“Potter, hiện tại, lập tức cút khỏi phòng làm việc của ta!” Tiếng gầm gừ trầm thấp từ trong phòng làm việc của giáo sư Độc Dược vang lên, những ngày gần đây, loại thanh âm tràn ngập tức giận như thế thường xuyên tại phòng làm việc này vang lên.
“Con bảo đảm chỉ chuyên tâm đọc sách, giáo sư! Ngài đừng đuổi con đi ra ngoài!” Harry giơ lên hai tay biểu thị bản thân vô tội, cậu vẫn như cũ ở tại Phòng Cần Thiết ngoại trừ thời gian cùng Hermione thảo luận bài vở, có lệ một chút với Ron vốn chỉ hận không thể cùng cậu dính chung một chỗ ra, còn lại thời gian cậu đều nằm ườn ở hầm đọc sách, thỉnh thoảng thưởng thức Snape ngao chế ma dược,nếu như bị đuổi ra ngoài, thật sự sẽ rất nhàm chán a. Bởi vì gần đây học sinh Gryffindor luôn thần bí đi lên lớp muộn, Lupin giáo sư đã đại diện hiệu trưởng hướng cậu kiến nghị cũng nên một vừa hai phải, kỳ thực cậu làm rất kín đáo, nhưng phỏng chừng mấy… trò đùa này của Sirius trước đây cũng đã dùng qua, cho nên giáo sư Lupin cũng rất quen thuộc chúng, không cần điều tra liền tìm Harry mong muốn cậu đối bạn học ra tay một vừa hai phải, sách!
Có một đống thời gian thừa thãi Harry đương nhiên đi tới hầm, ngay từ đầu là nghe Snape chỉ đạo đọc một ít sách căn bản về độc dược cùng với một ít về bùa chú hữu ích, mà Snape tựa hồ bề bộn nhiều việc, luôn luôn vội vã xem hết bài tập của học sinh, còn lại thời gian đều ở ngao chế độc dược. Lúc đầu, Harry còn ngoan ngoãn đọc sách, nhưng mà có một lần lơ đãng ngẩng đầu, nhìn thấy biểu tình trên khuôn mặt Snape lúc ngao chế độc dược, Harry liền phát hiện lực chú ý của cậu dần dần không còn bị sách hấp dẫn nữa, ánh nhìn cậu không thể khống chế nhìn chăm chú vào khuôn mặt bình thường vẫn lãnh ngạnh lại không được tự nhiên nhưng lúc ngao chế độc dược thì hoàn toàn khác biệt kia.
Cặp mắt luôn âm trầm u ám phảng phất như một đôi hắc diệu thạch nhưng khi ngao chế độc dược lại lộ ra ánh sáng nhàn nhạt, khuôn mặt lãnh ngạnh cứng nhắc tựa như bị người dùng đao mà khắc lên kia lúc đối mặt làn khói xanh lượn lờ vờn quanh vạc ma dược lại lộ nét nhu hòa, tại không khí mờ ảo của làn khói từ vạc thuốc, khuôn mặt như tượng thạch kia lại để lộ biểu tình chuyên chú cùng ôn nhu, khiến người ta không thể rời mắt. Ngón tay thon dài hữu lực tựa như đang đánh đàn giữa không trung, mỗi một lần thả dược liệu vào vạc thuốc lại giống như dùng một âm luật riêng đánh lên khúc nhạc đặc biệt. Harry không tự giác bỏ quên cuốn sách trên tay mà nhìn Snape đến xuất thần, có lúc trong đầu lại vô ý hiện lên một vài đoạn văn trong mộng, cậu đã thật lâu không mơ thấy những thiên văn kỳ dị này nữa, có những đoạn mà đối với một kẻ không hiểu biết về văn miêu tả như cậu luôn cố bỏ qua, nhưng khi nhìn đến Snape ưu nhã ngao chế độc dược, Harry thường không tự giác nhớ tới chúng, xong lại dùng sức lắc đầu, nghiêm khắc nói với chính mình, sở dĩ cậu nhìn đến Snape ngao chế độc dược thì mê muội như thế, là bởi vì cậu luôn đối trưởng bối tôn trọng, đặc biệt một người có sở trường ưu việt đáng tuổi cha chú như Snape luôn khiến cậu sùng bái cùng ngưỡng mộ!
