Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1022

Edit: đậu đỏ

Beta: Tinh Niệm

Thoáng cái, trời đã tối.

Tô Yên đi ra ngoài động.

Bây giờ nhiệt độ không nóng bỏng như ban ngày.

Cô nhìn sang bên cạnh, Cesar đang đảo giá nướng thịt.

Cũng không biết vì sao.

Từ khi cô tặng đá quý cho hắn, Cesar chưa từng nói chuyện với cô.

Vẫn luôn đi ra bên ngoài bắt con mồi.

Cô đi qua, ngồi xổm ở bên cạnh hỏi

"Thịt bao giờ mới chín?"

Cesar ngẩng đầu, nhìn Tô Yên một lần.

Sau đó lên tiếng

"Nửa tiếng nữa."

Tô Yên gật đầu

"Được."

Nói xong, cô ngồi một lúc.

Sau đó xoay người, đi hướng về sơn động.

Nhưng cô không đi vào trong, mà dọc theo hướng bên cạnh của sơn động, đi về phía trước, cho đến khi biến mất trong bóng tối.

Không biết là do không khí khẩn trương hay như thế nào.

Tiếng nói chuyện của Tiểu Hoa không tự giác nhỏ lại.

"Ký chủ, cesar đại nhân sẽ không phát hiện nhỉ?"

"Chắc sẽ không."

Chỉ cần trước khi nướng thịt xong cô trở lại sơn động.

Mọi chuyện đều ổn.

Lúc nướng thịt, hắn sẽ không thể đi ra chỗ khác.

Hơn nữa hình như hắn cũng không nghĩ nói chuyện cùng cô.

Chắc hắn sẽ không nướng được một nửa liền đi vào sơn động tìm cô đâu.

Bước chân của Tô Yên càng ngày càng nhanh.

Rất mau, cô đã xuất hiện ở bên hồ.

Cũng thấy được người đứng ở đó.

Tô Yên xuất hiện, mắt Giffy sáng ngời.

Đợi Tô Yên đi đến trước mặt mình.

Giffy lên tiếng

"Chủ Thần đại nhân."

Lúc cô ta nói, đặt một bàn tay lên ngực mình, thi lễ.

Tô Yên nhìn cô ta, nghĩ nửa ngày, lên tiếng

"Giffy."

Giffy ngẩng đầu, khuôn mặt quyến rũ khiến người khác phải trầm luân, có một chút ý cười

"Đại nhân nhìn thấy ta, giống như không vui vẻ lắm."

Tô Yên trầm mặc.

Giffy đi từng bước đến trước mặt Tô Yên, tiếng cười như tiếng chuông bạc

"Chính là ta, đã ở vị diện này đợi đại nhân rất lâu rồi a."

Giffy vươn tay, muốn đặt lên vai Tô Yên.

Lại giống như nghĩ đến chuyện gì, tay dừng lại ở giữa không trung, rồi thu về.

Sau đó, tiếng của Giffy nhẹ nhàng rơi xuống bên tai của Tô Yên

"Đại nhân nên biết, sứ mệnh của ta ở chỗ này là gì."

Tô Yên ngẩng đầu, một tia ngân quang hiện lên.

Phanh!

Tay Giffy nắm một cái chủy thủ băng.

Đâm về phía ngực của Tô Yên.

Mà tay Tô Yên, đang chặn lại tấn công của Giffy.

Mục tiêu của chủy thủ chính là trái tim của Tô Yên.

Chỉ cần đâm 1 cm nữa thôi, sẽ đâm vào trái tim của cô.

Ý cười trên mặt của Giffy vẫn không thay đổi.

Cô ta lên tiếng

"Nghe nói bệnh cũ của đại nhân vẫn chưa chữa khỏi, đại nhân còn muốn tiếp tục phản kháng sao?"

Nói một lúc, tiếng của cô ta nhỏ xuống

"Nếu chờ một ngày ngài hoàn toàn mất khống chế, chỉ sợ, muốn giết ai cũng được nhỉ?"

Ý cười trên mặt Giffy trước nay không xảy ra biến hóa.

Tất cả đều nằm trong tầm khống chế của cô ta.

Xem.

Người này vừa sinh ra đã được lựa chọn làm Chủ Thần.

Đã trải qua nhiều thế giới như vậy, vẫn như cũ không tiến bộ một chút nào.

Thật là kỳ lạ.

Thiên Đạo, rốt cuộc thích cô ta ở điểm nào?

Thế nhưng muốn một người như vậy làm chủ thần.

Nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu Giffy chỉ có hai chữ.

Mệnh tốt.

Vị đại nhân này mệnh thật tốt.

Được Thiên Đạo chiếu cố.

Mệnh tốt đến mức làm người khác đố kỵ.

Giffy thất thần.

Tô Yên đã ra tay.

Giffy nhanh chóng hoàn hồn, lấy tay chống đỡ.

Tiếp theo, hai thân ảnh triền vào đánh nhau.

Thể chất của Tô Yên chưa khôi phục hoàn toàn.

Mà Giffy bởi vì đi vào thế giới vị diện, bị hạn chế lực lượng.

Hai người giao thủ, không phân cao thấp.
Bình Luận (0)
Comment