Này Anh! Yêu Em Đi

Chương 18


Đang trên đường đi học về, trời đã dần tối, điện thoại quên cầm, đường thì vắng, mà xe còn bị tuột xích. Nó mếu máo, ngồi xuống sửa lại xích, nhưng càng làm, xích càng bị chẹt cứng hơn, nó ức, nước mắt chỉ trực trào ra thôi ấy. Nó nhìn quanh, nhìn cút nhưng chẳng có ai, thật số đen.!! Đang thầm oán trách cho số phận "hẩm hiu" trong ngày của mình, thì:
-Xe cậu làm sao thế.
Một thiên thần xuất hiện-theo suy nghĩ của nó.
-Hichic, mình bị tuốt xích làm mãi không được.
Thiên thần nhìn xung quanh (có ai đâu mà nhìn, hờ hờ).
-Thôi, để tớ giúp cho.
Bằng chất giọng dễ thương nhất có thể, thiên thần xuống xe đạp điện, tắt hẳn máy, rồi cúi xuống làm. Ơ, nhìn thiên thần rõ ràng rất quen nha, hình như nó gặp ở đâu rồi ý. Đang chăm chú nhìn thiên thần để nhớ, thì bạn ý reo lên:
-Há há, tớ làm được rồi này, cậu xem thử xem.
Nó mừng quá, cuống quýt:
-AAAAAAAAAAAA, được thật rồi này, tớ yêu cậu rồi đấy, haha, cảm ơn nhá.
-Hehe, không có gì, tớ có duyên sửa xe.-Thiên thần híp mắt cười, để lộ chiếc răng khểnh cực kì duyên, thoáng chút, nó ngẩn ngơ, nhưng rồi nhìn đôi tay đen nhuốc vì dín tuyn xe, nó nói giọng ái ngại:
-ashhhh, tay câu bị dơ rồi kìa, tại tớ..

-Ôi dào, có gì đâu mà, hehe.
-hehe, cảm ơn cậu lần nữa nhá.
-Ờ, cậu cứ làm quá, mà nhà cậu ở đâu, về thôi, sắp tắt mặt trời rồi.
Được nhắc nhở, nó ý thức được thời gian, bỗng giật mình:
-Suýt nữa thì quên mất cả giờ giấc, hic, tớ đi hướng này, còn cậu.
-Cùng đường rồi nhá, nhà cậu ở đâu?
-Tớ ở bên ABC... ấy.
-Òa, về nhà tớ là đi qua đường nhà cậu đấy.
-Ừ, hehe, thôi về thôi.
Cả hai vui vẻ cười đùa, vừa đi vừa nói chuyện, nó hỏi:
-Nè thiên thần, cậu tên gì thế.?
Ngờ ngợ trước câu hỏi "đáng yêu " của nó, thiên thần nhíu mày:
-Đừng gọi tớ là thiên thần, nghe kì kì sao ấy, gọi tớ là Vy được rồi.
Chợt, nó phanh xe cái "ket" làm cô bạn giật mình:
-AAAA, tớ nhớ ra cậu rồi. Cậu biết Linh không?
-Hơ.. tớ quen nhiều bạn tên Linh lắm.
-Ax, Linh cùng lớp học thêm anh với cậu ý.
-À. cái bạn xinh xinh đó á, tớ có quen, mà sao cậu biết tớ.
-Hôm đi sinh nhật người bạn, tớ với Linh thấy cậu đứng gần đó, Linh nhìn cậu chăm chăm nên tớ hỏi ý mà.
Cô ngớ người, suy nghĩ một lúc, rồi bất giác đỏ mặt, may mà trời tối nhá.
-Cậu hôm đó đứng đó làm gì thế, lúc đên với lúc ra về tớ thấy cậu đứng nguyên chỗ luôn-Nó tiếp tục hỏi

-ừ, tớ.. hehe..
Cô ngại ngùng, chỉ biết le lưỡi cười, Chẳng lẽ nói hẳn ra với người bạn mới quen này rằng: "Tớ bám đuôi anh kia, nên đứng chờ để tặng quà sinh nhật cho người ta, hu hu" Như thế thì mất mặt lắm. Thấy cô bạn ậm ừ cho qua, nó cũng không hỏi thêm làm gì. Đôi lúc nó cũng tâm lí phết (haha).
Hai đứa chuyển chủ đề, chém gió trên trời dưới biển, cuối cùng cũng đến ngã rẽ vào nhà nó.
-Hehe, tớ rẽ vào đây rồi, cậu về cẩn thận nhé.
-Ừ. hehe. rất vui được gặp cậu, hẹn gặp lại nhá
-Yên tâm, tớ là tớ iu cậu rồi đó, keke.
-Chậc..-Cô chậc lưỡi trêu nó rồi vẫy tay chào.
Nó nhìn theo bóng cô bạn, mỉm cười, may mà hôm nay có Vy. không thì nó chết chắc rồi.
Sau khi cơm nước, nó tám với nhỏ một hồi kể hết sạch sành sanh câu chuyện chiều nay. Nhỏ cười thầm:
"Tao nói rồi mà, tao thấy Vy là người tốt, hôm đó tao nói thế mà mày bĩu môi. giờ khen đáo khen để người ta thế"
"Ai biết, hôm đó nhìn cứ lấm la lấm lét, tao không ưa, ai ngờ tốt tính thế, hehe"
"Hứ, cho chừa cái tội xem mặt mà bắt hình giong đi"
"Vâng thưa cô nương.!!"
..........................
Nằm trên giường, Vy chợt nhớ về cô bạn lúc chiều, cô mỉm cười, có lẽ, hôm nay ông trời đã ban cho cô một người bạn, à mà không, phải là hai chứ, cả nó cả nhỏ cơ mà. Nghe nó "mách lẻo" Vy biết Linh cũng rất mến cô, chỉ là Linh ngại giao tiếp, với sợ cô không thích nên mới ít tiếp xúc thôi. Giờ biết rồi, cô vui lắm.. Đang mỉm cười vui vẻ, cô xoay người thì nhìn thấy cái móc khóa xinh xinh Quân tặng cô trong dịp làm "bạn gái" của hắn ta, cô thở dài, khẽ cười buồn..

Quay trở lại quá khứ, 10 ngày trước.
Quân đang ngồi cafe với mấy đứa bạn thì Vy xuất hiện, cô cứ lén la lén lút đứng trước cửa quán tìm Quân, thấy thế, Long-bạn hắn- đập vai hắn, hất cằm về phía cô:
-Em của mày kìa, tao thấy em ý theo mày suốt, nhìn cũng dễ thương mà, sao mày không thấy nhỉ?
Quân nhếch mép cười:
-Nó dễ thương chứ chả xinh, không vừa mắt tao.
-Chậc, tao dám cá mày mà cho em nó cơ hội mày sẽ thích em ý cho mà xem.
-Mày xem thường bạn mày quá đấy, Long ạ.
-Thử nhá.
-Mày thua là cái chắc, mất gì.
-Thích gì, tao chiều.
Gật đầu thay cho lời thỏa thuận, Quân bước về phía Vy.

Bình Luận (0)
Comment