Ngã Đích Thần Kinh Bệnh Ái Nhân ( Người Yêu Hoang Tưởng )

Chương 9

Từ trên tư liệu biết được, Hứa Ngôn Tâm còn thích nghe nhạc kịch, Hàn Trình Quang cơ hồ muốn làm tất cả những gì Hứa Ngôn Tâm thích, mà ca kịch, Hàn Trình Quang từ trên mạng tải về rất nhiều vở ca kịch, sau đó chiếu lên TV cho Hứa Ngôn Tâm xem.

“Thế nào? Hay không?”

Hàn Trình Quang xem xem, ca kịch gì đó quả thực khó nghe muốn chết, ai bảo Hứa Ngôn Tâm thích chứ!

Cau mày, Hứa Ngôn Tâm tựa hồ hơi rối rắm trước vở ca kịch từ trên mạng tải xuống rồi chiếu lên TV này, nhưng cuối cùng vẫn khẽ gật đầu.

“Vậy em còn thích cái gì? Nghe nhạc nghe nhạc kịch, còn gì nữa, thích đọc sách không? Hoặc là có muốn đọc báo gì không?” Cao hứng ôm eo Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang lại hỏi.

Trước câu hỏi của Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm thật sự nghĩ tới.“Có muốn đọc tạp chí ……”

“Tạp chí gì!”

“[Voguegioiello] đã lâu tôi chưa được đọc, đã ra rất nhiều kì.”

“Ớ, em viết ra giấy đi.” Vừa nghe thấy Hứa Ngôn Tâm luyên huyên nói ra một câu đủ từ đơn, Hàn Trình Quang nhất thời lặng im không nói, lấy giấy đưa cho Hứa Ngôn Tâm viết ra.

Đợi Hứa Ngôn Tâm viết xong, Hàn Trình Quang liền lấy máy tính ra tra, mới biết được đó là một quyển tạp chí Italia về thiết kế trang sức, vốn hắn còn tưởng rằng là một quyển sách, định chép vào di động cho Hứa Ngôn Tâm đọc, nhừn phát hiện bên trong có rất nhiều hình ảnh, có chép vào cũng xem không được.

Hàn Trình Quang kéo Hứa Ngôn Tâm đến trước máy tính, chỉ vào màn hình.“Đây chính là hình ảnh trên tạp chí mà em nói, tôi lưu mấy trang web lại cho em xem.”

Hứa Ngôn Tâm di động con chuột nhìn hai bức hình xong liền không xem nữa, hơn nữa chân mày cũng nhíu chặt.

“Làm sao?”

“Nhất định phải xem trực tiếp trên tạp chí, mấy hình ảnh này đều là hàng nhái.” Nói đến đây, Hứa Ngôn Tâm còn  trừng mắt máy tính một cái, thần sắc rất ư là bất mãn.

“Khụ, nhất định phải là tạp chí sao?” Vẻ mặt của Hứa Ngôn Tâm khiến Hàn Trình Quang cảm thấy thú vị, đây chính là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm lộ ra loại vẻ mặt này.

“Ừm, muốn tạp chí.”

“Vậy được, chúng ta đến nhà sách xem thử, được không?”

“…… Được.”

Hứa Ngôn Tâm đáp ứng ngay khiến Hàn Trình Quang nhất thời giật mình không nhỏ, y luôn luôn không thích đi ra ngoài vậy mà lần này lại đáp ứng dễ dàng như vậy, có thể thấy được quả thật y rất yêu thích quyển tạp chí này.

Dắt Hứa Ngôn Tâm, hai người cùng đi tới nhà sách gần đó, nhưng điều khiến Hàn Trình Quang thất vọng là nhà sách nhỏ này của bọn họ không có loại tạp chí kia, người bình thường ai lại mua loại tạp chí đó, hơn nữa cũng tuyệt không khả thi.

Hai người cuối cùng phí công vô ích, mà trên mặt Hứa Ngôn Tâm cũng hiện rõ vẻ thất vọng, Hàn Trình Quang nhìn mà có chút không đành lòng, cho rằng không mua được tạp chí kia giống như đang bạc đãi Hứa Ngôn Tâm vậy.

“Ừm, Tiểu Ngôn không cần lo lắng, tôi biết nơi nào có thể mua được tạp chí kia, em nói xem em cần mấy kì.” Nhất thời nảy lên một ý tưởng, Hàn Trình Quang ôm chầm Hứa Ngôn Tâm vội vàng nói, nói xong quả thực nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm có chút vui mừng.

“Tôi đã rất lâu không được đọc, là từ năm trước…… hay là năm kia gì đó.” Bởi vì có đoạn ký ức mơ hồ nên Hứa Ngôn Tâm không thể xác định rõ, bất quá nghe Hàn Trình Quang nói có thể tìm thấy, trong lòng Hứa Ngôn Tâm vẫn là có chút cao hứng, ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng thoải mái một cách hiếm thấy.

