắt của Bộ Phương đã bị hấp dẫn bởi bóng người kia.
Đối phương hẳn là một vị đầu bếp, mặc mặc áo choàng đầu bếp, đội mũ đầu bếp, ngồi xếp bằng trên đất, một con dao làm bếp tinh xảo và sắc bén được đặt trên đầu gối..
Vậy mà lại có một vị đầu bếp ở bên trong cung điện bằng đồng này.
Con mẹ nó, đặc biệt là đầu bếp này lại còn có dáng vẻ như thần tiên nữa chứ?
Không chỉ là Bộ Phương.
Lúc này, tất cả mọi người đều thấy được vị đầu bếp này, dường như tất cả bọn họ đều bị kéo vào trong một không gian huyền bí.
Trong đôi mắt chỉ còn lại căn phòng bếp và vị đầu bếp kia.
Chẳng lẽ đầu bếp này chính là đầu bếp nấu ra bát Mì Dương Xuân tồn tại vạn năm kia sao?
Vậy thì... Siêu thoát có liên quan đến đầu bếp sao?
Tất cả mọi người đều sửng sốt trong lòng, sau đó lộ ra vẻ hưng phấn.
Nhưng ngay sau đó, trên mặt của bọn họ hiện lên vẻ kỳ lạ.
Bởi vì bọn họ chợt phát hiện, cho dù là đầu bếp này có liên quan tới siêu thoát, thế nhưng làm thế nào để đạt được cái siêu thoát kia... lại là một vấn đề.
Phòng bếp... có liên quan gì tới siêu thoát chứ?
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, đi một vòng quanh phòng bếp, sau đó trở lại phía trước đầu bếp đó.
Đồ vật trong phòng bếp này rất ít.
Nguyên liệu nấu ăn cũng cực kỳ ít, chỉ có một quả trứng linh thú và một bao gạo.
Bộ Phương híp mắt nhìn rất lâu, dường như trong đầu đang chuyển động nhanh chóng.
Đột nhiên, Bộ Phương nhìn đầu bếp một cái thật sâu.
Hắn đi tới trước bếp lò.
Cái bếp lò này được thiết kế rất đẹp, dùng vật liệu vô cùng quý giá để tạo thành.
Bộ Phương giơ tay lên, Thiên Huyền Hỏa màu vàng sẫm từ trong tay hắn phun ra, hắn búng tay một cái, ngọn lửa kia đã bắn vào trong bếp lò.
Bùng lên một tiếng!
Bếp lò đột nhiên bùng lên một ngọn lửa hừng hực.
Bộ Phương nhìn xung quanh một lát, hắn không dùng nồi Huyền Vũ mà dùng chiếc nồi đen nặng trịch đặt bên cạnh bếp lò kia, sau đó đặt nó lên bếp.
Thiên Huyền Hỏa cháy hừng hực, đốt nóng cái nồi đen đó.
Bộ Phương giật giật khóe miệng.
Hắn vung tay một cái, lập tức lấy ra một chai dầu ăn từ trong túi không gian hệ thống, sau đó đổ dầu vào chiếc nồi đen phát ra tiếng ọc ọc.
Xèo xèo xèo!
Dưới nhiệt độ cao, dầu ăn lập tức sôi bắn lên.
Sau đó, Bộ Phương nhấc tay lên cầm lấy quả trứng linh thú đang để lặng lẽ ở một bên.
Ngón tay múa máy một chút, quả trứng kia lập tức chuyển động không ngừng trong lòng bàn tay của hắn.
Cuối cùng, một tiếng rắc vang lên, quả trứng đã bị đập vỡ, hắn đổ trứng vào trong một chiếc bát sứ thanh hoa.
Xèo xèo xèo xèo xèo!
Âm thanh xào rán bắt đầu vang lên, mùi thơm nồng nàn bắt đầu tỏa ra khắp nơi.
Động tác của Bộ Phương rất điêu luyện mà nghiêm túc.
Một quả trứng, một bao gạo, ngoài bắt ngươi làm Cơm Chiên Trứng ra thì còn làm được món gì nữa?
Bộ Phương không biết đầu bếp kia muốn cái gì.
Nhưng nhìn thấy trứng và cơm, Bộ Phương liền nghĩ ngay đến Cơm Chiên Trứng.
Xèo.
Nghiêng nồi một cái.
Ngay lập tức, một chén Cơm Chiên Trứng nóng hôi hổi được hắn đổ ra cái đĩa sứ kia.
Hơi nóng bắt đầu bốc lên cuồn cuộn, dường như Cơm Chiên Trứng tỏa ra ánh sáng màu vàng óng ánh, rực rỡ hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Bộ Phương sờ cằm, nhìn món Cơm Chiên Trứng này, không hiểu tại sao một bát Mì Dương Xuân đó lại có thể tồn tại suốt thời gian vạn năm như vậy.
Cho dù là Cơm Chiên Trứng do Bộ Phương nấu, nếu như để quá bảy ngày, thì cũng không thể nào cho vào miệng được.
...
Ma Chủ mạnh nhất nhìn chằm chằm vào vị đầu bếp trước mặt này.
Trong con ngươi của hắn hiện lên vẻ kích động...
- Quả nhiên là ngươi... cuối cùng ta lại có thể nhìn thấy ngươi một lần nữa!
Sau khi Ma Chủ mạnh nhất tỏ vẻ kích động, lại đột nhiên biến thành vô cùng phẫn nộ.
- Ngươi đã đồng ý cho ta cơ duyên siêu thoát, rồi đưa cho ta một bát mì, nhưng... mì của ngươi lại chỉ có thể nhìn mà không thể ăn! Ngươi có ý gì hả?
Cơ bắp trên người Ma Chủ đều cuộn lên, chậm rãi bước từng bước về phía đầu bếp kia.
Đầu bếp vẫn ngồi xếp bằng yên tĩnh ở trên mặt đất, không hề nhúc nhích, cũng không trả lời câu hỏi của Ma Chủ.
Ánh mắt của Ma Chủ đảo qua, nhìn chăm chú vào đầu bếp đó, nhìn chằm chằm vào năng lượng màu trắng đang di chuyển trên người của vị đầu bếp nọ, sau đó, trong đôi mắt lộ ra vẻ khát vọng!
- Cái này... Cái này là Tiên khí của Tiên Trù Giới được ghi chép trong điển tịch sao? Cái này là nhân tốc quyết định để siêu thoát sao?
Tay hắn đang run lẩy bẩy, chậm rãi bắt lấy làn khí năng lượng màu nhũ bạch kia.
Bùm!
Ngay khi tay của hắn lập tức sắp chạm được vào Tiên khí, thì vì đầu bếp vẫn luôn nhắm chặt mắt kia bất ngờ mở mắt ra.
Cả người Ma Chủ mạnh nhất run lên, chỉ cảm thấy vị đầu bếp đang ở trước mặt hắn kia càng ngày càng lùi xa... chẳng mấy chốc đã lùi xa không thể với tới được!
- Không!
Ma Chủ mạnh nhất phát ra tiếng gầm thét đầy giận dữ.
Ngay sau đó, thân hình của hắn lập tức bị một sức mạnh cực lớn đẩy ra, dứt khoát bay ra khỏi cái đáy kia, rồi rơi xuống trong cung điện bằng đồng.
Hắn bò dậy từ trên mặt đất, một luồng khí trắng dày đặc phun ra từ trong lỗ mũi, nhưng lại phát hiện có không ít ánh mắt ở xung quanh đang đổ dồn lên trên người hắn.
Chính là những người khác tiến vào đáy cùng lúc với hắn khi trước.
Ánh mắt của ba người Tiểu U, Ngao Bạch, Tử Tôn nhìn chằm chằm vào Ma Chủ... vẻ mặt đồng cảm.
Chương 1261: Tôm Huyết Long Xào Cay và Tôm Huyết Long Hấp (1)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ánh sáng mờ dần.
Chỉ còn lại hai người đang giương mắt nhìn nhau.
Bộ Phương và lão giả kia đều nhìn nhau, cả hai đều thấy được sự ngạc nhiên trong mắt nhau.
- Tiểu tử ngươi...
Lão giả há to miệng, đột nhiên, tâm thần khẽ động, trong đôi mắt toát ra một tia vui mừng như muốn điên lên, hắn nhìn xung quanh và phát hiện không ít người đều đã biến mất không còn tăm tích.
Bất kể là Ma Chủ mạnh nhất Khư Ngục kia, hay là U Minh Nữ, Tử Tôn thì tất cả đều biến mất không thấy bóng dáng nữa.
Chỉ còn lại tên tiểu đầu bếp trước mặt này...
Tiểu đầu bếp, mình cũng là đầu bếp.
Hai mắt của lão giả sáng rực lên, có vẻ như hắn đã nghĩ thông suốt điều gì đó.
Lúc trước, hắn nhìn thấy có một quả trứng và một bao gạo để trên bếp lò, vì vậy đã một phần Cơm Chiên Trứng.
Hắn bị vây ở chỗ này mấy nghìn năm, đã bao nhiêu năm chưa được ăn đồ ăn ngon rồi... cho dù chỉ là một chén Cơm Chiên Trứng cũng đủ để cho hắn ăn với tâm trạng hết sức sung sướng rồi.
Chẳng lẽ, Cơm Chiên Trứng này chính là khảo nghiệm sao?
Trong số nhiều người như vậy, chỉ có hắn và Bộ Phương là đầu bếp, những người khác hoàn toàn sẽ không nấu Cơm Chiên Trứng gì cả, vì vậy đã bị loại rồi hả?
Lão giả và Bộ Phương cùng nhìn nhau, đều đã nghĩ thông suốt mấu chốt vấn đề trong đó.
Hai người quay đầu lại cùng lúc, ánh mắt đã rơi vào người đầu bếp đang ngồi xếp bằng ở đằng xa kia.
Lúc này, đầu bếp kia đã mở mắt ra, nhàn nhạt nhìn hai người bọn họ.
- Chúc mừng các ngươi vượt qua được bài kiểm tra thứ nhất.
Đầu bếp lên tiếng, nói bằng chất giọng loáng thoáng như thần tiên.
Lão giả sững sờ, sau đó lộ ra vẻ mừng rỡ như điên!
- Quả nhiên... Quả nhiên, bên trong cung điện này có cơ duyên Siêu Thoát!
Lão giả kích động tới mức mặt đỏ bừng hết cả lên.
- Siêu Thoát?
Bộ Phương sửng sốt, thành thật mà nói, hắn thực sự không hề có chút hứng thú nào với cái gọi là Siêu Thoát này.
Vốn dĩ vẫn còn tò mò một chút về đồ vật ở bên trong cung điện này, nhưng bây giờ, trong lòng Bộ Phương chỉ muốn nhanh chóng trở về để giúp Nghê Nhan khôi phục ký ức, sau đó, giúp hắn bào chế Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu.
- Thử thách thứ hai trong tuyển chọn tư cách Tiên Trù Giới, hãy dùng những nguyên liệu dưới đây để nấu một món ăn, người vượt qua vòng loại sẽ nhận được thẻ tư cách.
Tiếng nói của đầu bếp kia vẫn thấp thoáng như tiên nhân, văng vẳng bên tai của Bộ Phương và lão giả.
Sau đó, một tiếng boong vang lên, đột nhiên một cái vạc nước cực lớn xuất hiện trước mặt của bọn họ.
Cả hai người đều tròn xoe mắt ra nhìn vào cái vạc nước kia với vẻ nghi ngờ.
Bõm bõm bõm!
Một tiếng nước bắn tung tóe vang lên, sau đó một cái càng khổng lồ hiện lên trước mặt Bộ Phương, tâm thần của Bộ Phương khẽ động, cánh tay bị băng bó của hắn nhanh chóng duỗi ra, trói chặt cái càng khổng lồ kia lại.
Thứ này vậy mà lại là một con Tôm Huyết Long sao?
Theo như những lời của đầu bếp nọ thì, lẽ nào món Tôm Huyết Long chính là món ăn sắp phải nấu tiếp theo đây sao?
Dùng Tôm Huyết Long để nấu...
Bộ Phương có chút ngây ngốc, hắn chợt nhớ tới mình đã câu được một đống lớn Tôm Huyết Long trong túi không gian hệ thống, hắn đang còn muốn tranh thủ thời gian để nấu hết toàn bộ đám Tôm Huyết Long này.
Nhưng thử thách thứ hai bây giờ lại là dùng đám Tôm Huyết Long này để nấu.
Lão đầu cũng chết lặng.
Dùng Tôm Huyết Long để nấu hả?
Sắc mặt của hắn nhanh chóng rủ xuống.
