Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 283


Đầu tiên Tần Dĩ Nam gọi cho Đường Noãn một cú điện thoại, không có người nhận nghe, anh nghĩ có lẽ là cô không cao hứng, do đó liền gửi dòng tin nhắn qua: "Bụng còn đau không? Thân thể tốt chút nào chưa?"
Không có hồi đáp.

Tần Dĩ Nam lại gửi một dòng tin nhắn: "Anh đi qua thăm em, được không?"
Vẫn là không có hồi đáp.

Tần Dĩ Nam yên tĩnh trong chốc lát, lần nữa gửi tin nhắn: "Đường Noãn, anh biết em không vui bởi vì em đau bụng, anh không quan tâm em, mà chăm sóc Tống Tống, nhưng Tống Tống đối với anh mà nói, giống như là em gái ruột thịt, rất quan trọng, đêm nay cô ấy phát sinh chuyện như vậy, sao anh có thể bỏ mặc cô ấy.

Huống chi, Tống Thừa là anh em tốt nhất trên thế giới này của anh, anh ấy không ở đây, anh khẳng định phải thay anh ấy chăm sóc tốt người em gái này."
Sau khi chờ thật lâu, vẫn không có bất kỳ hồi đáp nào, Tần Dĩ Nam tiếp tục gọi điện thoại qua, phát hiện điện thoại di động của Đường Noãn đã tắt máy, làn môi của anh hơi kéo căng một chút, sau đó liền để điện thoại di động ở trên ghế lái phụ, khởi động xe rời đi.

-

Tống Thanh Xuân về nhà, thật sự rót cho mình một ly sữa bò nóng, sau khi uống xong, tắt đèn lớn, nằm lên giường.

Trải qua chuyện nguy hiểm như vậy, thân thể và tinh thần Tống Thanh Xuân đều rất mệt mỏi, nhưng cô lại không buồn ngủ chút nào.

Ban đêm trầm tĩnh tối đen, thỉnh thoảng truyền tới tiếng pháo trúc từ nơi xa.

Cô nghe những tiếng vang khi thì vang dội khi thì yếu ớt kia, lại nghĩ tới nụ hôn ở trên bãi cỏ công viên Bắc Hải đêm nay.

Rõ ràng đã qua hơn hai tiếng, nhưng cảm giác nụ hôn đó mang đến cho cô vẫn vô cùng rõ ràng.

Trong phòng chỉ có một mình cô, nhưng trên mặt cô vẫn ửng hồng, phiếm nóng, đáy lòng cũng thay đổi, một loại rung động nói không nên lời.
Không phải đáy lòng cô chưa từng rung động, lúc cô từng điên cuồng mê luyến Tần Dĩ Nam, anh sờ đầu cô, tim cô cũng sẽ đập rộn lên, khẩn trương luống cuống.


Nhưng loại rung động kia, lại khác với rung động vào giờ phút này.

Loại rung động này là cảm giác cả đời này cô chưa từng có.

Toàn thân đều trở nên vừa ấm áp vừa mềm yêu theo, đáy lòng mềm giống như là một vũng nước, thậm chí khi cô nghĩ đến đầu lưỡi người đàn ông đó cuốn lấy thật chặt đầu lưỡi cô, thân thể đều nhịn không được, nhẹ nhàng run lên một hồi, bất giác lấy chăn mền, che kín đầu của mình.

Loại cảm giác này thật sự rất kỳ diệu, một người núp trong bóng tối, cô hoàn toàn không biết là ai, thế nhưng có thể cho cô cảm thấy ấm áp, muốn ỷ lại.

Cô thật sự rất muốn biết, người đó là ai...!
Tống Thanh Xuân không biết chính mình nghĩ ngợi lung tung bao lâu, điện thoại di động cũ lắp thẻ sim do vừa nhờ người bổ sung đang để ở bên trên giường kia lại đột nhiên vang lên.

Muộn như vậy, ai tìm cô?
Tống Thanh Xuân cầm điện thoại di động lên, thấy là một dòng tin nhắn, cô thuận tay nhấn mở, mới phát hiện, là dãy số điện thoại thỉnh thoảng gửi tin nhắn tới cô trong những năm này, giống như tin nhắn trước đây, câu chữ rõ ràng đơn giản: "Năm mới vui vẻ."
Cô mới vừa xoay quanh người mình quen biết ở trong đầu một lần, cảm thấy mỗi một người đều không giống là người bí mật bảo vệ mình, nhưng hiện tại khi cô nhìn thấy dòng tin nhắn này, đột nhiên liền khóa chặt người lựa chọn.

Số điện thoại di động gửi tới dòng tin nhắn này vẫn giống hai tháng trước, cũng là bốn chữ "Mùa hạ hút độc" ..

Bình Luận (0)
Comment