Này! Chân Dài Của Em

Chương 27

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lục Du Y cầm ly rượu đi theo Cố Tử Húc, đầu còn đang để trên mây.

Cô duỗi cổ hỏi Cố Tử Húc: “Chân dài, anh cho em uống rượu à?”

Cố Tử Húc quay đầu lành lạnh nhìn cô một cái, giọng nói bất đắc dĩ, “Không cho uống nhiều.”

Lục Du Y lập tức giơ tay “Ok”, “Yên tâm, nhất định sẽ không uống nhiều.”

Từ Hạo ngồi ở bàn của bộ phận truyền thông mới, Trương Khả Phàm cũng ngồi ở bàn này, cô nàng thấy Lục Du Y đi theo Cố Tử Húc lại đây, cô nàng tức khắc nở một nụ cười đầy ẩn ý, biết trong lòng Lục Du Y đang hoảng hốt.

“Từ Hạo, cậu xem kìa, lại có người tới mời rượu nữa rồi, cậu uống mấy ly lẹ đi, chúng tôi cho người tới!” Trưởng bộ phận Marketing Vương Uy la to ép rượu.

“Cái nhóm nhãi ranh này!” Từ Hạo cười ha ha, ngửa đầu “ực” một tiếng ly rượu đã cạn.

“Cố Tử Húc mang thành viên tới kính rượu à? Hiếm thấy! Chủ tịch Từ không thì lại uống thêm vài ly?”

“Ai da, Cố Tử Húc đến rồi à!” Từ Hảo chìa tay chào hỏi, tới lúc hắn thấy Lục Du Y phía sau Cố Tử Húc, mặt cũng trở nên ý vị thâm trường.

Làm ở hội học sinh lâu như vậy, chưa bao giờ thấy Cố Tử Húc và nữ sinh nào gần gũi như vậy!

Ngay cả Hướng Tâm Di cùng bộ phận phóng khoáng mạnh dạn như vậy, cũng không thấy Cố Tử Húc thân mật với cô nàng tới mức nào.

“Đàn anh, em và thành viên tới kính rượu anh, anh vất vả rồi.”

“Cố Tử Húc sao cậu có thể làm vậy được? Em gái người ta sao lại uống rượu được? Chúng ta uống nước đi, thấy thế nào?” Từ Hạo từ chối, mấy đứa nhãi này muốn chuốc say hắn, nếu hắn không bỏ được mấy ly, hôm nay không biết có bò về được không.

Cố Tử Húc cũng không thấy có vấn đề gì, hắn cũng không muốn để Lục Du Y uống rượu, nhưng người khác lại không đồng ý.

“Hả? Chủ tịch Từ, anh cũng không thể lấp liếm nhu vậy được, các em gái ở bộ phận chúng em cũng uống được, khỏi cần đổi thành nước!” Hướng Tâm Di mang theo Lưu Nam Nam đi lên từ phía sau.

Mấy trưởng bộ phận khác thấy Hướng Tâm Di đều cười, Hướng Tâm Di đã đến rồi, lần này Từ Hạo nhất định không thoát được!

Từ Hạo giả vờ tức giận, la hét: “Sao em cũng tới nữa, Cố Tử Húc tới là được rồi, em đi chỗ Hàn Nhất Nhiên đi!”

“Anh đừng vội, kính rượu anh xong em chúng em sẽ qua đó, rót đầy rượu cho chủ tịch Từ!”

Người ngồi trên bàn cũng nhanh chóng rót rượu đầy ly cho Từ Hạo.

“Vậy cũng được, bộ phận các em có mấy người? Một người uống thôi!”

“Sao chỉ để một người uống được? Uống một mình sao tỏ niềm kính trọng của chúng em với anh được! Chúng em từng người từng người uống!”

“Hướng Tâm Di, em không thể đối xử với anh như vậy được! Anh còn bản kế hoạch của em trong tay đấy!”

Hướng Tâm Di đẩy Lục Du Y và Lưu Nam Nam đến phía trước, “Anh nhìn đi, hai đàn em của chúng em đây! Vậy như vầy đi, em với Cố Tử Húc không uống, hai em ấy kính rượu anh, anh xem xem được không?”

Lưu Nam Nam nhanh chóng mở miệng, “Chủ tịch, em mời anh một ly!” Nói xong cũng không lên tiếng, nâng ly lên uống xuống, không thừa một giọt.

Mọi người ồn ào, “Từ Hạo uống mau đi!””Cậu xem con gái nhà người ta dạn dĩ như vậy! Xem lại cậu đi!”