Tôm Huyết Long có thể ăn được sao? Vừa nhìn qua đã thấy thứ này chính là một nguyên liệu nấu ăn dở tệ rồi.
Não của Tôm Huyết Long có chứa chất kịch độc, trừ phi được xử lý sạch sẽ, nếu không sẽ không thể ăn vào bụng được.
Việc sử dụng nguyên liệu này để chế biến thành đồ ăn quả thực là một thử nghiệm cực kỳ khó nhằn.
Lão giả vò đầu bứt tai một cách rất sốt sắng, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng, chẳng lẽ muốn bắt hắn phải từ bỏ như vậy sao?
Hắn không cam tâm!
Hắn quay đầu nhìn Bộ Phương đang đứng đối diện một cái, nhưng lại phát hiện trong mắt Bộ Phương tràn đầy vẻ hứng thú, như thể có chút không thể chờ đợi được mà muốn nấu hết đám Tôm Huyết Long này thành đồ ăn.
Tiểu tử này biết cách xử lý đám nguyên liệu nấu ăn này như thế nào sao?
Không thể nào
Hắn bị nhốt ở đây mấy nghìn năm, cũng đã từng thử nấu đám Tôm Huyết Long này nhiều lần, thế nhưng mùi vị kia thật sự là rất khó ăn!
Thật sự khó có thể nuốt xuống được.
Ngay cả dùng tài nghệ nấu nướng của hắn cũng không có cách nào nấu món Tôm Huyết Long này đạt đến trình độ ngon miệng được, nhưng làm sao trông tiểu đầu bếp trước mặt này có vẻ như nắm chắc có thể làm được vậy?
Tiểu đầu bếp này chắc hẳn vẫn chưa cảm nhận được nỗi đáng sợ của Tôm Huyết Long!
Đợi tới khi hắn thật sự bắt đầu nấu ăn, đến lúc đấy sẽ biết được Tôm Huyết Long này khủng khiếp như thế nào!
Lão giả nở một nụ cười đắc ý, trong đôi mắt toát ra vẻ hưng phấn, nhất định là như vậy.
Hắn đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng để chờ xem trò cười của Bộ Phương!
Tuy nhiên, trong lúc chờ xem trò cười của Bộ Phương thì hắn cũng phải nấu món Tôm Huyết Long này, dù sao đây cũng là bài khảo nghiệm thứ hai, nếu như không thể vượt qua bài khảo nghiệm, thì hắn sẽ không thể nào đạt được Siêu Thoát.
Cũng chính là tư cách nhập giới vào Tiên Trù Giới theo như những lời của đầu bếp này đã nói!
Lão giả không biết Tiên Trù Giới là gì, nhưng hắn tin rằng Tiên Trù Giới này chắc chắn là thoát ra khỏi thế giới bên ngoài Tiềm Long Đại Lục!
Ngay cả Ma Chủ mạnh nhất cũng muốn xin một tô mì của đầu bếp trong Tiên Trù Giới, điều đó đủ để chứng minh sự thần bí của Tiên Trù Giới.
Nếu đã yêu cầu nấu Tôm Huyết Long, vậy thì cứ nấu thôi.
Trong lòng Bộ Phương đã sắp không thể chờ đợi được nữa.
Kích thước của những con Tôm Huyết Long trong chum nước này cũng không phải rất lớn, ít nhất nhỏ hơn một chút so với kích thước của đám Tôm Huyết Long mà Bộ Phương đã câu, vì vậy, nấu nướng lại càng thuận tiện hơn.
Rất rõ ràng, đây cũng là thành quả mà đầu bếp đến từ Tiên Trù Giới này đã lựa chọn một cách kỹ lưỡng.
Bộ Phương quay đầu nhìn về phía lão giả, nhưng lại thấy rằng lão giả kia đã bắt đầu xử lý Tôm Huyết Long ở đằng đó rồi.
Ăn Tôm Huyết Long là một chuyện, nhưng nấu Tôm Huyết Long lại là một chuyện khác, muốn nấu Tôm Huyết Long thật ngon thì mức độ phức tạp cũng không hề nhỏ.
Xét cho cùng, Tôm Huyết Long có độc tính cao, muốn ăn được thì phải loại bỏ các bộ phận có chứa chất kịch độc, chỉ như vậy mới có thể nấu và ăn một cách ngon miệng hơn.
Tiếng rồng ngâm trong tay vang lên, ngay lập tức, dao phay Long cốt Hoàng Kim đã hiện ra trên tay của Bộ Phương.
Dao phay Long Cốt vừa xuất hiện.
Chương 1262: Tôm Huyết Long Xào Cay và Tôm Huyết Long Hấp (2)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vị đầu bếp đang ngồi xếp bằng một cách lặng lẽ kia đột nhiên lại mở to mắt ra, ánh mắt rơi vào trên người Bộ Phương, ánh mắt đó rất thâm sâu, hơn nữa lại đầy vẻ huyền bí.
Rầm rầm!
Một con Tôm Huyết Long vùng vẫy trong tay Bộ Phương.
Ánh dao lóe lên.
Lập tức, phần đầu của con Tôm Huyết Long đã bị cắt bỏ.
Rắc rắc một tiếng, một số chất bẩn trong đầu con Tôm Huyết Long đã được tống ra ngoài, sau khi rửa sạch lại bằng nước, rồi dùng dao phay gảy nhẹ một cái, chỉ tôm đã được rút ra.
Mỗi con Tôm Huyết Long đều được Bộ Phương xử lý một cách cẩn thận như vậy.
Quá trình này rất phức tạp, mất nhiều thời gian và sức lực.
Dù sao, Bộ Phương cũng muốn đảm bảo rằng những chất bẩn trong đầu tôm đều được xử lý sạch sẽ.
Nếu như không làm sạch, không chỉ sẽ làm cho thịt Tôm Huyết Long có mùi hôi tanh, hơn nữa còn có thể ảnh hưởng đến mùi vị, mà tất nhiên… Điều quan trọng nhất đó là nó có độc.
Hắn đã xử lý xong xuôi toàn bộ những con Tôm Huyết Long này.
Lão giả đã bắt đầu nấu rồi, hơi nóng bốc lên nghi ngút, mùi thơm thoang thoảng bay ra.
Bộ Phương nheo mắt lại, lão giả kia lại định dùng cách hấp để nấu, Tôm Huyết Long mà lại hấp sao…
Bộ Phương giật khóe miệng một cái, xem ra lão giả còn chưa nắm được tinh túy thật sự của Tôm Huyết Long.
Tay hắn giật một cái, lần lượt từng phần nguyên liệu phối hợp xuất hiện trong tay Bộ Phương, được hắn bày ra trên bếp lò.
Dao phay khẽ xoay vòng, tạo ra từng đường đao hoa, sau đó bắt đầu xử lý đống nguyên liệu này.
Những nguyên liệu phối hợp này đều là những gia vị có chút cay chát, hơn nữa cũng có vị hơi nồng .
Bộ Phương cắt thành từng miếng rồi đổ chúng vào trong khay.
Sau khi chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn, Bộ Phương cũng bắt đầu chuẩn bị nấu nướng.
Đun nóng chảo, châm lửa, sau đó đổ dầu vào.
Đợi cho tới lúc dầu sôi ùng ục, váng dầu bắn lên tung tóe.
Bộ Phương đổ hết các nguyên liệu phối hợp vào trong nồi, ngay lập tức, dầu sôi bắn lên tạo thùng từng đợt bong bóng.
Tiếng xèo xèo vang lên không dứt, một mùi thơm rất kích thích chợt xộc lên.
Bộ Phương cầm cái muôi đảo tới đảo lui trong nồi để cho nguyên liệu nấu ăn ngấm ra.
Lấy Sốt Tương Ớt Thâm Uyên ra, làm sao nấu Tôm Huyết Long Xào Cay mà lại có thể thiếu Sốt Tương Ớt Thâm Uyên được chứ?
Múc hai muôi Tôm Huyết Long đổ vào trong nồi.
Ngay lập tức, mùi hương thơm nức mũi tỏa ra tức thì, trong mùi thơm đó còn mang theo một mùi cay nồng.
Sốt Tương Ớt Thâm Uyên vốn dĩ đã có một mùi thơm nồng nàn rồi, tuy nhiên, trong mùi thơm còn có thêm một mùi vị cay nồng.
Mùi vị đó xộc vào khiến cho Bộ Phương cảm thấy muốn hắt xì.
Sau khi đã xào nguyên liệu phối hợp đã chín, Bộ Phương đổ toàn bộ đống Tôm Huyết Long đã làm sạch sẽ kia vào trong nồi.
Lại bắt đầu đảo qua đảo lại để xào.
Tiếng xèo xèo vang lên không dứt.
Bên trong cung điện ở ngoài tầng hầm.
Mấy người không thể tiến vào tầng hầm này nữa, thậm chí Ma Chủ mạnh nhất đã phải sử dụng sức lực để đi vào nhưng đều không thể bước vào trong đó dù chỉ là một chút.
Vì vậy, mọi người cũng không ôm hy vọng nữa mà đều ngồi xếp bằng xung quanh tầng hầm kia, nhìn cái đáy đen kịt ở phía dưới.
Đột nhiên, mũi của bọn họ đều giật giật, bởi vì một mùi thơm gay mũi bốc lên từ phía dưới cái đáy kia.
Mùi hương này thơm quá đi!
Ma Chủ mạnh nhất mở to ra, trong lòng có chút kích động.
Hai mắt Tiểu U hơi phát sáng lên, nàng biết, đây hẳn là Bộ Phương đang nấu món gì đó rất ngon.
Đáng tiếc, nàng hẳn là không có cơ hội để ăn nó.
Bởi vì ngaycả đáy mà nàng còn không thể vào được, thì làm sao có thể có cơ hội để ăn được chứ.
Hít hà mùi thơm tràn ngập trong không khí này, Tiểu U không khỏi vươn đầu lưỡi ra liếm miệng của mình, trong mắt hiện lên một chút vẻ chờ mong.
Mùi vị kia thật sự rất thơm.
Một nồi Tôm Huyết Long đầy ắp, Bộ Phương đang đảo qua đảo lại trong nồi không ngừng để làm cho Tôm Huyết Long có thể ngấm gia vị hơn.
Ở phía xa xa, ánh mắt của lão già kia nhìn thẳng vào, hắn hoàn toàn không thể ngờ được rằng Bộ Phương lại có thể chọn cách nấu như thế này.
Cách nấu gây ra mùi gay mũi nồng nặc này sẽ ảnh hưởng đến hương vị của Tôm Huyết Long đấy, sẽ làm mất đi trải nghiệm tuyệt vời đối với hương vị thơm ngon vốn có của thịt tôm!
Ánh mắt của lão giả ngưng tụ, thầm nghĩ trong lòng.
Tuy rằng mùi thơm rất nồng, nhưng mùi thơm càng nồng nặc hơn thì lão giả lại càng hưng phấn.
Hắn cười toét miệng ra, mấy sợi tóc trên đầu hơi lất phất, tay của hắn đè mạnh lên chiếc vung nồi, sau đó trở tay một cái, mở chiếc vung nồi lên.
Hơi nóng bốc lên nghi ngút, mùi thơm tỏa ra một cách ào ạt.
Một chiếc đĩa sứ rất lớn đựng đầy những con Tôm Huyết Long màu đỏ tươi được đặt trong nồi, lớp vỏ của những con tôm này đều tỏa ra ánh sáng ấm áp.
Từng giọt nước trên vỏ tôm chảy xuôi xuống, trượt nhẹ qua rồi nhỏ xuống dưới đĩa, lấp la lấp lánh vô cùng.
Lão giả khẽ vung tay một cái, một chiếc dao phay sắc bén rơi vào trong tay của hắn.
Dao phay quét ngang ra, mũi dao không ngừng cắt xuống trên vỏ tôm, cắt thành một hình tam giác ngược, để lộ ra thịt tôm mềm mại trắng nõn như ngà voi ở bên trong.
Một mùi thơm của thịt tôm từ trong đó tỏa ra.
Ầm ầm ầm!
Bộ Phương ở đằng xa vẫn đang tiếp tục đảo nồi, Tôm Huyết Long trong nồi đang bay lên một cách có tiết tấu.
Bộ Phương đặt nồi xuống một cái cạch rồi bật nắp bình ngọc đựng rượu Băng Tâm ra, sau đó đổ rượu vào trong nồi.
Sau khi đổ rượu xong, lại tiếp tục đảo đều.
Tôm Huyết Long đỏ rực được hất tung lên dưới ánh đèn, hơi nóng bốc lên nghi ngút, mùi thơm tỏa ra bốn phía.
Đột nhiên.
Ánh mắt của Bộ Phương ngưng tụ.
