Này Nhóc, Em Là Vợ Anh

Chương 39

_ thánh họ,Như ơi tao lậy mày - nhỏ chắp tay nói,được đà nó hếch mũi lên tỏ vẻ chiến thắng.

_ vãi bà,lạy bà,, vậy mà cũng nghĩ ra được -cậu cười cợt..

_ à về lớp đi.

Hoàng rủ chúng nó về lớp thì chợt nhớ ra một chuyện... Ai biết chuyện gì không????? Nói cho nghe nè!!! Chẳng là Hoàng nhớ ra còn cái vườn đầy cỏ chưa nhổ hết nên định rủ chúng nó chốn việc,nhưng....

_ hay nhỉ!!!! Cỏ đã nhổ xong đâu mà đòi lên lớp - hắn khoanh tay nói,câu nói của hắn làm chúng nó đang nhe nhởn từ trên thiên đường nay lại rớt cái bịch xuống đất,ngay lạp tức cả bốn đứa liền đưa đôi mắt cún con nhìn hắn,mắt đứa nào đứa nấy cũng long lanh rơm rớm nước mắt.

_ nhìn cái gì,móc mắt ra bây giờ - hắn nói làm 4 đứa lại thu mắt về,nó chạy lại ôm cánh tay hắn mà nũng nịu nịnh bợ làm hắn sướng gàn chết:

_ thầy ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii,yêu thầy nhất trên đời... Thầy vừa đẹp trai vừa tài giỏi, cho em lên lớp nheéeeeeeeeeeee.

_ nói lại đi.

_ thầyyyyyyyyyyyyyyy Hải Minh đẹp troai dễ thương "của em",thầy đẹp nhất trên đời mà em cũng yêu thầy nhất luôn,thầy cho em lên lớp nhé,nhé nhéeeeeeeeeee.

_ yêu thật không (gian gớm).

_ thật mà,thề luôn,cho em lên lớp đi màaaaaaaaaaaaaa.

_ hí hí được rồi,lên lớp đi,chiều nay về học chờ anh ngoài cổng.

Nó nghe vậy mà cũng vâng vâng dạ dạ nhưng mà nó cũng kệ,thoát được mới là quan trọng.. Rồi ba chân bốn cẳng vọt lẹ,ba đứa kia thấy vậy cũng tí tởn chạy theo nhưng hắn nói một câu khiến ba đứa chôn chân tại chỗ:

_ ai cho 3 đứa đi.

_ ơ!!!! Thầy cho bọn em đi rồi mà - Hoàng ngu ngơ hỏi.

_ cho khi nào?????

_ lúc nãy mà,Bảo Như xin rồi đó thầy

_ thì Bảo Như xin thì Bảo Như được đi,chứ mấy đứa có xin đâu... Thôi không phải lí do lí chấu nữa,đi nhổ cỏ đi.

Nghe vậy mà 3 đứa mếu máo nhìn buồn cười kinh khủng, lúc nãy nó dùng mĩ nhân kế thì bây giờ nhỏ cũng phải bắt trước mới được, nghĩ là làm nhỏ liền chạy ra chỗ hắn cũng đưa đôi mắt nai tơ nhìn và ôm cánh tay thì hắn hất tay nhỏ ra và nói:

_ gớm quá bà nội ơi,dẹp chiêu này đi không có tác dụng đâu.

*ầm...ầm*

Câu nói của hắn như là tảng đá nghìn tấn đè lên người nhỏ vậy,lườm hắn cái sắc lẻm rồi lùm bùm:

_ hừ... Đáng ghét,hai anh em tên này đáng ghét như nhau.

Rủa thầm rồi nhỏ dậm chân như khủng long đi nhổ cỏ. Nhỏ đi Hoàng và cậu cũng theo đuôi nhưng trước khi đi không quên lườm hắn cái cháy áo...

Thấy vậy hắn không nói gì chỉ thản nhiên sỏ tay túi quần hếch mặt quay đi càng làm cho ba đứa sôi mắt.

_ khốn kiếp,đúng là đồ thiên vị mà- nhỏ lầm bầm chửi,chân thì không ngừng đạp vào gốc cây,tính ra con này cũng rảnh cơ!!! Đạp cây chỉ tổn đau chân thôi em ạ!!!

_ hứ!!! Tôi là em mà còn bị vậy thì cô là cái gì???

