[Naruto Fanfic] Sinh Tồn Ở Thế Giới Ninja

Chương 64

Yamato chật vật ngăn cản công kích liên hoàn từ người đối diện, nguồn chakra không tính là ít lúc này cũng dần có dấu hiệu suy yếu. Trải qua chiến đấu một lúc lâu, giờ phút này, anh đã sâu sắc hiểu được nguyên nhân vì sao Akatsuki là sự tồn tại khiến chính quyền các làng căm hận, nhưng lại vẫn vững vàng hoạt động qua bao nhiêu năm, không e ngại bất cứ thế lực nào.

Bởi vì… thành viên trong đó căn bản đều là quái vật!

Vẻ mặt bình tĩnh cố thủ hoàn toàn bị phá vỡ, ánh mắt Yamato rốt cuộc hiện lên tia tuyệt vọng. Thanh trường kiếm đen tuyền trên tay thiếu nữ ác ma kia rốt cuộc buông tha cho màn tra tấn nãy giờ, nhắm thẳng ngực trái anh đâm tới.

Nhìn thân ảnh vị jonin đang dần gục ngã, biểu tình Uri từ đầu đến cuối âm lãnh đến cực điểm, thanh kiếm cố định ở vị trí trái tim Yamato vẫn chưa rút ra. Mà trên nền đất cách đó không xa, Sakura, Naruto và Sai bị độc tra tấn chịu vô hạn thống khổ, thần trí lâm vào mơ hồ không rõ, hoàn toàn không chịu nổi một kích.

Phía sau họ, Sasuke trầm mặc nhìn cảnh này, gương mặt lạnh lùng hoàn toàn không lộ ra chút biểu cảm.

Kỳ thực, đối với hai ‘cựu đồng đội’ luôn miệng đòi cứu mình, Sasuke từ lâu đã rất phản cảm. Hai kẻ đó, một thằng mồ côi từ bé không biết tới cả danh tính cha mẹ, một con nhỏ gia đình đầy đủ lại không có việc gì làm suốt ngày dày mặt dây dưa, quả thực là cái tổ hợp phiền chán vô cùng. Mỗi lần nghĩ lại những lời bọn chúng nói khi cố gắng ngăn cậu rời làng, Sasuke lại cảm thấy rất đáng mỉa mai. Đặc biệt là Sakura, cậu ta thế nhưng đi so sánh nỗi cô đơn khi tình cảm yêu đương không được đáp lại với nỗi cô đơn cậu phải chịu khi gia tộc bị thảm sát. Nếu không phải độc thủ của Uri quá nhanh, cậu còn muốn tự tay kết liễu hai kẻ đó.

Về phía Uri…

Tầm mắt Sasuke rơi trên gương mặt xinh đẹp kia, con ngươi đen lóe lên một tia sáng.

Từ khi còn là thành viên chung đội, cậu đã cảm thấy trên người Uri có quá nhiều bí mật, năng lực cá nhân cường đại phong phú, xử lý tình huống nhanh gọn hoàn mỹ, ngoại trừ thể thuật ra thì thật sự xứng đáng là người mạnh nhất đội. Nhưng đến ngày hôm nay, khi chứng kiến các loại năng lực nghịch thiên sau mấy năm không gặp kia, cảm giác chênh lệch lần nữa đánh tỉnh cậu. Kabuto từng nói qua cấu trúc xương của Uri bất thường là nguyên nhân cậu ấy không thạo thể thuật, nhưng cứ nhìn cái cách cậu ấy đơn phương hành hạ bốn người kia chết đi sống lại với những đòn kiếm yêu cầu kỹ năng và lực đạo cao kia, không cái nào không chứng minh Uri đã hoàn toàn thay đổi, cả biểu tình khi cậu ấy ra tay cũng hoàn toàn không còn chút gì có thể liên hệ với người con gái ôn nhu hiểu chuyện ngày xưa nữa, không đơn thuần là ngoại hình, mà cả năng lực lẫn tính cách đều khác một trời một vực. Nhìn vào đôi mắt kia, cậu hoàn toàn có thể cảm nhận được một loại thống hận lạnh giá, còn mãnh liệt hơn nhiều so với những gì cậu từng thể hiện trước đây. Uri như vậy, khiến cậu cảm thấy rất có hảo cảm, cũng… rất muốn cùng cậu ta phân cao thấp.

“Tinh độn: Cẩm Tử Thạch.”