Động tác lật nồi đột ngột tăng lên, những con Tôm Huyết Long lần lượt bay ra ngoài.
Bộ Phương cầm dao phay Long Cốt trong tay, ánh sáng của con dao lóe lên.
Tất cả những con Tôm Huyết Long này đều bị mở lưng ra.
Ào ào…
Những con Tôm Huyết Long rơi xuống trên chiếc đĩa kia, xếp chồng lên nhau, màu đỏ rất hấp dẫn, khí cay bay ngút trời.
Chương 1263: Cẩu Gia ghét ăn tôm (1)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hương thơm nồng nàn liên tục truyền ra từ trong bóng tối ở phía dưới đáy kia.
Mấy người đứng trước cửa hang đều đưa mắt nhìn nhau.
Mùi thơm này có chút trêu ngươi, cho dù là Ma Chủ mạnh nhất cũng không nhịn được mà chop chép miệng một cái, trong đôi mắt toát ra một vẻ rất đỗi kinh ngạc.
Tuy rằng trong lòng hắn bây giờ hết sức không cam lòng, nhưng hắn cũng không có bất cứ cách nào khác khi đối mặt với cung điện bằng đồng thần bí này.
Ở chỗ này, tu vi bị đóng băng lại, hắn chỉ có thể sử dụng vũ lực, nhưng dùng sức mạnh cũng không thể phá vỡ tầng lực lượng vô hình đã phong tỏa lối vào phía dưới kia.
Vì vậy, hắn cũng đành từ bỏ, chỉ có thể lựa chọn ngồi ở đằng kia ngửi mùi thơm tràn ngập trong không khí.
Mùi vị vừa thơm vừa cay này còn mang theo một mùi thơm tươi mát của tôm, khiến cho tất cả mọi người đều không nhịn được mà hít lấy hết để.
Sắc mặt của Ngao Bạch đã trở nên tái mét, mùi vị của tôm tươi sao?
Không phải Hà Tổ say khướt đã bị tên nhân loại kia nấu rồi đấy chứ?
Chuyện này rất có thể... Có thể nấu ra mùi thơm nồng nàn như vậy, ngoài Hà Tổ ra thì còn có loài tôm nào có thể được nữa chứ?
Cả người Ngao Bạch run lên bần bật, tuy rằng mùi thơm này xộc lên mũi của hắn rất trêu ngươi, nhưng lại khiến cho toàn thân hắn đều cảm thấy ớn lạnh.
Tên nhân loại đó vô cùng kinh khủng!
Cảm thấy đau lòng thay cho Hà Tổ của chúng ta vài giây.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của hắn, hắn cũng không biết rốt cuộc dưới đáy kia đã xảy ra chuyện gì.
Lão giả trố mắt nhìn vào phần Tôm Huyết Long đỏ rực đang bốc khói, nóng hổi của Bộ Phương.
Mùi cay xè tràn ngập trong không khí khiến hai mắt hắn đều bất giác nheo lại.
- Tài nghệ nấu nướng của tiểu tử này thực sự cũng không tồi, mùi hương này rất thơm... nhưng thật là đáng tiếc, vị cay quá nồng, vị của tương ớt hoàn toàn át mất vị tươi ngon của tôm.
Lão giả duỗi tay vuốt đám tóc bạc trắng trên đầu mình, miệng cười toe toét, lộ ra một vẻ tiếc nuối.
Tuy nhiên, bên trong vẻ tiếc nuối đó lại mang theo vài phần cười trộm mừng thầm trong lòng.
Thử thách thứ hai này, hắn thắng là cái chắc rồi, chỉ cần hắn thắng được, thì hắn sẽ có thể nắm được cơ hội Siêu Thoát.
Hắn bị mắc kẹt trong chỗ quái quỷ này mấy nghìn năm, chẳng phải là vì Siêu Thoát sao?
Hôm nay cơ hội đã tới, trong lòng hắn lại có một chút chờ mong nho nhỏ cũng như lo được lo mất.
Ánh mắt của vị đầu bếp ngồi ở chính giữa phòng bếp kia vẫn vô cùng thâm sâu khó lường, dường như khi đối mặt với hắn, sẽ bị vẻ sâu sắc trong đôi mắt đó hút vào trong.
- Nấu nướng đã xong rồi, mau tuyên bố ai là người chiến thắng cuối cùng đi? Ta muốn Siêu Thoát!
Vẻ hưng phấn toát ra trong đôi mắt của lão giả.
Ánh mắt của vị đầu bếp kia vẫn chưa từng nhúc nhích, chỉ nhìn hắn một cách lạnh nhạt.
- Bài sát hạch tuyển chọn của Tiên Trù Giới chỉ có hai trận, trận thứ nhất các ngươi đều đã vượt qua, trận thứ hai, chỉ có thể giữ lại một người thông qua kết quả thi đấu để lấy được lệnh bài tiến vào Tiên Trù Giới.
Người đầu bếp nói, giọng nói giọng thanh tao, vang vọng bên tai Bộ Phương và lão giả.
- Ta biết! Ngươi mau nếm thử món ăn mà ta đã nấu đi! Nhanh lên!
Lão giả thật sự có chút không thể chờ đợi thêm được nữa.
Đôi mắt của hắn tràn đầy sự phấn khích, hắn cảm thấy kết quả thi đấu của trận này đã được định sẵn trước rồi.
Dựa trên kinh nghiệm nấu nướng nhiều năm của hắn, tuy rằng món Tôm Huyết Long Xào Cay của Bộ Phương có mùi thơm ngào ngạt, nhưng lại làm mất đi hương vị vốn có của Tôm Huyết Long.
Vì vậy, chuyện này cũng không hề làm hắn phải lo lắng một chút nào cả.
Lão giả bưng món ăn mà hắn đã nấu rồi đi ra từ nơi đang đứng tới chỗ của vị đầu bếp kia với vẻ mặt tràn đầy sự hứng khởi.
- Đứng lại...
Ầm ầm ầm!
Một tiếng nổ như sấm rền vang vọng, ngay lập tức, thân hình của lão giả kia đột nhiên run lên, cảm nhận được một cỗ uy áp cực lớn rơi vào trên người hắn, khiến cho hắn không thể nhúc nhích.
Trong lòng lão giả chợt run lên, hắn vội vàng trở lại trước bếp lò thuộc về mình.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, không hề quan tâm một chút nào.
Đánh giá món ăn sao?
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn về phía đầu bếp ở đằng xa kia với ánh mắt vô cùng bình thản.
Vừa vặn, ánh mắt của đầu bếp đó cũng nhìn sang, thâm sâu mà trêu tức.
Bộ Phương rùng mình trong long,
Những lỗ chân lông trên toàn cơ thể đều co rụt lại.
Hắn dường như cảm thấy mọi thứ trên cơ thể mình đều bị đầu bếp nhìn thấu trong nháy mắt.
- Bây giờ sẽ bắt đầu đánh giá các món ăn, người nếm thử các món ăn sẽ đến sau ba giây nữa.
Giọng nói của người đầu bếp vẫn thanh tao như vậy.
Bộ Phương và lão giả đều sửng sốt.
Sau đó, hai mắt của bọn họ co rụt lại.
Ầm ầm ầm!
Một vết nứt bắt đầu xuất hiện trong hư không, đó là một vết nứt bị xé toạc ra.
Hai mắt của lão giả tràn đầy vẻ hưng phấn, người đánh giá đồ ăn đã đến rồi sao?
Hư không bị xé rách ra.
Một bóng dáng nhỏ nhắn đang bước đi uyển chuyển ở trong đó, sau đó, lắc lắc cái mông chó rồi chậm rãi bước ra.
Bộ Phương thấy được bóng dáng này thì chợt ngây người ra.
Ngay lập tức, lão giả cũng trố mắt kinh ngạc khi nhìn thấy thân ảnh này.
Chuyện gì thế này?
Người đánh giá đồ ăn lại là một con... chó hả?
Chẳng lẽ, đồ ăn của hắn làm, lại để cho một con chó ăn như vậy sao?
Sau khi Bộ Phương trải qua sự ngạc nhiên ban đầu, thì không khỏi cong môi lên, có chút không nói nên lời.
Thế mà lại là chú chó lười biếng này, hắn không thể nào ngờ được rằng, người chạy tới nếm thử đồ ăn mà hắn nấu lại là chú chó lười biếng ở trong Thao Thiết Cốc kia.
Tại sao chú chó này lại có cái mũi thính như vậy, làm sao nó biết ở đây sẽ có đồ ăn ngon cơ chứ?
Cẩu Gia cất bước uyển chuyển ra ngoài với vẻ đầy mê hoặc, từ từ đáp xuống trên mặt đất, cả người chợt run lên rồi ngáp một cái.
Chú chó quét mắt qua với vẻ uể oải, nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người của Bộ Phương.
- Ồ, tiểu tử Bộ Phương... Thật là trùng hợp, ngươi cũng ở đây à.
Cẩu Gia lẩm bẩm hỏi.
Bộ Phương nhìn con chó lười này bằng vẻ mặt không chút cảm xúc.
Miệng của lão giả miệng bỗng co rúm lại, trời đất ơi... Con chó này còn biết nói chuyện!
Nhưng quan trọng nhất là... mẹ kiếp, con chó này có vẻ như quen biết với tiểu đầu bếp bên cạnh mình.
Điều này lập tức khiến hắn trở nên có chút lo lắng.
Nếu như hai bọn họ quen biết nhau, vậy thì cuộc đánh giá này không công bằng!
Cẩu Gia lười chẳng muốn nhìn lão giả, ánh mắt rơi vào người đầu bếp đang ngồi xếp bằng ở phía xa kia.
Trong nháy mắt, ánh mắt của Cẩu Gia chợt trở nên vô cùng sắc bén.
- Chà chà chà. Một đám Tiên khí hoá thành phân thân, người của Tiên Trù Giới vẫn cứ làm bộ làm tịch như vậy.
Cẩu Gia nghiêng miệng chó, nói một cách thản nhiên.
Ánh mắt của đầu bếp kia thâm sâu vô cùng, nhìn Cẩu Gia bằng vẻ mặt cực kỳ thận trọng.
Chương 1264: Cẩu Gia ghét ăn tôm (2)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Bằng với thân phận của ngươi thì ngươi có đủ tư cách để làm người phán xét tuyển chọn của Tiên Trù Giới.
Đầu bếp kia nói một cách loáng thoáng.
Đột nhiên.
Hư không lại tiếp tục bị xé toạc ra.
Ngay sau đó, hai bóng người bước ra từ bên trong.
Hai mắt của lão giả lại trừng lớn lần nữa, nhìn vào trong hư không với vẻ ngờ vực, chỗ ấy có một người thiếu niên vô cùng tuấn tú đang bay lơ lửng trên hư không, ngoài ra còn có một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, đầu đầy tóc tím đi theo phía sau người thiếu niên đó.
Lẽ nào hai người này cũng là trọng tài sao?
Như vậy mới công bằng... Nếu như con chó kia quen biết với tiểu đầu bếp, cuộc đánh giá này vô cùng bất lợi với hắn, như thế thì tất nhiên hắn cũng không phục.
Cho nên, khi nhìn thấy hai người này, hắn cảm thấy giống như đã gặp được vị cứu tinh của mình, khuôn mặt đầy nếp nhăn chằng chịt kia chợt nở nụ cười.
Chỉ là chẳng mấy chốc... Nụ cười của hắn lại vụt tắt.
- A ha ha! Con mẹ nó, thật là thơm quá đi! Đây là mùi vị của vực sâu! Bộ lão bản, ngươi lại lén lút nấu món ngon sau lưng Bổn vương hả!
Minh Vương Nhĩ Cáp híp mắt, hất tóc lên, dùng một tay che nửa khuôn mặt, cười lớn mà nói với Bộ Phương ở phía dưới.
Bộ Phương nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp, trợn trắng mắt.
Tại sao tên đần độn này cũng tới chứ?
Tử Vân Thánh Nữ đi theo sau lưng Minh Vương Nhĩ Cáp có chút khẩn trương, nàng đưa mắt liếc nhìn xung quanh, cuối cùng phát hiện ở đây lại là một căn phòng bếp, cũng là hơi hơi sửng sốt.
Nàng còn tưởng rằng Nhĩ Cáp ca ca muốn dẫn nàng đi đâu đó, kết quả lại là đi tới một căn phòng bếp.
Quả nhiên... Nhĩ Cáp ca ca vẫn không thay đổi bản tính tham ăn đó.
Minh Vương Nhĩ Cáp đáp xuống cùng Tử Vân Thánh Nữ, nhìn Bộ Phương bằng vẻ mặt tươi cười.
