Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi

Chương 24


Edit: Mị Mê Mều
Có điều Trần Thù Quan hoàn toàn không quan tâm những chuyện này, đến cả tài khoản weibo anh cũng không có nữa là.

Nhưng có phải người quanh quẩn ở phòng thí nghiệm dưới lầu hằng ngày hơi nhiều thêm không?
Sức mạnh của quần chúng ăn dưa thật không thể khinh thường, Trần Thù Quan thì không sao, dù sao thân phận của anh ở nơi đó.

Nhưng Mạnh Sơ bị anh liên lụy thê thảm hơn nhiều.

Cô vốn có tiền sự lì lợm la liếm theo đuổi Trần Thù Quan mãnh liệt, không biết ai đã đăng bức ảnh cô và Trần Thù Quan chung khung ảnh trên lớp thí nghiệm lúc trước.

Quần chúng ăn dưa vừa nhìn thấy, CP nam thanh nữ tú này quả thực xứng đôi, não lập tức dựng lên tiết mục giáo sư đại học cấm dục, IQ cao áp đảo nữ sinh xinh đẹp, quyến rũ.

Mạnh Sơ mở xem bức ảnh, trong nháy mắt, sắc mặt cô trắng bệch, cảm thấy cả người không khỏe.


Bức ảnh nhìn cũng không có gì khác thường, chỉ là giáo sư hướng dẫn học sinh làm thí nghiệm mà thôi.

Nhưng tay của Trần Thù Quan lúc đó! Ngón tay còn vùi trong cơ thể cô kìa!
Song, cô không thể ngăn cản kết cục mình trở thành Trần Thù Quan kế tiếp, bị người khác coi như con khỉ thứ hai mà vây xem.

Mạnh Sơ giống như đà điểu, cô quyết định cắt đứt yêu thích lướt weibo lúc rãnh rỗi gần đây một cách hoàn toàn, cũng từ chối Triệu Thiển tiết lộ bất kỳ tin tức gì cho cô.

Cả tinh thần và thể xác tập trung ôm ấp toán cao cấp.

Cô bị toán cao cấp giày vò chết đi sống lại, suýt nữa bị ngược khóc.

Sống lại một đời, chương trình học khác còn miễn cưỡng qua môn được, nhưng thời gian qua hai mươi, ba mươi năm, đến hàm số phổ thông cô cũng không có chút ấn tượng, đừng nói gì đến loại đạo hàm, vi phân, tích phân.

Toán cao cấp không giống những môn khác, mấy môn khác có thể học thuộc lòng các trọng điểm thi, đến lúc nước tới chân mới nhảy.

Riêng đại học S lại nghiêm ngặt vô cùng, nếu tín chỉ không đủ thì thi lại, không đủ nữa thì tốt nghiệp sẽ gặp trục trặc.

*Truyện được đăng trên Wattpad của kittenctump*
Chờ đợt sóng nhiệt của Trần Thù Quan qua đi, Mạnh Sơ bế quan một tuần phát hiện weibo của mình tăng fans...!
Mấy trăm fans từ trước tăng đột biến lên tới hơn bốn mươi ngàn.

Mạnh Sơ nhìn gần một nghìn bình luận dưới bài weibo chuyển tiếp cuối cùng của mình, biểu cảm trên mặt cô rất xoắn xuýt.

Làm người nhất định phải vào giới giải trí trong tương lai, tăng fans tất nhiên là chuyện tốt.

Nhưng chuyện tốt này là nhờ Trần Thù Quan mà có, coi như giảm bớt đi nhiều.


Từ lúc Trần Thù Quan nói lời đáng sợ như vậy, lại không làm ra chuyện xấu gì nữa, phỏng chừng anh cũng bận bịu không để ý tới cô.

Gần như cùng lúc đó, chủ nhiệm khoa biểu diễn Tôn Mi tung cành ô-liu về phía cô, cho cơ hội tử kính gameshow đài truyền hình thành phố.

Tôn Mi và bố Mạnh Sơ - Mạnh Nguyên Nam có mấy phần giao tình nên bà không khỏi chiếu cố hậu bối Mạnh Sơ nhiều hơn một chút.

Huống chi ánh mắt bà tinh tường, lại quen biết nhiều người.

Cô gái này rõ ràng chính là bữa cơm ông trời ban thưởng, bà thật sự xem trọng Mạnh Sơ.

Nếu nói diễn xuất lúc trước còn quá non nớt nhưng không sánh bằng năng lực học hỏi của cô.

Hơn một tháng nay nhìn cô tôi luyện, bà chắc chắn những nữ minh tinh có lượng fans lớn đang hot kia không hơn được cô.

Mạnh Sơ đứng ở văn phòng Tôn Mi, cô nhớ đời trước Tôn Mi cũng từng đề cử cô, nhưng khi đó, cô hận không thể dính lấy Trần Thù Quan mỗi ngày, bịa một lí do tung tung rồi từ chối.

"Hai giờ chiều nay, con nhớ đừng tới trễ đấy." Tình huống cụ thể Tôn Mi cũng không rõ lắm, chỉ dặn Mạnh Sơ cố hết sức là được.


Mạnh Sơ ngoan ngoãn đáp lại.

Tôn Mi gọi cô lại: "Sơ Sơ, con và giáo sư Trần xảy ra chuyện gì vậy? Bố mẹ con gửi con tới chỗ cô, con cũng đừng khiến cô không thể ăn nói đấy.”
Suy nghĩ Mạnh Sơ hỗn loạn không thể tả, không được tự nhiên quay đầu đi: "Chúng con không có gì ạ."
Tôn Mi vừa nhìn đã đoán được chuyện gì xảy ra, chẳng qua là cô bé mới biết yêu.

May mà giáo sư Trần này là người đáng tin, thái độ và tính cách bà cũng từng nghe nói.

Bà phất tay cảm thán: “Đi thôi, cô biết tâm tư nhỏ của con, ai mà không từng trẻ tuổi, con đừng để Mạnh Nguyên Nam lấy dao chém cô là được rồi."
Mắt Mạnh Sơ ảm đạm, mím môi ngầm thừa nhận.

Hết chương 24.

Bình Luận (0)
Comment