Mỹ Thực Manh Chủ

Chương 42

Sắp đến ngày ghi hình trận đấu giữa Nhiếp Trạch và Võ An, Mễ Lộ đã lọt vào chung kết, không cần có mặt.

Nhưng trước giờ quay, người của tổ ê-kíp đến mời A Sơ, nói rằng đã sắp xếp vị trí cho hai người bọn họ, nếu muốn có thể đến xem.

A Sơ hỏi Mễ Lộ có muốn đi không, cô lập tức gật đầu, đôi mắt sáng lấp lánh: ''Đi chứ!''

Kỹ năng nấu ăn của đối thủ, cô không ngại xem nhiều một chút. Tuy rằng qua vài lần ''giao đấu'', cô đã hiểu biết ít nhiều khả năng của đối thủ, nhưng chắc hẳn vẫn còn nhiều điều cô chưa thấu. Dù sao xem trực tiếp có thể thu được nhiều thông tin hơn xem trên tivi.

Gần đây A Sơ quản lý Mễ Lộ có chút chặt chẽ. Anh nghiên cứu các cuộc thi nấu ăn trên toàn thế giới, phân tích kỹ lưỡng, còn có một mớ số liệu thống kê rối bù mà cô chẳng hiểu gì. Anh dự đoán nội dung thi đêm chung kết, bắt cô luyện tập từng đề một.

Danh sách các đề A Sơ liệt kê ra, có món Mễ Lộ từng nấu, cũng có món cô chưa, cũng có đề chỉ ghi nguyên liệu, để cô tự sáng tạo.

Trước kia cô luyện tập nấu nướng vì việc đó đã trở thành thói quen, hoàn toàn nấu theo sở thích. Hiện giờ phải nấu theo đề bài của A Sơ, cô càng thêm bận rộn. Đề anh đưa ra đều không đơn giản, không chỉ đòi hỏi tay nghề mà còn phải động não suy nghĩ.

Huống hồ vị giám khảo trước mắt cô đây, có lẽ là giám khảo khó tính nhất trên thế giới-- dù sao anh cũng có vị giác tuyệt đối.

Anh nếm thử các món ăn cô vừa nấu, nhanh chóng chỉ ra điểm thiếu sót cũng như cách thay đổi cho ngon hơn.

Nếu anh không vừa lòng, cô phải nấu đến khi anh cảm thấy hoàn hảo mới thôi.

Tuy Mễ Lộ thích nấu ăn, cũng rất thích trau dồi thêm kỹ thuật nấu nướng, nhưng nấu trong môi trường áp lực như vậy, cô cũng khó mà bình tĩnh.

A Sơ luôn luôn quan sát cảm xúc của Mễ Lộ, phát hiện cô sắp ''bùng nổ'', anh sẽ cho cô nghỉ ngơi trong chốc lát, sẽ xoa đầu, nựng má cô, dỗ cô vui vẻ rồi lại tiếp tục luyện tập.

Năm lần bảy lượt như vậy, Mễ Lộ rốt cuộc phát hiện âm mưu của anh: ''Anh chơi xấu, đây rõ ràng là mỹ nam kế.''

A Sơ cười nói: ''Chỉ cần dỗ em vui vẻ, đừng nói mỹ nam kế, kế gì anh cũng dùng.''

Cô ủy khuất đáp: ''Dỗ em vui, không phải chỉ vì tiếp tục tập luyện thôi hay sao...''

Anh nhìn vào mắt cô: ''Anh muốn em luyện nấu ăn, cũng muốn em vui vẻ, tốt nhất là em có thể vui vẻ nấu ăn. Nếu không thể có cả hai, anh đương nhiên vẫn chọn khiến em vui vẻ.''

Cảm động dâng lên trong lòng Mễ Lộ, cô nghe thấy anh nói tiếp: ''Nhưng anh cảm thấy hiện tại, em có thể có được cả hai... Kiên trì thêm chút nữa, được không em?''

Cô chậm rãi gật đầu: ''Vậy thì kiên trì thêm chút nữa.''

Thật ra cơ thể cô không mệt, chỉ là tâm có chút mệt nhoài.

Cho nên đối với cô mà nói, đi xem đối thủ thi đấu chính là một loại hình giải trí nhàn nhã, đương nhiên cô sẽ không bỏ qua cơ hội này.

