Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1937

Edit: Thanh Thảo

Beta: Ngân Minn

Tiểu Hồng ngẩng đầu, ngơ ngác.

Tô Yên

"Muốn nó làm gì?"

Tô Cổ

"Muốn giết chết nó."

Tô Yên trầm mặc.

Nhìn hai đứa nó.

Lúc sau, cô mở miệng

"Quả nhiên là vậy."

Tô Cổ nghiêng đầu

"Là sao?"

Tô Yên lắc đầu

"Phi Sắc, Chủ Thần đứng hàng thứ bảy."

Cô chậm rãi nói một câu như vậy.

Trong đầu, Tiểu Hoa nghi hoặc

"Ký chủ, chị đang suy nghĩ gì? Quả nhiên cái gì?"

Tô Yên

"Ta có thể phân biệt rõ người khác đối với ta là tốt hay xấu."

Tiểu Hoa gật gật đầu

"Đúng vậy."

Tô Yên

"Ta chưa bao giờ nhìn thấy quá hắn có ác ý đối với ta, nhưng ta không muốn tiếp cận hắn."

Tiểu Hoa

"A? Đó là vì cái gì?"

Tô Yên đem tay áo kéo xuống, che khuất dấu hôn trêи cánh tay.

Cô mở miệng

"Chắc là do lực lượng có chút tương tự, khiến ta không cách nào nhìn ra thái độ của hắn đối với ta là tốt hay xấu."

Tiểu Hoa lập tức khẩn trương

"Ký chủ, hắn có phải muốn hại chị hay không? Vậy làm sao bây giờ?"

Tô Yên lắc đầu

"Không quan trọng."

Chỉ là cô vẫn luôn nghi ngờ đối với vấn đề này, hiện giờ giải đáp được mà thôi.

Về phần còn lại, hắn rốt cuộc suy nghĩ gì, muốn làm gì, cô mặc kệ.

Giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền.

Tô Yên nói chuyện, bộ dáng bình tĩnh kia, luôn có thể ổn định lòng người nhanh chóng.

Cũng như Tiểu Hoa hiện tại.

Vừa mới còn khẩn trương không được, đảo mắt liền thả lỏng.

Ký chủ là lợi hại nhất.

Ừm!

Từng ngày trôi qua như vậy.

Bụi gai tùng bỗng nhiên mọc ra ở cổng sau trường học đã bị dọn dẹp sạch sẽ.

Căn cứ theo phân tích của chuyên gia, bụi gai tùng này đã ở đó từ trước.

Có lẽ do mấy hôm trước trời mưa, kϊƈɦ thích khiến chúng nó mọc ra nhanh đến vậy.

Ách ······.

Mặc dù tất cả mọi người đều cảm thấy việc này rất vô lý.

Nhưng vẫn tiếp nhận.

Sau một thời gian, kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông đã kết thúc.

Tô Yên quay lại trường để lấy phiếu điểm của mình.

Vừa đến cổng trường đã nhìn thấy một chiếc Ferrari màu đỏ sáng ngời đang dừng trước cổng.

Sau đó, một nam sinh mặc đồ thể ɖu͙ƈ từ trêи xe bước xuống.

Đi tới cửa ghế phụ, lạch cạch một tiếng.

Cửa mở ra.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Trêи xe, một cô gái bước xuống.

Mặc một chiếc váy màu trắng.

Hai người không chút để ý trao nhau một nụ hôn nồng nhiệt ngay trước cổng trường.

Sau đó, cô gái đi về hướng cổng trường.

Tô Yên nhìn cô gái kia.

Là Tần Huyên Nhu.

Lại nhìn nam sinh lái chiếc Ferrari kia.

Không phải Bạch Hoành Vũ.

Tuy rằng không đẹp trai bằng Bạch Hoành Vũ, nhưng trêи người nam sinh kia mang đến cho người ta cảm giác hoang dã.

Tần Huyên Nhu nhìn về phía Tô Yên, nở nụ cười tươi

"Tiểu Yên, đã lâu không gặp."

Tầm mắt Tô Yên lại lần nữa dừng ở trêи người nam sinh kia.

Nhân tiện gật đầu

"Ừ."

Nói xong, hai người tiếp tục đi vào bên trong.

Tần Huyên Nhu xoay chiếc nhẫn trêи ngón áp út

"Tớ sắp kết hôn."

Tô Yên

"Ừ."

Hai người sóng vai đi, như thể quen biết nhau, lại như thể không quen biết, chỉ là vừa khéo tiện đường đi mà thôi.

Tần Huyên Nhu lộ ra một nụ cười ôn nhu

"Tớ không ở bên Bạch Hoành Vũ, có phải cậu rất đắc ý không?"

Mặc dù nói như vậy, nhưng giọng điệu của cô ta vẫn như gió mát trong lành.

Tô Yên nhìn cô ta một cái,

"Đó là chuyện của cô."

Nói xong hai người lại im lặng.

Đi được khoảng hơn mười mét, bỗng nhiên nghe thấy tiếng rống giận của Bạch Hoành Vũ

"Tần Huyên Nhu!"

Dứt lời, Bạch Hoành Vũ chật vật chạy tới, sau đó, hắn bóp bả vai Tần Huyên Nhu.

Hai mắt hắn tràn ngập tơ máu, quần áo nhăn nhúm, trêи người còn có mùi rượu.
Bình Luận (0)
Comment