Ít nhất, cho đến bây giờ, các nàng hợp tác với nhau rất vui vẻ.
Trong phòng, hai người nhìn nhau một lúc, cuối cùng, Phi Bạch chính là người bị đánh bại đầu tiên.
Nhiều ngày rồi, bọn họ gần như là đã nghiền ngẫm hết nội dung trong cuốn bí pháp kích hoạt huyết mạch này.
Sau khi Nam Cảnh huyết mạch được được kích hoạt nhờ cuốn bí pháp, máu của họ có thể phát triển theo nhiều hướng khác nhau, ví như khi Kỳ Niệm Nhất có thể nhìn thấy Du Đình, đó chính là nhờ thể thuật của huyết mạch giả.
So với nhóm người tu hành ngoại giới, Nam Cảnh huyết mạch chi thuật, thật ra giống với yêu tu hơn là tu luyện pháp môn.
Nhân tu tâm, yêu tu lực.
Tất cả tu sĩ trên thế gian, bất luận là tu hành theo pháp môn khác nhau như thế nào, thì, rốt cuộc vẫn không thể trốn khỏi quá trình tu tâm qua ngoại vật.
Tu sĩ nhân loài vẫn luôn không ngừng trải nghiệm, tự vấn nội tâm, tìm kiếm đại đạo thật sự nằm trong tim mình. Chỉ là, cả võ tu và thể tu, nhìn qua, họ dường như đều đang chú trọng nhiều nhất vào thể chất và kỹ năng.
Đạo là gì, câu hỏi lớn nhất, cuối cùng của những người tu hành trên thế gian đang theo đuổi.
Chẳng qua yêu tu không giống vậy, hầu hết các yêu tu chỉ tập trung vào tu luyện cơ thể, sức mạnh, rất ít khi nhìn thấy yêu tu, tu tâm, đây có lẽ là liên quan đến đặc tính của bọn họ.
Yêu, có cơ thể mạnh mẽ vô cùng, đối với họ, tu luyện chính là đang khám phá tiềm năng của chính thân thể mình.
Kỳ Niệm Nhất đã từng dùng thiên nhãn để quan sát cảnh nhân loại và yêu tu đấu pháp với nhau, linh khí trời đất xoay vần.
Rồi bất chợt pháp hiện, linh khí của trời đất được con người hấp thụ vào cơ thể qua nhân tu sở luyện chi thuật. Còn yêu tu, khi đấu pháp, linh lực hầu như được phát ra từ thân thể của chính họ.
Đấy chính là sự khác biệt cơ bản giữa yêu tu và nhân tu.
Ngay từ đầu, nhân loại không hề có linh lực, mà là nhờ tu luyện mới có thể dẫn linh khí vào người. Mà yêu, từ khi sinh ra đã có sẵn, chỉ cần cố gắng khai quật tiềm lực của bản thân.
Người Nam Cảnh, vì có huyết mạch đặc thù, nên lúc tu luyện đôi khi vẫn mang theo đặc tính của yêu tu.
Nhờ bao nhiêu năm nghiên cứu về huyết mạch chi lực, sau khi huyết mạch chi lực được kích hoạt, sẽ căn cứ vào sự khác biệt về thể chất của mỗi người để đẩy mạnh tu luyện vào những phương diện nổi trội.
Chúng đã được người Nam Cảnh phân ra rất nhiều loại, ví dụ như thể thuật trên người Du Đình, chính là loại thường thấy và phổ biến nhất.
Ngoài ra, còn có loại nâng cao thần thức nguyên thần, hay là vài sức mạnh quý hiếm được gắn vào một bộ phận nào đó trên cơ thể.
Những người sau cực kỳ hiếm thấy, cho dù có lật tung cả Nam Cảnh thì số người có thể kích hoạt được sức mạnh của chính mình chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Bởi phương pháp tu hành huyết mạch chi lực, nên, phần lớn thời gian người Nam Cảnh đấu pháp giống như một loại áp chế cảnh giới hơn, cũng chính là cách đầu dùng “Lực” thuần túy.
Vì thế mới làm Kỳ Niệm Nhất cảm thấy, kỹ thuật đấu pháp của bọn họ vẫn còn khá thô sơ.
Hiểu rõ cái gì gọi là cách huyết mạch giả đấu pháp, Kỳ Niệm Nhất mới biết, vì sao khi đã là linh tu thì tuyệt đối không thể trở thành huyết mạch giả.
Linh tu lấy linh ngự yêu, mà phương pháp tu luyện của huyết mạch giả có chứa đặc tính của yêu tu, trong cơ thể chứa đầy linh khí, hai bên khắc nhau, tất sẽ vì vậy mà đối nghịch nhau, tuyệt không thể dung hợp. Cho nên Nam Cảnh mới có thể dùng trận pháp để phân biệt đâu là sự khác nhau giữa linh tu và huyết mạch giả.
Như vậy, vấn đề nhanh chóng xuất hiện.
Kỳ Niệm Nhất bỗng khó hiểu mà tự nhìn bản thân.
Vì sao nàng tu luyện công pháp của Thất Tinh Môn lại thuận lợi đến thể, chút trắc trở cũng không có.