Vẻ mặt của lão giả giống như vừa ngáp phải một con ruồi.
Chết tiệt, chuyện quái quỷ gì thế này... Tại sao người đánh giá đồ ăn đều là những người có liên quan đến tiểu đầu bếp này hết vậy.
Chẳng lẽ, tiểu đầu bếp này là con tư sinh của đại lão ngươi sao?
Đừng bắt nạt người khác như vậy chứ.
Vừa nhìn thấy Cẩu Gia, khóe miệng của Minh Vương Nhĩ Cáp giật giật, liếc mắt nhìn.
- Tại sao con chó ghẻ nhà ngươi cũng tới vậy? Mũi chó thính thật đấy.
Mũi chó của Cẩu Gia khịt khịt một tiếng, lườm Minh Vương Nhĩ Cáp một cái, tên ngu ngốc này.
- Ồ ồ, đây không phải là người của Tiên Trù Giới trong truyền thuyết sao? Chuyện bên trong cung điện bằng đồng có tồn tại tư cách tiến vào Tiên Trù Giới thật đúng là có thật, nghe nói đồ ăn mà các ngươi làm đều rất ngon.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhìn thấy người đầu bếp kia, lập tức nhướng mày hỏi.
- Nào, thể hiện tài năng cho bản vương xem đi, trước hết làm một thanh Que Cay nếm thử một chút.
Khóe miệng của Bộ Phương giật giật, Cẩu Gia không nói nên lời.
Tử Vân Thánh Nữ lấy hai tay che mặt biểu thị tên ngớ ngẩn này hoàn toàn không phải là Nhĩ Cáp ca ca mà nàng quen biết.
Đầu bếp kia cũng không khó chịu mà chỉ lạnh nhạt nhìn.
- Người đứng đầu của Minh Khư, thân phận của ngươi cũng đủ để làm người bình phẩm đồ ăn lần này, còn những người không có phận sự, hiện tại sẽ bị trục xuất.
Đầu bếp kia thản nhiên nói.
Ngay lập tức, một tiếng vù vù.
Cả người của Tử Vân Thánh Nữ chợt ngây ra, sau đó, bóng tối hiện lên trước mặt nàng, một đốm sáng xuất hiện trong bóng tối, nàng đang đuổi theo đốm sáng đó, đốm sáng càng lúc càng lớn hơn, cuối cùng hóa thành một vầng sáng.
Nàng phục hồi tinh thần lại, nhưng lại phát hiện cả người mình đã ở một chỗ khác.
Có rất nhiều người xung quanh.
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía nàng khiến nàng hơi giật mình hoảng sợ.
- Tử Vân?
Tử Tôn nhìn nữ nhi của mình bị trục xuất ra ngoài từ dưới đáy kia với vẻ mặt đờ đẫn.
Chuyện gì thế này, không phải Tử Vân đang ở trong Thao Thiết Cốc sao?
Sao lại xuất hiện ở đây vậy?
Có phải hắn hoa mắt rồi đúng không?
Tử Vân Thánh Nữ nghe được giọng nói này, toàn thân đều cứng đờ ra, vừa quay đầu nhìn lại thì thấy được vẻ mặt đầy kinh ngạc của Tử Tôn.
- Cha?
...
- Bây giờ bắt đầu đánh giá đồ ăn của cả hai người.
Đầu bếp Tiên Trù Giới nói.
- Không! Chuyện này thật không công bằng!
Lão giả tức giận rống lên, trong mắt hiện lên vẻ không cam tâm, hắn thật sự không cam lòng, thanh niên tuấn tú này và con chó này đều biết Bộ Phương.
Hắn thực sự nghi ngờ tính công bằng của lần đánh giá này.
- Ta yêu cầu thay người nếm thử đồ ăn của ta, nếu không ta sẽ không phục trận so đấu lần này!
Lão giả hét ầm lên.
Bộ Phương chợt sửng sốt, sau đó nhìn lão giả một cái với vẻ nghi ngờ.
Đầu bếp không nói gì.
Cẩu Gia cùng Minh Vương Nhĩ Cáp lại đều nhìn lão giả kia một cái với vẻ nghiền ngẫm.
Ngay lập tức.
Một tiếng nổ vang lên, Minh Vương Nhĩ Cáp đã xuất hiện bên cạnh lão giả kia, khoác một tay lên vai lão giả.
- Lão già này... Vừa rồi ngươi đã nói cái gì cơ? Ban nãy, ngươi đang nghi ngờ tính công bằng của bản vương sao?
Minh Vương nhẹ giọng hỏi.
- Ta...
Bùm!
Một cỗ minh khí ngập trời bắn ra từ trên người của Minh Vương Nhĩ Cáp.
Lão giả mở miệng chuẩn bị nói chuyện, thế nhưng Minh Vương Nhĩ Cáp nhìn hắn bằng vẻ mặt tươi cười, lão giả cảm thấy hô hấp của mình càng ngày càng trở nên gấp gáp hơn.
Người trẻ tuổi này lại có thể sử dụng tu vi ở nơi quái quỷ này sao?
Đây không là... Ức hiếp người quá đáng sao!
Cẩu Gia nhàn nhạt liếc nhìn lão già rồi lẩm bẩm một tiếng.
Hắn giơ móng vuốt Linh Lung lên, sau đó nhẹ nhàng vỗ xuống.
Bùm!
Mặt đất bằng đồng vô cùng chắc chắn lập tức rung lắc dữ dội, ngay sau đó, một dấu chân chó hiện lên bên trên.
- Nghe nói ngươi nghi ngờ tính công bằng của Cẩu Gia ta hả? Có cần Cẩu Gia vuốt ve yêu thương cho ngươi một chút hay không hả?
Giọng nói nhẹ nhàng và từ tính của Cẩu Gia vang lên.
Cả người của lão giả ngây ra như phỗng, con chó này... con mẹ nó, cũng là quái vật sao?
Sau đó, một người một chó bắt đầu đi về phía đồ ăn của Bộ Phương cùng lão giả.
- Tên đần độn, ngươi nếm thử món ăn của lão già kia trước đi, để Cẩu Gia ta nếm thử món ăn của Bộ Phương trước một chút, lại là tôm, Cẩu Gia ghét nhất là ăn tôm đấy, thật là phiền phức.
Cẩu Gia bước đi uyển chuyển một cách tao nhã, đung đưa chiếc mông chó, miệng lẩm bẩm đi về phía vị trí của Bộ Phương.
Bát Tôm Huyết Long Xào Cay tỏa ra vị cay nồng xốc thẳng lên mũi cùng với mùi thơm ngào ngạt kia đã thu hút sự chú ý của Cẩu Gia ngay lập tức.
Chương 1265: Cách ăn Tôm Huyết Long (1)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cẩu Gia nói rằng hắn không thích ăn tôm, vì vậy với tư cách là người đánh giá, hắn chỉ ăn một con tôm.
Hắn nói có vẻ rất chắc nịch, nhưng bộ dạng lè lưỡi chảy nước miếng thèm thuồng của hắn lại khiến mọi người cảm thấy giống như hắn đang trợn mắt chó lên nói dối vậy.
Bộ Phương cho rằng như vậy đấy.
Phải biết rằng mùi vị của Tôm Huyết Long Xào Cay… thật sự là tuyệt không thể tả nổi.
Ngay cả Bộ Phương là người nấu mà cũng muốn nhấm nháp món Tôm Huyết Long này một bữa cho thật đã.
Tuy nhiên, trước đó vẫn phải xem xem đánh giá của Cẩu Gia về đối với món ăn này như thế nào.
Cẩu Gia lè lưỡi, vẫy đuôi đứng trước một bát Tôm Huyết Long đầy ắp kia, hơi nóng trên bát Tôm Huyết Long đó bốc lên nghi ngút, mỗi một con tôm đều nóng hôi hổi màu đỏ tươi trông rất hấp dẫn, bên ngoài được phủ thêm một lớp dầu mỡ, hơn nữa trước đó, Bộ Phương đã đổ nước sốt vào bên trong, khiến cho món này trông lại càng có hương vị hơn nữa.
Cái mũi của Cẩu Gia hếch lên khẽ đánh hơi một chút, ngay lập tức lỗ mũi của hắn mở lớn, phát ra một tiếng gầm gừ dữ dội.
Mắt chó đột nhiên nhíu lại, lông chó khắp người như sắp nổ tung.
Mùi vị vừa cay vừa thơm ngây ngất đó thật là sảng khoái.
Toàn thân Cẩu Gia khẽ run rẩy, sau đó vuốt chó Linh Lung vung lên, một con Tôm Huyết Long từ bên trong bay ra tức khắc.
Cẩu Gia nhìn chằm chằm vào Tôm Huyết Long một hồi lâu, sau đó há miệng ra, bẹp một tiếng, cả vỏ và thịt đều bị nuốt vào trong miệng, hắn ngậm một miệng căng phồng đầy Tôm Huyết Long.
Lão giả ở đằng xa nhìn tới mức nheo hai mắt lại.
So với món ăn mà hắn nấu, thì món ăn của Bộ Phương thật sự rất cẩu thả, cho dù là vỏ tôm vẫn chưa được lột ra hay là mùi vị tươi ngon của tôm cũng bị át mất, cả hai điều này đều khiến cho món ăn này bị trừ điểm rất nhiều.
Nhưng trái lại, món Tôm Huyết Long Hấp của hắn.
Trước khi hấp, hắn cẩn thận bóc sạch vỏ tôm từng li từng tí, nhưng hắn không bóc hết mà chỉ cắt toàn bộ phần vỏ trên lưng, để lộ ra phần thịt tôm trắng nõn bên trong, thịt tôm như thể vẫn còn đàn hồi, hơi nóng bốc lên nghi ngút kèm theo mùi thơm ngào ngạt, thực sự rất trêu ngươi.
Hắn đã nghiên cứu món ăn này mấy nghìn năm, dù sao trong thời gian mấy nghìn năm đó, hắn đã từng ăn Tôm Huyết Long không biết bao nhiêu lần rồi, chỉ có phương pháp này mới là cách ăn Tôm Huyết Long hoàn hảo nhất.
Minh Vương Nhĩ Cáp có chút không hài lòng với quyết định của Cẩu Gia, hắn rất tin tưởng vào những món ăn của thiếu niên Bộ Phương này.
Dù sao đó cũng là Bộ lão bản, là Bộ lão bản có thể làm ra Que Cay.
Từ phía trên món Tôm Huyết Long Xào Cay kia, hắn đã có thể nếm ra vài phần mùi vị của Que Cay, hắn cảm thấy chắc hẳn hắn sẽ rất thích món ăn này của Bộ lão bản.
Tuy nhiên, hắn cũng không muốn tranh giành với con chó ghẻ này, dù sao hắn cũng biết rằng con chó kia không thích ăn những món có tính phức tạp như tôm.
Vì vậy, hắn có thể ăn hết món ăn của lão già này, sau đó sẽ thưởng thức món ăn của Bộ lão bản một cách tỉ mỉ.
Minh Vương Nhĩ Cáp cầm lấy một đôi đũa rồi đi quanh món ăn của lão giả kia một vòng.
Không thể không nói, món ăn này rất có cảm giác nghệ thuật, trong vắt như ngọc, thịt tôm trắng nõn dường như muốn chảy nước.
Vỏ tôm sau khi được hấp chín nhìn vô cùng bắt mắt.
Đầu tôm sau khi được xử lý loại bỏ các chất độc hại trong đó nên mùi của tôm tỏa ra không còn là mùi hôi tanh nữa mà là mùi thơm ngọt hơn một chút.
Hắn vươn đôi đũa ra chạm vào thịt tôm mềm mại kia, thịt tôm óng ánh như thể có đàn hồi vậy, khi đôi đũa kẹp vào, nước bên trong liền tứa ra.
Nước chảy dọc xuống theo thịt tôm, mùi vị thơm ngọt lại càng thêm đậm đà hơn.
Minh Vương Nhĩ Cáp gắp một miếng thịt tôm đưa lên, hai mắt của hắn không khỏi phát sáng, mặc dù lão già này nhìn hơi gợi đòn một chút, nhưng cảm giác đồ ăn mà hắn nấu có vẻ như cũng không tồi.
Minh Vương cho thịt tôm mềm vào miệng rồi nhai một cách từ tốn.
Thịt tôm mềm ngọt di chuyển trong miệng, hai hàm răng cắn vào nhau, cảm giác mềm mại khi hàm răng cắn vào miếng thịt của tôm khiến cho lỗ chân lông trên khắp người của Minh Vương Nhĩ Cáp như muốn giãn hết ra.
Nước ngọt chảy ra thấm vào đầu lưỡi, vị ngọt thanh lan tỏa tức thì.