Cuộc gặp mặt của bốn đồng đội cũ kết thúc trong tình cảnh máu tanh vấy đỏ một góc hành lang căn cứ. Trong nháy mắt Uri chạm vào chuôi kiếm, một tiếng gió rít mang theo sát khí lao tới phía này. Mũi giày nhẹ điểm, thân hình lấy tốc độ như bóng ma di chuyển sang một hướng khác. Mà ở vị trí nàng vừa đứng, một luồng sáng màu đỏ trải ra, kết tinh thành một khối pha lê lấp lánh như ruby, bên trong phản chiếu khuôn mặt kinh ngạc của Yamato cùng thanh kiếm chakra vẫn đang ghim trên ngực trái.

Tầm mắt Uri chuyển từ khối pha lê sang đầu kia hành lang. Từ trong bóng tối, một người phụ nữ trẻ tuổi xuất hiện. Trên người cô ta mặc trang phục váy màu xanh lá với tay áo bên trái dài và bên phải ngắn, thắt lưng buộc nơ tương tự Orochimaru. Một cặp mắt đen sắc bén trí tuệ nổi bật trên nước da trắng ngần, đôi môi thoa son đỏ tươi khiến người phụ nữ này có một vẻ đẹp sắc sảo.

“Ngươi chính là Usagi?” Đánh giá qua tình hình xung quanh, mặc dù đã nghe Kabuto tóm tắt sơ lược về hai thành viên xâm nhập lần này, nhưng khi tận mắt chứng kiến, Guren vẫn không nhịn được hỏi.

“Ngươi nghĩ sao?” Đôi mắt Uri đảo một vòng, khóe môi nhếch lên một tia cười nhợt nhạt. “Guren làng Âm Thanh, huyết kế Tinh độn?”

Đôi mắt Guren nghe lời này mở to, căn bản không nghĩ tới đối phương chỉ vừa liếc mắt đã nhận ra thân phận mình như vậy. Nỗi cảnh giác vừa mới thả lỏng vì khuôn mặt trẻ tuổi kia lần nữa buộc chặt. Trực giác nói cho cô biết, con bé mười lăm tuổi này không dễ đối phó.

Nhưng dù thế nào đi nữa, nhất định phải kết thúc chuyện này trước khi Xích Sa bên kia gây được tổn thương cho Orochimaru – sama!

Xác định xong mục tiêu, Guren cũng không do dự, bàn tay trắng nõn vừa phất, vô số mũi tên từ bốn phương tám hướng trong không khí đột ngột hiện ra, hình thành một cạm bẫy khép kín vây lấy bán kính hai mét xung quanh Uri.

Tinh Độn là một huyết kế giới hạn hiếm và vô cùng mạnh, cho phép người sử dụng tạo ra tinh thể và điều khiển chúng, đồng thời kết tinh các đối thủ và vật chất ở cấp độ phân tử, khiến chúng vỡ tan thành bụi tinh thể chỉ với một cú chạm nhẹ. Guren luôn tự tin vào năng lực này của mình, cũng luôn lấy mục tiêu trở thành thân xác mới của Orochimaru để phấn đấu. Chỉ tiếc, vào thời điểm hơn hai năm trước, khi Orochimaru quyết định dùng Bất Thi Chuyển Sinh, cô lại bỏ lỡ giai đoạn quan trọng nhất và đến muộn, do đó người được chọn là một nam tù nhân tên là Genyumaru. Về phía thân xác tiếp theo, hiển nhiên là Uchiha Sasuke.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Guren không tự chủ liếc về phía người thanh niên tóc đen vẫn bình thản đứng quan sát từ nãy, trong lòng vô cùng phức tạp. Ban đầu khi biết đó là thân xác mới của Orochimaru – sama, cô cảm thấy rất ghen tỵ cùng không phục. Nhưng thời gian trôi qua, chứng kiến sức mạnh ngày một lớn của Sasuke, cùng với tiềm lực vô hạn hệt như lời Orochimaru – sama nói, cỗ bất mãn kia dần tan biến. Hiện tại, cô chỉ mong cậu ta không can thiệp vào chuyện này, vì cô không muốn gây xung đột với người mà Orochimaru – sama đã chọn.

“Tập trung.” Một giọng nói băng lãnh đột ngột vang bên tai. Guren giật mình định thần lại, chỉ thấy ở trung tâm nơi mình vừa dùng tinh thạch cố định đã không còn một bóng người. Một trận hàn khí từ đỉnh đầu giáng xuống, trong nháy mắt khi màn mưa dao lao tới, Guren đã kịp kết tinh lại toàn bộ. Tuy vậy, một số mảnh băng mỏng nhọn hoắt vẫn kịp chạm vào người cô, cứa lên cánh tay trái ba vết thương chói mắt.

“Băng độn?” Mở to mắt nhìn máu trào ra bốc lên hàn khí màu xanh lam, Guren kinh ngạc ngẩng đầu. “Ngươi là người của tộc Yuki?”

