Nam Chính Luôn Đối Với Tôi Mưu Đồ Gây Rối

Chương 18

Editor: Chiêu

--------------------------

[ Đương nhiên sau này phải chơi cùng Tần Mộ Phàm, như vậy cậu không chỉ có thể dựa theo cốt truyện, chờ quan hệ của cậu cùng Tần Mộ Phàm trở nên tốt, còn có thể ngầm cầu xin cậu ta không cần bắt nạt Tần Trăn, một công đôi việc. ]

[ Tơ Hồng cậu thật là thông minh nha! ]

Đôi mắt Đường Nại chợt lóe, trong lòng bàn tính nhỏ nhặt đến đánh rung động keng keng.

Trong nguyên tác, nguyên chủ sau khi biết Tần Trăn là con hoang, trong lòng đối với hắn vô cùng khinh thường, chỉ là hưởng thụ sự ái mộ của Tần Trăn, mặt ngoài vẫn luôn duy trì vẻ bình thản, chạy giữa Tần Mộ Phàm và Tần Trăn.

Tần Trăn tuy rằng chán ghét cậu cùng Tần Mộ Phàm tiếp xúc, nhưng vẫn luôn cảm thấy nguyên chủ là bạch nguyệt quang của hắn, nhưng lại không biết nguyên chủ đang đem hắn xoay tròn đùa giỡn, ngầm thường xuyên cùng Tần Mộ Phàm cười nhạo hắn.


Sau khi tốt nghiệp cao trung, nguyên chủ và Tần Mộ Phàm đính hôn, sau đó ra nước ngoài đào tạo sâu hơn.

Sau khi trở về, tất cả cảnh còn người mất.

Tần Trăn cướp lấy quyền to của Tần gia, Tần Mộ Phàm thất thế, Đường gia cũng đi theo hướng suy tàn.

Nguyên chủ đã quen hưởng thụ cảnh sống suиɠ sướиɠ, chịu không nổi sinh hoạt bần cùng, muốn một lần nữa leo lên người Tần Trăn, nhưng Tần Trăn lại có nam nhân khác.

Cậu ta dùng hết thủ đoạn để hãm hại nam nhân kia, cuối cùng bị chọc thủng gương mặt bạch liên hoa.

Tuy rằng bây giờ gương mặt "Bạch liên hoa" của chính mình vẫn chưa bị bại lộ, nhưng mà quá trình này khẳng định sẽ diễn ra.

Có thể vừa đi theo cốt truyện mà một bên còn có thể trộm giúp Trăn Trăn, như vậy không phải tốt hơn sao!

Đường Nại vui vẻ đến đôi mắt đều nheo lại.


Tơ Hồng lúc này lộ ra một nụ cười cao thâm khó đoán.

Người đàn ông Tơ Hồng đã chết mấy ngày trước, thần thiếp bây giờ là Nữu Hỗ Lộc Phẩm Như có lòng dạ hiểm độc!

Tần Mộ Phàm chính là tên ngụy quân tử, nếu Nại Nại cầu xin anh ta đừng bắt nạt Tần Trăn, khẳng định anh ta phía trước một bộ sau lưng một bộ, ngầm khiến Tần Trăn bị bắt nạt nặng hơn.

Ai biểu con heo thúi đó giả bộ đáng thương, hại nó bị Nại Nại chặn, xứng đáng bị đánh!

Đây là sự trả thù của nó!

...

Đường Nại trộm nhìn Tần Mộ Phàm vài cái, thật cẩn thận mà dịch qua, dè dặt gọi một tiếng: "Anh Tần..."

"Tiểu Nại chịu cùng anh nói chuyện?" Tần Mộ Phàm nhướng mày.

Thiếu niên mím môi, ngượng ngùng nói: "Ba ba bảo chúng ta hoá giải hiểu lầm, vậy anh giải thích một chút."

Lời tuy nói như vậy, nhưng trong lòng Đường Nại lại lặng lẽ nói thầm, không cần giải thích cậu cũng biết Tần Mộ Phàm vì sao phải nhắm vào Tần Trăn, vì anh ta là nam nhân tay cầm kịch bản!


"Nại Nại là bởi vì anh mắng Tần Trăn là thằng nghiệt chủng, cho nên đối với anh ấn tượng không được tốt sao? Nhưng mà anh không nói sai, nó vốn là đứa con hoang," Tần Mộ Phàm đúng ý hợp tình, "Nếu ba ba em và một nữ nhân khác sinh con, em sẽ có sắc mặt tốt với đứa bé kia sao?"

"Không...Không giống nhau!"

Nếu nghiên cứu kỹ, mẹ Tần Mộ Phàm mới là tiểu tam!

Năm đó ông nội và ông ngoại của Tần Trăn cùng nhau sáng lập Tần thị, sau đó bệnh của ông ngoại hắn đột phát qua đời, cổ phần được ông nội Tần Trăn quản lý thay.

Ông nội Tần Trăn không chỉ có một đứa con, cha Tần không phải huynh trưởng, năng lực cũng không đủ, số cổ phần được chia đến tay khẳng định không đủ để ông ta khống chế Tần thị.

Vì vậy ông ta đem ý nghĩ đánh đến trên đầu mẹ Tần Trăn.

Hai người nói chuyện yêu đương được 5 năm, cha Tần biểu hiện vẫn luôn rất tốt, ông nội Tần ngưỡng mộ mẹ Tần Trăn, đã đem công ty giao vào tay ông ta.
Nhưng chính thời điểm bàn chuyện cưới hỏi, cha Tần bỗng nhiên đưa đến một đứa con hoang hai tuổi, ông nội dưới sự tức giận nên đã vào bệnh viện, mẹ Tần dứt khoát chia tay bỏ đi.

Sau khi rời khỏi, mẹ Tần Trăn mới phát hiện mình mang thai, không đành lòng phá bỏ con, bởi vì một đoạn thời gian dài rối rắm mới quyết định sinh Tần Trăn.

Nhưng không bao lâu, bà đã xảy ra tai nạn xe cộ ngoài ý muốn mà qua đời, Tần Trăn bởi vì vậy được đưa đến cô nhi viện.

Bình Luận (0)
Comment