Cậu liếc nhỏ cái sắc lẻm,nghe vậy Hoàng bất ngờ,vì sao ư??? Đơn giản thôi,vì cậu nói là em của hắn mà!!! Không ngạc nhiên mới lạ.

_ thôi đi đếm cỏ đi!!! Chiều nay tôi rủ đi ăn hàng - Hoàng nói làm nhỏ sáng mắt ra,hiếm khi được ăn chùa mà,cậu thì cũng chẳng thèm nhưng được ăn miễn phí thì ngu gì mà không đi.... hớn ha hớn hở tí tởn chạy ra vườn ngồi đếm cỏ chỉ chông chờ cho đến chiều mau mau để đi ăn chùa...

- -------+-chiều ra về-----------

Nó nghe lời của hắn đứng ngoài cổng chờ hắn mà muốn dài cả cổ,làm cái gì mà lâu thế không biết... đang tự kỉ đứngtaanf ngần một mình thì con ả Ánh Nguyệt tưỡn tẹo õng ẹo tiến tới chỗ nó,nó nhìn thấy mà phát tởm!!! Làm cái gì mà chát lớp phấn dày thế kia,bờ hết cả lên nhìn cứ như đeo mặt nạ ý... nó nhìn qua rồi quay mắt đi luôn vì vẫn tức cái vụ con ả tát nó...con ả bị ăn quả bơ to chảng thì giận tím mặt,đỏng đảnh nói.. cái giọng điệu chảy nước ra:

._ conkia!!!! Mày coi tao là không khí hả???

_ *nhìn ngang*

_ con chó này,mày có hiểu tiếng người không đây????

_ ttao là người nên tao hiểu tiếng người, tao chỉ không hiểu tierngs cho chúng mày thôi - nó nhàn nhã nói nhưng nó cũng nhận ra ngọn nú lửa gần nó đang chuẩn bị phun trào,con ả giận muốn nổ mắt liền chạy ra chổ nó túm tóc nó lên và...

*CHÁT* ngay lúc đó nó bị ăn cái bạt tai muốn méo mặt vì con ả dùng lực quá mặt làm nó ngã xuống đất... được đà con ả lại chạy lại chỗ nó...

*CHÁT,CHÁT,CHÁT* nó lại được ăn 3 cái tát nữa làm mặt sưng vù,môi bật máu,kèm theo 3 cái tát đó là giọng điệu chua ngoa của ả:

_ mẹ con khốn nạn,tao trả mày 4 cái tát đó,mày cứ liệu hồn tránh xa anh Hải Minh "của tao" ra nếu không thì lo mà chuẩn bị đi thẩm mỹ là vừa,biết chưa con chó.

Rứt câu ả ta định giơ tay cho nó ăn phát tát nữa thì bị.ột lực mạnh hất tay ả ra...

*CHÁT* một cái tát kêu giòn như bánh đa nướng giáng thẳng lên mặt ả,lực manhn gấp đôi lúc nãy ả đánh nó khiến mặt ả tím bầm,môi bật máu.. ả không hiểu chuyện gì xảy ra bèn ngước mặt lên thì bắt gặp hắn với khuôn mặt đen xì vì giân... thấy vậy ả ta lắp bắp nói:

_ anh....à...thầy...thầy...sa...sao...ở...đâ..đây.

_ sao tôi không được ở đây,cô cứ liệu hồn,lo cho cái mạng của cô trước đi.. để tôi bắt gặp một lần nữa thì người phải đi thẩm mỹ là cô đó..

Nhìn ả bằng ánh mắt xát khí rồi đỡ nó đứng dậy dịu đang hỏi:

_ em đau lắm không, đi thôi!!! Anh giúp em bôi thuốc.

Nó ngoan ngoãn nghe lời hắn chui vào trong xe thoa thuốc cho hết sưng... chẳng làúc hắn ra đến cổng thì bắt gặp con ả gây sự với nó rồi cho nó ăn 4 cái tát khiến lửa giận trong hắn cháy phừng phừng liền chạy ra cho con ả cái tát lật mặt trước bao nhiêu ánh mắt củaũ học sinh trong trường... và chúng chứng kiến sự việc cũng đâm ra ghét ả chỉ chừ vài đứa ăn theo đàn nịch hót ả thôi.

- ------- tặng cho Nga Nguyễn chap này đó hihj--------

Lúc đấy trong xe:

_ A đau,nhẹ thôi.

