Nam Tấn Thất Hoàng Tử

Chương 17


Các cung nữ đỡ Hoàng hậu vội vàng rời đi, còn có thái y mang theo hòm gỗ lo lắng hãi hùng đi theo phòng ngừa bất trắc, lần này Hoàng hậu nương nương bị sặc thực nặng, phỏng chừng để lại ám ảnh khắc sâu trong lòng.

Các hoàng tử dùng ánh mắt vô cùng bội phục nhìn tiểu thất, cớ này, tuyệt! Liền ngay cả Thái tử điện hạ cũng không nhịn được nhìn nhiều vài lần.

Cách Ca thập phần xin lỗi nhìn theo bóng dáng Hoàng hậu rời đi, thấy ánh mắt quỷ dị của những người khác, lại thấp đầu khúm núm.

Ánh mắt Hoàng thượng thập phần phức tạp, Cách Ca cúi đầu vẫn có thể cảm nhận được, tay khuất trong áo chậm rãi nắm chặt.

Trong lòng thở dài một hơi, Hoàng thượng chậm rãi đứng lên, liếc mắt nhìn mấy huynh đệ bọn họ một cái, ánh mắt lại dừng ở trên người tiểu thất, đứng lại một chút, liền rời đi.

"Các ngươi nếu không muốn thành thân, như vậy liền đem quyền lựa chọn giao cho Bắc Tần Tam công chúa, nàng xem trúng ai, người đó nhất định phải thú, việc này không thương lượng nữa." Hoàng thượng lưu lại một câu, tay áo vung lên liền vội vàng rời đi, đuổi theo hướng Hoàng hậu.

"A~~"
Đám người bọn họ tan nát cõi lòng.

Cách Ca trong lòng âm thầm cao hứng, như vậy cũng tốt, dù có thế nào cũng không tới phiên ta, cái gọi là tử đạo hữu bất tử bần đạo*.

Bất quá nhị ca cũng thực không nghĩa khí, trốn ở biên quan sống chết không trở lại.

*Có lẽ giống như mặc người khác, sống chết mặc bây tiền thầy bỏ túi ????
Thái tử xoay người nhìn tiểu thất gầy yếu, đi qua hai tay khoát lên trên vai Cách Ca vỗ vài cái, chụp Cách Ca không ngừng ho khan, nhéo nhéo thật nhỏ cánh tay, cư nhiên so với nam tử bình thường thật sự gầy yếu rất nhiều.

Hừ một tiếng, quay đầu bước đi.

Tam hoàng tử dùng một loại ánh mắt rất kì quái cao thấp cẩn thận đánh giá Cách Ca, Cách Ca bị hắn dùng ánh mắt lộ vẻ kì quái đó nhìn cả người da gà da vịt đều nổi lên, tiểu thân thể này thật sự không câu dậy nổi hứng thú của lão tam, thất vọng lắc lắc đầu, thí điên thí điên theo Thái tử rời đi.

Lục hoàng tử cái gì cũng không nói, vẻ mặt âm trầm rời đi.


Trong trường đình chỉ còn lại ba người Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử cùng Cách Ca.

"Tiểu thất a, ngươi lấy cớ này thật sự rất tuyệt, ta như thế nào không nghĩ tới, lần sau tán gái dùng biện pháp này, cam đoan các tiểu nương tử trào ra đồng tình tâm, nhất định trốn không thoát lòng bàn tay của ta." Ngũ hoàng tử hai mắt mê ly, lâm vào bên trong ảo tưởng thật sâu.

Cách Ca không chút khách khí đập hắn một chút, đánh gãy ảo tưởng khó coi của hắn, nhạ lão ngũ một trận xem thường.

Tứ hoàng tử từ trong lòng lấy ra một lượng bạc đưa cho Cách Ca, hào phóng nói: "Cầm, đi mua ít đồ ăn ngon, cấp bồi bổ thân thể ngươi nhiều chút."
Cách Ca trợn mắt há hốc mồm nhìn một lượng bạc trong tay, ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Tứ hoàng tử: "Một lượng bạc?"
"Không đủ sao? Không sao, ta nơi này còn có, cầm lấy." Lão ngũ thấy thế, cũng từ trong lòng lấy ra một lượng bạc phóng tới tay tiểu thất.

