Thật giống như bị thương rất nặng.
Bên trong Quỷ Cốc có người lo lắng hỏi: “Cốc chủ, ngài đây là…?”
Thiên Cơ Tử ngồi trên ghế dựa trong chính đường.
Hắn dường như gầy rất nhiều, chỉ chiếm một bộ phận rất nhỏ của ghế dựa, trường sam màu mực nước trên người hắn đặc biệt to rộng, gầy ốm đến nỗi dường như gió thổi qua là có thể thổi tan.
Nhớ lại biểu cảm muốn nói lại thôi của Niệm Nhất vào hôm qua, trong lòng Diệu Âm có chút bất an.
Nàng đứng ở bên cạnh Thiên Cơ Tử, nghe hắn ho nhẹ vài tiếng, trên mặt một chút huyết sắc cuối cùng cũng không có.
Thiên Cơ Tử vẫy tay, từ chối để Diệu Âm dò mạch, nói với mọi người trong Quỷ Cốc: “Từ hôm nay trở đi, tất cả công việc trong Quỷ Cốc đều giao cho Diệu Âm xử lý, nàng kế vị ta trở thành cốc chủ của Quỷ Cốc.”
Diệu Âm ngạc nhiên không thôi.
Chuyện này, Thiên Cơ Tử chưa từng nói với nàng ta, nàng ta cũng là vừa mới biết được.
Thiên Cơ Tử không cho những người khác thời gian phản ứng, lại tuyên bố một tin tức kinh người tiếp theo.
“Từ hôm nay trở đi, ta từ chức Thiên Cơ Tử.” Hắn dường như không có nhìn thấy bộ dạng mọi người khiếp sợ dưới chính đường, nói tiếp: “Vị trí Thiên Cơ Tử này đến chỗ của ta là kết thúc.”
Trong tiếng hô của mọi người, Thiên Cơ Tử bình thản mà nói: “Từ nay về sau, Quỷ Cốc không hề có Thiên Cơ Tử, ta cũng không còn rình coi thiên mệnh tính thiên cơ nữa.”
Mọi người của Quỷ Cốc hai mặt nhìn nhau, đều là khó hiểu.
“Cốc chủ nghĩ lại!”
“Cốc chủ, ngài thật muốn làm một mạch thiên cơ cắt đứt từ đây hay sao!”
“Nếu thật sự như thế, thì Quỷ Cốc của chúng ta đặt chân ở đâu chứ?”
Thiên Cơ Tử không để ý tới phản ứng của bọn họ, hắn chống thân thể đứng dậy từ ghế dựa, cực kỳ chậm rãi mà đi ra ngoài cửa, vậy mà trực tiếp kéo xuống Tinh Trần Sa che ở trước mắt.
Hai mắt lỗ trống xám trắng hoàn toàn lộ ra.
Cho dù cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng hắn vẫn kiên trì ngẩng đầu, theo độ ấm, tìm được phương hướng mặt trời.
Ánh nắng vàng ấm chiếu rọi trên người hắn, rắc lên một lớp vàng mỏng, dường như mạ lên một tầng mật cho hắn.
Thiên Cơ Tử cười khẽ: “Một mạch thiên cơ … không cần tồn tại nữa.”
Thân thể của hắn rõ ràng nhìn có vẻ suy yếu như thế, nhưng lại làm cho tất cả mọi người có thể cảm giác được hiện tại hắn có một loại vui sướng và thoải mái phát ra từ nội tâm.
“Chỉ có thể xem trộm thiên mệnh, lại không thể sửa thiên mệnh, nhưng là bi kịch lần lượt tái diễn mà thôi.”
“Mà ta đã làm Thiên Cơ Tử, cuộc đời này của ta tính ra một quẻ không thẹn với lương tâm.”
Thanh âm của hắn cực nhẹ, nhẹ đến chỉ có chính hắn có thể nghe thấy: “Như vậy là đủ rồi, đến chỗ của ta kết thúc đi.”
Mọi người không nghe rõ một câu cuối cùng.
Chỉ nhìn thấy bóng dáng của Thiên Cơ Tử ầm ầm ngã xuống.
Không quá mấy ngày, sự thay đổi lớn của Quỷ Cốc đã truyền khắp cả đại lục.
Vô số tu sĩ nghị luận sôi nổi.
Bọn họ tò mò Diệu Âm có thể chống đỡ được sau những biến đổi lớn trong Quỷ Cốc hay không, tò mò vì sao Thiên Cơ Tử sẽ đưa ra lựa chọn như vậy, không biết đệ tử Quỷ Cốc sẽ đi con đường nào, cũng không biết vị Thiên Cơ Tử kia đưa ra quyết định như thế, trước khi tuyên bố chuyện này rốt cuộc đã nghĩ những gì.
Tất cả những chuyện này, mọi người đều không thể nào biết được.
Bọn họ chỉ có thể biết được một sự kiện.
—— Diệu Âm cốc chủ mới của Quỷ Cốc công khai tuyên bố, Quỷ Cốc nhất định sẽ kiên trì quyết định của Thiên Cơ Tử.
Lúc này mọi người mới giật mình hoảng sợ.
Bọn họ bây giờ mới ý thức được, không bao giờ có ai có thể nhìn trộm thiên cơ dẫn đường bọn họ làm việc trước.
Từ nay về sau, bọn họ cần tự mình tìm kiếm vận mệnh không biết.
Mà lúc này, Kỳ Niệm Nhất đã bước lên con đường đi tới Yêu Vực.