Ọt ọt một tiếng, miếng thịt tôm rơi vào trong miệng, trôi tuột vào trong bụng dọc theo cổ họng.
- Không tồi đâu, tài nghệ nấu nướng của lão già ngươi thật sự rất được.
Minh Vương Nhĩ Cáp rất ngạc nhiên, hắn thật sự không ngờ tới hương vị của thịt tôm này lại ngon đến vậy.
Hắn lại tiếp tục gắp thêm một miếng thịt tôm nữa bỏ vào miệng, lông mày của Minh Vương Nhĩ Cáp khẽ nhướn lên, ăn một cách rất hưởng thụ.
Khi ăn món Tôm Huyết Long Hấp này của lão giả sẽ khiến người ăn cảm thấy thanh thản trong lòng, không còn nhiều cảm giác nóng nảy nữa.
Dường như mang theo một loại cảm giác cao quý và tao nhã.
Minh Vương Nhĩ Cáp chộp lấy một con tôm, ngửa miệng lên và bắt đầu hít vào thật mạnh.
Chọp chẹp một tiếng, miếng thịt tôm lập tức rơi vào trong miệng, kèm theo hương vị ngọt ngào làm cho ánh mắt Minh Vương Nhĩ Cáp đều sáng rực lên.
- Ăn rất ngon.
Minh Vương kkhen ngợi.
Thực sự rất ngon.
Mặc dù còn kém hơn một chút so với Que Cay của tiểu tử Bộ Phương, nhưng cũng coi như đã rất ngon rồi.
Nụ cười trên mặt của lão giả tươi như hoa, những nếp nhăn xếp chồng lên nhau như thể muốn nhảy lên vậy.
- Nếu ăn ngon thì ngươi hãy ăn nhiều một chút , đợi lát nữa đánh giá tốt cho ta là được.
Lão giả xoa xoa tay cười một cách vui vẻ.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhẹ gật đầu, mang theo một con tôm đi về phía Tôm Huyết Long Xào Cay do Bộ Phương nấu.
- Đợi ta nếm thử món ăn của thiếu niên Bộ Phương trước rồi hãy nói.
Minh Vương nói một cách lấp la lấp lửng.
Chỉ là, khi hắn vừa đi tới vị trí món ăn của Bộ Phương, hai mắt lại trừng to trong nháy mắt.
- Các ngươi đang làm cái gì vậy?
Minh Vương Nhĩ Cáp gầm lên một tiếng cực kỳ hung tàn.
- Không phải con chó ghẻ nhà ngươi nói là chỉ ăn một con thôi sao? Mẹ kiếp, đây là một con của ngươi sao? Vậy mà ta lại thật sự tin tưởng con chó ghẻ dối trá nhà ngươi chứ!
Minh Vương Nhĩ Cáp thì phì phò tức giận.
Cẩu Gia ở phía xa xa đang nằm trên mặt đất, há chiếc miệng dính đầy dầu gặm Tôm Huyết Long răng rắc ở đầu kia.
Vỏ tôm bị nhai nát nằm la liệt trên đất, toàn bộ thịt tôm bên trong đều rơi vào trong miệng của Cẩu Gia.
Mà Bộ Phương cũng ngồi một bên ăn tới mức miệng đỏ bừng, trông dáng vẻ cực kỳ thích thú.
Kỹ thuật ăn loại Tôm Huyết Long này của Bộ Phương rất điêu luyện, nhìn rất trôi chảy.
Hắn cầm một con Tôm Huyết Long lên bằng một tay, những cái càng của Tôm Huyết Long đều đang rung động.
Chương 1266: Cách ăn Tôm Huyết Long (2)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau đó, cầm chiếc đầu tôm to lớn và vặn mạnh một phát, khi xoay mở ra sẽ có nước súp cay chảy xuống từ bên trong đầu tôm.
Nước súp này chính là mỹ vị, Bộ Phương há miệng hút hết toàn bộ nước súp vào trong miệng.
Vị chua cay nóng hổi kèm theo mùi thơm của tôm tứa ra ào ạt trong khoang miệng.
Bộ Phương mở to mắt, trong mắt tràn đầy vui sướng.
Hắn vặn đầu tôm ra, sau khi hút hết toàn bộ nước súp bên trong thì để đầu tôm sang một bên.
Mặc dù đầu tôm đã được xử lý, một số bộ phận độc hại đã bị loại bỏ, nhưng hương vị của đầu tôm thực sự thơm ngon hơn một chút so với nước súp đó.
Bộ Phương sẽ không dành thời gian để ăn đầu tôm.
Hắn chộp lấy vỏ tôm.
Phần lưng của Tôm Huyết Long đều đã được Bộ Phương mở ra.
Cái gọi là mở lưng chính là dùng dao phay cắt vào phần chính giữa của vỏ tôm, cắt vỡ vỏ tôm để cho nước súp có thể từ từ ngấm vào bên trong đó, khiến cho thịt tôm càng thêm đậm đà hơn.
Đưa hai tay lên nắm lấy hai bên vỏ tôm, dùng sức tách mở ra, một tiếng rắc rắc vang lên, thịt tôm hồng hào lộ ra ngoài không khí.
Phía trên thịt tôm có hơi nóng bốc lên nghi ngút, khác với thịt tôm trắng nõn của lão giả, bên trên thịt tôm mà Bộ Phương nấu lần này lại có những đường vân màu đỏ tươi, đó là biểu thị cho vị cay.
Bộ Phương há miệng ra, nhét hết toàn bộ thịt tôm vào trong miệng.
Những con Tôm Huyết Long này đều do đầu bếp kia lựa chọn, tuy rằng kích thước nhỏ hơn rất nhiều so với những con Tôm Huyết Long mà Bộ Phương đã câu, nhưng một con Tôm Huyết Long cũng có kích thước bằng cỡ nắm tay, đấy là chưa tính cả càng tôm.
Bộ Phương nhét một miệng thật đầy, giữa những lần nhai, hương vị cay nồng lại trào dâng.
Thơm mát, cay nồng, tê tái, sảng khoái!
Tất cả các loại mùi vị đều lập tức bắn ra trong nháy mắt!
Bộ Phương nhai miếng thịt tôm nóng hổi, khuôn mặt đều đỏ bừng lên một chút bởi vì bị cay.
Hắn nuốt từng miếng thịt tôm xuống phát ra tiếng ừng ực, Bộ Phương há miệng, thở phì phò từng làn khí nóng ra.
Thật là đã quá.
Tôm Huyết Long có bỏ thêm Sốt Tương Ớt Thâm Uyên ăn vào thật sự quá tuyệt vời.
Khi Bộ Phương nhét một miếng thịt tôm vào trong mồm thì hắn lại vươn tay ra cầm một con Tôm Huyết Long khác lên rồi dựa theo các bước như lúc trước, bắt đầu ăn từng bước một.
Sau khi bẻ đầu tôm xuống rồi bắt đầu hút nước sốt cay nồng ở trong đó vào, để cho vị cay lan tỏa trong miệng, toàn bộ lỗ chân lông trên người đều giãn ra, bờ môi đỏ lên.
Cẩu Gia ăn tôm đơn giản và nhanh gọn hơn nhiều so với Bộ Phương.
Đầu tiên, cắn đầu tôm ra, sau đó bắt đầu không ngừng lắc rảy chiếc đầu tôm, tiếng răng rắc vang lên trong miệng, nước sốt ở bên trong chiếc đầu tôm lập tức tràn ra trong miệng.
Thực ra, đầu tôm là phần ngon nhất của Tôm Huyết Long, dựa theo sở thích khác nhau của từng người, có người thích ăn, có người lại không thích ăn.
Có người thích ăn thịt tôm, nhưng có người lại thích ăn đầu tôm...
Cho nên, Bộ Phương thích ăn thịt tôm, còn Cẩu Gia thì thích nhai đầu tôm.
Sau khi đầu tôm bị cắn nát, mùi vị bên trong đó mới ngập tràn trong miệng, sau khi nhả phần bã ra, Cẩu Gia mới bắt đầu ăn thịt trên lưng tôm.
Thịt tôm vừa đút vào miệng, vị cay nồng khiến cho Cẩu Gia không khỏi híp mắt lại.
Hừ hừ…
Cẩu Gia ăn rất thích chí, những lời đã nói chỉ ăn một con đấy đã bị ném hết ra phía sau đầu rồi.
Cẩu Gia không thích ăn tôm sao?
Bộ Phương nhìn Cẩu Gia đang ăn rất khoái chí kia, khóe miệng hơi hơi giật giật, đó chẳng qua chỉ là chưa gặp được Tôm Huyết Long mà hắn nấu thôi.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhìn thấy cảnh, ánh mắt đều trố ra, nhìn những con Tôm Huyết Long ở trong đĩa đang vơi dần với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường kia, Minh Vương Nhĩ Cáp đau lòng tới mức nhức hết cả răng.
Khốn kiếp!
Tôm Huyết Long có thể khiến cho con chó ghẻ này ăn tới mức vui vẻ như vậy, thì chắc chắn là vô cùng tuyệt vời!
Huống chi, bên trong món đó còn còn có mùi vị cay nồng đang lan ra, điều này lại càng khiến cho con sâu thèm ăn trong lòng Minh Vương Nhĩ Cáp trỗi dậy.
- Thả con tôm đó ra cho ta!
Minh Vương Nhĩ Cáp trừng mắt, hét thật to vào mặt Bộ Phương.
Con tôm hấp mà hắn đang cầm trên tay lập tức bị ném đi, bóng dáng của hắn lao thật nhanh về phía Tôm Huyết Long của Bộ Phương.
Lông mày của Bộ Phương nhướng lên, nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp đang chạy như bay đến như một con thú dữ, không nói lời thứ hai mà chỉ vặn đầu tôm xuống rồi tiếp tục ăn thịt tôm.
Động tác được thực hiện rất liền mạch.
Thịt tôm thơm cay vừa cho vào miệng đã khiến cho lỗ chân lông trên khắp người của Bộ Phương đều là nở ra.
Thật là ngon quá đi!
Mùi vị cay nồng tràn ngập trong không khí, Sốt Tương Ớt Thâm Uyên làm cho vị cay phát huy tác dụng đến mức tối đa.
Minh Vương Nhĩ Cáp vội vàng chạy tới trước mặt Tôm Huyết Long, nhìn trong bát chỉ còn thừa lại vỏn vẻn có hai con Tôm Huyết Long, hai mắt hắn đều trừng thật to.
Đột nhiên.
Một chiếc chân chó Linh Lung đầy lông vươn ra từ bên hông, ngoạm lấy một con Tôm Huyết Long và nhét vào trong mồm, hắn ngậm miệng lại, đầu tôm bị cắn xuống phát ra một tiếng rắc, mùi thơm thoang thoảng bay ra.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, sau đó tức giận bừng bừng!
- Con chó ghẻ chết tiệt, giới hạn của ngươi ở đâu? Liêm sỉ của ngươi ở đâu rồi hả!
Chỉ còn lại mỗi hai con tôm, vậy mà vẫn còn dám lấy đi một con sờ sờ ngay dưới mí mắt của mình như vậy, thật là không có chút tính chó nào mà!
Trong lòng Minh Vương đang rỉ máu.
Nhìn Bộ Phương đang vươn tay về phía một con Tôm Huyết Long cuối cùng kia, hai mắt đều trố ra.
Tốc độ của hắn gần như muốn xuyên thủng không gian, xoẹt một tiếng vội vàng chộp lấy con Tôm Huyết Long cuối cùng kia vào trong tay.
Tôm Huyết Long nóng hôi hổi, mùi thơm ngào ngạt kia giống như một tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ ở trong mắt Minh Vương Nhĩ Cáp.
Cái mũi hếch lên, khẽ ngửi.
Có mùi vị của Sốt Tương Ớt Thâm Uyên tỏa ra, đó là mùi vị quen thuộc của Que Cay.
- A, Que Cay Tôm, thật là ngon quá đi!
Hai mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp mơ màng, cũng học theo cách của Bộ Phương, vặn đầu tôm xuống.
Đang lúc vặn đầu tôm xuống, nước sốt văng ra tung toé...
Chương 1267: Chênh lệch (1)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mút vào một cái, nước sốt ngon tuyệt chảy dọc theo lớp vỏ ngoài của đầu tôm vào trong miệng của hắn.
Như thể có một lớp màng mỏng bao phủ đầu lưỡi, nóng hổi, mùi hương thơm phức khiến lỗ chân lông toàn thân se khít lại trong tích tắc.
Cổ họng của Minh Vương Nhĩ Cáp chuyển động, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ hưởng thụ, hắn híp mắt lại, đầu lưỡi di chuyển xung quanh viền môi.