Loại biểu hiện kỳ quái của Harry cùng tầm nhìn tựa như một tên háo sắc của cậu, cho dù Snape tái trầm mê ngao chế đến thế nào cũng phải nhận ra, dù sao hắn cũng là một người Slytherin cẩn thận, một người qua lại giữa Dumbledore cùng Chúa Tể Hắc Ám mà vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ song mặt gián điệp. Đương nhiên, Snape đối với loại biểu hiện này của Harry làm ảnh hưởng hắn nghiên cứu ngao chế độc dược âm thầm đau đầu, nghĩ cũng không cần nghĩ nhiều liền gầm gừ đuổi khách. Thế nhưng, hiển nhiên với một người đã miễn dịch với nọc độc Snape phun ra thậm chí một ngày không nghe toàn thân ngứa ngáy như Harry Potter, trên người lại di truyền hoàn hảo đặc điểm dính như kẹo cao su của gia tộc Potter, thì có đối diện Snape sắc mặt bất thiện rít gào, Harry vẫn luôn ngẩng mặt, dùng ánh mắt biểu thị vô tội xong, sau đó tại dược khói lượn lờ một lần nữa mê mẩn nhìn Snape, tiếp tục bị Snape rống giận, người nào đó lại bảo chứng bản thân vô tội, trải qua nhiều lần như thế, vị giáo sư vốn luôn nói lời ác độc cũng không chịu nổi nữa nhấc cổ áo tiểu sư tử vẫn đang mở to đôi mắt xanh nhìn mình kia quăng ra ngoài cửa, sau đó, cuối cùng căn phòng cũng an tĩnh lại.
Tiết mục này ở hầm hầu như mỗi ngày đều tái diễn vài lần, bị quăng ra ngoài cửa Harry không thể nói gì chỉ nhún nhún vai, đứng dậy vỗ vỗ bụi bẩn trên người, sau đó như mọi lần đi dạo phụ cận hầm, kế tục trò vui gần đây mà cậu mới phát hiện ra.
“Chào, Malfoy!” Harry nhanh mắt nhìn thấy đang định xoay người rời đi Malfoy, gần đây Draco luôn tránh Harry tựa như tránh ôn dịch, hoàn toàn không còn khí thế bắt bẻ Harry như trước đây, mà Harry lại thấy chuyện Draco vừa nhìn đến mình liền bỏ chạy rất thú vị, bởi vậy tình huống giữa hai người dạo gần đây hoàn toàn thay đổi, Harry thích thú dạo quanh phụ cận hầm tìm kiếm Draco thân ảnh, mà Draco dạo gần đây luôn an phận ở lại trong phòng sinh hoạt chung Nhà Slytherin, không thì cũng trốn trong thư viện. Đương nhiên, Harry tuyệt đối không thừa nhận bởi vì gần đây thường xuyên bị Snape đuổi ra khỏi hầm mới đi hướng Nhà Slytherin tìm Malfoy phát tiết oán khí.
“Potter!” Draco nói mà như rít qua kẽ răng, lần này thật xui cho y là chạy không đủ nhanh, bị cái người dạo gần đây rất bất bình thường Kẻ Được Chọn chặn lối: “Có chuyện gì sao?!”