Sasuke vẫn giữ thái độ thản nhiên đứng ở kia, chứng kiến cảnh này cũng không nhịn được sửng sốt. Cậu có thể khẳng định Uri tuyệt đối không phải truyền nhân tộc Yuki, nhưng chiêu thức cậu ấy vừa sử dụng rõ ràng thuộc về huyết kế giới hạn, một loại năng lực mà sharingan cũng không thể sao chép. Hơn nữa, màn sương axit xuất hiện ở đầu trận không phải cũng là huyết kế giới hạn sao? Còn có Lăng độn Thiên Tàm Ti được biểu diễn ở kỳ thi chunin. Chuyện này rốt cuộc là sao chứ?

Năng lực khủng bố của Uri lúc này khiến Sasuke lần nữa lâm vào một loại trạng thái như đả kích. Con mắt đen lóe ánh lạnh nhìn chăm chú vào sườn mặt tinh xảo không có một tia cảm xúc của Uri.

Giữa lúc Sasuke sắp không bảo trì được bình thản, một vật thể bò sát nhỏ bằng ngón tay chợt xuất hiện trên vai cậu. Orochimaru sử dụng linh thú rắn là chủ yếu, trong các lĩnh vực truyền tin cũng thường hay sai sử chúng. Nhớ tới loạt âm thanh chấn động vẫn vang lên bên ngoài suốt từ khi mình tỉnh dậy, Sasuke hơi mím môi, thân ảnh cao gầy trong nháy mắt biến mất.

“Tinh độn: Kết Tinh Ngũ Giác Lao.”

Sasuke vừa rời khỏi, Guren lúc này hoàn toàn không còn cố kỵ gì, một ma trận ngũ giác tỏa ánh đỏ lấp lánh với kích thước khổng lồ hiện ra, bao lấy toàn bộ khu hành lang. Dựa vào lời nhắc nhở của Usagi khi nãy, cô có thể khẳng định con bé đó thực sự đang muốn đấu một trận công bằng với mình. Cũng không đúng lắm, nói chính xác thì giống như nó muốn kiểm tra năng lực hơn. Cho đến bây giờ luôn được xem là người duy nhất sở hữu Tinh độn, nếu không dốc toàn lực, kết cục của cô chắc chắn sẽ giống với tên đội trưởng sử dụng Mộc độn đang nằm một đống kia – bị kết liễu khi không còn giá trị.

Nghĩ như vậy, thái độ Guren càng thêm nghiêm túc. Ma trận ngũ giác đẹp như pha lê trong nháy mắt vây hết cả không gian, ngoài hai người các cô mặt đối mặt, bốn ninja Konoha chật vật mỗi người một góc cũng bị quấn vào.

“Băng độn: Ma Kính Băng Tinh.”

Ngay sau khi không gian xung quanh bừng sáng vì những mảnh pha lê đỏ lấp lánh, một ma kính màu xanh lam xuất hiện, hình thành nên hai mươi tư tấm gương hình chữ nhật cỡ lớn, phủ bên ngoài ma trận ngũ giác, từ mỗi tấm gương lại hiện ra một thân ảnh giống hệt nhau, đồng dạng tóc tím bạc khoác áo choàng đỏ. Hai mươi tư tấm gương, hai mươi tư bóng ngươi. Ánh sáng bị khúc xạ hai tầng, trải qua nhiều lần phản chiếu càng thêm chói mắt, cũng triệt để phá tan lợi thế muốn gây nhiễu tầm nhìn ban đầu của Guren.

Con bé này nguy hiểm quá!

Hai mắt Guren thoáng hoa lên, trong đầu lập tức hiện ra một suy nghĩ như vậy. Cho tới bây giờ, chưa từng có kẻ nào dùng tới cách này để phản phệ cô.

“Tinh độn: Thạch Bích Đao.”

Nén lại cảm giác áp lực trong lòng, Guren triệu ra một thanh đao kết tinh từ pha lê bám chặt vào phần da phía trên cổ tay phải, không nói một lời xông thẳng về phía Uri.

Tốc độ của Guren được xếp vào loại nhanh, thân hình cũng rất linh hoạt, nhưng còn chưa để cô kịp vung ra đòn tấn công nào, trước mắt chợt lóe lên một dải ánh sáng trắng, cánh tay cầm đao lập tức theo bản năng bẻ sang một hướng khác, hiểm hiểm ngăn chặn một mảnh băng văng tới ngực. Trì hoãn bất quá chỉ một giây đồng hồ, thân ảnh bé nhỏ phía trước liền bắt đầu tiến hành công kích, cánh tay trắng mềm gầy yếu mang theo lực đạo dễ dàng đập chết một người đàn ông trưởng thành, nện thẳng vào sườn Guren.

