[Nam Chủ] Thợ Săn Huyễn Tượng Tại Dị Giới

Chương 142

Tôn giáo.

Ngày nay, thế giới đang chứng kiến một cơn sóng tôn giáo chưa từng có.

Trong thảm họa chưa từng có mang tên Hầm ngục, nhiều người đã tìm nơi nương náu cho tâm hồn mình.

“Ôi trời ơi, các ngài thần linh! Xin ngài thương xót! Xin ngài thương xót…”

“Chúa ơi, xin hãy che chở cho gia đình con.”

“Chúng ta còn sống được là nhờ ân đức của Phật. Các ngươi cũng phải cúng dường Phật đi.”

Nhân loại đã sử dụng lòng tin này để chiến thắng trong cuộc chiến với quái vật.

Hy vọng.

Đôi khi, chỉ cần tin tưởng và kiên cường chịu đựng là đủ.

Có thể nói, tôn giáo đã góp phần lớn vào việc nâng cao tỷ lệ sống sót của nhân loại trong Hầm ngục nổ lần đầu.

Tuy nhiên, gần đây, tình hình lại đang đi theo một hướng khác…

Chính vì niềm tin này, ngày càng có nhiều người chết đi.

“Ôi, con trai của bà vì sao lại bị quái vật cắn? Đó là vì… cái số của bà có vận xui. Cái xui đó chính là lý do khiến con trai bà gặp nạn.”

“Vận xui?”

“Đúng vậy! Nếu không nhanh chóng làm lễ cúng thì đứa con gái còn lại của bà sẽ bị ăn thịt hết!”

 

Một lần, có một pháp sư vĩ đại đã nói về những người đã tạo ra các Cổng (Gate).

Chúng là những sinh vật đói khát tâm hồn của con người.

Chúng được gọi là Ký Sinh Thể, những sinh vật đói khát lòng người.

Nhưng thực tế, không chỉ có Ký Sinh Thể mới đói khát lòng người.

Hiện tại, Hàn Quốc đang trải qua một thời kỳ hỗn loạn, nơi mà lũ lừa đảo đang hoành hành.

Và trong số những kẻ lừa đảo này, có một tổ chức đã phát triển cơ thể và sức mạnh một cách đáng sợ.

Đó chính là một giáo phái dị đoan.

 

- Tiền bẩn mà các ngươi kiếm được ở thế gian này phải bỏ hết đi. Các ngươi! Hãy cúng dường tất cả tài sản cho Natcha, để được thanh tẩy, để chúng ta không gặp họa!”

Trong thời kỳ mà nhiều người đã mất đi những thứ quý giá vì Hầm ngục, giáo phái Natchasa trở thành một loại cứu tinh ấm áp.

Họ nói rằng họ hiểu nỗi đau của tôi vì chính họ cũng đã trải qua những điều tương tự.

Họ luôn đến gần tôi để không khiến những người mất gia đình cảm thấy cô đơn.

Giữa một xã hội lạnh lẽo, không có nơi nương tựa, thì có thể nói không nơi nào ấm áp như vậy.

“Anh bạn, thật vui khi mỗi ngày được gặp mặt. Ngày mai nhớ ra cùng chúng tôi cầu nguyện nhé.”

“Vâng!”

Nhưng sự thật, trong lòng tốt lành của giáo phái Natchasa lại ẩn chứa một loài ký sinh trùng, chẳng khác gì Ký Sinh Thể.

Sự tuyệt vọng. Nỗi buồn. Sự lo lắng.

Họ là những kẻ ký sinh, sống bằng cảm xúc của những người gặp nạn.

“Khục… Chỉ cần cúng dường tài sản… bỏ đi tham lam… vậy là sẽ không còn đau khổ nữa sao? Liệu cha mẹ tôi có thể khỏe lại không?”

Những người này chẳng khác gì Ký Sinh Thể là bao.

Vậy thì, có lý do gì để một niềm tin sai lầm như vậy tồn tại trong tương lai?

 

----

 

Thứ Ba.

Trong một hành lang tồi tàn, hai người đàn ông đang trò chuyện với nhau.

“Tháng này anh đã hoàn thành đủ số tiền cúng dường chưa?”

“Dĩ nhiên rồi.”

“Làm tốt lắm. Thánh Sứ gần đây đang rất chú ý đến kết quả cúng dường ở đây đấy.”

“Thật vậy sao?”

Trong giáo phái Natchasa có nhiều cấp bậc khác nhau.

Ngoài vị trí giáo chủ và thánh sứ không thể thăng tiến (giống vua vậy chỉ có kế thừa), thì vị trí Đại Thầy là cao nhất.

Vị thanh niên trong giáo phái này đang đứng trước ngưỡng cửa thăng chức lên Đại Thầy.

“Vậy thì anh cứ làm như vậy đi nhé. Ngài Ho!”

Ho là cách gọi dành cho người thanh niên này trong giáo phái Natchasa.

“Vâng! Ngài hãy ra ngoài kiểm tra nhé!”

Ho cũng đang nỗ lực hết mình để thăng chức thành Đại Thầy.

Chỉ cần thêm chút tiền cúng dường nữa là anh ta sẽ có thể trở thành một trong những lãnh đạo của giáo phái.

“Gần xong rồi. Chỉ còn một chút nữa thôi.”

Dù gần đây giáo chủ của giáo phái đã bị bắt, gây ra một cơn sóng gió trong và ngoài giáo phái…

Nhưng Ho tin rằng đó chỉ là âm mưu của những kẻ quỷ ám, và giáo chủ sẽ nhanh chóng hồi sinh và trở lại.