A Sơ híp mắt cười, như nhìn thấu tâm tư cô, Mễ Lộ vô cùng căng thẳng, sợ rằng anh từ chối. Cuối cùng anh cũng gật đầu đồng ý.

Cô cao hứng thiếu chút nữa nhảy lên.

Hai người ngồi ở chỗ ê-kíp trong trường quay, A Sơ khẽ nói bên tai Mễ Lộ: ''Mấy đề anh đưa ra, em không tin đúng không? Anh mạnh dạn đoán trận này sẽ thi món tháp bánh su kem.''

Mễ Lộ chờ anh nói tiếp, nhưng chỉ có thế, cô mở to mắt hỏi lại: ''Chỉ món đó thôi á?''

Anh gật đầu.

Trong mắt cô toát ra vẻ ngờ vực: ''Đoán mấy món còn chưa chắc trúng, anh chỉ đoán một, không phải tỉ lệ rất thấp sao... Hơn nữa em nhớ năm ngoái một chương trình nấu ăn khác đã thi món tháp su kem này rồi, hẳn sẽ né món này ra....''

Mễ Lộ đối với năng lực tiên tri của anh không mấy tin tưởng.

A Sơ chỉ đáp: ''Em cứ chờ xem.''

Bắt đầu ghi hình, Mễ Lộ ngồi cùng A Sơ ở vị trí đặc biệt được tổ tiết mục sắp xếp, cô vô cùng mong đợi.

MC trò chuyện một lúc, sau đó bắt đầu úp úp mở mở: ''Lần thi đấu này vô cùng quan trọng, quyết định ai sẽ giành tấm vé cuối cùng bước vào chung kết. Đề thi lần này là một món ngọt vô cùng kinh điển, mọi người mau đoán một chút.''

''Đây là món tráng miệng cực kỳ khó. Video nấu món này được truyền bá rộng rãi trên mạng xã hội, không ít tín đồ ẩm thực đều nóng lòng muốn thử.''

Mễ Lộ càng nghe càng cảm thấy giống món tháp bánh su kem mà A Sơ đoán. Cô do dự quay sang nhìn anh, phát hiện anh vẫn bình tĩnh như cũ, cô hơi nhíu mày, chẳng lẽ đoán đúng rồi?

MC nói tiếp: ''Đề thi lần này của chúng ta chính là đề tốt nghiệp khóa làm bánh trung cấp tại Viện Ẩm thực Le Cordon Bleu, Pháp--''

Nghe tới đây, Mễ Lộ đã rõ ràng. Tuy rằng cô chưa từng đến Viện Le Cordon Bleu bao giờ, nhưng vẫn biết đề thi ở đó.

Quả nhiên, gây tò mò đủ rồi, MC liền tuyên bố: ''Tháp bánh su kem.''

Mễ Lộ trộm liếc mắt sang nhìn A Sơ, phát hiên anh cũng đang nhìn mình, tầm mắt hai người chạm nhau, anh khẽ nhếch môi cười.

Cô thắc mắc: ''Sao anh đoán được vậy?''

A Sơ thần bí cười cười: ''Lát nữa em sẽ biết.'' Anh hơi nâng cằm, ý bảo cô xem tiếp.

Mễ Lộ ôm bụng thắc mắc tiếp tục theo dõi cuộc thi, MC nói: ''Tháp bánh su kem đòi hỏi người nấu xếp nhiều bánh su nhỏ lại, tạo thành tòa tháp vững chắc. Chúng tôi có mở cuộc bình chọn trên mạng, món bánh ngọt kiểu Âu này nhận được rất nhiều phiếu. Thế nên ban tổ chức đã quyết định chọn tháp bánh su kem làm đề thi cho trận đấu này.''

Mễ Lộ trừng mắt, không thể tin được mà nhìn A Sơ: ''Trên mạng có bình chọn sao?''

Anh rốt cuộc không nhịn được phụt cười, mở điện thoại ra, tìm kiếm một lúc rồi đưa cô coi.

Cô nhìn một danh sách các món bánh ngọt, tháp su kem quả thật giành được nhiều phiếu chọn nhất.

