Năm Mất Mùa: Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng

Chương 325

Tiền Mộc Mộc trợn mắt.

"Con có gan lẩm bẩm thì có gan nói lớn tiếng một chút."

Hứa Gia Liên ngậm miệng lại không dám nói gì nữa, oan ức lại xoay chuyển trong mắt.

Tiền Mộc Mộc nhìn thấy nhưng cũng lười để ý.

Trong mắt Lý Nha Nhi lại chứa đầy ngạc nhiên và kinh ngạc, nàng ấy ngây người, hàng mi chớp chớp, có hơi không phản ứng lại.

Nhìn thấy biểu cảm ngây ngốc đó, Tiền Mộc Mộc cảm thấy hơi buồn cười.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Hôm qua không phải nương đã nói với con rồi sao, ta coi con như người nhà, thì người nhà này tất nhiên phải có danh phận, suy đi nghĩ lại con làm nữ nhi ta vẫn thích hợp hơn."

Nàng vốn dĩ muốn nói nhận làm muội muội, nhưng nguyên thân đã bốn mươi tuổi, Nha Nhi mới chỉ hơn mười tuổi, nhận làm muội muội luôn có cảm giác như chiếm hời của người ta…

"Nhưng con vốn tưởng rằng…" Lý Nha Nhi mở miệng, lại không biết nói thế nào nữa.

Nàng ấy vốn dĩ tưởng rằng người nhà mà mẹ chồng nói, sẽ là kiểu dù cách xa, nhưng lòng vẫn nhớ đến đối phương, nàng ấy không ngờ mẹ chồng lại nhận nàng ấy làm nghĩa nữ, nàng ấy cũng không ngờ mẹ chồng sẽ cho một danh phận rõ ràng như này, để nàng ấy ở lại bên cạnh người…

Nước mắt cảm động chảy ra từ mắt, Lý Nha Nhi kéo tay áo lau lau, giọng khàn khàn nói: "Nương, con nhất định sẽ hiếu kính người."

Vừa dứt lời, phịch! một tiếng đóng cửa.

Hứa Gia Liên đóng cửa mà đi.

Sắc mặt Lý Nha Nhi cứng đờ trong chốc lát, cắn cánh môi.

"Không sao, không cần quan tâm đến nó." Tiền Mộc Mộc vẫy vẫy tay.

"Nha Nhi, con nghỉ ngơi trước đi, ta đến bên nhà cũ đón hài tử về, bây giờ con đừng suy nghĩ gì nữa, chuyện phía sau giao cho ta."

Tình cảnh hiện tại, Lý Nha Nhi cũng quả thật không biết mình còn có thể làm cái gì, chỉ có thể thành thật gật đầu.

"Vâng, con đợi người về."

Tiền Mộc Mộc nặn ra một nụ cười làm người an tâm, quay đầu bước ra ngoài.

Quét mắt nhìn quanh viện, không thấy Hứa Gia Thạch.

Lại bước ra ngoài, quả nhiên nhìn thấy Hứa Gia Liên đã đi được một đoạn đường khá xa, nàng nhanh chân đuổi theo.

"Hứa Gia Liên, đi cùng ta đến nhà cũ."

Tâm trạng của Hứa Gia Liên không tốt, nhưng cũng không dám trút giận lên người nương thân nhà nhà mình, không tình không nguyện đi theo sau, hỏi: "Đến nhà gia gia nãi nãi làm gì?"

"Viết đơn hoà ly, con lại không biết viết thế nào, đi mời gia gia con dạy một chút." Tiền Mộc Mộc đi ở phía trước, vừa quay đầu, vừa nhìn đường nói.

Hứa Gia Liên bĩu môi.

"Nương, người suy nghĩ lại đi."

Tiền Mộc Mộc cũng không quay đầu hỏi: “Suy nghĩ cái gì?”

“Chuyện làm Lý thị làm nghĩa nữ kia, người suy nghĩ lại, con cảm thấy không ổn, nếu như người muốn để nàng ấy ở nhà một khoảng thời gian, con không có ý kiến, dù sao ngày kia con cũng đi rồi, nhưng người nhận nàng ấy làm nghĩa nữ. người trong thôn sẽ nhìn con thế nào?”

“Còn có thể nhìn thế nào, lấy mắt mà nhìn.” Tiền Mộc Mộc đáp trả.

Hứa Gia Liên bị làm cho có hơi cạn lời nghẹn họng.

“Nương, chúng ta đang nói chính sự.”

"Con biết nương là vì thái độ của con với Lý thị không tốt mà có nhiều oán trách, nhưng người cũng không nên nhận Lý thị làm nghĩa nữ, nếu không sau này con lại cưới tức phụ vào cửa, tức phụ kia của con chẳng phải sẽ gây chuyện với con sao? Con không đồng ý chuyện này."

"Ta không muốn trưng cầu ý kiến của con, ta chỉ đang thông báo cho con thôi, con đừng—"

Tiền Mộc Mộc đang nói đột nhiên dừng bước chân, quay đầu ánh đầy vẻ ngờ nhìn qua.

"Ta phát hiện vừa nãy từ lúc con ở trong nhà, đã nói chuyện cưới tức phụ, bây giờ lại nói… Con không phải đã tìm được người tiếp theo rồi chứ?"

Sắc mặt Hứa Gia Liên hơi thay đổi, ánh mắt đảo qua đảo lại.