“Ân, ta chỉ là muốn hỏi thăm ngươi một chút,” Harry cười có chút ngượng ngùng, “Narcissa biểu tỷ có biết ta là họ hàng không? Ta thật vất vả phát hiện mình ở giới Pháp Thuật còn có một người thân thích như thế, ta không hy vọng bởi vì một số nguyên nhân nhỏ trước kia dẫn đến hai bên tách biệt… Ách, Narcissa biểu tỷ có thể chấp nhận người biểu đệ như ta không? Nếu như tỷ ấy nguyện ý, ta có thể nhân dịp nghỉ hè tới thăm Narcissa biểu tỷ một chút… Malfoy, ngươi biết Narcissa biểu tỷ thích cái gì không? Ta rất muốn mua một món quà tặng tỷ ấy làm quà gặp mặt…”
“Được rồi, Potter! Ngươi đừng mơ tưởng ta sẽ thừa nhận ngươi là thân thích!” Draco tức giận cắt lời Harry, tuy rằng mẫu thân có gửi thư chứng thực cái tên chết tiệt Potter này đúng là có quan hệ bà con với y, nhưng mà y sẽ không bao giờ thừa nhận cái tên Potter này lại là trưởng bối của mình, mối quan hệ giữa các gia đình quý tộc với nhau từ trước đến nay vẫn luôn hỗn loạn như vậy, y đâu có muốn như vậy.
“Malfoy, chúng ta là thân thích?!” Harry trừng mắt nhìn, đôi mắt xanh biếc tràn ngập vô tội mà tinh khiết, “Ta chỉ là muốn đến gặp mặt Narcissa biểu tỷ một chút mà thôi, từ tấm thảm treo tường của gia tộc Black đến xem, thì có quan hệ thân thích với ta là gia tộc Black, mà không phải Malfoy.”
Harry mỗi câu một tiếng Narcissa biểu tỷ, không hề đề cập tới muốn gọi Draco là cái gì, khiến Draco bực mình không thôi.
“Potter, ngươi còn giả ngu sao? Malfoy trang viên không chào đón một tên Gryffindor tới bái phỏng!” Draco hung hăng trừng Harry, giương cao cằm, đẩy Harry đang đứng chặn đường qua một bên, kiêu ngạo mà ly khai.
Nhìn bóng dáng Draco rời đi, Harry mị hí mắt, lẩm bẩm trong miệng: “Thực sự là đáng tiếc mà, cha ngươi đã mời ta nghỉ hè bớt thời gian tới thăm Malfoy trang viên rồi…”
Nếu Malfoy đã ly khai, mà Harry cũng đã phát tiết được phần nào bực bội do bị đuổi khỏi hầm, tự nhiên sẽ không dạo quanh địa bàn Slytherin nữa, bất quá cũng phải nói, gần đây tính nhẫn nại của giáo sư ngày càng kém, thời gian cậu có thể ở lại hầm cũng ngày càng ngắn, xem ra còn phải nghĩ biện pháp khác mới được. Nghiêng đầu suy nghĩ một chút, Harry sờ sờ bụng bắt đầu cảm thấy đói, quyết định đến phòng bếp tìm chút đồ ăn rồi hãng suy nghĩ tiếp, làm thế nào có thể ở lại trong phòng làm việc của giáo sư Độc Dược lâu hơn và còn quang minh chính đại ngắm nhìn giáo sư ngao chế độc dược mà không bị vị giáo sư càng ngày tính tình càng tội tệ đá ra ngoài.
Quen thuộc đi tới phòng bếp Hogwarts, Harry mở cửa phòng, không chỉ thấy được một đám Gia Tinh chăm chỉ lao động chạy quanh, mà còn thấy được một dáng người vô cùng quen thuộc —— người hẳn là đang ở nhà tĩnh dưỡng, giáo phụ Sirius Black.
“Sirius?!” Harry kinh ngạc kêu lên.
Đại hắc cẩu vốn đang lang thôn hổ yết ăn nghe được thanh âm quen thuộc liền quay đầu lại, phát hiện chính là con đỡ đầu khả ái của mình, đại hắc cẩu lập tức buông đồ ăn trong tay, khuôn mặt tràn đầy nước mắt nhào tới: “Ngô ~ ô ~ Harry, cho ta làm sủng vật của con đi!”
“…” Vẻ mặt Harry lập tức thành 囧.
~~Hết chương 35~~