Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 354 - Chương 354. Chương 354

Chương 354. Chương 354 Chương 354. Chương 354

“Có một nhóm người đang đi về phía chúng ta.” Nàng lạnh lùng nói, “Có địch ý.”

Hai mắt của Phi Bạnh lập tức trở nên lạnh lẽo, nửa cơ thể của hắn bay ra ngoài, ở trên cao bắt gặp một nhóm người đang âm thầm đi đến hướng này.

“Không chỉ có một nhóm người.” Phi Bạch lạnh lùng nói, “Một nhóm người là muốn đến bắt ngươi, bọn họ vẫn còn có những người khác gây rối ở trong thành.”

Hắn vừa dứt lời, đã nghe thấy tiếng thét chói tai và tiếng kêu cứu phát ra ở khắp nơi trong thành, vệ binh trong thành đã hành động, rất nhanh, khắp nơi tràn ngập sương khói, trong đó một luồng sương mù dày đặc nhất xuất hiện ở khách xá gần nơi bọn họ ở.

Sương trắng dày đặc che khuất tầm mắt của mọi người, khắp nơi trong khách xá hỗn loạn, Phi Bạch dán bên tai nàng nhẹ giọng nói: “Không chỉ có thế, vẫn còn một nhóm người khác đang canh giữ ở bên ngoài, nhưng không ra tay, chỉ đứng canh.”

“Nhóm người đến bắt ngươi tu vi đều là cảnh giới Nguyên Anh trở lên, nếu xung đột trực diện, có lẽ sẽ là một trận đánh ác liệt.” Phi Bạch suy tư nói, “Tu vi của người canh giữ bên cạnh cũng không thấp, còn có sức mạnh của nhóm người kia, nhưng bọn họ cũng không ra tay.”

“Ta nghe thấy rồi.” Ý cười bỗng hiện lên, Kỳ Niệm Nhất bình tĩnh nói, “Có lẽ là người của phủ thành chủ phái tới, chỉ sợ là muốn mượn cơ hội này để dọa ta, sau khi ta hoảng sợ, sẽ đưa ra một cái giá cho phủ thành chủ cung cấp che chở cho ta, đó không phải cách rất tốt để đạt được mục đích sao.”

“Những người này đến bắt ta, có lẽ là Quang Phục Hội.” Kỳ Niệm Nhất hưng phấn, “Đáng tiếc, hôm nay thời gian gấp gáp, không kịp giao tiếp, nếu không thì ta cũng rất muốn gặp bọn họ.”

Mà lúc này, cách thời gian nàng sắp bị truyền tống về Thương Hoàn, chỉ còn không đến mười phút.

Sương trắng do người của Quang Phục Hội làm ra, ngay cả thủ vệ của phủ thành chủ cũng sửng sốt, không bao lâu sau, bọn họ phát hiện mình đã vuột mất đến tung tích của người trong phòng, lúc này mới có chút sốt ruột, vội vàng trở về báo cáo với thành chủ.

Sương trắng dù dày, cũng không che được đôi mắt của Kỳ Niệm Nhất.

Nàng không nhịn được cười nhẹ, nhảy xuống từ bên cửa sổ, ánh sáng tím mơ hồ tràn ra từ dưới chân nàng, cuối cùng biến thành ánh sáng cầu vồng, đủ để nàng có một khoảng gian đi từ khách xá hành đến bên cửa thành.

Lam phù do Thu Sơn đưa đã lặng lẽ không chút tiếng động ở lại trên ngọn cây phía sau khách xá, lam phù vừa được tiếp xúc với vật thật, trong thời gian ngắn đã hoà lẫn vào, giống như chưa từng xuất hiện.

Như vậy thì lần sau khi lại tiến hành truyền tống, sẽ trực tiếp truyền tống đến vị trí lam phù định vị.

“Còn phải cảm ơn hành động hôm nay của Quang Phục Hội.” Kỳ Niệm Nhất cười nói, “Nếu không phải bọn họ đưa đến thủ thuật che mắt tốt như vậy, nếu ta muốn rời đi đúng hạn, thì đúng là phải tốn một chút công sức.”

Quang Phục Hội không chỉ lén thả sương trắng trong thành, cản trở tầm nhìn, lại còn chia binh thành hai đường, đặc biệt phái một nhóm người gây rối trong thành, hấp dẫn sự chú ý của vệ binh thủ thành.

Kỳ Niệm Nhất liếc mắt một cái đã phát hiện phía xa trên trời, kết giới của thành Dương Bắc xuất hiện một lỗ hổng, nếu không phải có Thiên Nhãn thì người bình thường căn bản không thể nhìn thấy.

Đây có lẽ là con đường Quang Phục Hội đã chuẩn bị trước để tạo điều kiện thuận lợi cho bản thân chạy đi sau khi mọi chuyện hoàn thành, nhưng không ngờ lại hời cho Kỳ Niệm Nhất.

Bóng người nàng chợt biến mất, một cái bóng chợt bay vút ra từ lỗ hổng kết giới, ngay cả một chút ngăn cả cũng không có.

Cùng lúc đó, vệ binh phủ thành chủ cuối cùng cũng phát hiện chuyện không thích hợp, sợ hãi người mang huyết mạch cửu phẩm thật sự bị Quang Phục Hội cướp đi, vội vàng tiến lên nghĩ cách cứu viện.

Nhóm người của Quang Phục Hội dưới tiếng hét sợ hãi và sự che chắn của sương trắng hết đợt này đến đợt khác trong thành, thuận lợi đến được khách xá nơi Kỳ Niệm Nhất đang ở.

Bình Luận (0)
Comment