"Người nghe đâu ra cái lời nói đó, con chỉ đang nghĩ cho tương lai về sau, tuổi con còn trẻ chẳng lẽ lại không thể cưới nữa sao. Nương, người hãy vì nhi tử mà suy nghĩ một lần—"

"Dừng dừng dừng, dừng lại!" Tiền Mộc Mộc làm động tác dừng lại.

 

Đôi mắt cong màu nước nhìn chằm chằm người trước mặt, nàng vòng hai tay trước ngực, giọng nghiêm túc hỏi: "Ta hỏi con, có phải con ở bên ngoài có người thích rồi không?"

"Cũng không có, không phải thích, chỉ là có chút ý tứ, còn chưa đến bước kia…" Hứa Gia Liên không dám giấu diếm, chỉ có thể thành thật nói.

Nhìn bộ dạng dè dặt ngượng ngùng của tiểu tử này, trong lòng Tiền Mộc Mộc đã có tính toán đại khái, ánh mắt nàng lạnh lùng, nói:

"Con còn nhớ lúc đầu khi con thành hôn với Nha Nhi, mẫu tử chúng ta nói chuyện trong phòng bếp không? Lúc đó ta đã nói, nếu như ngày nào đó con phụ lòng Nha Nhi, ta sẽ không đứng về phía con, người con mang về cũng như vậy, nương cũng sẽ không chấp nhận."

Sắc mặt Hứa Gia Liên tái nhợt, sửng sốt mất nửa ngày.

Chậm nửa nhịp mới tỉnh táo lại, hắn vội nói: "Nhưng con cũng chưa phụ lòng nàng ấy, con cũng chưa dây dưa không rõ gì với người đó, con chỉ là…"

Tiền Mộc Mộc nghiêng đầu, ánh mắt lạnh nhạt.

"Ta không nhớ, mình có dạy con cách nguỵ biện nói dối."

Khoảnh khắc lời nói thốt ra khỏi miệng, Hứa Gia Liên trong phút chốc mất tiếng.

Nhìn thấy phản ứng này, Tiền Mộc Mộc hiểu rõ ha một tiếng.

"Đi thôi, đến nhà gia gia nãi nãi."

"Vâng." Hứa Gia Liên chán nản đáp.

Nhà cũ Hứa gia.

"Oa nhi rất ngoan, từ khi con bế đến đây vẫn luôn ngủ." Hứa lão thái thái vừa đưa hài tử cho Tiền Mộc Mộc, vừa nói.

"Hài tử này ở nhà cũng vậy, ngoài thời gian b.ú sữa và thay tã ra, thời gian khác đều ngủ." Tiền Mộc Mộc nói.

Đón lấy hài tử ôm vào trong lòng, Tiền Mộc Mộc cúi đầu nhìn một cái, má mềm mềm, tướng ngủ rất ngoan, nàng thích không rời tay mà dùng mu bàn tay cọ cọ.

"Mẹ chồng, con muốn nói với người một chuyện."

Hứa lão đầu bê ghế đẩu đến, nhìn Hứa Gia Liên đứng bên cạnh một cái, "Ngồi đi, đều ngồi, ngồi xuống từ từ nói."

Tiền Mộc Mộc thuận thế ngồi xuống, nói thẳng vào vấn đề:

"Vừa nãy người Lý gia đến, làm loạn trong nhà một hồi, bọn con đã bàn bạc xong, con đồng ý chuyện hoà ly của Đại Liên và Nha Nhi."

Lão phu thê hai người sửng sốt một lúc, liếc mắt nhìn nhau.

Hứa lão thái thái thở dài một tiếng.

"Cũng tốt cũng tốt, như vậy ai cũng không tra tấn ai nữa."

Hứa lão đầu hút một hơi tẩu thuốc.

"Đại Liên, đi cùng ta đến nhà Lý Chính, viết xong đơn hoà ly đưa cho ba vị tổ tông xem qua, sau đó đến bên phía từ đường thắp hương."

Hứa Gia Liên không nghĩ tới gia gia nãi nãi lại thoả hiệp nhanh như vậy, hôm qua hắn nói đến khô cả miệng, gia gia cũng không thoả hiệp, hôm nay không chỉ thoả hiệp, còn rất nhanh muốn đưa hắn đến nhà Lý Chính…

Đột nhiên, sao có loại cảm giác là lạ?

Hứa lão đầu đứng dậy.

"Đi thôi."

Ánh mắt Hứa Gia Liên ngây ngốc.

"Đi chỗ nào?"

"Còn có thể đi đâu nữa, đến nhà Lý Chính." Hứa lão đầu nói xong, dẫn đầu bước về trước.

Hứa Gia Liên ồ ồ hai tiếng, đi theo sau ra khỏi viện.

Nhìn tổ tôn hai người rời khỏi viện, Hứa lão thái thái quay đầu hỏi: "Chỗ đi của Nha Nhi, con dự định như thế nào?"

Nói đến chuyện này, Tiền Mộc Mộc thẳng thắn nói: "Bọn con đã bàn bạc xong ở nhà rồi, con định nhận Nha Nhi làm nghĩa nữ."

Hứa lão thái thái không cảm thấy ngạc nhiên, ngược lại còn nghiêm túc suy nghĩ.

"Nghĩa nữ… này cũng không tệ."

Bình Luận (0)
Comment