Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1162

Edit: Ngọc Liên

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên đưa mắt nhìn hoa hồng trong tay.

Sau đó chỉ chỉ

"Có thể làm hình hoa hồng không?"

Người phục vụ gật đầu

"Có thể, quý khách."

"Bao nhiêu tiền?"

"Quý khách muốn làm một bó hoa hồng hay là một đóa hoa hồng?"

"Có khác biệt sao?"

"Một đóa hoa hồng 580 tệ, mỗi một đóa hoa hồng tăng thêm 300."

Tô Yên trầm mặc.

Cô có chút hối hận khi đáp ứng tặng Tống Du Cảnh hai món quà.

Tô Yên ôm lấy hoa trong tay mình.

Nói

"Tôi muốn một đóa."

Người phục vụ mỉm cười nói

"Được, quý khách, ngài ngồi xuống chờ một lát."

Tô Yên tìm vị trí ngồi xuống.

Cô duỗi tay sờ sờ thẻ ngân hàng.

Mua xong cái bánh kem này, cô không còn tiền nữa rồi.

Đang nghĩ ngợi.

Bỗng nhiên nghe được phía sau truyền đến thanh âm leng keng leng keng.

Cửa tiệm bánh kem bị đẩy ra.

Một người đàn ông mặc áo khoác da xuất hiện ở trước mặt Tô Yên.

Hắn ta thở hồng hộc, vừa nhìn ra phía sau, vừa đưa mắt quét nhìn chung quanh.

Cuối cùng tầm mắt dừng lại, theo dõi Tô Yên.

Hắn đi đến trước mặt cô, vội vàng ngồi xuống đối diện Tô Yên.

Cởi áo khoác da cùng mũ xuống.

Lộ ra áo sơ mi màu trắng bên trong.

Vừa vặn đưa lưng về phía cửa tiệm.

Sau khi hắn ngồi xuống, cửa lại lần nữa bị mở ra.

Mấy nữ sinh đi vào sau đó quét mắt một vòng

"A? Nam Nam nhà chúng ta đâu?"

"Ai, cậu không nhìn lầm đấy chứ?"

"Không biết a, anh ấy đi sát qua vai mình, mình cảm giác chính là anh Nam a."

"Đi, chúng ta lại đi chỗ khác tìm xem."

"Được."

Nữ sinh nhìn lướt qua.

Chỉ nhìn thấy một nam một nữ ngồi ở chỗ đó.

Cứ nghĩ là một đôi tình nhân mà thôi.

Chờ những người đó rời đi.

Tô Yên liền nhìn người ngồi ở đối diện mình thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nói thật, nam nhân đối diện không tính là cao.

Chỉ tầm 1m75.

Nhưng là hắn thực gầy, chân dài.

Dáng người tỉ lệ rất hoàn hảo.

Quan trọng nhất chính là, gương mặt kia rất đẹp.

Một đôi mắt phượng, cười rộ lên có một loại cảm giác xấu xa.

Đầu tóc ngắn gọn gàng.

Bên tai đeo khuyên tai màu lam.

Không còn khẩn trương như vừa nãy.

Cả người thả lỏng lại, lười nhác tựa lưng vào ghế ngồi.

Thanh âm hắn có chút khàn

"Cảm ơn."

Tô Yên không nói chuyện, chỉ ôm hoa hồng của mình ngồi chờ bánh kem.

Phản ứng bình đạm của cô làm người đối diện nhíu mày lại.

"Em không biết tôi?"

Khi người nọ nói chuyện, tầm mắt dừng ở hoa hồng trong tay Tô Yên.

Có lẽ là vì không có tiền.

Tô Yên liền ôm chặt hoa hồng.

Cái gì đều có thể hư, nhưng hoa hồng thì không thể.

Cô đã không có tiền để mua thêm một bó khác đâu.

Người nọ một tay chống cằm, cười cười

"Là thật sự không biết tôi, vẫn là muốn khiến cho tôi chú ý?"

Tô Yên chớp chớp mắt.

Nghiêng đầu đi xem bên trong.

Bánh kem khi nào làm xong?

Người nọ gõ mặt bàn một chút, tựa hồ cảm thấy phi thường hứng thú với Tô Yên.

Hắn nói

"Tự giới thiệu một chút, tôi là Tinh Nam."

Tô Yên gật gật đầu.

"Ân"

Tỏ vẻ mình nghe được.

Tinh Nam không thể tưởng tượng, bắt đầu lầm bầm lầu bầu

"Tôi không tin trên thế giới này còn có cô gái nào không biết tôi."

Sau đó hắn lại ngẩng đầu

"Em gái, em tên là gì? Nói anh trai nghe chút."

Khẩu khí kia vừa nghe liền biết không giống phải là người tốt gì.

Tô Yên

"Tôi không có anh trai, tôi cũng không phải em gái của cậu."

Tinh Nam sửng sốt.

Sau đó dựa đầu vào cánh tay dựa ra phía sau.

Động tác lười nhác như thế, hắn làm đều cảm thấy phá lệ đẹp.

Tinh Nam cười thoải mái

"Em chẳng lẽ không thích tôi?"
Bình Luận (0)
Comment