“Được rồi, tôi biết.” Ho nhẹ một tiếng, Hàn Trình Quang lấy di động ra, quay lưng ấn một dãy số, sau đó dưới tầm mắt chăm chú của Hứa Ngôn Tâm nghe điện thoại.

“Anh Hàn, có phải là có thời gian.” Nhận được điện thoại, Hứa Minh Tâm kinh ngạc, vội vàng hỏi.

“Khụ, à …… tôi là Hàn Trình Quang.”

“Tôi biết, anh Hàn ……”

“Chỗ các anh có thể đặt tạp chí đúng không? Tôi muốn đặt tạp chí [voguegioiello], nếu có thể tôi cần các số gần hai năm nay, chỗ tôi có người muốn đọc.” Cuối cùng Hàn Trình Quang nhấn mạnh một câu.

Ngẩn cả người, bất quá Hứa Minh Tâm nháy mắt liền hiểu rõ ý của Hàn Trình Quang, cuốn tạp chí đoa trừ bỏ Tiểu Ngôn còn có aithích đọc chứ, nghe được tin tức này Hứa Minh Tâm cũng phi thường cao hứng, bởi vì Hứa Ngôn Tâm muốn xem tạp chí, chứng tỏ gần đây cảm xúc của y thật sự ổn định hơn rất nhiều.

“Tôi biết, ngày mai tạp chí sẽ gửi tới ngoài cửa.”

Cúp điện thoại, Hàn Trình Quang bật cười ôm chầm lấy Hứa Ngôn Tâm.“Được rồi, ngày mai sẽ có tạp chí cho em xem, em còn cần cái gì, hoặc là thích cái gì không?.”

Hàn Trình Quang suy nghĩ cẩn thận, căn cứ vào đẳng cấp của Hứa Ngôn Tâm, những thứ y thích tuyệt đối rất khó tìm hoặc là rất sang quý, bất quá may mắn phía sau có Hứa Minh Tâm, như vậy hắn chẳng những không sợ tìm không thấy thứ Hứa Ngôn Tâm muốn, còn có thể làm cho Hứa Ngôn Tâm vui, hơn nữa hắn cũng có thể tiết kiệm rất nhiều tiền, trời biết mấy cuốn tạp chí kia đắt biết chừng nào, hắn hiện tại đang sống bằng tiền dành dụm, nếu tương lai không có tiền, chẳng lẽ bắt Hứa Ngôn Tâm nhịn đói.

Biết sẽ có tạp chí mà mình luôn muốn đọc, Hứa Ngôn Tâm thật sự rất vui.

“Trình quang, anh thật tốt.”

Mím môi dùng sức áp chế nụ cười ngây ngô sắp văng ra khỏi miệng, Hàn Trình Quang sờ sờ đầu Hứa Ngôn Tâm.

“Tôi tốt như vậy, có thể hôn một cái hay không đây.” Trải qua lần trước được Hứa Ngôn Tâm đồng ý, Hàn Trình Quang nay đã không còn đánh lén Hứa Ngôn Tâm nữa, như vậy rất không có cảm giác thành tựu, hiện tại mỗi lần được Hứa Ngôn Tâm đồng ý, hôn một cái hạnh phúc tràn trề.

Biết Hứa Ngôn Tâm nhất định sẽ đồng ý,  Hàn Trình Quang vui vẻ chờ Hứa Ngôn Tâm đưa mặt sang, mấy lần trước Hứa Ngôn Tâm đều sẽ như vậy.

Lúc Hàn Trình Quang đang cao hứng không chú ý đến, Hứa Ngôn Tâm rũ mắt, giống như Hàn Trình Quang đoán nghiêng mặt qua, nhưng khi Hàn Trình Quang vui sướng hôn má Hứa Ngôn Tâm, bàn tay Hứa Ngôn Tâm nắm Hàn Trình Quang vô thức siết chặt hơn, lông mi cũng hơi hơi rung động.

Ngày hôm sau, quả nhiên, khi Hàn Trình Quang mở cửa ra bên ngoài đã có một cái thùng nhỏ, hơn nữa Hứa Minh Tâm rất chu đáo dán nhãn chuyển phát nhanh lên trên.

Mở thùng ra, Hàn Trình Quang nhìn mấy thứ hoa lệ bên trong thì nhún vai, còn Hứa Ngôn Tâm lại ôm tạp chí nhảy lên sô pha ngồi đọc, hơn nữa vẻ mặt cũng rất vui vẻ.

Một thùng tạp chí, Hứa Ngôn Tâm mỗi ngày đều đọc.

Giữa trưa, Hàn Trình Quang mang Notebook ra phòng khách, ngồi trên sô pha lướt web, mà Hứa Ngôn Tâm dựa vào bả vai hắn ngồi ở một bên cầm tạp chí xem.

Đang xem phim thì Hàn Trình Quang cảm thấy Hứa Ngôn Tâm đứng dậy, còn tưởng rằng Hứa Ngôn Tâm muốn WC nên không có để ý tới, bất quá chỉ chốc lát sau lại nghe thấy tiếng vang, tạm dừng phim lại, Hàn Trình Quang đi xem Hứa Ngôn Tâm đang lục lọi trong phòng.