Choang!

Tiếng động chói tai như âm thanh thủy tinh bị vỡ vang lên, trong không khí tản ra từng mảnh bụi tinh thể đỏ rực, xinh đẹp đến lóa mắt. Phần cơ thể Guren bị nắm đấm tiếp xúc được bao bọc một lớp thủy tinh dày, trải qua va chạm lập tức vỡ tan, mặc dù đã giảm hầu hết tổn thương cho cơ thể nhưng Guren vẫn cảm thấy trong bụng một trận sôi sục, nội tạng như bị đánh lệch đi. Trong lòng cô thầm hô không tốt, cổ tay vừa chuyển, thanh đao cũng liền sau đó hứng phải công kích liên hoàn, động tác đến vừa dồn dập vừa ác liệt, căn bản không cho Guren có cơ hội thở dốc.

“Mê Hồn Thạch Trận.”

Ngay sau khi thanh đao trên tay vỡ tan, Guren dùng một bên tay không bị thương kết ấn, động tác vội vàng nhưng vô cùng trôi chảy, thành công mở một thạch trận cỡ nhỏ vây xung quanh mình, tạm thời ngăn cản công kích chí mạng từ Uri.

Giờ phút sinh tử này, Guren thực sự cảm thấy rất may mắn khi bản thân sở hữu loại năng lực đặc biệt như vậy. Tinh Độn có thể kết tinh mọi vật chất, kể cả độ ẩm trong không khí, do đó mang lại cho cô một nguồn vũ khí vô hạn, và chính vì thế, thổ, thủy và cả mộc độn thuật đều sẽ không thể chống lại. Trong trường hợp mục tiêu là người, Tinh độn có thể đông cứng chúng tới đẳng cấp tế bào và hủy diệt hoàn toàn thi thể khi tác động một lực bất kỳ vào đối tượng vừa bị kết tinh.

Nhưng… ánh mắt Guren ngưng lại, hiếm khi lộ ra một tia lo lắng. Tinh độn là huyết kế giới hạn có thể đối phó mọi vật thể, nghe qua tưởng chừng rất hoàn hảo nhưng thực tế cũng có hai nhược điểm chí mạng, huống hồ, Băng độn kia cũng không phải loại năng lực tầm thường, thậm chí trình độ dùng Băng độn của đối phương khiến cô không thể kết tinh các đòn tấn công đó, lực phòng ngự cũng vì vậy mà rơi vào thế hạ phong. Với tình hình lúc này, chưa nói tới kế hoạch nhiễu loạn thị giác bị phá sản, mà căn bản chiêu ma kính gì đó kia còn chưa được dùng tới. Cô cũng không ngây thơ cho rằng hai mươi tư mảnh gương trong suốt đó chỉ có tác dụng phản chiếu ảo ảnh.

Đang lúc Guren toát mồ hôi suy nghĩ, chuỗi âm thanh tan vỡ quen đến không thể quen hơn một lần nữa vang lên. Nín thở nhìn thạch trận vẫn hoàn hảo vây quanh mình, Guren ngước mắt, vừa vặn chứng kiến hơn mười tia lôi điện theo ngón tay thiếu nữ bổ xuống, trong lúc nhất thời, ánh chớp màu tím bạc cùng mảnh vỡ của ma trận ngũ giác giao hòa với nhau, đẹp đến lóa mắt, lại khiến cô cảm nhận được một trận hàn khí trước nay chưa từng có.

Kabuto nép mình ở một góc xa xôi tận đầu kia hành lang, tròng kính vỡ đã được thay mới, giương mắt nhìn chằm chằm động tĩnh ở trung tâm trận chiến, trên mặt hiện lên nét suy tư.

“Guren – san sẽ không sao chứ?” Ngồi trầm mặc bên cạnh một lúc lâu, Yukimaru đè nén nỗi e ngại khi đối diện với tia nhìn đầy thâm ý của Kabuto, rụt rè hỏi.

“Cậu nghĩ sao?” Kabuto không đáp mà hỏi ngược lại, khóe miệng kéo lên một đường cong lịch sự giả dối.

“Người mà anh muốn Guren – san đi đối phó có vẻ rất lợi hại…” Yukimaru nắm chặt một khối hoa trà màu trắng có pha lê kết quanh, lo lắng nói ra suy nghĩ của mình.

“Đúng vậy.” Kabuto thật nghiêm túc gật đầu, nheo mắt hỏi. “Cậu có muốn trợ giúp cô ấy không?”

“Em có thể sao?”

“Tất nhiên rồi.” Nói xong lời này, Kabuto cũng không để Yukimaru kịp suy nghĩ, vươn tay kéo cậu đứng dậy.
Bình Luận (0)
Comment