Vị cay nồng kích thích vị giác của hắn, một mùi vị quen thuộc được bao bọc bên trong cảm giác tuyệt vời này, đó là mùi vị thuộc về Que Cay.
Hắn học theo cách ăn tôm của Bộ Phương, mút đầu tôm trong một lúc, sau khi liếm sạch mùi vị trên đầu tôm, thì mới bắt đầu xử lý phần thịt trên lưng tôm.
Phần lưng của con tôm đã được Bộ Phương mở ra rồi, lớp vỏ cứng trên lưng của con tôm bị xé rách ra một đường, hai tay của Minh Vương Nhĩ Cáp gẩy một chút, vỏ tôm đã bị tách sang hai bên, lập tức, cùng với tiếng rắc rắc vang lên thì một làn khói nóng tỏa ra nghi ngút.
Phần thịt tôm trắng đỏ đan xen ở trên lưng tôm nổi lên.
Thịt tôm giống như phỉ thúy đã hoàn toàn làm mờ mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp.
- Thịt tôm này... Thật là thơm quá!
Nước miếng trong mồm Minh Vương Nhĩ Cáp như thể sắp chảy xuống thành dòng.
Hắn nhìn chằm chằm vào thịt tôm mềm mềm, tươi ngon kia, không nhịn được mà hếch mũi lên.
So với Tôm Huyết Long Hấp của lão giả kia, Tôm Huyết Long Xào Cay của người thiếu niên Bộ Phương càng có vị đậm đà hơn, ngoài ra... cũng không giống như những lời mà lão giả đã nói là, mùi vị của tôm sẽ bị át mất bởi vì vị cay thơm quá mức nồng nặc này, mà hương vị của tôm tươi trong món Tôm Huyết Long Xào Cay này của Bộ Phương lại vô cùng đậm đà.
Vừa thơm vừa cay, nhưng lại không hề làm mất đi mùi vị vốn có của tôm tươi.
Đây quả thật là một món ăn vô cùng tuyệt vời!
Minh Vương Nhĩ Cáp muốn khóc, bởi vì hắn có thể nếm được mùi vị của Que Cay từ trong hương vị của món Tôm Huyết Long này, không chỉ là Que Cay, mà còn để lại cho người khác một ấn tượng sâu sắc hơn cả Que Cay.
Minh Vương Nhĩ Cáp cảm thấy bản thân đã thay lòng đổi dạ.
Có lẽ, ngay từ lúc bắt đầu cắn vào miếng thịt tôm tươi ngon kia, hắn đã bị trúng độc của món Tôm Huyết Long Xào Cay này rồi.
Hắn đã hoàn toàn bị thu phục bởi món Tôm Huyết Long Xào Cay này.
Chẹp chẹp chẹp...
Ọt ọt.
Minh Vương Nhĩ Cáp duỗi cổ nuốt trọn miếng thịt Tôm Huyết Long thơm ngon vào bụng, sau đó, thở ra một hơi thật dài.
Khuôn mặt đầy vẻ hạnh phúc.
Thật lâu sau, hắn mở mắt ra, những tia sáng lấp lánh ướt át tràn ngập trong đôi mắt của hắn.
Đó là xúc động, đó là một loại cảm động sau khi được ăn đồ ăn ngon.
- Ngon tuyệt cú mèo!
Minh Vương lắc đầu một cách say mê.
Đột nhiên...
Cả người của hắn bất ngờ đơ ra.
Sau đó đảo mắt một cái, nhìn chằm chằm vào Bộ Phương và Cẩu Gia.
- Các ngươi... vậy mà các ngươi lại ăn hết nhiều Tôm Huyết Long Xào Cay như vậy! Chỉ chừa lại một con cho bản vương, lương tâm của các ngươi ở đâu rồi hả?
Minh Vương Nhĩ Cáp rất tức giận, hắn cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình như thể đã bị cái chân chó Linh Lung kia của Cẩu Gia vỗ nát rồi.
Đau đến mức tê tâm liệt phế.
Bộ Phương hờ hững nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp một cái.
Ánh mắt đó khiến cho Minh Vương Nhĩ Cáp không dám ho he nửa lời.
Được rồi, ngươi là đầu bếp, ngươi là giỏi nhất.
Bản vương sẽ đi tính sổ với con chó ghẻ kia.
Sau đó, ánh mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp trở nên vô cùng sắc bén, nhìn chằm chằm vào con chó ghẻ đang nằm trên đất với vẻ ung dung tự tại kia.
- Đồ chó ghẻ nhà ngươi... Món nợ hôm nay ngươi ăn hết mấy con Tôm Huyết Long của bản vương, bản vương sẽ không đội trời chung với ngươi!
Minh Vương Nhĩ Cáp hét lên thật to đầy khí phách.
Sợ nhất là bầu không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Không có ai đáp lại hắn.
Bộ Phương nhìn hắn với vẻ mặt không chút cảm xúc, vẻ mặt của lão giả nhìn hắn đầy ngơ ngác, còn tên đầu bếp của Tiên Trù Giới ở đằng xa kia vẫn không nhúc nhích.
Cẩu Gia rên rỉ một tiếng, ngoắt ngoắt cái đuôi chó mà lườm Minh Vương Nhĩ Cáp một cái.
Cái tên đần độn này...
- Bản vương liều mạng với ngươi! Ngươi trả Tôm Huyết Long lại cho ta!
Minh Vương Nhĩ Cáp tức giận đến mức điên cuồng, siết chặt quả đấm phát ra tiếng rắc rắc.
Nhưng mà, Cẩu Gia vẫn không thèm đoái hoài đến hắn.
Lão giả ở đằng xa đã hóa đá từ lâu, vẫn không nhúc nhích.
Tôm Huyết Long mà Bộ Phương nấu thật sự có thể ngon đến như vậy sao?
Hắn không phục!
Chắc chắn có chuyện mờ ám ở bên trong!
Lão giả phục hồi tinh thần lại, trong đôi mắt toát ra vẻ không thể tin nổi, thực đơn mà hắn đã nghiên cứu nghìn năm lại không thể sánh bằng một tiểu đầu bếp sao.
Hắn là Cốc chủ đời thứ nhất, là một đầu bếp huyền thoại trong truyền thuyết.
Làm sao có thể cứ thua như vậy được chứ!
Nhất định là một người một chó kia cố ý thiên vị!
Không thể bỏ qua như thế được!
- Ta không phục! Ta không phục!
Lão giả la làng lên, một sợi tóc bạc trắng trên đầu đang bay phất phơ một mình.
- Ngươi câm miệng!
Ngay khi lão giả đang hét lên một cách điên cuồng.
Minh Vương Nhĩ Cáp lập tức quay đầu lại trừng mắt với lão giả.
Giọng nói của lão giả bỗng nhiên im bặt, tu vi của người thanh niên này sâu không lường được, mặc dù hắn bị thất bại làm cho choáng váng đầu óc, nhưng hắn biết rõ rằng nếu thanh niên này muốn giết hắn thì dễ dàng như trở bàn tay vậy.
Dù sao, ở trong thế giới này, hắn không thể sử dụng tu vi mà chỉ có thể dùng sức mạnh của xác thịt để chiến đấu.
Vì vậy, hắn thật sự chỉ còn nước bị chèn ép khi gặp được Minh Vương Nhĩ Cáp có thể sử dụng tu vi mà thôi.
Quá trình chế biến Tôm Huyết Long Xào Cay khá phức tạp, nhưng hương vị lại đặc biệt thơm ngon.
Món ăn này có thể thắng được Tôm Huyết Long Hấp của lão giả cũng không nằm ngoài dự đoán của Bộ Phương.
Sự hiểu biết của lão giả về Tôm Huyết Long có một số vấn đề, mặc dù nấu nướng cũng rất ngon, nhưng lại làm mất đi loại cảm giác trêu ngươi đó.
Một chén Tôm Huyết Long Xào Cay đã hoàn toàn đánh bại lão giả.
Mà bản thân hắn, lần này cũng được ăn rất thỏa mãn.
Ánh mắt của vị đầu bếp ngồi xếp bằng ở trong phòng bếp đã chuyển động.
Dường như hắn đã biết được câu trả lời cuối cùng.
Cho dù là Cẩu Gia hay là Minh Vương Nhĩ Cáp, đều bị hấp dẫn bởi món Tôm Huyết Long Xào Cay của Bộ Phương.
Thế nên...
Không cần phải suy nghĩ nhiều nữa.
Người chiến thắng lần này là Bộ Phương.
Chương 1268: Chênh lệch (2)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vì vậy, người cuối cùng có được tư cách vào Tiên Trù Giới chính là Bộ Phương.
Ánh mắt của vị đầu bếp kia rất thâm thúy, hắn nhìn Bộ Phương thật sâu tới nỗi khiến cho Bộ Phương cảm thấy có chút sợ hãi.
Lão giả vô cùng không cam lòng.
Hắn ôm lấy đầu của mình, trong đôi mắt toát ra vẻ cực kỳ không cam tâm.
Tuy nhiên, cho dù hắn không cam tâm như thế nào, thì người thắng cuộc cuối cùng đã xuất hiện, đó chính là Bộ Phương.
- Siêu Thoát của ta... Ta đã đợi mấy nghìn năm, nhưng cuối cùng lại bị đánh bại bởi một phần Tôm Huyết Long! Ta thật sự không cam lòng!
Lão giả buồn bực đến mức dường như muốn thổ huyết.
Nhưng không ai để ý hắn cả.
Cho dù không cam lòng như thế nào đi nữa, thì cùng không làm cho tâm trạng của người đầu bếp đang ngồi xếp bằng ở kia dao động một chút nào.
Đột nhiên.
Toàn thân lão giả đều cứng đờ.
Sau đó, hắn cảm nhận được một làn sóng huyền ảo tản ra từ trên người của vị đầu bếp Tiên Trù Giới kia.
Một tiếng nổ vang lên.
Hình ảnh trước mắt lão giả đang bắt đầu biến mất một cách nhanh chóng...
Ngay lập tức, hắn chợt cảm thấy bàng hoàng nhận ra bản thân đã bị trục xuất ra khỏi phòng bếp.
Những ánh mắt xung quanh đổ dồn vào hắn, nhìn tới mức khiến hắn cảm thấy rất mất tự nhiên.
Hắn đều rất quen thuộc với chủ nhân của những ánh mắt này, chính là Ma Chủ mạnh nhất, Tử Tôn đ cùng những người khác.
Hiển nhiên, bọn họ cũng không ngờ được rằng, người tiếp theo bị trục xuất ra ngoài lại là Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc.
Còn nhớ năm đó, Cốc chủ của Thao Thiết Cốc uy chấn khắp thiên hạ, vô cùng khí phách.
Tài nghệ nấu nướng khiến cho toàn bộ Tiềm Long đều phải khiếp sợ.
Xây dựng lên Thao Thiết Cốc, trấn áp được rất nhiều thánh.
Thế nhưng bây giờ, mấy ngàn năm trôi qua rồi.
Thao Thiết Cốc đã sa sút, ngay cả Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc tiếng tăm lừng lẫy cũng bị đánh bại bởi một tiểu đầu bếp trong bài thi đánh giá các món ăn.
Thật là... khiến cho người ta cảm thấy có chút bất lực.
Lão giả phục hồi tinh thần lại, nhưng tinh thần của hắn run rẩy, cả người gần như muốn điên lên.
Hắn lao về phía khoảng không bên dưới kia, thế nhưng lúc này đây, hắn không thể tiến vào một chút nào.
Dường như cóó một tầng sức mạnh vô hình ngăn cách bọn họ với không gian bên dưới cung điện.
Trong không gian bên dưới.
Minh Vương Nhĩ Cáp và Cẩu Gia đang giằng co với nhau.
Một người một chó đang đứng một bên giương mắt nhìn nhau.
Mà trái lại, Bộ Phương lại bắt chéo hai tay, nhìn sang vị đầu bếp của Tiên Trù Giới kia bằng vẻ mặt không một chút biểu cảm.
Vốn dĩ, hắn cũng không hề tò mò về đồ vật trong cung điện, nhưng nếu như hắn đã chiến thắng rồi, lòng hiếu kỳ trong lòng lại tiếp tục trỗi dậy.
Có vẻ như hắn lấy được cơ duyên này hơi dễ dàng quá.
Bộ Phương cảm khái trong lòng, chỉ một món Tôm Huyết Long Xào Cay mà đã có thể đạt được thắng lợi cuối cùng một cách dễ dàng như vậy.
Là do lão giả kia yếu quá hay sao?
Bộ Phương thầm hỏi trong lòng.