"Vẫn là ngũ ca hảo."
Cách Ca cao hứng đem hai lượng bạc thu vào trong lòng, cười tủm tỉm nói, huynh đệ ba người kề vai sát cánh rời đi trường đình.

Liên tục mấy ngày, Cách Ca đều ngốc bên trong Thất hoàng tử phủ, đại môn không ra nhị môn không mại, tiếp tục cuộc sống trạch nữ, liền ngay cả lời mời Thanh Vũ cũng từ chối.

Điệu thấp thành như vậy, Tam công chúa gì kia hẳn là sẽ không chú ý đi.

Bất quá vì đảm bảo chắc chắn, Cách Ca phái vài hạ nhân đi tản lời đồn khắp nơi, cái gì Thất hoàng tử xấu vô cùng, Thất hoàng tử cuồng bạo bực nghiêm trọng, ẩu đả thị nữ, cùng gia đinh cấu kết, tóm tại nước bẩn gì cũng hướng trên người mình hắt, muốn bẩn bao nhiêu liền bẩn bấy nhiêu, thế cho nên vài ngày gần đây hễ dân chúng nói đến Thất hoàng tử liền biến sắc.

Cách Ca mới không cần danh tiếng này nọ đâu, lại sai người tuyên truyền chung quanh các hoàng tử còn lại tốt như thế nào, soái như thế nào, lại tài nghệ tinh thông, tóm lại đem các hoàng tử thuận lợi đắp nặn thành thiên cổ khó gặp mỹ nam tử, tình nhân trong mộng của bao nhiêu nữ tử.

Như thế này rồi chắc sẽ không tuyển nàng đi, là người bình thường đều sẽ lựa chọn đám người Thái tử, Lục hoàng tử, trừ phi cái Tam công chúa kia đầu óc không bình thường.

Gần đây hết thảy đều là gió êm biển lặng, cũng không có nghe Tam công chúa bên kia truyền ra tin tức gì, bất quá quỷ dị là, Thái tử điện hạ mỗi ngày hướng công quán Tam công chúa trụ chạy, một ngày đi vài lần, phi thường chịu khó.

Thái tử không phải thập phần chán ghét Tam công chúa sao? Như thế nào mỗi ngày đi đi lại lại không chán đây? Kỳ quái, còn có trừ bỏ lão tam các hoàng tử còn lại cũng chịu khó như vậy? Bất quá như vậy cũng tốt, vậy Cách Ca cũng không gặp phải chuyện gì.


........!
Mấy ngày gần đây một đổ phường trong hoàng thành truyền ra một loại đổ mới, đổ Bắc Tần Tam công chúa cuối cùng sẽ chọn vị hoàng tử nào để thành thân, người đổ trúng sẽ thắng được khoản tiền lớn, dân chúng chưa từng chơi qua loại hình đánh bạc này, cảm thấy rất lí thú, đều tham gia vào.

Loại cá cược của mỗi vị hoàng tử cũng không giống nhau, Thái tử điện hạ cùng Lục hoàng tử được chọn nhiều nhất, đặt một ăn một; Tứ hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử đặt một ăn hai; Tam hoàng tử cùng Nhị hoàng tử đến nay không trở về đặt một ăn ba; về phần Thất hoàng tử, đặt một ăn mười cư nhiên cũng không có ai đặt, xem ra mưu mô chước quỷ của Cách Ca thực sự thành công.

Đổ phường này tên là "Sòng bạc thế kỷ", lúc trước là một tiểu khách điếm sắp đóng cửa, được người mua lại, cải tạo thành đổ phường.

Không thể không nói, bên trong trang hoàng rất đặc biệt, dân chúng cho tới bây giờ chưa từng thấy qua đổ phường kì ba như vậy, còn có các loại đổ pháp phi thường mới mẻ, thật sự là văn sở vị văn* a.

