Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1016


Trình Thanh Thông giống như bị điện giật, tay hung hăng run rẩy lên một chút, bất giác liền buông bát ra.

May mà Tần Dĩ Nam phản ứng nhanh hơn cô, dù là nâng bát sứ, mới tránh được chuyện rơi xuống đất.

Mẹ Trình ngồi ở một bên, nhìn thấy một màn này, cho rằng là Trình Thanh Thông không cầm chắc bát, nhịn không được liền lải nhải lên: "Thanh Thông, con nghĩ cái gì vậy? Cầm cái bát cũng không cầm được."
Trình Thanh Thông áp chế dao động nơi đáy lòng, giống như làm nũng bĩu môi với mẹ Trình.

Tần Dĩ Nam múc xong một chén canh, dùng hai tay bưng lên, đặt ở trước mặt mẹ Trình.

Mẹ Trình chuyển tầm mắt từ trên người Trình Thanh Thông đến trên mặt Tần Dĩ Nam, cười khanh khách mở miệng nói: "Thanh Thông - đứa bé này, cứ trẻ con như vậy, chân tay vụng về, gây cho con không ít phiền toái rồi đúng không."
Tần Dĩ Nam cười lắc lắc đầu, tiếp tục múc một chén canh, nhẹ nhàng đặt ở trước mặt Trình Thanh Thông, tiếp lời nói của mẹ Trình: "Cô gái ngốc một chút rất tốt, chọc cho người ta thích."
Mẹ Trình nhất thời vui vẻ ra mặt: "Dĩ Nam, Thanh Thông con bé này, sớm muộn gì cũng sẽ bị con làm hư."
Tần Dĩ Nam chỉ cười không nói múc cho mình một chén canh ngồi xuống, sau khi bưng uống một ngụm, nhìn thấy Trình Thanh Thông đứng lên lúc được mẹ Trình dặn dò múc canh, vẫn còn đang đứng bất động, mi tâm nhíu lại một chút, ôn hòa mở miệng nói: "Thanh Thông, sao em vẫn còn đứng? Ngồi xuống ăn cơm đi."

Thanh Thông...!Anh gọi cô là Thanh Thông...!
Trình Thanh Thông phản xạ có điều kiện nhìn về phía Tần Dĩ Nam.

Biểu tình trên mặt người đàn ông là một mảnh dịu dàng, nhưng ánh mắt của anh, lại không có nhìn cô.

Cô thật đần độn, biết rõ lúc anh ở trước mặt mẹ cô, luôn đều diễn rất hoàn mỹ, cô lại còn tim đập thình thịch vào một khắc anh gọi cô là "Thanh Thông".

Trình Thanh Thông áp chế mất mác nơi đáy lòng, nỗ lực duy trì vẻ tự nhiên trên mặt, ngồi xuống, cô nhanh chóng cúi đầu, uống một ngụm canh.

Mùi vị rất quen thuộc...!
Ở trong thời gian cô "Mang thai" và "Sảy thai" đó, anh bồi bổ thân thể cho cô, mỗi ngày đều sẽ thay đổi biện pháp nấu canh cho cô uống.

Lúc cô gả cho anh, anh đã rất biết nấu cơm, nhưng anh sẽ không nấu canh nhiều, đoán chừng là sợ cô uống phiền, liền mua rất nhiều thực đơn canh dinh dưỡng về, mỗi ngày đều sẽ rút ra một thời gian học tập ghi chép.


Mỗi một dạng canh anh nấu cô đều thích uống, thích uống chính là canh gà anh nấu hôm nay...!
Anh cũng biết cô thích uống, có một lúc, mỗi ngày đều sẽ nấu cho cô, loại mùi vị kia, cô quen thuộc đến xâm nhập xương tủy, dù đã mấy tháng không có uống, lúc này uống lại, cô vẫn là một ngụm liền biết, canh này xuất phát từ tay anh...!
Trong cổ họng Trình Thanh Thông giống như là bị thứ gì đó chặn lại, ngậm canh trong miệng, làm thể nào cũng không nuốt trôi.

Mắt cô, chua xót lợi hại, đầu ngón tay bưng chén canh, cũng đã nhẹ nhàng run rẩy lên.

Cũng khó trách anh sẽ hận cô như vậy, anh cũng đã từng là chân tâm thật ý đối tốt với cô.

Ban đầu, là cô lãng phí tốt đẹp của anh.

Giống như tối hôm qua ăn cơm ở Kim Lăng, mẹ Trình và Tần Dĩ Nam luôn tán gẫu không ngừng, Trình Thanh Thông luôn bảo trì mỉm cười, chỉ là ngẫu nhiên thêm vào một đề tài.

Ti vi trong phòng khách đang bật, lúc sắp ăn cơm xong, trong ti vi truyền tới quảng cáo về tã giấy trẻ con, lúc đó đúng lúc không một ai nói chuyện, tiếng cười bé cưng ở trong phòng có vẻ đặc biệt đột ngột.

Mẹ Trình quay đầu, nhìn về phía ti vi, đứa bé mập mạp mũm mĩm bên trong, bò qua bò lại, cười đến đặc biệt xán lạn, bà bỗng dưng liền than thở một tiếng, có chút tiếc nuối và xin lỗi mở miệng với Tần Dĩ Nam..

Bình Luận (0)
Comment