Này, Nam Chính Tránh Xa Tôi Ra

Chương 36

Song Anh ở ngoài phòng cười tủm tỉm. Nghĩ rằng bản thân quá thông minh còn rất tốt bụng hợp tác hai người. Mọi bựa nếu không phải sợ Linh tỷ thì hai đứa đã sớm làm chuyện này rồi. Bây giờ Linh tỷ đã đi hai đứa tha hồ mà tung hoành... Hé hé.

Song Anh đứng rình trước cửa phòng Băng Tuyết Linh mà không để ý có một bóng dáng cao lớn đang từ từ lại gần đây

Mai Thiên Tịch nhíu mày nhìn Song Anh đang rình mò ở trước cửa phòng Linh Linh. Hai tiểu quỷ này lại làm gì đây!? Y như tên trộm chẳng sai chút nào. Từ từ lại gần nhìn vào anh mới hiểu rõ hai đứa này lại đang làm gì. Cửa phòng không đóng kín lại nên anh có thể nhìn thấy những gì xảy ra bên trong. Nhìn biểu hiện của hai người rất kì lạ quan sát kĩ hơn anh biết Đông Phương Kì và Đàm Thế Nam bị trúng mị dược. Nhìn xuống hai đứa tiểu quỷ đang chăm chú xem mà không biết anh lại gần thì đủ để biết hai tên kia trúng trò của Song Anh rồi.

Nghĩ nghĩ một hồi anh lấy điện thoại chụp ảnh hai người đó lại rồi cất đi. Đông Phương Kì và Đàm Thế Nam mới chỉ lột áo và hôn chứ chưa làm gì quá nên có thể cứu ván đc. Thôi anh làm người tốt một lần vậy dù đối tượng là hai tên kia.

Túm cổ áo Song Anh lôi ra để sang một bên bước vào phòng ngủ lôi hạ cái tên đang quấn chặt lấy nhau đó ra tống vào nhà tắm ngâm nước lạnh.

Xoay người quay ra anh nói Song Anh xuống nhà nói chuyện

" Anh cần lời giải thích!? " Mai Thiên Tịch không lạnh không nhạt hỏi

Song Anh liếc nhau đùn đẩy ánh mắt ý tứ " Anh/Em nói đi ". Mai Thiên Tịch thấy thế liền hiểu ra bắt đầu đe dọa

" Các em giải thích cho anh ngay lập tức hay để anh nói với Linh Linh hoặc Bảo ca "

" a ~ Đừng nói vs hai người đó mà để tụi em giải thích... " Thiên Anh cúi gầm mặt xuống nói càng ngày càng nhỉ không quên lườm Khánh Anh một cái

Nghe Song Anh kể hết mọi chuyện Mai Thiên Tịch chỉ muốn thổ huyết. Con mắt nào của hai đứa thấy hai tên đó có tình ý vs nhau!? Hai tên đó là kẻ thù! Kẻ thù đó hai thánh... Hai cái đứa này có lẽ bị ảo Đam Mỹ quá rồi. Mà hai đứa này đen tối thế này chắc cũng phải cảm ơn dì Băng Trang ( mẹ của Song Anh) quá. Nhắc tới dì Băng là anh lại sởn da gà... Dây thần kinh đen tối của hai đứa này chắc đc truyền từ dì ấy quá.

" Hai đứa lần sau không được làm như thế nữa... Còm nữa Đông Phương Kì với Đàm Thế Nam là trai thẳng không phải cong đâu " Mai Thiên Tịch vuốt trán dặn dò hai tên tiểu quỷ này.

" Trai Thẳng có thể bẻ thành cong mà " Thiên Anh phản bác

" Đúng vậy a

Anh không nghe đến câu chỉ có trai trai mới có thể đem lại cảm xúc cho nhau mới có thể hiểu nhau à!? Tất nhiên ngoại trừ em ra " Khánh Anh cũng hùa theo

" Đủ rồi. Hai đứa có tin anh nói Bảo ca tống các em về Anh quốc không!? " Mai Thiên Tịch nhăn mặt nói. Song Anh nghe thế liền lập tức ngậm mồm lại.

" BĂNG THIÊN ANH, BĂNG KHÁNH ANH " Đông Phương Kì và Đàm Thế Nam giận dữ từ trên lầu vọt xuống. Trên tóc hai người còn ướt vì ngâm nước lạnh. Gương mặt tái nhợt hẳn đi nhưng đôi mắt thì lại trợn to hằn cả tia máu. Song Anh nuốt nước bọt lập tức rưng rưng sắp khóc

" Híc... Bọn em biết sai rồi tha cho bọn em "

" Không bao giờ có vụ tha thứ "

" Aaaaaaaaaaaaaa ~ Cứu mạng.......... " Hôm đó trong biệt thự hoa hồng phát ra như những kêu cứu khóc lóc thảm thiết ( Mọi người! Cùng nhau dành ba giây mặc niệm cho Song Anh nào)

******** Đảo Vô Danh

" Đm! Cái tên Hoàng Tuyền kia. Khi nào ngươi mới tha cho ta đây!? " Sở Minh Hiên tức giận quát lên. Lý do tại sao cậu lại gọi Minh Hoàng là Hoàng Tuyền á!? Đơn giản khi nào gặp hắn cậu cũng muốn xuống Hoàng Tuyền chết luôn cho rồi

" Khi nào ngươi yêu ta thì thôi " Minh Hoàng mặt dày nói

Tức nghẹn họng Sở Minh Hiên lập tức bỏ về phòng
Bình Luận (0)
Comment