*Mới nghe lần đầu
Tối được hoan nghênh là cái kêu "mạt chược", còn có cái kia "bài hoa", thật sự rất hảo chơi, liền thịnh hành khắp hoàng thành.

Ngắn ngủi ba năm, từ một tiểu sòng bạc nhanh chóng phát triển thành sòng bạc lớn nhất hoàng thành, thâu tóm hết 90% đổ phường bên trong hoàng thành, có chi nhánh khắp Nam Tấn, ngầm nắm giữ hơn 80% đổ phường của Nam Tấn, thậm chí lan rộng đến các quốc gia khác.

Sòng bạc này từng làm cho rất nhiều người đỏ mắt, nhưng là cuối cùng những người đánh chủ ý vào đây lại bí hiểm mất tích, có người lại gặp tai ương phải vào đại lao, người sợ hãi đến cửa nhận tội rất nhiều, tóm lại không có một ai thành công.

Từ đó mọi người đều biết bối cảnh sau lưng của đổ phường hết sức cường đại, vì thế không dám lại có ý đồ xấu, thành thành thật thật ngoạn.

Trong Thất hoàng tử phủ, Cách Ca đang cùng Hoa nhi nghiên cứu "làm cách nào để xấu nữ biến mỹ" này thiên cổ nan đề.

Lúc này đột nhiên rất nhiều hạ nhân, thị nữ chạy tới cấp Thất hoàng tử cổ vũ, hoàn toàn không nhìn đến Hoa nhi ngày thường gặp trúng đều phải tránh đường khác.

"Điện hạ cố lên, chúng ta ủng hộ người!"
"Đúng đúng, trăm ngàn lần đừng làm cho Lục hoàng tử thắng."
"Trừ bỏ Thái tử, tuyệt đối đừng cho những người khác thắng."
"Điện hạ cố lên!"

"Chúng ta vĩnh viên ủng hộ người!"
...........!
Cách Ca bị những người này làm cho mơ mơ hồ hồ, ách, sao lại thế này?
Vẫn là một thị nữ hơi có chút lương tâm biết được chân tướng sự tình, nguyên lai bên trong phủ thật nhiều hạ nhân đều mua Thái tử điện hạ thắng, hoặc là Lục hoàng tử thắng.

Mọi người cảm thấy như vậy thực có lỗi với Thất hoàng tử, vì thế đều chạy tới cấp Thất hoàng tử cổ vũ, biểu đạt trung tâm.

Trách không được các nàng hôm nay còn không sợ Hoa nhi, nguyên lai là trong lòng có quỷ.

Chết tiệt, một đám ánh mắt thiển cận.

Cách Ca thở phì phò rời hoàng tử phủ, không thú Tam công chúa là một chuyện, nhưng bị người khinh thường lại là một chuyện khác.

Trên đường, Cách Ca nổi giận đùng đùng hướng "Sòng bạc thế kỷ" đi, các ngươi không chọn ta chính mình chọn, tức chết ta.

Vừa vặn bắt gặp Tứ hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử tươi cười đầy mặt đều đang cầm một chậu hoa, ăn mặc thập phần tao nhã, lăc lắc hướng Cách Ca bên này đi tới.

"Tứ ca, ngươi lần này không được theo ta thưởng, cùng lắm lần sau ta không cùng ngươi thưởng được không?"
"Ngũ đệ a~ ngươi xem ngày thường tứ ca nhiều chiếu cố ngươi a~ lần này nhường cho ta đi, lần sau ta giới thiệu cho ngươi chỗ tốt được không?"
"Không được! Lần này là ta phát hiện trước!"
"Vậy không thương lượng, ai giành được thì là của người đó!"
"Hừ~"
"Hừ~~"
Lão tứ cùng lãi ngũ căm hận nhìn đối phương, ngươi lạp ta xả, chậu hoa va chạm, quấn lấy nhau, thật là kịch liệt, dẫn tới dân chúng đều ghé mắt.

"Tứ ca ngũ ca, các ngươi làm gì vậy? Chú ý hình tượng!" Cách Ca không thể không tiến lên tách hai người ra.

Hai người thấy Cách Ca đến liền mừng rỡ, vội vàng đứng lên, làm cho Cách Ca thay bọn họ chủ trì công đạo.