Biết mình bị A Sơ trêu chọc, cô phồng má tức giận, duỗi tay nhéo cánh tay anh, nhưng tay anh vô cùng săn chắc, không nhéo được chút nào.

A Sơ xoa xoa đầu cô, làm động tác im lặng: ''Được rồi, em lo xem thi đấu đi.''

MC bưng đĩa tháp su kem lên, trên mắt Nhiếp Trạch cùng Võ An đều lộ ra thần sắc kinh ngạc. Bọn họ đương nhiên từng thấy tháp bánh su kem, nhưng chưa từng thấy cái nào lớn như vậy.

Võ An nói: ''Tháp bánh su kem này to hơn thông thường gấp 1,5 lần, nhưng độ khó tuyệt đối không chỉ hơn 1,5 lần. Tôi từng su kem ở nhà nhiều lần, nhưng thú thật, một chút tự tin tôi cũng không có...''

Nhiếp Trạch trầm ngâm một lát rồi mỉm cười nói: ''Độ khó quả thật rất cao, tuy rằng tôi cũng không nắm chắc phần thắng, nhưng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức, không chỉ món tháp su kem này, mà cả ước mơ nấu ăn của tôi nữa. Tôi nhất định sẽ biến mơ ước thành hiện thực.''

Muốn làm ra một tháp su kem lớn như vậy trong khoảng thời gian thi đấu vô cùng hạn hẹp là điều không hề dễ, Mễ Lộ chỉ đứng ngoài xem cũng cảm thấy căng thẳng.

Tuy nhiên nếu cô là người tham gia thi đấu, cô đại khái sẽ chuyên tâm nấu ăn, không có thời gian để khẩn trương.

Tiến độ của Nhiếp Trạch và Võ An gần như là ngang nhau. Hai người cho nước, bơ và đường vào đun trên lửa nhỏ đến khi sôi ùng ục, nổi bong bóng, sau đó tắt bếp, cho bột đã rây vào, bật bếp lên tiếp tục khuấy trên lửa nhỏ. Sau khi bột đặc lại, cho trứng gà vào.

Khuấy cũng không phải một chuyện đơn giản, Nhiếp Trạch tách đũa ra, khuấy theo hình tam giác, tay khuấy lập tức nhẹ nhàng hơn. Võ An vẫn dùng sức khuấy mạnh, kết quả lại không như ý.

Sau khi nướng xong bánh su kem, hai người lấy ra để nguội, trong lúc đó làm nhân kem sữa.

Bánh su vàng tươi, xốp giòn đẹp đẽ, cắn xuống liền phát ra thanh âm ''răng rắc''. Nhân trứng sữa màu vàng, mềm mịn, vừa nhìn đã không nhịn được chảy nước dãi...

Mễ Lộ lúc này đã bớt căng thẳng, cô xoay người sang bên cạnh, phát hiện A Sơ bỗng nhiên biến mất. Cô xem quá mức chuyên tâm, anh đi cô cũng khôg hề nhận ra. Cô nhìn trái phải, không thấy anh đâu, nhưng cô cũng không quá lo lắng.

Mễ Lộ đột nhiên muốn đi vệ sinh, cô nhìn lên sàn đấu, bánh su kem cần một lúc nữa mới đông lạnh, thế nên cô lập tức xoay người hướng WC.

Phải đi thật nhanh! Còn về xem Nhiếp Trạch, Võ An xếp tháp bánh!

Sau khi đi xong, cô vừa định chạy về, đột nhiên nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài.

Thanh âm của một người đàn ông trẻ tuổi vang lên: ''Anh Lâm, nghe nói anh rất coi trọng cô bạn gái nhỏ này, giúp cô ấy tìm kiếm không ít đề thi... Đạo diễn gọi em đến hỏi ý anh một chút, nếu anh muốn biết nội dung thi trận chung kết, tổ tiết mục có thể...''

Mễ Lộ dừng bước, tuy rằng cô cũng không rõ anh Lâm cùng cô bạn gái nhỏ kia là ai, nhưng phát hiện một bí mật như vậy, cô vô thức lùi lại, cũng không thể nào ra ngoài ngay lúc này.

Sau đó cô nghe thấy giọng nói mình vô cùng quen thuộc.

A Sơ cười một tiếng: ''Thay tôi cảm ơn đạo diễn.''
Bình Luận (0)
Comment