_ anh biết rồi.

_ A,đã bảo nhẹ thôi mà,đau chết mất.

_ thì em im hộ anh cái.. ơ... yên xem nào.

_ ay za,thôi..thôi...đau...quá...huhuhu.

(Heo: hai đứa này đang làm cái gì mờ ám đây,nghi quá. Heo đang có ý nghĩ không hề trong sáng haha)

*cốp*.

_ chài ơi,đổ hết thuốc rồi đây này,thấy chưa!!! Bảo ngồi im mà còn....mặc kệ em đấy. - hắn lườm lườm nó... thấy vậy mà nó nhăn nhở ra cười,một nụ cười mó vì lúc nãy bị ăn tát cho nên xưng mặt.

_ còn cười nữa hả??? Thấy chưa sấu gái chưa,bảo ngồi im cho amh bôi thuốc mà cứ ngó ngoáy như bọ gậy ý - hắn ký yêu lên đầu nó một cái, nó đưa tay lên đầu xoa xoa rồi chu mỏ đáng yêu lên cãi:

_ hứ tại thầy ý,đã bảo nhẹ nhẹ cái tay thôi mà cứ xoa mạnh vậy đau gần chết.

(Heo: à!!! Thì ra là bôi thuốc hả,vậy mà Heo cứ tưởng là đang làm gì chứ *cười nhm nhở*. Nó hắn: làm gì *lườm*. Heo: không ạ *chạy tóe khói*)

Nhìn nó như vậy mà hắn phì cười, hai má thì sưng vù mà vẫn chu mỏ lên được, nhìn vậy hắn chỉ muốn...cắn cho cái vào môi thôi.

- -----------------

P/s: tạm thời thế này để cho các thánh đọc đỡ sót ruột ạ.

- -------

Chuẩn bị có chap mới

Đúng lúc đấy thì chuông báo tin nhắn của nó reo lên,nó lọ mọ lấy điện thoại ra thì hắn cũng hóng hớt thò đầu vào ngó,nó đẩy người hắn ra nhưng hắn vẫn lì lợm đòi xem tin nhắn vì sợ có thằng nào nhắn tin cho nó đây mà,đúng là khùng mà. Nội dung tin nhắn như sau:

Nhỏ: e! Di an cut không.

Đọc xong mà nó lùm bùm rủa còn hắn thì nhìn nó cười, hậm hực Rep lại:

Nó: con điên,mày hết cái rủ đi ăn rồi hả,ăn một mình đi con tró!

Nhỏ: det... co an khong??? Den nha hang gan nha thang Hai Nam nhanh len.tao,thang Nam vs thang Hoang dang ngoi an mot dong cut to dung daynay,ra nhanh len không het bay gio...

Nó: con khùng,mọi hôm làm người mà hôm nay chúng mày làm tró à,ăn món gì mà người không ăn được vậy,lũ Tró!

Viết đến đây mà đầu nó bốc khói định liệng cái điện thoại ra ngoài miệng thì không ngừng chửi... còn hắn cũng không khá hơn là mấy,mặt cứ nhăn như khỉ thì nhỏ rep lại:

Nhỏ: ĐKM,tao ru may di an Chim Cút,là Chim Cút đó con tró! Ở nhà luôn đi con,biến.

Nó: ủa ủa,vậy hả,hiểu nhầm ýmà hhijii ra ngay.

Phải nói sao nhỉ!??? À,lúc này mặt nó tươi hơn hoa vì....được ăn chùa, hắn đọc được tin nhắn mà phì cười, viết không dấu thì không hiểu nhầm mới lạ:

_ hihji thầy ơi!!! Đến đó đi.

_ ok em - hắn nháy mắt tinh nghịch với nó làm mặt nó đỏ bừng,triệu trứng này mới xuất hiện dạo gần đây mà chính nó cũng không biết lí do vì sao lại vậy..

Hắn bắt đầu khởi động xe phi cái vèo trên đường

cao tốc bằng tốc độ ánh sáng làm tim nó xuýt nhảy ra ngoài vội nhắm tịt hai mắt lại

Đến nơi nó và hắn đã là tâm điểm ọi người.. trai xinh,gái đẹp mà!!! Mấy cô nhân viên mặt chát cả cân phấn cũng õng ẹo đi gần chỗ hắn để tạo sự chú ý...
Bình Luận (0)
Comment