“Tiểu Ngôn, em đang tìm cái gì?”

“Giấy bút.” Đáp lời Hàn Trình Quang một câu, Hứa Ngôn Tâm tiếp tục tìm ở trên bàn.

“Em muốn vẽ à?” Nhìn quyển tạp chí, Hàn Trình Quang liền biết Hứa Ngôn Tâm muốn gì.

“Ừm, tôi muốn giấy bút.”

“Đừng tìm, tôi có giấy bút, nhưng tuyệt đối không phải loại mà em cần, em muốn giấy bút loại nào?”

Đợi cho Hứa Ngôn Tâm nói ra dụng cụ mình muốn, Hàn Trình Quang liền quyết định đi ra ngoài mua cho Hứa Ngôn Tâm.

“Lại phải đi ra ngoài sao? Không thể giống lần trước gọi điện thoại đặtmua hoặc là mua trên mạng sao?” Vừa nghe đến đi ra ngoài, Hứa Ngôn Tâm lại nhíu chặt mày lại, đối với chuyện đi ra ngoài, y phi thường bài xích.

Tư duy chuyển chuyển, Hàn Trình Quang cảm giác đây là một cơ hội tốt có thể gặp Hứa Minh Tâm, vì thế buông máy tính vươn ta ôm Hứa Ngôn Tâm.

“Như vậy sẽ rất chậm, hiện tại tôi đi ra ngoài một chút, mua đồ cho em xong sẽ trở lại, như vầy đi, em ở nhà chờ tôi, tôi đi ra ngoài mua cho em, em viết danh sách cho tôi.”

“Không, tôi đi cùng anh!” Lắc lắc đầu, Hứa Ngôn Tâm không đồng ý nói.

“Tôi đi một mình được rồi, em ở nhà chờ tôi, em lại không muốn đi ra ngoài, chỗ tôi tới rất gần nhà chúng ta, tôi đoán khoảng nửa tiếng là tôi đã trở về, sau khi tôi rời khỏi đây em khóa cửa lại, ngoại trừ tôi gọi cửa thì không mở cho bất kỳ ai hết, không phải được rồi sao.” Ôm Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang dịu giọng nói, chỉ trên mặt Hứa Ngôn Tâm lộ ra có chút do dự, nhất thời biết có hi vọng.

“Em chờ ở trong nhà an toàn hơn so với đi  cùng tôi, nếu trên đường đụng phải những người đó chúng ta chạy không kịp, em chờ ở trong nhà, tôi nhanh chóng mua xong liền trở lại ngay, tôi tuyệt đối không chậm trễ một phút đồng hồ, em cứ yên tâm đi! Sau khi tôi đi em khóa cửa ở trong nhà đọc tạp chí, được không?”

Do dự hồi lâu, nội tâm Hứa Ngôn Tâm giãy dụa nhìn Hàn Trình Quang, sau lại nghe Hàn Trình Quang cam đoan mới gật gật đầu.

Cao hứng hôn hôn má Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang cầm di động và ví tiền, hơn nữa viết số di động của mình đưa cho Hứa Ngôn Tâm, để Hứa Ngôn Tâm nếu có chuyện thì gọi điện thoại, sau đó mới chuẩn bị đi ra ngoài.

Hứa Ngôn Tâm vẫn tiễn Hàn Trình Quang đến cửa, đợi cho Hàn Trình Quang đi khỏi thì đứng ở cạnh cửa, dưới chân có chút nôn nóng đi đi lại lại.

“Đừng lo lắng, nhớ khóa cửa kĩ, rất nhanh tôi sẽ trở về.” Ôm Hứa Ngôn Tâm một chút, Hàn Trình Quang trấn an vỗ vỗ lưng Hứa Ngôn Tâm, dặn dò, sau khi nghe được Hứa Ngôn Tâm đáp lại, liền đi ra khỏi cửa phòng, đứng nhìn Hứa Ngôn Tâm đóng chặt hai lớp cửa, lại nghe thấy tiếng chốt khóa mới xoay người rời đi.

Đi được một đoạn, Hàn Trình Quang liền gọi điện thoại cho Hứa Minh Tâm, ngồi trong một tiệm cà phê gần đó đợi không đến năm phút đồng hồ, Hứa Minh Tâm đã đến, có thể thấy được mấy ngày nay Hứa Minh Tâm cũng ở gần đây.

“Được rồi, chúng ta hiện tại chỉ có hai mươi phút, tôi nói với Hứa Ngôn Tâm là nửa tiếng sẽ trở về, còn có thứ này anh phải kêu người đi chuẩn bị.” Đem danh sách Hứa Ngôn Tâm viết đặt trên bàn, Hàn Trình Quang nhanh chóng nói.

Lấy danh sách đưa cho người bên cạnh, Hứa Minh Tâm cùng với một người khác, cũng chính là người nước ngoài lần trước đến nhà, ngồi đối diện Hàn Trình Quang.
Bình Luận (0)
Comment