Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1207

Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Mà bởi vì Tô Cổ xuất hiện, không ít người bắt đầu điên cuồng dũng mãnh vào phòng phát sóng trực tiếp của【 Giang Nam Lộ Lộ 】.

Tô Cổ quay đầu nhìn về phía Tô Yên

"Vì sao muốn phát sóng trực tiếp?"

"Kiếm tiền ăn cơm."

Tô Cổ nghe, nghi hoặc

"Phát sóng trực tiếp cũng có thể kiếm tiền?"

Tô Cổ vừa hỏi xong.

Bình luận sôi nổi hiện lên

" Em trai, đương nhiên có thể kiếm tiền nha. "

" Em trai, em hẳn nên đi phát sóng trực tiếp, kiếm thật nhiều tiền đó. "

" a a a a a, thật là Tô Cổ a, thực đáng yêu a, so với trên TV còn đáng yêu hơn. "

" Em trai, em nguyện ý cưới một cô gái khả ái lớn hơn em 10 tuổi không? "

"Lầu trên tiểu khả ái kia, lời này cô nói có chút quá mức đi? "

······

Bình luận cãi cọ ầm ĩ.

Như là vì chứng minh có thể kiếm tiền, thực mau liền có du thuyền, biệt thự liên tục được tặng lên.

Tô Yên duỗi tay, lấy một quyển sách từ bên cạnh sang.

Sau đó, từ trong túi móc ra mấy viên kẹo đặt ở trước mặt Tô Cổ.

Còn mình thì tiếp tục xem sách.

Tô Cổ vuốt một viên kẹo sữa dâu tây trong đó.

Lột ra, sau đó ăn một viên.

Tiếp theo cũng thành thành thật thật mở ra quyển sách Tô Yên đưa qua cho mình.

Bình luận như cũ đang điên cuồng spam

" a a a a a, em trai thực ngoan. "

" Hả? Sao lại không có nhìn thấy hai cái đuôi đi theo Tô Cổ đâu? "

" Em trai cứ đáng yêu như vậy sao chịu được đây? "

"Bộ dáng em trai đọc sách đều manh nha, thật muốn thơm một ngụm. "

Bình luận lướt qua nhanh chóng.

Lễ vật cũng liên tục bay lên.

Phỏng chừng hai tiếng rưỡi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay còn kiếm được nhiều tiền hơn so với gần mười ngày Tô Yên đã livestream trước đó a.

Cuối cùng khi phát sóng trực tiếp sắp kết thúc.

Tô Yên nói một câu

"Phát sóng trực tiếp ngày hôm nay kết thúc, tạm biệt."

Nói xong, lạch cạch, tắt đi di động.

Hai người đều không thuộc loại hình nói nhiều.

Hai bên đối diện.

Tô Cổ ra tiếng trước

"Chị vì sao lại chết?"

Tô Yên

"Không biết."

Tô Cổ

"Tô Yên kia không có chết, còn sống. Mấy ngày trước vừa tỉnh lại."

Tô Yên thật ra có chút kinh ngạc

"Không chết?"

Tô Cổ gật đầu

"Đúng, là một người tên Giffy cứu cô ấy."

Tô Yên nghe xong, chậm chạp không nói gì.

Tô Cổ không nói thêm gì nữa.

Chỉ là ánh mắt dừng lại ở miệng vết thương trên cổ Tô Yên.

"Trên mạng nói, chị tự sát chưa thành."

Tô Yên duỗi tay, sờ sờ cổ.

"Sẽ nhanh khỏe lại thôi."

Cô cũng không giải thích gì nhiều.

Một lát sau, Tô Yên lại nói

"Mười ngày sau ta sẽ xuất viện. Tiểu Hồng đâu?"

Tô Cổ nâng tay lên.

Tiểu Hồng theo cổ tay, di chuyển tới trên cánh tay Tô Yên.

"Tê tê tê tê tê"

Yên Yên, rất nhớ chị.

Tô Yên ra tiếng

"Chờ ta xuất viện rồi lại đến."

Tô Cổ nghi hoặc

"Vì sao?"

Tô Yên chậm rì rì nói

"Giffy bên kia, ta muốn xuống tay xử lý."

Tô Cổ vừa nghe liền hiểu.

Giffy là địch nhân.

Tô Cổ gật đầu

"Được"

Tô Cổ nghĩ nghĩ, lại nói

"Chị muốn nói cho Tống Du Cảnh không?"

Tô Yên lắc đầu

"Không cần."

Chờ cô xuất viện thì sẽ gặp mặt hắn sau.

Cô còn chưa có biện pháp giải thích chuyện mình thay đổi một thân thể khác.

Hoặc là, không nói thẳng với hắn nữa, lại khiến hắn lần nữa thích mình???

Chuyện này Tô Yên còn chưa có xác định xong.

Cho nên cần phải lại cẩn thận ngẫm lại.

Tô Cổ ăn cơm trưa cùng Tô Yên, sau đó liền rời đi.

Tô Tiểu Hồng vặn vẹo thân rắn, cái đuôi nhỏ buộc ở trên cổ tay Tô Yên.

Thực thân mật.

Tô Yên duỗi tay, sờ sờ đầu rắn.

Bỗng nhiên, mí mắt cô rũ xuống.

Ngón tay dừng ở cái đuôi của Tô Tiểu Hồng.

Một cỗ hơi thở rất quen thuộc.

Tô Yên nắm cái đuôi Tô Tiểu Hồng.
Bình Luận (0)
Comment