- Chúc mừng ngươi đã lấy được tư cách nhập giới vào Tiên Trù Giới, tuy nhiên, đây mới chỉ là ngươi đã lấy được tư cách, còn nếu muốn đi vào Tiên Trù Giới thì phải đợi cánh cổng của Tiên Trù Giới mở ra.
Đầu bếp nói.
Tiên Trù Giới?
Bộ Phương có chút mẫn cảm với cái danh từ này, lại dám tự xưng là Tiên Trù Giới, xem ra nhất định là một nơi phi phàm.
Bộ Phương hít sâu một hơi, nhàn nhạt nhìn vị đầu bếp kia.
- Tiên Trù Giới là Thiên Đường của các đầu bếp, là một nơi mà những đầu bếp đứng đầu trong thiên hạ đều mong muốn được Siêu Thoát, bởi vì chỉ khi đến nơi đó, bọn họ mới có thể nhìn thấy nhiều đầu bếp hàng đầu hơn, cảm nhận được tài nghệ nấu nướng sâu không thể lường được.
Đầu bếp kia vẫn giải thích một cách không nhanh không chậm như cũ.
Bộ Phương yên lặng lắng nghe, hắn cảm thấy rất hứng thú với Tiên Trù Giới.
Hắn luôn cảm thấy rằng, chỗ ấy... sẽ là nơi mà hắn sẽ đến trong một ngày nào đó.
Vù vù...
Vị đầu bếp kia nói xong.
Ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Bộ Phương một cách sâu xa.
- Hiện tại, ta sẽ trao lệnh bài tư cách cho ngươi, đây là cơ duyên của ngươi, hy vọng ngươi có thể thực sự có thể nắm bắt được nó.
- Người trẻ tuổi, thế giới này rất lớn... Phải biết mở rộng tầm mắt, một người đầu bếp thực sự sẽ có mục tiêu là khắp năm châu bốn bể.
Giọng nói của vị đầu bếp kia càng ngày càng trở nên thấp thoáng, bóng dáng cũng càng ngày càng mờ đi, từ từ trở nên trong suốt.
Đúng như những lời mà Cẩu Gia đã nói, đầu bếp này lại chỉ là một phần phân thân.
Trong mắt của Bộ Phương, bóng dáng của vị đầu bếp kia đã trở nên trong suốt, cuối cùng lại hóa thành một luồng linh khí màu trắng đục đang lởn vởn.
Luồng khí đó vô cùng huyền ảo đã thu hút ánh mắt của Bộ Phương, nó tỏa ra một vầng sáng chói lóa cực kỳ rực rỡ.
- Đó là một đám Tiên khí đấy.
Không biết từ lúc nào ánh mắt của Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp đều tập trung lên sợi Tiên khí màu trắng đục kia.
- Muốn Siêu Thoát thì nhất định phải có được Tiên khí, Tiên khí là cơ sở để Siêu Thoát.
Giọng nói nhẹ nhàng và đầy truyền cảm của Cẩu Gia vang lên.
- Tiểu tử Bộ Phương, mặc dù tài nghệ nấu nướng của ngươi cũng không tệ lắm, nhưng vẫn còn tồn tại một sự chênh lệch về bản chất so với đám đầu bếp ở Tiên Trù Giới kia.
Cẩu Gia nói.
Hai mắt của Bộ Phương nheo lại, sự chênh lệch giữa hắn và các đầu bếp của Tiên Trù Giới sao?
- Chênh lệch gì vậy?
Vẻ mặt của Bộ Phương không chút cảm xúc, người có hệ thống như hắn cũng không cảm thấy sự chênh lệch giữa mình và đám đầu bếp của Tiên Trù Giới kia lại lớn như vậy.
- Đó là sự chênh lệch giữa trời và đất, là sự chênh lệch giữa con người và tiên nhân... Là một sự chênh lệch cực kỳ lớn mà ngươi không thể nào tưởng tượng nổi.
Giọng nói của Cẩu Gia đột nhiên trở nên lạnh như băng, trong phút chốc, khiến cho Bộ Phương bị bao trùm trong một nỗi áp lực vô cùng lớn.
Vù vù...
Một đám Tiên khí đang chập chờn, sau đó, đám Tiên khí kia hóa thành một tấm lệnh bài, vụt một tiếng lao vùn vụt về phía Bộ Phương.
Lúc này, Bộ Phương vẫn còn đắm chìm trong sự nghiêm túc của Cẩu Gia.
Hắn giơ lên cánh tay bị buộc bằng băng kia lên theo bản năng, sau đó cầm chặt tấm lệnh bài.
Tấm lệnh bài được bao trùm bởi tiên khí làm cho cả người của Bộ Phương đều chấn động.
Hắn có thể cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ bên trong tấm lệnh bài.
Trong nháy mắt, một lực hút từ trong lòng bàn tay của hắn bắn ra, sau đó, hút đám tiên khí trên tấm lệnh bài vào bên trong cơ thể.
Hai mắt của Cẩu Gia nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Khi nhìn thấy ánh sáng chói lóa của tấm lệnh bài kia thoáng chốc mờ đi, mắt chó của hắn nhíu lại, lộ ra vẻ quả nhiên là như vậy.
Mà Bộ Phương lúc này đã không còn chú ý gì tới Cẩu Gia nữa rồi.
Chương 1269: Tấn cấp (1)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Kiểm tra thấy kí chủ đã có được Tiên khí, quá trình hợp nhất Tiên khí của hệ thống bắt đầu...
Giọng nói nghiêm túc mà khô khan của hệ thống vang lên trong đầu của Bộ Phương, làm cho đôi mắt của Bộ Phương lập tức nhíu lại.
Hệ thống có thể kiểm tra được Tiên khí sao?
Không hề nghi ngờ gì nữa, Tiên khí bên trong tấm Ngọc Bài kia đã bị hệ thống hấp thu rồi.
Hơn nữa, hệ thống lại đang hợp nhất với Tiên khí... Điều này nói lên cái gì? Chẳng lẽ, Tiên khí cũng có thể làm cho cấp độ của hệ thống, hay nói cách khác chính là tu vi của bản thân tăng lên sao?
Bộ Phương đứng yên tại chỗ chìm trong suy nghĩ.
Những lời của Cẩu Gia đã khiến cho hắn tỉnh ngộ ra rất nhiều.
Hắn vẫn luôn cảm thấy Cẩu Gia rất thần bí, ban đầu hắn còn tưởng rằng sau khi bản thân mình tiếp xúc với Minh Khư Tam Ngục, xem như đã thăm dò được một ít lai lịch của Cẩu Gia, nhưng bây giờ xem ra là không.
Cẩu Gia vẫn sâu không lường được như vậy, có vẻ như hắn hiểu rất rõ về Tiên Trù Giới.
Bộ Phương hít sâu một hơi.
Theo như những gì Cẩu Gia đã nói, bản thân có sự chênh lệch với đầu bếp của Tiên Trù Giới, hắn của hiện tại hoàn toàn không biết một chút gì về sự chênh lệch này.
Bởi vì, hắn chưa từng tiếp xúc với đầu bếp của Tiên Trù Giới, ngay cả vị đầu bếp trong cung điện bằng đồng này, chẳng qua cũng chỉ là một phần phân thân do Tiên khí tạo ra mà thôi.
Thực ra, Bộ Phương vẫn còn cảm thấy có chút bất mã trong lòng.
Dù sao, lấy thực lực của hắn, những món ăn do hắn nấu ra đã rất không tầm thường rồi, cho dù là ở trong Thao Thiết Cốc cũng đều có thể lấn át hết tất cả.
Thế nhưng, Cẩu Gia vẫn cảm thấy tài nghệ nấu nướng của hắn còn thua xa các đầu bếp của Tiên Trù Giới.
Điều này cũng đã khơi dậy sự không phục trong lòng của Bộ Phương.
- Quá trình hợp nhất Tiên khí đã hoàn tất, nhiệm vụ doanh thu đã hoàn thành trước thời hạn, bây giờ phần thưởng sẽ được phát ra...
Giọng nói khô khan mà rất nghiêm túc của hệ thống lại tiếp tục vang lên trong tâm trí đang suy nghĩ của Bộ Phương.
Khiến cho toàn thân của Bộ Phương đều bất ngờ kinh ngạc.
Quá trình hợp nhất Tiên khí đã hoàn tất rồi hả? Nhiệm vụ hoàn thành trước thời hạn sao?
Bộ Phương hơi sững người ra, sau đó hai mắt nheo lại, điều này nói lên cái gì? Nói lên rằng cái gọi là Tiên khí này lại tác dụng thúc đẩy tu vi của bản thân tăng lên.
Từ trước tới nay, Bộ Phương đều cho rằng việc nâng cao tu vi của mình chỉ có liên quan đến doanh thu của nhà hàng mình, nhưng thật sự không thể ngờ được rằng, thì ra Tiên khí của Tiên Trù Giới vậy mà cũng có thể tăng cao tu vi!
Trên mặt của Bộ Phương không hề có một chút biểu cảm nào, nhưng trong lòng của hắn lại hết sức kinh hãi.
Cả người hắn đều là chìm trong một niềm vui vỡ òa.
Thật lâu sau, hắn nhắm mắt lại, tâm thần lắng xuống rồi nhìn lên bảng hệ thống.
Kí chủ: Bộ Phương
Tu vi chân khí: Thần Hồn Cảnh đỉnh phong
Thiên phú tài nghệ nấu nướng: Lục tinh
Kỹ năng: Kỹ thuật dùng dao Lưu Tinh cấp hai (100/100), kỹ thuật cắt tỉa Bắc Đẩu cấp hai (100/100), kỹ thuật dùng dao cấp một: Bá Vương Thập Tam Đao (11/13), Mỹ Thực Trận Pháp (2/6)
Dụng cụ: Dao phay Long cốt Hoàng Kim (bộ dụng cụ Trù Thần), Nồi Càn Khôn Tạo Hóa (bộ dụng cụ Trù Thần), áo choàng đầu bếp lông vũ (bộ dụng cụ Trù Thần).
Điểm đánh giá tổng hợp của Trù Thần: Đầu bếp chính cao cấp (dung hợp Tiên khí, nâng cao trình độ nấu nướng, nâng cao năng lực nấu nướng, hiểu biết về nguyên liệu nấu ăn, hiểu biết về phương pháp nấu ăn tăng lên cấp độ cao hơn và bắt đầu bước vào cảnh giới cao cấp của tài nghệ nấu nướng.)
Cấp bậc hệ thống: Cấp ba (có thể hợp nhất Tiên khí, tỉ lệ chuyển hóa nguyên khí tăng lên thành hai trăm phần trăm)
Phần thưởng hệ thống: Đạt được tư cách tiến vào vườn điền của hệ thống, một mảnh ghép bộ dụng cụ Trù Thần (3/5)
Bộ Phương quan sát bảng hệ thống một cách cẩn thận, hơn nữa, thấy rằng nhiều thứ trên bảng hệ thống đã có sự thay đổi.
Đầu tiên là tu vi của hắn lại tăng thẳng từ Thần Hồn Cảnh nhất đẳng lên tới Thần Hồn Cảnh đỉnh phong, hơn nữa, còn có cơ hội kích hoạt kiểm tra khảo hạch Thần Linh Cảnh.
Đối với bài khảo hạch này, tất nhiên Bộ Phương sẽ hết sức cẩn thận, cũng không chọn chấp nhận.
Hắn nhất định phải chuẩn bị những thứ thiết thực thật sẵn sang thì mới có thể tiến hành làm bài khảo hạch Thần Linh Cảnh này.
Dù sao, độ khó của bài khảo hạch Thần Hồn Cảnh cũng không phải là quá nhỏ, vậy thì, độ khó của bài khảo hạch Thần Linh Cảnh chỉ có lớn hơn mà thôi.
Một điều mà Bộ Phương chú ý là điểm đánh giá tổng hợp Trù Thần của hắn đã đạt đến cấp bậc của đầu bếp chính cao cấp.
Lẽ nào, trình độ của đầu bếp chính cao cấp còn kém rất nhiều so với đầu bếp của Tiên Trù Giới sao?
Bộ Phương nheo mắt lại, Bộ Phương không thích người khác nghi ngờ hắn trên con đường nấu ăn này.
Sự nghi ngờ của Cẩu Gia với hắn khiến cho hắn cảm thấy có chút khó chịu trong lòng, nhưng nó lại khơi dậy lòng háo thắng trong người hắn.
- Hệ thống, cái Tiên khí này là như thế nào? Còn có... ngươi biết bao nhiêu về Tiên Trù Giới?
Bộ Phương hỏi.
