Hiện giờ tu vi của nàng đang ở Nguyên Anh cảnh hậu kỳ, liếc mắt đánh giá Kỳ Niệm Nhất từ trên xuống dưới một cái, trêu chọc nói: “Chúc mừng tiểu sư muội tiến vào Nguyên Anh cảnh nha, nhìn tốc độ tu luyện của ngươi, nói không chừng đợi một thời gian nữa, ngươi lại trở thành sư tỷ của ta đấy.”
Thu Sơn rõ ràng là đang bày sạp ở sơn thị, nhưng lại chẳng bày ra hàng hóa nào cả, chỉ đề lên tấm biển bên cạnh hai chữ, tuyển người.
Bây giờ, sơn thị vừa mới mở không được bao lâu, có rất ít người qua lại, nhưng đã có khá nhiều người nhận ra Thu Sơn, dù là đang tuyển người nhưng ai cũng vô cùng hứng thú, lượn qua hỏi một chút, nhưng sau khi nghe thấy đáp án của Thu Sơn thì đều thất vọng rời đi.
Kỳ Niệm Nhất tò mò hỏi: “Sư tỷ đang muốn chiêu mộ người thế nào?”
Lấy mức độ được hoan nghênh của Luyện khí sư, thì Thu Sơn làm sao có thể tìm không ra người chứ.
“Thật ra đó là một chuyện khá phiền phức.” Thu Sơn trời sinh vốn đã mang nét anh khí, giọng nói cũng luôn xen lẫn chút khàn khàn từ tính, nghe nói là do hàng năm đều phải tiếp xúc với liệt hỏa, nên giọng nói khó tránh bị ảnh hưởng, nhưng giọng nói của nàng ta luôn được xếp vào mười người có giọng nói hay nhất hàng năm, được chào đón rất nồng nhiệt.
“Ta vừa luyện ra được một linh khi mới, nó khá lớn, muốn nhờ ai đó thử giúp, chỉ là người phù hợp với yêu cầu lại quá ít, đợi vài ngày rồi mà vẫn chẳng có ai cả.”
Nói đến đây, Thu Sơn bày tỏ bản thân cũng khá bất đắc dĩ.
“Là yêu cầu gì thế.”
Thu Sơn xòe ngón tay bắt đầu đếm: “Tu vi ít nhất phải từ nguyên anh cảnh trở lên, sức mạnh nguyên thần phải cao hơn người bình thường, là võ tu hoặc thể tu, thể phách ít nhất phải mạnh hơn ta, còn một điều vô cùng quan trọng nữa……… Nhất định phải từng trải qua ‘Nửa bước’ và ‘Di hình đổi ảnh’.”
Nàng ta thở dài nói tiếng: “Mấy cái trước còn dễ, nhưng cái cuối cùng này thật sự quá khó, đâu có Thiên Thu Tuế nào rảnh rỗi đưa người đi di hình đổi ảnh chứ.”
Kỳ Niệm Nhất: “.......Thật ra là có đấy sư tỷ.”
Thương Hoàn bọn họ, thật ra có một chưởng môn Thiên Thu Tuế cứ thuận tay là đem người khác đi di hình đổi ảnh.
Nàng tự chỉ vào chính mình: “Ta, phù hợp với tất cả yêu cầu của sư tỷ đó.”
Thu Sơn mở to hai mắt, sững sờ mất một lúc, trực tiếp lôi Kỳ Niệm Nhất chạy về phòng thí nghiệm của chính mình.
Vài phút sau, Kỳ Niệm Nhất đã được chứng kiến thứ “Khá lớn” trong miệng Thu Sơn, rốt cuộc là lớn đến mức nào.
Kỳ Niệm Nhất thành thật thở dài: “ Thu Sơn sư tỷ, tỷ đang xây nhà à?”
“Linh Khí lớn như thế, làm sao có thể mang theo bên người được?”
Đúng là rất lớn, linh khí trước mắt này tựa như một con quái vật làm bằng kim loại khổng lồ, kích thước có thể đã ngang bằng một tiểu lâu cao hai tầng, từ trước đến nay, linh khí thường khá gọn và nhẹ, cho nên bỗng nhiên nhìn thấy một linh khí to đến vậy, thực sự khiến nàng có chút giật mình.
Thu Sơn gõ nhẹ vài cái vào mặt ngoài của vật thể làm bằng kim loại, những thanh âm nặng nề nhanh chóng vang lên, nang ta thật sự vô cùng yêu quý cái linh khí to lớn này: “Ta đã dùng thời gian trong vòng năm năm để thiết kế và hoàn thành nó đấy, bây giờ đã đến lúc nghiệm thu thành quả rồi.”
Kỳ Niệm Nhất: “Nó dùng để làm gì vậy?”
Thu Sơn xoay người, khó có thể kìm nén sự vui vẻ và hưng phấn trên gương mặt, vô cùng chờ mong.
“Từ trước đến nay, khả năng về không gian được coi là loại năng lực mà cường giả Thiên Thu Tuế nào cũng có, di hình đổi ảnh, có thể phá vỡ không gian, nháy mắt đã có thể di chuyển từ đây đến một không gian khác. Ngay cả Hóa Thần cảnh nửa bước cũng chính là việc thu nhỏ mặt đất đi một tấc, chúng đơn giản chỉ là năng lực không gian, nhưng khác với di hình đổi ảnh, thứ có thể trực tiếp cắt qua không gian.”