Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 199 - Chương 199.

Chương 199. - Chương 199. -

Kỳ Niệm Nhất lật trang tiếp theo, nhìn thấy đều là những người tham dự Nam Hoa luận đạo có biểu hiện vô cùng bắt mắt trong lần này.

Mấy người nàng quen biết đều bị liệt vào danh sách, Mộ Vãn bởi vì đao pháp cực kỳ mạnh mẽ xếp hạng thứ mười bốn, Sở Tư Niên hạng tám, Lê Nhạn Hồi hạng sáu, Phật tử hạng năm, mà bản thân nàng thì bị xếp hạng thứ tư.

Ba người đứng đầu là Diệu Âm, Ngọc Trọng Cẩm cùng Lục Thanh Hà đều là Nguyên Anh.

——Vị trí thứ tư vừa tấn bảng: Kỳ Niệm Nhất.

Xuất thân từ Thương Hoàn Vẫn Tinh Phong, đệ tử Mặc Quân, chủ nhân Thương Lãng Kiếm, Tiểu Trọng Sơn Kim Đan hậu kỳ.

Đặc điểm: Chủ nhân thần kiếm, trận chiến mở màn có thể nhất kiếm phong hầu Kim Đan trung kỳ.

Lời kết thúc: Kiếm thức tinh thông, hư hư thực thực nắm giữ kiếm ý.

“Đúng là đủ ý tứ, tin tức về ngươi ta chỉ viết tóm gọn lại.” Tiêu Dao Du làm mặt quỷ với nàng.

Kỳ Niệm Nhất: “Vậy đúng thật là phải cảm ơn ngươi.”

Nàng thuận tay lật lại trang trước, trang nói về Phật tử Tư Không kia.

——Vị trí thứ năm vừa tấn bảng: Tư Không.

Xuất thân Cảm Nghiệp Tự, Phật tử Phật quốc, chủ của Đại Quang Minh Quyết, Tiểu Trọng Sơn Kim Đan cảnh hậu kỳ.

Đặc điểm: Am hiểu nhiều loại bí pháp Phật Môn, ra tay vừa đủ không đả thương người.

Lời kết thúc: Lôi đình thủ, tâm từ bi.

Lời kết thúc này hơi thú vị.

“Tình hình của hắn trong hai trận trước như thế nào?”

Tiêu Dao Du ngẫm ngẫm: “Chưa từng dùng qua Đại Quang Minh Quyết, chỉ dùng một chưởng đẩy ngã đối thủ xuống vân đài, đối thủ thậm chí còn không bị thương đến chút da lông nào, cũng không nhìn ra được thực lực chân chính của hắn.”

Tiêu Dao Du cúi xuống hỏi: “Ngươi có tự tin có thể đánh bại hắn không?”

“Thắng hắn không thành vấn đề.”

Nghe Kỳ Niệm Nhất nói như thế, một lúc sau Tiêu Dao Du mới hiểu rõ.

‘Thắng Phật tử thì không nói nhưng thắng người khác thì không chắc?”

Kỳ Niệm Nhất không có nói tiếp.

Nàng nhớ lại trận chiến của Ngọc Sanh Hàn với Ngọc Trọng Cẩm ngày ấy, kiếm của Ngọc Trọng Cẩm mênh mông cuồn cuộn như nước chảy, gió thổi phóng khoáng ngàn vạn dặm, thanh kiếm đó chất chứa kiếm ý của gió, nàng tuyệt đối không nhìn lầm.

Ngọc Trọng Cẩm cũng là kiếm tu nắm giữ kiếm ý.

Tu vi của hắn cao hơn nàng một cảnh giới, đúng là kiếm tu giỏi nhất khiêu chiến vượt cấp nhưng Ngọc Trọng Cẩm cũng là kiếm tu, nàng có thể thì đương nhiên hắn cũng có thể.

Với trạng thái hiện tại của nàng, muốn thắng Ngọc Trọng Cẩm thì phần thắng cũng không cao.

Kim Đan hậu kỳ còn chưa đủ, thừa dịp ngày ấy bị Ngọc Hoa Thanh tấn công tâm cảnh đạt được lĩnh ngộ, nàng phải thăng cấp.

Ít nhất phải ở trạng thái Kim Đan đỉnh thì mới có thể nắm chắc đôi chút khi đối chiến Ngọc Trọng Cẩm.

Đến gần vân đài, Kỳ Niệm Nhất mới phát hiện những người xem đang nhìn nàng với ánh mắt kỳ lạ, nàng còn tưởng là tại danh sách tấn bảng mới do Tiêu Dao Du làm nên chẳng để tâm, chỉ là Thiên Thính đã tự truyền lý do vào trong đầu nàng, mà nó lại khác với những gì nàng tưởng tượng.

[ Thật sự không thể đoán được quan hệ giữa Ngọc thiếu minh chủ với chủ nhân thần kiếm, ngay cả khi Thương Hoàn với Tiên Minh chỉ có bề ngoài hòa thuận nhưng chắc chủ nhân thần kiếm cũng đâu tới mức khi dễ Ngọc thiếu minh chủ nhỉ.]

Kỳ Niệm Nhất khẽ nhíu mày, lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được.

Nàng…. Khi dễ Ngọc Sanh Hàn.

[Ngày hôm qua Ngọc thiếu minh chủ vào sân viện của chủ nhân thần kiếm, rất lâu sau mới bước ra, khi bước ra thì khóe mắt hồng hồng, y phục xộc xệch, nói hai người này không có gì ai mà tin chứ.]

[Rốt cuộc chủ nhân thần kiếm có mị lực gì cơ chứ, đến Diệu Âm tiên tử cũng nguyện ý đi cùng nàng, còn ở lại đến nửa đêm mới rời đi. Chủ nhân Thần Kiếm còn tự mình đưa Diệu Âm tiên tử trở về, hai người trên đường trở về còn chuyện trò với nhau thật vui vẻ, nghe mọi người bàn tán rằng chưa bao giờ gặp qua Diệu Âm tiên tử nhiễm bụi trần, trước khi tạm biệt còn lưu luyến không nỡ nhìn chủ nhân thần kiếm.]

Bình Luận (0)
Comment