"Tiểu thất ngươi nói câu công đạo đi, lão tứ có phải rất không biết xấu hổ hay không, rõ ràng là ta phát hiện, hắn lại cùng ta cướp."
"Ngươi con mẹ nó mới mặt dày như vậy, là lão tử thấy trước."
"Nói bậy, ta thấy trước!"

"Ta thấy trước!"
Hai người lại không để ý thể diện náo loạn lên, hoàn toàn mặc kệ Cách Ca đầu đầy hắc tuyến bên cạnh.

"Được rồi được rồi, rốt cuộc sao lại thế này?" Cách Ca nghiêm mặt, lớn tiếng nói, đánh gãy hai người đang khắc khẩu.

"Còn có chuyện gì, không phải là cái kia Tam~ ân, ân~" Lão ngũ thở phì phò nói, còn chưa nói xong đã bị lão tứ bịt miệng.

Lão tứ trừng mắt nhìn lão ngũ một cái, quay đầu cười ngả ngớn nói: "Không có gì, chính là ta cùng lão ngũ thấy một tiểu cẩu tam sắc khả ái, hắn không nên theo ta thưởng, này ta nghĩ hay là thôi đi, đành phải nhường cho hắn, đỡ phá hư huynh đệ cảm tình.

Ha ha~~~"
"Ân~ ân~" Lão ngũ dùng sức kéo tay lão tứ ra, muốn nói ra ý của mình, nhưng là lão tứ khí lực quá lớn, hắn kéo không ra.

Cách Ca vừa thấy liền biết bọn họ có vấn đề, còn tiểu cẩu tam sắc khả ái gì chứ, tám phần sẽ bị hai người các ngươi nấu ăn.

"Không còn việc gì, chúng ta đi trước, lần sau tìm ngươi ngoạn." Lão tứ một tay ôm chậu hoa, một tay bịt miệng lão ngũ, ngạnh sinh đem hắn tha đi.

Có vấn đề, bất quá hiện tại đi áp mình thắng quan trọng hơn, tạm thời quản không được nhiều như vậy.

Lão ngũ nhìn bóng dáng Cách Ca, đột nhiên phát lực từ ma chưởng của lão tứ giãy ra, thở phì phò nói: "Tứ ca, ngươi làm sao không nói cho tiểu thất Tam công chúa chân tướng."
Lão tứ dùng sức gõ đầu lão ngũ, trầm giọng nói: "Ngươi ngốc a, hiện tại có lão đại cùng lão lục hai cái đối thủ cường đại, lại làm cho tiểu thất biết, hai chúng ta còn có cơ hội sao?"
"Nhưng tiểu thất dù có biết, cũng thưởng không qua chúng ta, có cái gì phải lo lắng." Lão ngũ xoa đầu khó hiểu nói.

Lão tứ bị hắn làm tức chết rồi, không thể không đổi ý nói: "Ta lo lắng không phải cái này, ngươi nghĩ a, vạn nhất tiểu thất biết Bắc Tần Tam công chúa không phải xấu nữ mà là tuyệt thế đại mỹ nữ, bằng bộ dáng chưa trải sự đời của hắn, nhất định yêu thương nàng.

Còn có lão đại ở, hắn tuyệt đối không có cơ hội, về sau mỗi ngày chẳng phải là lấy lệ rửa mặt, nhiều bi thảm, còn không bằng không biết, ta này cũng là vì tốt cho hắn."
Lão ngũ nghĩ lại thấy cũng đúng, bất quá lại nghĩ đến lão tứ cùng hắn thưởng Tam công chúa, nhất thời trợn mắt, không cho sắc mặt hoà nhã.

- ---****----
Ed: Ta dạo này chăm chỉ edit zữ vậy ta, mà hình như càng về sau mỗi chương càng dài hay s í, ta bấm muốn gãy tay lun òi ????
Còn nữa, cái tên chương ta thấy sao sao í, tên trog qt khó dịch quá, các ngươi xem có tên nào hay hay đề xuất ta sửa nào ????

Bình Luận (0)
Comment