Từ Hạo không thể làm gì khác ngoài việc cầm ly rượu uống hết.

Đến lượt Lục Du Y, Lục Du Y vừa định nói chuyện, đã bị Từ Hạo cắt ngang.

“Này này này, em chờ chút, nói chuyện một chút đã chứ, không vội, em tên là gì vậy? Học ngành gì? Ở đâu?”

“Chủ tịch Từ coi lại miệng của anh đi!” Hướng Tâm Di nhìn Lục Du Y, sau đó nhìn Cố Tử Húc đầy ẩn ý, “Anh cũng phải hỏi ý kiến Cố Tử Húc nữa chứ!”

Lời của Hướng Tâm Di làm cả bàn hết sức kinh ngạc.

“Wow! Có ý gì đây? Người của Cố Tử Húc á?”

“Chuyện khi nào vậy? Không biết!”

“Tôi còn nói sao nhìn quen vậy, đây là cô bà đưa trà sữa cho Cố Tử Húc đi!”

“Hình như hôm qua tôi còn thấy hai người ăn cơm chung.”

Lục Du Y cũng không hiểu mục đích của Hướng Tâm Di là gì, không phải chị ta cũng thích Cố Tử Húc à? Tại sao lại nói vậy? Không phải đang đẩy Cố Tử Húc vào chỗ cô sao? Hay là, chị ta muốn Cố Tử Húc bắt cuộc nói rõ quan hệ?

Haiz, lòng dạ đàn bà, như mò kim đáy bể!

Từ Hạo cong môi, “Ù uôi, ngại quá! Người của Cố Tử Húc, được được, vậy thì anh không hỏi nữa!”

Cố Tử Húc không trực tiếp trả lười, mà kéo Lục Du Y phía trước về sau, sau đó nói với Từ Hạo: “Đàn anh, em ấy uống một hớp, anh uống một ly, lát em bồi anh uống, thế nào?”

Lưng Lục Du Y kề sát vào ngực của Cố Tử Húc, cô ngửa mặt nhìn hắn, chỉ thấy được đường nét cằm của hấn, trong lòng đắc ý, thì ra Cố chân dài vẫn che chở cho cô!

Hướng Tâm Di cũng rõ ràng tầm quan trọng của Lục Du Y đối với Cố Tử Húc, bĩu môi, không nói gì.

Từ Hạo “ha ha” cười, “Anh hiểu, thương hương tiếc ngọc mà! Được thôi, em gái, em có tấm lòng là được rồi, cạn ly!”

Lục Du Y cũng không ngại ngùng, Cố Tử Húc cho cô uống một hớp, vậy cô sẽ im lặng.

Mọi người luôn miệng khen hay.

Lúc sau, Cố Tử Húc dẫn cô về bàn của bộ phận mình, Hướng Tâm Di tiếp tục mang Lưu Nam Nam sang bàn khác ép rượu.

Lục Du Y nhìn Cố Tử Húc, không nhịn được hoa si.

Cố Tử Húc vừa nãy uống rượu đẹp trai vô cùng! Hầu kết lăn lên xuống đúng là làm người ta muốn tăng hormone!

Đặc biệt lại có vài giọt rượu trượt xuống, lướt qua cổ, tiến vào cổ áo, cảnh này thật sự làm cho người ta sắc khi tràn đầy!

Lục Du Y mới chợt nhận ra, đang đáng tiếc chưa kịp chụp ảnh, Trương Khả Phàm đã gửi hình cho cô trên QQ, là tấm hình Cố Tử Húc uống rượu, còn nói thêm 【Sau này trong hội học sinh sẽ không có ai có ý với cậu nữa, chân dài nhà cậu đánh dấu chủ quyền công khai như thế này rất tuyệt!】

Lục Du Y cảm thấy cô cưng Trương Khả Phàm không uổng tí nào, bất kể tấm hình hay là lời nói đều rất được lòng cô.Bất tri bất giác, một tuần nữa lại trôi qua, tuần nay hai bộ phận đều không tổ chức họp, Lục Du Y cũng mất đi không ít cơ hội để gặp Cố Tử Húc, tinh thần cô cũng ổn định lại để làm PPT cho Cố Tử Húc, nhân tiện bắt đầu viết cuốn tiểu thuyết thứ hai trên diễn đàn văn học Tấn Thủy, ghi lại câu chuyện của cô và Cố Tử Húc, cô cũng nghĩ được tên rồi, tên là 《Này, Chân Dài Của Em!》

Hội nghị báo cáo công việc của NCTV diễn ra vào thứ bảy, hôm ấy cũng là đêm Giáng sinh.

