Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh

Chương 47.2

Vừa nói cô ta vừa đem xấp ảnh vốn đang giữ chặt trong tay quăng vào người Tô Song Song, Tô Mộ vừa thấy vội vàng che trước người Tô Song Song, những tấm ảnh trúng cô, rơi lả tả đầy đất.

Vốn dĩ đây là giờ cao điểm, trước cửa công ty lập tức bị bao vây một vòng tròn, những tấm ảnh bị rơi vung vãi trên đất, Tô Song Song cúi đầu lướt nhìn, trong lòng kinh hãi.

Có hình Tần Mặc ôm cô, còn có cảnh bọn họ đi vào nhà trọ, quá đáng hơn là, có cả lúc cô mặc áo ngủ dây nhỏ, bị Tần Mặc ôm vào nhà trọ nữa.

Công nhân bao vây chung quanh có một số người nhỏ tuổi, nhịn không được hiếu kỳ, cúi đầu nhìn những tầm hình kia, vừa nhìn, hô hấp liền dồn dập.

Trong chốc lát, mọi người bắt đầu nhỏ giọng bàn tán, ánh mắt nghi hoặc nhìn Tô Song Song, bởi vì bọn họ đều không biết thân phận thật sự của Tần Mặc.

Tô Mộ có chút sửng sốt, nhìn tấm ảnh Tần Mặc ôm Tô Song Song, đột nhiên hướng về phía bạch cốt tinh nói to: “Người yêu ở cùng một chỗ thân thiết với nhau có làm phiền cô à? Cô đừng ở chỗ này mà làm tổn thương Song Song!”

Bạch cốt tinh vừa nghe, hừ lạnh một tiếng, đưa tay chỉ về ảnh chụp của Tần Mặc trên mặt đất, ánh mắt quét về bốn phía, giống như cô ta chuẩn bị công bố một bí mật quan trọng không bằng.

Cô ta bày ra vẻ đắc ý nói: “Bạn trai? Anh ta là tổng giám đốc của tập đoàn Tần Thị! Tần Mặc! Nếu không quyến rũ, chỉ bằng nhan sắc của cô ta, có thể làm bạn gái anh ấy hay sao?”

Lúc này tiếng hít hơi lớn hơn mười phần so với lúc trước, mà ánh mắt mọi người nhìn Tô Song Song cũng đã chứa đầy sự khinh thường, trong lòng có chút ghen tỵ, bắt đầu chế giễu cô.

Sự rối loạn trước cửa đã ảnh hưởng đến bảo vệ. Hai người bảo vệ liền lôi bạch cốt tinh đi, cô ta thấy mục đích của mình đạt được, đã làm cho Tô Song Song thân bại danh liệt, bắt đầu cười đắc ý.

Lúc cô ta bị lôi kéo liền điên cuồng kêu gào: “Cô cũng chỉ dựa vào kỹ thuật trên giường mà được làm tình nhân thôi!”

Tô Mộ đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, cô nhìn tấm hình trên đất, lại ngẩng đầu nhìn Tô Song Song, thấy Tô Song Song không có phản ứng, cứ đứng ở đằng kia như vậy, còn tưởng rằng cô cũng bị dọa đến choáng váng.

Tô Mộ mặc dù tức giận vì Tô Song Song đã giấu giếm, nhưng cô vô cùng bao che, thấy có người bắt nạt Tô Song Song, liền không nói hai lời, vén tay áo muốn đánh bạch cốt tinh.

"Chờ một chút!" Ngay tại lúc Tô Mộ nắm được tóc của bạch cốt tinh để đánh, Tô Song Song đột nhiên mở miệng, nàng chống gậy, xoay người, bình tĩnh nhìn bạch cốt tinh đang tức giận nhìn cô trừng trừng.

Tô Mộ đã nổi giận, căn bản không quay đầu lại rống lên với Tô Song Song: "Chờ cái gì! Cô ta phải bị đánh!" Nói xong liền đưa tay muốn đánh bạch cốt tinh, lại bị một người bảo vệ khác kéo lại.

"Tô Tô, tôi không sao mà!" Tô Song Song tỉnh táo nói, Tô Mộ nghe giọng nói của Tô Song Song lập tức dừng động tác, quay đầu nhìn cô.

Cái nhìn này, Tô Mộ nhanh chóng không gây rối nữa, ngược lại nhìn về phía bạch cốt tinh đang đắc ý, trong mắt Tô Mộ lộ ra vẻ hưng phấn, chờ xem kịch vui.

Tô Song Song tính cách rất tốt, nhưng nếu cô tức giận thì không phải trái hồng mềm, mà là một viên đá cứng, có thể đập chết ngươi!

"Cô dựa vào cái gì nói tôi cùng anh ấy có gian tình?" Tô Song Song đưa tay chỉ tấm ảnh trên đất, chớp mắt nhìn chằm chằm vào bạch cốt tinh ở đối diện.

Bạch cốt tinh có chút khinh thường, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu như không phải cô quyến rũ tổng giám đốc, cô làm sao có thể trực tiếp nhảy lên làm trợ lý thân cận của Tổng giám đốc?”

Bạch cốt tinh cố ý nhấn mạnh chữ “thân cân”, nói xong còn nhìn xung quanh một chút, thấy mọi người đều lộ vẻ khinh thường, cô ta càng thêm đắc ý.

"Tôi thế nào? Tôi đang là nghiên cứu sinh, mặc dù không bằng các người ra nước ngoài học chuyên môn như rùa biển dát vàng, nhưng kiến thức tôi học ở đại học là tốt nhất rồi, học chuyên nghiệp cùng với công việc này là phù hợp nhất."

"Ta đã xem qua thể lệ của tuyển dụng, tập đoàn Tần Thị tuyển dụng trợ lý đi làm thêm, đối với người học chính quy chuyên ngành đều được."
Bình Luận (0)
Comment