Thần thức kia dừng lại trên người Kỳ Niệm Nhất một lúc, Thiên Thính mở ra, Kỳ Niệm Nhất nghe thấy rõ ràng tiếng “Ồ” lên có chút kinh ngạc của đối phương, sau đó kỳ lạ nói: “Đây là người mang huyết mạch cửu phẩm đó nhỉ, công pháp nàng ta thật kỳ lạ, hoàn toàn không nhìn được phương hướng kích hoạt huyết mạch.”
Cùng lúc đó, một thần thức khác đi tới, đơn giản thăm dò trên người nàng, cũng buồn bực nói: “Đúng là vậy, hoàn toàn không nhìn thấu.”
Xem ra, hai người này có lẽ chính là người của Thần Điện phái tới, chịu trách nhiệm âm thầm giám sát hành động của bọn họ.
Hai người cảnh giới Hóa Thần, nếu nàng muốn bí mật hành động, thì cũng có chút khó khăn.
Thượng Quan Hi ở ngay bên cạnh nàng, thấy người dần dần tản đi, vừa định nói gì đó với nàng, thì đã bị Kỳ Niệm Nhất nhẹ nhàng cào vào lòng bàn tay, Thượng Quan Hi có chút ngạc nhiên, nhưng rồi lập tức hiểu ý nàng.
Thượng Quan Hi ở cùng một sân với nàng, sau khi thu dọn đồ xong, nghe thấy tiếng gõ cửa của Thượng Quan Hi, Kỳ Niệm Nhất không chút kinh ngạc, sau khi xoay người mở cửa, ánh mắt hai người giao thoa, cả hai đều không nói chuyện.
Thượng Quan Hi lấy ra một bút ngọc khắc phù văn phức tạp, vẽ một trận pháp nổi trong phòng của Kỳ Niệm Nhất.
Kỳ Niệm Nhất có thể nhìn thấy linh lực vận chuyển trong cơ thể nàng ta, chưa bao lâu đã bị tiêu hao cạn kiệt, cảm thấy có chút kỳ lạ.
Theo lý mà nói, Thượng Quan Hi hiện tại là cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ, cho dù tu vi không cao, nhưng cũng không đến mức còn cần phải mượn dùng Linh Khí khi vẽ trận bàn, hơn nữa còn tiêu hao nhiều như thế.
Kỳ Niệm Nhất thuận thế đưa mấy viên linh thạch, Thượng Quan Hi nhận lấy, sau khi hấp thu linh lực, sắc mặt mới tốt hơn một chút, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn.”
Trận bàn sáng lên, là dùng để trận bàn cách âm rất thường thấy.
Lúc này, Kỳ Niệm Nhất mới có thể yên tâm nói chuyện.
Nàng nhìn Thượng Quan Hi: “Trong cơ thể ngươi có vết thương ẩn?”
Thượng Quan Hi lắc đầu: “Bẩm sinh yếu ớt.”
Nàng chỉ tay vào khí hải của chính mình, không chút để ý nói: “Khi nương của ta mang thai ta, đã chịu không ít đau khổ, năng lực huyết mạch gần như hao hết. Nghe nói, là bởi vì lúc mang ta ở đây hấp thụ năng lực huyết mạch của bà ấy, dứa nhỏ có thể có ý thức hấp thụ năng lực huyết mạch ngay từ trong bụng mẹ, cấp bậc huyết mạch sau khi sinh trên cơ bản cũng sẽ không khác biệt, lúc ấy toàn bộ Thượng Quan gia đều coi ta là hy vọng chấn hưng gia tộc.”
“Sau này thì sao?”
Kỳ Niệm Nhất chăm chú lắng nghe.
Bình thường nàng không nói nhiều, lại một người lắng nghe vô cùng đủ tư cách.
Thượng Quan Hi nhàn nhạt liếc mắt nhìn nàng, dựa vào cạnh cửa, ánh trăng treo cao bên mép giường, hiếm khi có ý định muốn nói hết ra những chuyện quá khứ chôn sâu trong lòng.
“Sau đó à, trước khi ta được sinh ra, Thượng Quan gia gặp một đại nạn, mẫu thân bị tập kích, bị trọng thương, liều chết sinh ta ra.” Khóe môi Thượng Quan Hi cong lên, có chút buồn cười, “Không ngờ tới, ta bẩm sinh đã yếu ớt, khí hải không thể tụ linh, cho dù người nhà có dùng hết thiên tài địa bảo đến đắp nặn ra cho ta một thân tu vi, thì cũng đã xác định, tu vi cả đời chỉ có thể dừng bước ở thời thiếu niên.”
“Không chỉ có thế, tộc nhân đều cho rằng, khi ta chưa ra đời đã hấp thụ năng lực huyết mạch của mẫu thân, vốn phải là một người mang huyết mạch cấp cao, nhưng lại chưa từng suy nghĩ, lúc ta được sinh ra, năng lực huyết mạch mỏng manh đến mức gần như không thể tra ra được, cho dù tu luyện hai mươi năm, cũng vẫn không thể chạm đến nhất phẩm.”
Thượng Quan Hi nói xong, nghiêng đầu nhìn về phía Kỳ Niệm Nhất, tự giễu nói: “Câu chuyện rất nhàm chán, đúng không.”
Không ngờ rằng, Kỳ Niệm Nhất nhìn chằm chằm nàng ta, nhíu mày suy tư nói: “Năng lực huyết mạch, ngoại trừ di truyền từ cha mẹ, còn có phương thức trời sinh thiên bẩm này nữa đúng không. Nếu như, ta là nói nếu như… năng lực huyết mạch có thể đã bị cướp đi rồi?”