Nam Chủ, Đừng Đến Đây!!!

Chương 11.1

Số cô đúng là số khổ mà, hôm trước vừa đắc tội nữ chủ bạch liên hoa, hôm sau liền bị nữ chủ cho người xử. Chuyện là sáng sớm cô vừa ra khỏi nhà liền có hai anh mặc đồ đen "mời" cô đến một nơi. Vừa đến thì cô đã "được" trói chặt tay chân lại, xung quanh cô là một bọn lưu manh đê tiện đang nhìn chằm chằm vào cơ thể cô. Tuy vậy, cô vẫn giữ được bình tĩnh để nói chuyện với nữ chủ nha

- Trịnh tiểu thư, cô đây là có ý gì?

- Tôi nào có ý gì, tôi chỉ mời cô quay phim thôi, Hoắc tiểu thư?

- Phim? Phim gì? Cưỡng dâm sao? Nhân vật chính là tôi, đúng không?

- Quả nhiên là Hoắc tiểu thư thông minh. Nhưng cô không nên cướp đi thứ tôi yêu thích.

- Cô không sợ tôi trả thù?

- Trả thù? Cô thoát khỏi đây rồi hãy nói

Vừa nói cô ta vừa tiêm thuốc kích thích vào cơ thể cô. Sau đó cô ta nở nụ cười đê tiện

- Cô từ từ mà hưởng thụ đi

"Rầm" Cửa bị phá tung, từ bên ngoài, cô thấy vài bóng dáng quen thuộc

- Mang cô ta đi

Hàn Ngạo Phong căm phẫn nói. Nếu không phảingười của anh theo cô thông báo thì chắc anhsẽ không biết cô bị gì đâu. Lý Dạ Diễm nhanh chóng lấy áo khoát phủ lên người cô, ôm cô rangoàiTrong một căn biệt thự xa hoa. Căn phòng rộng lớn được trang trí với những vật liệu quý giá, trên giường có bốn bóng dáng đang quấn quít lấy nhau. Đèn được tắt tối thui càng tăng thêm vẻ ám muội. Dưới sàn nhà, quần áo bị quăn bừa bãi. Lý Dạ Diễm khẽ hôn lên đôi môi người con gái tuyệt trần đang nằm dưới thân mình. Đầu lưỡi khẽ đùa với mậtngọt mềm mại trong khoang miệng cô một lúc rồi luyến tiếc dời đi. Môi anh hôn dần xuống xương quai xanh tinh xảo của cô rồi dời xuống một bên đầy đặn. Mỗi nơi anh đi qua đều để lại những ấn kí đo đỏ khả nghi. Hàn Ngạo Phong miệng hàm chứa một bên nụ ̃hoa, hết nút vào rồi lại cắn cắn. " ưm.." Cô không chịu nổi được mà khẽ rên rĩ. Tiếng rên rĩ của cô chẳng khác nào một lời cỗ vũ cho Hàn NgạoPhong. Anh một tay nắm lấy bộ ngực sữa của cô, không ngừng xoa nắn, nặng ra thành các hình dạng, một tay theo bụng bằng phẳng trượt xuống vùng thần bí. Một ngón tay khẽ xoa xoa, ấn ấn hạt trân châu xinh đẹp. " ân...ư..." Cô không chịu nỗi kích thích, mật động tiết ra dâm dịch ngọt ngào. Khương Nhật Khải cười khẽ "bé cưng, em đúng là vật nhỏ nhạy cảm " sau đó đầu lưỡi khẽ trượt xuống bụng, làm ướt lỗ rốn của cô. " ưm..ân.." Đầu lưỡi khẽ đưa, trượt xuống nơi mật động xinh đẹp liếm hết tất cả dâm dịch màcô tiết ra. Sau đó, đầu lưỡi khẽ xâm nhập vào u huyệt thần bí của cô. " hừ.." Khương Nhật Khải gầm lên một tiếng, bên trong u huyệt đầy nước như có hàng ngàn cái lưỡi nhỏ đang liếm lấy cái lưỡi anh, khiến anh thõa mãn không thôi. Khương Nhật Khải rút ra cái lưỡi, đưa dương v*t to đùng, đang căng cứng, nổi đầy gân xanh của mình trước cửa u huyệt đầy nước của cô, khẽ hút một cái.
Bình Luận (0)
Comment