Trước đây, cấp bậc của hắn chẳng qua chỉ là đầu bếp chính trung cấp, có thể vẫn chưa đủ tư cách để biết về những tin tức này, nhưng hắn của hiện tại đã là đầu bếp chính cao cấp rồi, vì vậy, Bộ Phương thử dò hỏi một chút.
Ánh mắt hắn ngưng tụ, trong lòng có chút chờ mong.
Một lúc sau, cuối cùng hệ thống cũng trả lời một cách nghiêm túc mà khô khan.
- Tiên khí là một loại năng lượng đẳng cấp cao, khi đầu bếp sử dụng có thể làm tăng thêm hương vị của món ăn và cường độ sức mạnh ẩn chứa bên trong món ăn đó, có thể khiến cho nguyên liệu nấu ăn trowr nên bất diệt trong vạn năm.
Hệ thống giải thích.
Toàn thân của Bộ Phương đều chấn động.
Hóa ra, bát Mì Dương Xuân có thể tồn tại hàng vạn năm, nguyên nhân thực ra là bởi vì có Tiên khí.
Còn thứ gọi là Siêu Thoát mà Ma Chủ mạnh nhất và Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc vẫn hay nhắc đến đó hẳn là Tiên khí!
Một đám Tiên khí mà lại có hiệu quả như vậy sao?
Vậy thì làm thế nào để có được Tiên khí?
- Nếu kí chủ muốn có được Tiên khí, có thể tiến vào Tiên Trù Giới, Tiên Trù Giới là một hành tinh sở hữu Tiên khí có đẳng cấp cao hơn trong các tinh không.
Hệ thống giải thích một cách khô khan mà nghiêm túc.
- Vậy làm thế nào để tiến vào Tiên Trù Giới?
Bộ Phương hỏi.
- Có thể trông đợi vào việc cánh cổng của Tiên Trù Giới mở ra... Hệ thống ước tính còn khoảng ba năm nữa thì cánh cổng của Tiên Trù Giới sẽ mở ra.
Hệ thống nói.
- Ba năm sao... Từng đấy thời gian hẳn là cũng đủ rồi.
Bộ Phương khẽ gật đầu nheo mắt lại.
- Hệ thống có một yêu cầu nhỏ: Nếu kí chủ muốn tiến vào Tiên Trù Giới, thì thiên phú nấu ăn cần phải đạt tới: Thất tinh.
Bộ Phương sửng sốt.
Thiên phú nấu nướng phải đạt tới thất tinh...
Vẻ mặt của Bộ Phương đầy ngơ ngác, từ trên bảng hệ thống, hắn có thể thấy được thiên phú tài nghệ nấu nướng của hắn bây giờ chẳng qua chỉ mới là lục tinh.
Phải đạt tới Thất tinh thì mới có tư cách tiến vào Tiên Trù Giới...
Điều đó có nghĩa là, trong vòng ba năm tới, hắn cần phải nâng cao thiên phú tài nghệ nấu nướng lên tới Thất tinh sao?
Bộ Phương thở ra một hơi thật dài, cảm giác được trên người tràn đầy động lực.
Tiên Trù Giới thì như thế nào... Hắn là người phải trở thành Trù Thần đứng đầu trong chuỗi thực vật ở thế giới huyền huyễn, Tiên Trù Giới là cái gì, đánh bại hắn!
Bộ Phương cảm thấy vô cùng tự hào về bản thân!
Cẩu Gia nhìn Bộ Phương đang ngẩn người, sau đó lại chợt nhận ra khí tức trên người của Bộ Phương đang bắt đầu tăng lên không ngừng.
Một tiếng nổ vang lên trong cung điện bằng đồng, sau đó linh khí dồi dào tràn ngập trong không khí nhanh chóng ngưng tụ trên cơ thể của Bộ Phương.
Một vòng xoáy khổng lồ đang xoay tròn và nổ ầm ầm, khiến cho không khí đều phát ra tiếng cót két như đang không chịu nổi gánh nặng.
Bộ Phương đứng tại chỗ, có thể cảm nhận được linh khí trên đỉnh đầu đang liên tục tuồn vào, tu vi trên người tăng lên một cách không ngừng.
Chương 1270: Tấn cấp (2)Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Từng tòa Hồn Thê trong suốt như ngọc ngưng tụ, chín cái Hồn Thê tụ lại với nhau, đồng thời cũng ngưng kết thành một cái Thần Thai.
Minh Vương Nhĩ Cáp trố mắt nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
- Người thiếu niên Bộ Phương đang muốn đột phá sao? Cung điện bằng đồng này tập hợp toàn bộ Thiên Linh Khí của Nam Cương Chi đủ cho hắn đột phá hả.
Minh Vương hỏi.
Cẩu Gia ngáp một cái rồi nằm vật ra đất.
- Cuộc hành trình của tiểu tử này chỉ mới bắt đầu... Khi tiếp xúc với Tiên Trù Giới, hắn sẽ phải đối mặt với rất nhiều đầu bếp cường đại hơn.
Minh Vương Nhĩ Cáp nghe xong, lập tức híp mắt lại liếc xéo Cẩu Gia.
- Đồ chó ghẻ nhà ngươi nói cứ như thể ngươi đã từng tới Tiên Trù Giới rồi vậy...
Cẩu Gia nằm trên đất, móng vuốt khẽ cào bộ lông chó của mình.
- Ngươi đoán đúng rồi, Cẩu Gia ta còn thực sự đã chạy tới đó để đi dạo một vòng rồi.
Minh Vương Nhĩ Cáp lập tức ngẩn người ra.
Sau đó lại gạt bỏ, dù sao thân phận của con chó ghẻ này cũng không đơn giản, hắn đã từng tới Tiên Trù Giới cũng là chuyện bình thường.
Minh Vương Nhĩ Cáp bỗng nhiên có chút ghen tỵ.
Tiên Trù Giới là nơi quy tụ của những đầu bếp hàng đầu trong khắp năm châu bốn bể, chắc chắn ở đó có rất nhiều món ăn ngon.
Nếu như mình cũng có thể tới đó một lần thì thật là tuyệt vời biết bao nhiêu.
Nói không chừng sẽ có một đống Que Cay thật lớn để ăn.
Qua một hồi lâu, Thiên Linh Khí gần như đã yên lặng.
Bộ Phương chậm rãi mở mắt ra, dường như mọi thứ đều biến mất trong mắt hắn.
Cuối cùng, hắn cũng chưa từng đốt Thần Hỏa, dù sao hắn cũng không thực hiện bài khảo hạch của Thần Linh Cảnh.
Vụt vụt
Một làn sóng huyền ảo lan rộng ra.
Năng lượng vẫn đang phủ kín lối vào dưới lòng đất kia đã biến mất không còn một chút nào nữa.
Một đám người đang ngồi trước lối vào dưới lòng đất kia lập tức mở mắt ra, tất cả đều nhìn về phía lối vào đó.
Ở nơi đó có hai thân ảnh đang chậm rãi đi ra từ bên trong.
- Đi ra rồi! Cuối cùng cũng ra rồi! Tiểu tử thúi, giao cơ duyên của lão phu ra đây!
Lão giả gào thét lên một tiếng, lao như điên đến chỗ của Bộ Phương.
Kể từ khi bị trục xuất ra khỏi phòng bếp, cả người hắn đều nôn nóng bất an, Siêu Thoát của hắn, cơ duyên của hắn...
Dường như tất cả mọi thứ đều không có duyên với hắn vào khoảnh khắc bị trục xuất đó!
Hắn không thể chịu đựng được loại uất ức này.
Bộ Phương cau mày, nhàn nhạt nhìn lão giả.
Minh Vương Nhĩ Cáp hơi nhún nhún bả vai, ngay sau đó, hắn giơ tay lên búng ra một cái, ngón tay không thể tránh khỏi mà nảy lên trán lão giả.
Chỉ nghe thấy một tiếng bốp vang giòn.
Thân hình của lão giả kia lập tức bay ngược ra ngoài, ngã uỵch một tiếng ra phía xa, còn trượt ra thật xa.
Tử Tôn nhìn thấy Minh Vương Nhĩ Cáp, trong lòng đột nhiên tức giận không chỗ phát tiết.
Quả nhiên, tên gia hỏa này... cũng tới!
Hắn đang thắc mắc tại sao Tử Vân Thánh Nữ nữ nhi của hắn lại xuất hiện ở chỗ này, quả nhiên là có liên quan đến tiểu tử này!
Nghĩ đến việc nữ nhi của mình lại bị một gã Minh Khư Sinh Linh bắt cóc như vậy, trong lòng hắn chợt trở nên lạnh lẽo vô cùng.
Bùm bùm!
Hai nắm đấm cực lớn đập vào trên mặt đất.
Lập tức, gã Ma Chủ mạnh nhất từ dưới đất bật dậy, hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
- Chính là tên nhân loại nhà ngươi đã cướp mất cơ duyên hả? Đã lấy được Siêu Thoát rồi sao?
Ma Chủ mạnh nhất hỏi, giọng nói giống như tiếng sấm rền nổ vang.
- Không có, ở đây không có Siêu Thoát...
Bộ Phương nói một cách nghiêm túc.
Những lời hắn nói đều là sự thật, gã Ma Chủ mạnh nhất này và Cốc chủ của Thao Thiết Cốc đều bị những truyền thuyết kia đánh lừa.
Bên trong cung điện bằng đồng này cũng có Tiên khí, nhưng chẳng qua chỉ là một đám Tiên khí, muốn thực hiện Siêu Thoát, thì chỉ một tia Tiên khí cỏn con này thôi thì cũng không đủ.
Cho nên, muốn Siêu Thoát ở trong cung điện bằng đồng này, về cơ bản là một chuyện không thể nào.
Nói đơn giản một chút, Ma Chủ và Cốc chủ của Thao Thiết Cốc kia đều bị lừa.
- Không có Siêu Thoát? Bổn tôn không tin!
Thân hình cao lớn của Ma Chủ mạnh nhất, nhìn thẳng vào Bộ Phương bằng ánh mắt lạnh như băng.
Chỉ một tên nhân loại bé nhỏ, hắn hoàn toàn không để vào trong mắt, thế nhưng...
Ánh mắt của hắn vừa đảo qua, đã rơi vào trên người của Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp đang đứng bên cạnh Bộ Phương.
Tất nhiên, Ma Chủ mạnh nhất biết hai người này.
Đôi mắt co rụt lại, một tia kinh hãi chợt nổi lên.
Làm sao một người một chó này lại xuất hiện ở chỗ này?
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại nhìn Ma Chủ mạnh nhất, ánh mắt nhàn nhạt...
Ma Chủ mạnh nhất cực kỳ không cam lòng, hắn nhìn Bộ Phương một cái thật sâu, sau đó một âm thanh bị bóp nghẹt vang lên.
- Cơ duyên mà bổn tôn đã chờ đợi vạn năm, một tên nhân loại như ngươi đừng hòng lấy đi một cách dễ dàng như vậy đâu... Bổn tôn sẽ còn trở lại.
Ma Chủ mạnh nhất hừ một tiếng.
Sau đó, thân hình của hắn xoay lại đi về phía bên ngoài cung điện bằng đồng.
Một tiếng nổ lớn vang vọng, bóng dáng của Ma Chủ mạnh nhất biến mất không còn tung tích gì nữa.
Bộ Phương thở ra một hơi, mặt không cảm xúc.
Hắn liếc nhìn cung điện bằng đồng cũng như những người khác trong cung điện một cái, cũng bước đi ra ngoài.
...
Xà Nhân Đại Thành.
Tất cả xà nhân đều ngẩng đầu lên nhìn với vẻ mặt đầy nghi ngờ, trong mắt của bọn họ đầy sự mờ mịt.
Bởi vì bọn họ phát hiện ra rằng toàn bộ thành trì ở Xà Nhân Đại Thành của bọn họ đều được bao phủ trong ánh sao lưu chuyển trên bầu trời.
Những tinh quang này như nước chảy, tựa như ảo mộng.
Rất nhiều xà nhân ngắm nhìn những tinh quang này đều hoàn toàn chìm đắm vào trong đó.
Nguồn gốc phát ra những tinh quang này.
Một bóng người chầm chậm trôi lơ lững.
Những sợi tóc xanh đầy đầu xõa tung ra..
Một điểm sáng hiện lên chính giữa mi tâm, sau đó, điểm sáng đột nhiên bừng lên, lập tức phóng thẳng lên trời hóa thành một tia sáng xuyên thấu trời đất!
Ầm ầm ầm! !
Bên trong Huyễn Hư Linh Trạch.
Một thân ảnh to lớn sừng sững trên mặt đất đột nhiên lao ra, Minh khí đáng sợ tràn ngập cả bầu trời đang cuồn cuộn lan ra, che khuất cả bầu trời!