Tại sao lại tin như vậy?

Bởi vì một người cao cấp trong giáo phái đã nói như thế.

‘Chỉ cần tôi làm tốt công việc của mình ở vị trí này là đủ.’

Ho đã bắt đầu công việc của mình với nỗ lực cắt xén tiền cúng dường.

“Ồ, chị ơi, chị đã đợi lâu chưa?”

Và thật may mắn, những tín đồ mới được đào tạo gần đây đã mang đến một khoản tiền kha khá.

Đặc biệt, trong tháng Tám vừa qua, một bà mẹ mất chồng trong Hầm ngục và phải nuôi con một mình đã gia nhập.

Bà ta là người yếu đuối và dễ bị ảnh hưởng.

Chỉ cần nói tên con trai của bà ta, bà ta sẽ sẵn sàng trả bất cứ khoản phí nào cho lễ cúng hay đóng góp.

“Xin hãy giúp con trai chúng tôi được may mắn. Natcha, xin ngài hãy phù hộ…”

Và rồi lại là ngày Thứ Tư.

Những tấm vải rẻ tiền nhiều màu sắc treo giữa những cành cây.

Chiếc chậu trống được đặt ở giữa.

Một thanh niên mặc áo hanbok đẹp.

Ho đã lên núi từ sáng để chuẩn bị mọi thứ.

Đây là nơi an nghỉ của tổ tiên của tín đồ mới, và hôm nay là ngày cúng tế cho gia đình của bà ta.

500 triệu won cho lễ cúng.

300 triệu won cho bùa chú.

Và 600.000 won mỗi thứ Bảy.

Ở giáo phái Natchasa, mỗi lần hít thở là một lần tiền ra đi, nhưng so với sự sống của đứa con thì chi phí này vẫn có thể chấp nhận được.

“Xin ngài phù hộ, xin ngài phù hộ.”

Một tín đồ già đang thì thầm, kiên định tin vào lễ cúng do giáo phái chuẩn bị.

Xin ngài hãy giúp con trai chúng tôi thành công.

Xin ngài hãy bảo vệ con trai chúng tôi…

“Cái gì vậy!!”

Đột nhiên, từ phía xa, một người đàn ông vạm vỡ lao vội tới.

Gương mặt đỏ bừng, anh ta gầm lên ngay khi đến mộ.

“Các người đang làm cái quái gì vậy?”

“À, con trai à?”

“Mẹ! Con đã nói với mẹ rồi mà, đừng tin vào lũ lừa đảo này! Con đã bảo mẹ đừng làm lễ cúng như vậy mà!”

Đây chính là nỗi sợ của tiền bạc.

Dù người ta có hiền lành thế nào đi nữa, chỉ cần bị lừa mất 500 triệu won thì họ sẽ thay đổi như một con quái vật.

“Đưa ngay tiền lại đây! Lũ lừa đảo các người! Làm sao có thể lừa một người già như thế này để tổ chức một lễ cúng ngu ngốc như vậy!”

Con trai của tín đồ đã nắm lấy cổ Ho ngay gần khu mộ.

“ tôi đã nói rồi mà, không bao giờ được thông báo cho gia đình về ngày lễ cúng của tôi.”

Tuy nhiên, khuôn mặt của Ho vẫn bình thản.

Ngày nay, có một món đồ rất kỳ diệu có thể giải quyết những tình huống như thế này.

“Lũ lừa đảo mà dám lớn tiếng với tôi…”

Vèo.

 

Ho đã rút [Mắt Cám Dỗ] từ trong túi ra và đưa về phía đối phương.

Ngay lập tức, con trai của tín đồ chớp mắt liên tục rồi cuối cùng quỳ gối xuống, như thể đã hoàn toàn bị đánh bại.

Đây là một sức mạnh mà người bình thường không thể đối phó.

Quả thực, theo những giáo lý mà họ đã học, Cổng (Gate) chắc chắn là một phước lành.

Kể từ khi Hầm Ngục xảy ra, những người như anh ta đã sống dễ dàng hơn rất nhiều.

“Con trai!”

“Chậc, phiền phức thật.”

Ho  đã nhanh chóng tẩy não người tín đồ nữ đang chạy tới.

Khi bị ảnh hưởng bởi vật phẩm như vậy, những vấn đề phức tạp không thể xảy ra, khiến mọi thứ trở nên thuận tiện cho các công việc như giao dịch ngân hàng.

‘Dù sao, nhờ vào tiền cúng dường lần này, số tiền cống nộp đã đầy đủ rồi, có thể tạm yên tâm.’

Ho quan liếc nhìn chiếc mũ đã bị tẩy não.

Ngay cả trong khoảnh khắc này, ánh mắt anh ta không hề có chút cảm giác tội lỗi nào.

Trong đầu anh ta chỉ có tiền, tiền, tiền.

Làm sao để lừa gạt được nhiều người hơn nữa.

“Các con ạ, lễ cầu nguyện xong rồi, dọn dẹp đi.”

“Vâng, thưa Đại Thầyt!”

“Dạ!”

Và rồi, Đại Thầy Ho bỏ lại gia đình đã bị lợi dụng, ung dung bước xuống núi.

Tít tít.
Thật là kỳ lạ.

Dù thời tiết đã ấm lên, nhưng mặt đất vẫn còn đóng băng, sao mà có nhiều chuột như vậy trên núi?
 

Bình Luận (0)
Comment