Ánh mắt nàng chăm chú lại trong suốt, không biết nàng nhớ tới cái gì mà lộ ra một nụ cười trong trẻo.
“Người ta nói đến, là người mà ta tín nhiệm nhất đời này.”
Nàng là kiếm giả, cả đời chỉ tin kiếm trong tay mình.
Phi Bạch cảm giác lỗ tai hắn từ từ nóng lên, nhưng hắn không trốn vào trong kiếm, mà là bịt lỗ tai, rũ mắt đối diện với nàng.
Chỉ có mình hắn nghe thấy tiếng tim đập của kiếm linh, đang điên cuồng đập loạn.
Sau khi Thượng Quan Hi đưa dược liệu cần thiết để kích hoạt năng lực huyết mạch thì không quấy rầy nàng nữa.
Mặc dù thời gian nàng ta và Kỳ Niệm Nhất quen biết không lâu, nhưng lại có một loại ăn ý hiểu ngầm --- mỗi người vì đạt được mục đích của mình mà lợi dụng lẫn nhau, nên cũng không so đo bí mật và tâm tư giấu kín của đối phương.
Kỳ Niệm Nhất có thể dễ dàng tha thứ cho Thượng Quan Hi thỉnh thoảng thăm dò và lợi dụng nàng, Thượng Quan Hi cũng có thể dễ dàng tha thứ cho Kỳ Niệm Nhất có bí mật giấu giếm.
Ít nhất cho tới bây giờ, các nàng hợp tác coi như rất vui vẻ.
Trong phòng, hai người nhìn nhau một lát, Phi Bạch bỏ cuộc trước.
Mấy ngày nay, hai người bọn họ đã nghiên cứu kỹ lưỡng bí pháp kích hoạt năng lực huyết mạch này.
Huyết mạch giả của Nam Cảnh sau khi kích hoạt thông qua bí pháp, thì có thể đem huyết mạch thần chi phát triển theo các hướng khác nhau, ví dụ như Du Đình mà Kỳ Niệm Nhất vừa đấu, hắn là huyết mạch giả thể thuật.
So với những tu sĩ nhân loại bên ngoài, thì huyết mạch Nam Cảnh thật sự rất giống môn pháp tu luyện của yêu tu.
Nhân tu tu tâm, yêu tu tu lực.
Tất cả tu sĩ nhân loại, vô luận pháp môn tu hành khác nhau thế nào đi chăng nữa, thì cuối cùng đều là dùng ngoại vật để tu bản tâm.
Tu sĩ nhân loại không ngừng rèn luyện, tìm hiểu nội tâm, tìm hiểu đại đạo chân chính của lòng mình. Cho dù là võ tu và thể tu, kiểu tu sĩ chỉ chú trọng rèn luyện thân thể thì cũng dùng kỹ năng tu tâm như thế.
Đạo là gì, là nghi vấn lớn nhất và là truy cầu cuối cùng của tu sĩ nhân loại.
Nhưng yêu tu thì khác, yêu tu cơ hồ đều chỉ chú trọng tu thể và lực, rất ít khi nhìn thấy yêu tu hội tu tâm, cái này có liên quan đến đặc tính của yêu tu.
Bản thân yêu đã có thể lực cường đại, tu luyện của chúng là khai thác tiềm lực của thân thể của mình.
Kỳ Niệm Nhất từng dùng Thiên Nhãn quan sát trận đấu pháp giữa nhân loại và yêu tu, linh khí trong thiên địa có chuyển động.
Sau đó phát hiện, linh khí thiên địa được dẫn vào trong thân thể thông qua thuật pháp sở luyện của nhân tu. Mà khi yêu tu đấu pháp, linh lực lại bắt nguồn từ bản thân.
Đây chính là bản chất khác nhau giữa nhân tu và yêu tu.
Bản thân nhân loại không có linh lực, là thông qua linh khí thiên địa tu luyện mới có thể đạt được. Mà yêu từ khi sinh ra đã có linh, chỉ cần sâu sắc khai thác tiềm lực của mình là được.
Bởi vì tính đặc thù của năng lực huyết mạch này, nên người Nam Cảnh lúc tu luyện hoặc nhiều, hoặc ít đều mang theo đặc tính của yêu tu.
Bởi vì năng lực huyết mạch bị xâm nhập đào móc nhiều năm, nên sau khi kích hoạt sẽ căn cứ vào thể chất khác nhau của mỗi người mà tăng cường một phương diện đặc tính.
Người Nam Cảnh còn chia cái này ra vài loại, ví dụ như thể thuật của Du Đình là loại thường thấy nhất.
Ngoài ra, còn có loại tăng cường thần thức nguyên thần, hoặc là loại cực kỳ hiếm thấy dùng để bám vào một thân thể bộ vị nào đó khiến cho bản thân đạt được đặc thù năng lực thần thông.
Nhưng người sau quá mức hiếm thấy, cho dù tìm khắp Nam Cảnh, người kích hoạt loại thiên phú thần thông này cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Bởi vì phương pháp tu hành năng lực huyết mạch, nên đấu pháp của người Nam Cảnh phần lớn giống như một loại cảnh giới trấn áp, cũng chính là cạnh tranh thuần túy về “Lực”.