Bạn trai Chung Giai Kỳ cũng đặc biệt từ thành phố A chạy tới, yêu đương với Chung Giai Kỳ, cũng mời phòng ký túc xá của cô ăn cơm vào lễ Giáng sinh ngày mai.

Team building của đài truyền hình tổ chức ở một phòng của nhà ăn phía Đông.

Các bộ phận cũng không có quá nhiều người, hơn nữa các hoạt động lại liên quan tới nhau, nên mọi người cũng quen biết, chơi cũng vui hơn.

Bộ phận nhiếp ảnh chỉ có hia nữ sinh là Lục Du Y và Hoàng Tĩnh Văn, cho nên tự nhiên bọn họ lại được sắp xếp ngồi gần chỗ bộ trưởng.

Lục Du Y lại ngồi bên cạnh Cố Tử Húc.

Team building của hội học sinh có, tất nhiên team building của đài truyền hình cũng không thiếu được hoạt động chúc rượu.

Biết Cố Tử Húc không thích cô uống rượu, Lục Du Y đặc biệt mua Rio* tới, lúc chúc rượu thì lấy ra dùng.

*Rio Cocktail là sự pha trộn ngọt ngào giữa nước trái cây 90% và 3,8% rượu (wishky, rhum, brandy, vodka) tạo nên hương vị thơm ngon, quyến rũ, dịu nhẹ và ít gây cảm giác say, rất tốt cho sức khỏe, phù hợp với mọi lứa tuổi & đặc biệt phù hợp với cả những bạn không quen uống đồ uống có cồn. (theo winmart.onl)

Ai coi phim nhiều chắc sẽ biết nước uống này nè, bữa tôi xem phim Khi Em Mỉm Cười Rất Đẹp cũng có!

Đây là Rio

Rio chỉ có thể coi như là đồ uống có chất rượu thôi, cũng không thể coi là rượu được!

Đi siêu thị một chuyến, đương nhiên không chỉ mua Rio, Lục Du Y còn mua thêm không ít đồ ăn vặt, bỏ chung một túi mang tới.

Lúc Từ Thư Kỳ mang theo các đàn em lại đây mời rượu, Lục Du Y đang ngồi nhét mận khô vào trong miệng.

“Tới rồi, chúng ta kính bộ phận nhiếp ảnh một ly đi, học kì này cảm ơn nhiều, các bạn bộ phận nhiếp ảnh đã chụp chúng tôi rất đẹp, mong rằng học kì sau, có thể chụp cho chúng tôi đẹp hơn nữa!”

“Nói hay đấy! Cũng cảm ơn các bạn đã cho chúng tôi chụp! Tới đi, mọi người cạn ly nào!” Tiêu Tử Hàm đứng lên đầu tiên, sau đó tất cả mọi người cũng đứng lên, cạn ly.

Uống xong một ly, Từ Thư Kỳ hạ thấp giọng nói, “Hai bộ phận chúng ta là người một nhà mà, tuyệt đối đừng giận dỗi nhau, các bạn xem bộ phận nhân sự bên kia uống được, bộ phận chúng tôi nhiều nữ, không uống được, có gì mọi người bỏ qua cho!”

“Đàn chị,” Dương Y Tĩnh đột nhiên mở miệng, “Em có thể kính rượu riêng trưởng bộ phận nhiếp ảnh không?”

“Hả? Được đó.” Kính rượu thôi mà.

Dương Y Tĩnh lấy chai rượu trên bàn rót một ly rượu, nhấc lên quay về phía Cố Tử Húc và Tiêu Tử Hàm.

Cong khóe môi, cười ngọt ngào, “Đàn anh Tiêu, đàn anh Cố, cảm ơn các anh đã chăm sóc cho bọn em học kì này, đặc biệt là đàn anh Cố Tử Húc, trước đây có hợp tác mấy lần, đàn anh đã giúp đỡ em rất nhiều, em rất cảm kích, ặc, em sẽ không nói mấy lời khách sáo, nói chung lầ rất cảm ơn các anh, cũng cảm ơn bộ phận nhiếp ảnh, mong là học kì sau, có thể hợp tác vui vẻ!”

Nói xong, Dương Y Tĩnh uống hết rượu trong tay.

Thấy gái đẹp uống rượu, bọn con trai đều vô cùng kích động, ví dụ như, Tiêu Tử Hàm.

“Ai da, em khách sáo quá, anh cũng làm xong rồi!”

Cố Tử Húc theo bản năng mà nhìn Lục Du Y, sau đó cũng cầm ly rượu uống hết.

