Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi

Chương 17


Edit: Mị Mê Mều
Cô gái nhỏ bị ép mở chân, tùy ý để đầu người đàn ông vùi giữa hai chân dần ướt đẫm nhỏ giọt.

Anh ngậm toàn bộ cánh huyệt trong miệng, day nghiền một chút, nơi này đã sắp mềm mại đến mất tri giác.

Anh ngừng miệng, nhưng lại dò đầu đầu lưỡi ra, đẩy cánh hoa tầng ngoài ra, liếm láp hoa tâm, nhụy hoa, cửa mình trong khe huyệt một cách linh hoạt, châm ngòi chỗ hồng nhạt đầy đặn, nổi lên sợi máu đỏ bừng, mắt thấy nó sưng lên.

"Ưm...!đừng mà..." Mạnh Sơ không nhịn được nhỏ giọng nghẹn ngào, nỗ lực vểnh mông di chuyển về phía sau.

Nhưng khi anh hôn lấy hạch thịt nhạy cảm, cô không kìm chế được chủ động kề sát tới môi anh.

Dù sao cả hai đời cô chỉ có mình anh, cho dù lý trí chống cự thế nào, thân thể lại mất khống chế thuần phục anh, mong mỏi sự yêu thương của anh.

Người đàn ông ngước mắt, nhìn dáng vẻ cô gái nhỏ vì động tác tạm thời rời đi của anh mà nôn nóng bất an, lắc lư thân thể nhỏ bé, đầu v* dựng thẳng cầu hoan đầy hứng thú.

"Đúng là một cô bé đáng thương." Anh rũ mắt, nhìn chỗ ẩm ướt mà đầm nước ngấm vào, thỏa mãn mong muốn của cô.


Môi mỏng khẽ mở, liếm vòng vùng lân cận dọc theo hoa huy*t béo múp, đầu lưỡi liền thăm dò vào miệng hẹp, chui vào một cách trơn trượt, chậm rãi chọc rút trong hành lang đang cuộn tròn căng thẳng.

"Hức hức...!anh chậm một chút...!chậm chút...!Ư a..." Cô gái nhỏ không chịu nổi thứ vừa mềm vừa tê này, mờ hồ có loại chướng bụng kích thích không thể khống chế, hai tay lung tung kéo anh lại, bật ra tiếng khóc van xin.

Cô khi mất lý trí thì thích điều này, khóe mắt hoa đào đê mê giương lên, bật tiếng vui sướng uốn lưỡi cuốn âm cuối kéo dài, khiến người ta ngứa đến đáy lòng
"Gọi tôi." Đầu lưỡi người đàn ông hơi rút ra, nuốt lấy hai bên thịt hồng nhạt, mập mờ ra lệnh: "Gọi Trần Thù Quan."
"Trần Thù Quan...!Trần Thù Quan..." Ý thức Mạnh Sơ không rõ, hoàn toàn không điều khiển được, trúc trắc sợ hãi mà đáp lại, yêu kiều gọi theo lời anh nói.

Người đàn ông đổ mồ hôi mềm mại chỉnh tề, lúc này bị cô gái lôi kéo đến rối bời, sớm đã mất dáng vẻ ban đầu.

Mắt anh vẫn lạnh lùng như cũ, thanh tâm quả dục, mang khuôn mặt như vậy là ra chuyện dâm đãng, ô uế thế này, thật có loại cảm giác tội ác khi thiên thần sa ngã, khinh nhờn thần minh.

Người đàn ông không hề để ý, thậm chí động tác đâm đầu lưỡi vào nhanh hơn, không cho cô chút chỗ trống lấy lại tinh thần nào.

Hang động nhỏ hẹp của thiếu nữ hoàn toàn thuần phụ trước môi lưỡi anh.

Sống lưng chợt cứng đờ dừng lại, tiết ra một luồng dịch sền sệt ngọt ngào.


Anh bất ngờ không kịp phòng bị, nước suối chảy ra từ cơ thể cô phun hết vào chỗ cổ họng anh, nuốt xuống.

Đẩy cô ra đã muốn mất rồi, vì rơi vào trong cao trào, trên lông mi dài của cô gái nhỏ rung động còn vương giọt nước mắt, hoàn toàn trong trạng thái mơ hồ.

Trần Thù Quan có hơi chật vật, khóe miệng giật giật, anh nhíu chặt mày bỏ mặc cô, xuống thẳng giường đi ra ngoài.

*Truyện được đăng trên Wattpad của kittenctump*.

Truyện Hài Hước
Súc nước muối mấy lần, anh mới cảm thấy rốt cuộc trong bụng không cứng đờ và khó chịu như vậy nữa.

Cô gái nhỏ bị người ta trêu chọc cả người vô lực, cơ thể mềm nhẵn, trắng mịn duy trì tư thế vừa nãy, hoàn toàn xụi lơ trên giường, nhắm mắt khe khẽ rầm rì.

Miệng huyệt cực nhỏ không ngừng co giật theo, dịch sền sệt màu trắng sữa tí tách nhỏ xuống.

Anh đứng bên giường nhìn cô bị dục vọng khống chế, trong con ngươi dường như có sự thâm thúy người ngoài không nhìn rõ.

Khoảng chừng năm, sáu giây sau, anh lại nửa quỳ giữa hai chân cô.

Vật cứng dưới thân nóng hừng hực, cọ thẳng trên miệng huyệt lan tràn vệt nước của cô xoay một vòng, chỗ kết hợp kề sát bên nhau, không có chút khe hở.

Hết chương 17.

Bình Luận (0)
Comment