Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 322


Không hề có người bàn chuyện công việc với anh nữa, trong im lặng mang theo dụ hoặc, cực kỳ giống "Mỹ nam an tĩnh" trong ảo tưởng trái tim của tất cả thiếu nữ.

Đều nói lúc đàn ông chăm chỉ làm việc sẽ có mị lực nhất, cô vẫn luôn không tin, cho tới giờ khắc này, cô hoàn toàn tin.

Suy nghĩ cẩn thận một chút, Tô Chi Niệm thật sự chính là bạch mã vương tử trong lòng phụ nữ.

Anh tuấn, nhiều tiền, còn có được một đôi chân dài chân dài trong phim Hàn, mặc âu phục vào liền quý khí bức người, mặc thường phục vào lại đẹp trai mê người...!Nếu như lại phối với bối cảnh gia đình giàu có, đó vẫn thật là nam chính sắp đặt trong tiểu thuyết online.

Chẳng qua đáng tiếc là, thân thế Tô Chi Niệm không phức tạp, thậm chí còn có chút tang thương, gia đình đơn thân, mẹ còn từng bệnh nặng một trận vào thời cao trung, ngày trôi qua rất nghèo khó, cho nên anh liền gánh vác trọng trách gia đình rất sớm.

Cô nhớ được trong một năm anh ở nhà họ Tống, thường xuyên sẽ nhận vài việc trên mạng để kiếm thêm thu nhập...!

Trong đầu Tống Thanh Xuân nghĩ ngợi lung tung rất lâu, phát hiện Tô Chi Niệm lại vẫn còn là bộ dáng ổn đinh chuyên chú làm việc giống như thái sơn.

Lực chú ý của anh cũng không khỏi quá tập trung đi? Lại có thể tập trung làm công việc khô khan vô vị như vậy...!
Dáng vẻ này của anh, chững chạc đàng hoàng, thanh đạm cao nhã, phát huy vô cùng tinh tế "Khí chất cái đẹp".

Tống Thanh Xuân đột nhiên nghĩ đến, bản thân đã từng thấy một đoạn văn ở trên mạng.

【 cái gọi là khí chất cái đẹp, chính là: Trước mặt toàn bộ mọi người tôi là chính nhân quân tử, một mình thì sắc - phôi - lưu - manh.

Mặc vào âu phục nghiêm túc làm việc, cởi áo sơ mi ra nghiêm túc làm - yêu, dùng một vạn loại thể - vị - ngủ - với một người phụ nữ.】
Tuy rằng lời nói này có chút trực tiếp, nhưng để ở trên người Tô Chi Niệm, thật là thích hợp hơn hết.


Tống Thanh Xuân nhìn chằm chằm Tô Chi Niệm, bắt đầu nhịn không được hiếu kỳ, anh lãnh đạm khắc chế như vậy, nếu là càn rỡ bốc cháy lên, sẽ là bộ dáng gì.

Anh rõ ràng mặc âu phục quy quy củ củ, cà-vạt thắt nghiêm túc, ngay cả cúc áo chỗ cổ tay đều cài lên toàn bộ, nhưng trong đầu Tống Thanh Xuân lại nghĩ về mấy ngày trước đây, lúc vô ý tiến vào phòng ngủ của anh, thấy hình ảnh anh không có mặc quần áo...!
Cảm thấy da thịt oánh nhuận, bộ ngực bền chắc mạnh mẽ, xúc cảm bóng loáng tinh tế...!
Tầm mắt Tống Thanh Xuân không kìm lòng nổi liền dao động từ trên mặt Tô Chi Niệm đến trước ngực, bụng, và trên hai đùi lớn của Tô Chi Niệm, cuối cùng tầm mắt liền dừng lại quần tây, giày da, đầu ngón tay và trên cổ chân trắng nõn lộ ra kia của anh.

Quả thực là tính cảm đoạt tính mạng người, không biết nếu như lúc anh muốn làm chuyện kia với phụ nữ, sẽ tỏa ra hơi thở trí mệnh như thế nào...!
Cô từng có một lần với anh, nhưng lúc đó cô quá sợ hãi, quá khủng hoảng, hoàn toàn không biết rốt cuộc trong quá trình phát sinh chuyện gì, cho nên Tống Thanh Xuân chỉ có thể dựa vào mơ mộng để suy nghĩ...!
Anh và phụ nữ hôn môi, anh hôn cần cổ phụ nữ, trên khuôn mặt lạnh lẽo lãnh đạm của anh phủ kín tình dục, anh phát ra tiếng kêu rên, trên da thịt trơn bóng trắng nõn của anh che kín mồ hôi...!
Tống Thanh Xuân nghĩ đi nghĩ lại, tốc độ tim đập càng nhanh hơn, trong cơ thể nổi một luồng hơi nóng lên theo, khiến cho cổ họng cũng có chút khô khốc.

Đang lúc Tống Thanh Xuân mơ mộng đến hình anh Tô Chi Niệm bị một phụ nữ đè ép ở dưới thân trêu đùa, Tô Chi Niệm đột nhiên khép văn kiện trong tay lại, để bút ký tên xuống, nhìn sang phương hướng Tống Thanh Xuân đang ngồi..

Bình Luận (0)
Comment