Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 234 - Chương 234. Chương 234

Chương 234. Chương 234 Chương 234. Chương 234

Vì vậy rõ ràng là hắn cảm thấy áy náy, nhưng vẫn lợi dụng lý do là tình huống của Thương Hoàn để đoạt lấy chiến công của nàng, lại cảm thấy áy náy dằn vặt trong lòng, hối hận không thôi sau mấy năm công thành danh toại.

Vì vậy, hắn coi Mộ Vãn như cọng rơm cứu mạng của mình, đối xử với Mộ Vãn tốt gấp đôi, muốn trả lại tất cả những gì nợ Kỳ Niệm Nhất cho Mộ Vãn, nhưng lại căn bản không thèm quan tâm Mộ Vãn muốn gì, hắn chẳng qua là muốn dùng Mộ Vãn để hoàn thành sự nuối tiếc của mình mà thôi.

Hắn giống như một người bạn nhìn qua có vẻ rất thân thiết với ngươi, đôi khi cũng có thể sẽ giang tay giúp đỡ ngươi khi ngươi cần, nhưng những gì hắn yêu cầu ở ngươi lại vượt quá khả năng chịu đựng của ngươi.

Giống như đại sư huynh đã từng rất nhiều lần nói với nàng vậy.

Chuyện tu hành, không thể đi đường tắt, cho dù con đường tắt có hấp dẫn đến đâu, cũng đừng có bước vào dù chỉ một bước.

Bởi vì những người quen đi đường tắt không thể nhìn thấy được tương lai dài lâu ở phía cuối con đường.

“Thứ hắn muốn chắc hẳn chính là vị trí dự bị Thần Cơ.”

Kỳ Niệm Nhất Nghĩa cùng Tiêu Dao Du sửng sốt, nhìn theo hướng giọng nói, là Mộ Vãn đang chậm rãi đi tới.

Mộ Vãn tiện tay dựng lên một kết giới cách âm, dựa vào gốc cây, vẻ mặt có chút mệt mỏi.

Nhìn nàng ấy hôm nay, cảm giác vết sẹo vốn hung dữ trên mặt nàng đã mờ đi rất nhiều, để lộ ra khuôn mặt xinh đẹp trong sáng, chỉ xét về dáng người, quả thực có một số điểm tương đồng với Kỳ Niệm Nhất, chỉ là hai người còn lại ở đây không nhận ra.

Mộ Vãn cụp mắt xuống, hồi tưởng lại hết thảy kiếp trước của mình.

Khi đó nàng ấy cũng gia nhập đội dự bị Thần Cơ, nhưng nàng ấy không thể nhìn thấy một Kỳ Niệm Nhất còn sống, khi nàng ấy quen Tạ Thiên Hành và Ngọc Sanh Hàn, Kỳ Niệm Nhất đã chết trong Thâm Uyên rồi.

Nàng và Tạ Thiên Hành quen biết nhau trên chiến trường Thâm Uyên, là làm y tu đi theo mỗi đội.

Mộ Vãn nhẹ giọng nói: “Tiên Minh là chân thành chuẩn bị cho đội dự bị Thần Cơ. Mặc dù có mục đích rất rõ ràng, nhưng nguồn tài nguyên dành cho đội dự bị Thần Cơ là có thật. Người thủ lĩnh của đội dự bị có thể tận hưởng tài nguyên đặc biệt là điều chúng ra không thể nghĩ đến.”

Mộ Vãn nở một nụ cười mỉa mai: “Họ thậm chí sẽ mở Bồng Lai Tiên Trì, để các thành viên của trại dự bị - đặc biệt là thủ lĩnh sử dụng nó.”

Tiêu Dao Du hít một hơi lạnh.

“Bồng Lai Tiên Trì? Chẳng phải là thứ đồ chơi xa xỉ mấy trăm năm mới mở một lần, nếu như người ta mà mở ra, ít nhất cũng phải đào được hai mỏ linh thạch hay sao.”

Mộ Vãn gật đầu, nói thêm: “Hắn hẳn là muốn tiến vào đội dự bị trước, sau đó chờ thời cơ chiếm đoạt vị trí thủ lĩnh, sau đó, về sau việc người trong đội dự bị sẽ thuộc về ai, thì phải xem thủ đoạn của các bên rồi.”

Những cái này cũng không có gì lạ, trong sách Tạ Thiên Hành chính là là như vậy, nhưng anh ta đã bị Ngọc Sanh Hàn đánh bại, không thể lấy được quyền kiểm soát đội dự bị.

Tiêu Dao Du suy nghĩ hồi lâu, thấy dáng vẻ đều im lặng của Kỳ Niệm Nhất và Mộ Vãn, nàng ta buồn tẻ nói: “Vậy hắn ta tính toán cho mình, cũng không có vấn đề gì.”

“Chỉ là hắn hành sự như vậy, sẽ khiến cho ngươi khó xử rồi.” Tiêu Dao Du có chút do dự nói: “Đệ tử đầu tiên của Thương Hoan đã lựa chọn gia nhập, Vậy thì lý do từ chối trước đó của Kỳ Niệm Nhất không còn có thể đứng vững được nữa, chỉ sợ là sẽ tổn hại đến thanh danh.”

Kỳ Niệm Nhất lắc đầu lạnh nhạt nói: “Không sao, những thứ này hiện tại không có ảnh hưởng đối với ta là bao.”

Trong tay của Tiên Minh vẫn còn phê mệnh của nàng, Ngọc Hoa Thanh tạm thời vẫn chưa tung ra phê mệnh này, dùng miệng lưỡi người đời để áp chế lão, vậy chắc là cũng sẽ không làm khó nàng vì cái chuyện nhỏ như đội dự bị Thần Cơ.

Bình Luận (0)
Comment