Gần đây Lục Du Y cảm giác có phải mình thành người đàn bà ghen tuông rồi không, kính rượu vậy cũng bình thường thôi, hơn nữa người ta kính rượu tới hai bộ trưởng lận, có thể chỉ mình cô thấy Dương Y Tĩnh cố ý nhắm về Cố Tử Húc thôi.

Lục Du Y thấy đến lúc mình phải đánh dấu chủ quyền rồi.

Các phương pháp tán “giai” nói hay thật, phải ám muội ở nơi đông người, cũng may lúc mọi người ồn ào có dịp cháy nhà hôi của, còn có thể diệt sự tự tin của địch!

Nói được làm được!

Lục Du Y nhìn bốn phía, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên viên mận mình vừa ăn.

Lúc nãy còn thấy, ăn mận khô ngon như vậy sao em phải chia cho anh, mà bây giờ lại cảm thấy, mận khô ăn ngon như vậy chắc chắn em phải chia cho anh rồi.

Lục Du Y lấy một viên mận khô trong túi ra, làm bộ như vô cùn tự nhiên đưa lên miệng Cố Tử Húc.

Không biết nội tâm cô căng thẳng đến cỡ nào, chưa bao giờ đưa đồ ăn cho Cố Tử Húc hết, không nghĩ lần đầu lại làm trước mặt nhiều người như vậy, vẫn trực tiếp đưa bằng tay!

Cũng không biết Cố Tử Húc ăn không, Cố Tử Húc có bệnh yêu sạch sẽ nữa! Sẽ không không ăn đi! Cô sẽ rất lúng túng!

Mọi chuyện diễn ra chỉ có một hai giây, mọi người đều ngẩn ra, vốn Dương Y Tĩnh còn định nói thêm vài câu, thấy động tác của Lục Du Y cũng dừng lại.

Cố Tử Húc nhìn viên mận khô đột nhiên xuất hiện bên miệng, sửng sốt một chút, sau đó lại há miệng cắn.

Lục Du Y chỉ cảm thấy ngón tay chạm vào hai mảnh vật ấm áp, sau đó trọng lượng giữa hai ngón tay nhẹ đi, mận tất nhiên bị miệng Cố Tử Húc ngậm rồi.

Tim đập chậm mất một nhịp, tiếp đến nhịp tim lại đập nhanh hơn gấp mấy lần.

Cố Tử Húc trực tiếp dùng miệng lấy mận à? Cô còn tưởng anh ấy sẽ lấy mận khô bằng tay đấy!

Vừa rồi môi Cố Tử Húc chạm vào ngón tay của cô sao?

Lục Du Y cảm thấy đầu ngón tay mình nóng lên, chỗ vừa chạm vào môi Cố Tử Húc như có dòng điện đâm thẳng làm trái tim nhỏ của cô!

Nếu như không phải ở đây có nhiều người như vậy, cô nhất định sẽ hôn ngón tay bên miệng kia lồng lộn luôn!

Làm sao bây giờ? Tim đập nhanh quá!

Sao không khí lại yên tĩnh như vậy?

Làm như vậy tim cô đập càng lớn hơn nữa!

Xong đời, mặt hình như đỏ rồi! Chắc không ai phát hiện đâu!

Từ Thư Kỳ mở miệng phá vỡ trầm mặc, “Chuyện hai người khi nào vậy? Lục Du Y sao không nói với chị?”

Mặt Lục Du Y đau khổ: chị ơi em còn không biết chuyện khi nào nữa!

Cố Tử Húc nhếch môi, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo, hắn nói: “Cũng không nói cho cậu!”

Từ Thư Kỳ cười, “Cố Tử Húc, tôi nói với cậu, bắt cóc được em Du Y của chúng tôi rồi cậu phải mời cơm đấy!”

Tiêu Tử Hàm cũng phụ họa: “Đúng rồi! Nói vậy, tôi cũng coi như là ông mai cho hai người đấy! Đàn em Du Y là do tôi giành được từ trong tay Từ Thư Kỳ!”

“Ôi! Ông mai Tiêu, nốt ruồi của ông đâu rồi!”** Từ Thư Kỳ vỗ vai Tiêu Tử Hàm.

Hai người lại cãi nhau một trận.

**Bên Trung Quốc, nốt ruồi là một tiêu chí quan trọng khi làm ông mai bà mối, thường ở dưới mặt bên trái hoặc phải. Xem tác phẩm cổ trang thì ta thường thấy được trên mặt ông mai/bà mối đều có một nốt ruồi như thế. (tham khảo trên Baidu)
Bình Luận (0)
Comment