Edit: Upehehe
—
71.
Khoảnh khắc Uyển Kiêu nắm gáy Hoắc Dật ấn xuống, trong đầu cậu hiện lên vô số hình ảnh — Hoắc Dật d*m đ*ng kêu đau, Hoắc Dật mất kiểm soát khóc nức nở, Hoắc Dật lạnh lùng vô tình trước kia. Nhưng lúc này, Hoắc Dật đang bú c*c cậu, trông mới thật quyến rũ và ngoan ngoãn làm sao.
Anh khẩu giao vô cùng nghiêm túc, ánh mắt mê loạn nhưng vẫn thoáng hiện cảm giác sung sướng mơ hồ.
Hoắc Dật trông có vẻ rất thích nuốt t*nh d*ch, cũng rất thích bị bắn trên mặt hay khoé miệng.
Nghĩ đến buổi chiều hôm qua l*m t*nh đã đời, Uyển Kiểu không nhìn được mà thở gấp.
Hoắc Dật vẫn đang dùng đôi bàn tay thon dài trắng ngần, xinh đẹp mĩ miều của anh nghịch ngợm bụng cậu.
Phía trên đường nhân ngư là tám múi cơ bụng săn chắc, ướt đẫm mồ hôi, cơ thể như chìm trong d*c v*ng.
Hoắc Dật v**t v* cậu, đầu ngón tay hơi lạnh còn vẽ vòng tròn. Anh chơi xấu, không dùng miệng ngậm d**ng v*t cậu nữa.
Sau đó anh ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt dài hẹp lạnh nhạt ngắm nghía d**ng v*t Uyển Kiêu.
Rồi tiếp tục thè đầu lưỡi ửng đỏ ra l**m, đôi môi kéo theo sợi nước dãi dính trên q** đ**.
Anh nuốt khan, yết hầu khẽ lăn, lại làu bàu, “Uyển Kiêu ơi em cứng quá…Anh ăn không nổi.”
72.
Lúc này đã là đêm khuya, con c*c dưới háng Uyển Kiêu cứng đến trướng đau, cậu chỉ muốn đè Hoắc Dật ra đ*t ngay lập tức.
Cậu cúi người xuống, đưa tay v**t v* cằm Hoắc Dật, bắt đầu dịu dàng hôn anh, dùng răng nanh cắn nhẹ môi anh rồi khẽ mân mê, đầu lưỡi cùng hoà nhịp theo. Quấn quýt triền miên một hồi, cả hai đều thấy n*ng.
l*m t*nh, hay còn được gọi là làm chuyện lãng mạn giữa những người yêu với nhau.
Họ đắm mình trong biển t*nh d*c, chẳng ai muốn thoát ra.
Uyển Kiêu vẫn cứ mạnh mẽ như thế, nhưng lại dịu dàng l**m m*t khắp người Hoắc Dật. Dấu hôn hôm qua vẫn chưa tan, càng tô thêm phần d*m m*, cuối cùng cậu tìm đến nơi trắng nõn g*** h** ch*n.
Cậu cắm d**ng v*t thô dài vào bên trong bẹn đùi Hoắc Dật.
Rồi hơi th*c m*nh, cắm sâu vào, eo nắc như máy đóng cọc.
Hoắc Dật khó lòng chịu nổi d*c v*ng mãnh liệt như vậy, đôi mắt hẹp dài của anh không còn lạnh lùng nữa, chỉ còn lại d*c v*ng và khao khát được ch*ch.
Cứ như thật sự bị đâm vào trong cơ thể, phần thịt bên trong đùi đỏ ửng lên, xen kẽ với d**ng v*t đỏ tím đang mãnh liệt đâm thọc.
Uyển Kiêu không định dừng lại dễ dàng như vậy. Cậu v**t v* Hoắc Dật, hôn môi anh Hoắc của mình, rồi đâm thật mạnh vào điểm nhạy cảm.
Cơn c*c kh*** ập đến.
d**ng v*t của Hoắc Dật bắn t*nh d*ch lên bụng anh, Uyển Kiêu l**m sạch không chừa một giọt.
Chiếc bao cao su rơi trên mặt đất bị họ lãng quên, bộ đồng phục học sinh thuần khiết đè lên áo sơ mi cấm dục, tất cả đều làm nền cho họ.
73.
Đêm này dường như còn dài hơn đêm qua.
Uyển Kiêu giống như em bé chưa cai sữa, cứ thích bú m*t đ** t* Hoắc Dật không ngừng.
Răng nanh cắn đến đau nhức, n*m v* cũng sưng to.
Dù Hoắc Dật có nài nỉ xin đừng làm nữa, Uyển Kiêu vẫn miệt mài bú ti. Cậu có thể tạm thời không đ*t Hoắc Dật đến khóc, nhưng nó không ảnh hưởng gì đến việc cậu khám phá cơ thể anh.
Eo là một chỗ nhạy cảm, đầu vú cũng là một chỗ, hôn vào lỗ tai lại càng là một chỗ nữa. Nơi nhạy cảm nhất vẫn là mép đùi trong, chỉ cần hơi thở phà vào cũng khiến Hoắc Dật run lẩy bẩy.
Căn phòng từng được Hoắc Dật ở một thời gian dài cũng rất thú vị. Ngoài áo mưa ra còn có kẹp vú và s*x toys.
Uyển Kiêu là thằng nhóc ích kỷ, cậu không muốn mấy thứ đó đụng vào người Hoắc Dật. Nhưng trong lòng cậu lại rục rịch nghĩ, nếu Hoắc Dật không thoả mãn mà phải cần thêm thứ này nữa.
Cũng coi như miễn cưỡng đồng ý đi.
……
Màn đêm có thể giấu mờ đi d*c v*ng của dã thú, những lại chẳng thể thay đổi được bản tính của cậu.
74.
Tôi đã từng xem qua rất nhiều bộ gay pỏn trong đây, chỉ là không nghĩ đến ngay chính căn phòng này, mình lại tr*n tr**ng bị trai trẻ lăn lộn đến chết đi sống lại.
Tôi bị Uyển Kiêu tinh lực dồi dào vùi dập đến thần trí mê man, ngoài việc nuốt ực và run rẩy ra thì không còn miếng sức nào nữa.
Cơ thể bị ngón tay, bờ môi mỏng cùng d**ng v*t thô dài dữ tợn kia chơi từ trong ra ngoài, chà đạp tôi vô số lần.
Cổ họng tôi khô khốc, sau đó cây d**ng v*t siêu bự kia lại thọc vào miệng tôi.
Cằm mỏi quá, ồ t*nh d*ch bắn vào rồi.
Tôi chỉ biết nuốt xuống, nong nóng, nhưng không tanh lắm.
Trước khi xỉu lần nữa, tôi dùng hết sức banh mắt ra, thấy bộ dạng d*m d*c vẫn chưa đã thèm của Uyển Kiêu.
Cổ họng tôi khản đặc, nói với cậu: “Ngày mai…không cho đ*t nữa…Thằng nhóc mất nết…”