Nga Mỵ

Chương 402

Ngày tháng thoi đưa, đảo mắt đã là ba tháng sau, rốt cục tình hình Phần Bích Thấm cũng ổn định lại.

Thần hồn và tu vi của nàng ly thể quá lâu, tuy Yêu Hồ luôn coi chừng chăm sóc, nhưng vẫn không thể tránh khỏi suy yếu không ít so với thân thể lúc trước, tu vi cũng từ Nguyên Anh hậu kỳ mà rớt xuống Nguyên Anh trung kỳ.

Đây là bởi vì nguyên nhân là do Chu Chu luyện chế Đại Luân Hồi đan phẩm chất vô cùng tốt, nếu không chỉ sợ rút xuống đến Nguyên Anh sơ kì cũng không lạ gì.

Phần Bích Thấm xem qua quyển trục phong ấn Yêu Hồ hắn lưu lại nhớ lại liền đã rõ ràng hết thảy, nàng ôm Yêu Hồ đã biến về thân thể yêu thú, yên lặng rơi lệ một hồi, lau nước mắt mang theo Yêu Hồ đi bế quan.

” Ta không thể cô phụ hắn vì ta trọng sinh mà làm hết thảy, ta sẽ sống thật tốt để chờ đến ngày hắn biến hóa.” Phần Bích Thấm tươi cười nhàn nhạt, xinh đẹp mà kiên định.

Chu Chu lo lắng bọn hắn ở tại chỗ này, đợi thần hồn và thân thể của Phần Bích Thấm thích ứng gần hết thì đề nghị nàng đi theo mình trở lại Vũ Quốc đi, ít nhất thuận tiện tìm Linh Dược  vì Yêu Hồ luyện đan, làm cho hắn sớm ngày khôi phục bắt dầu tu luyện.

Yêu Hồ đợi Phần Bích Thấm hơn ba nghìn năm, nàng quả thực không đành lòng xem Phần Bích Thấm cũng đợi Yêu Hồ mấy ngàn năm, yêu thú tu luyện so với nhân loại đã chậm, mà Yêu Hồ hiện tại tu vị rớt xuống cấp bốn, linh trí quay về hỗn độn, tiến triển lại càng chậm hơn.

May mắn lúc trước chăm sóc Tam Nhãn Xích Hỏa sư có kinh nghiệm, Chu Chu tự tin có đầy đủ đan dược tăng thêm Trường Sinh tiên hỏa, Yêu Hồ ở trong vài năm là có thể khôi phục cấp năm, mở lại linh trí.

Phần Bích Thấm hơi chút cân nhắc liền gật đầu đáp ứng.

Động phủ của Yêu Hồ hắn lúc trước có bố trí xuống huyễn pháp đại trận thủ hộ, bình thường tu sĩ Nguyên Anh cũng rất khó phát hiện, nhưng mà các nàng vẫn là đem hết các vật giá trị trong động phủ thu hồi hết thảy để tùy thân mang theo cho ổn thỏa, sau đó mới cùng rời đi.

Xa cách mấy tháng, lần thứ nhất Chu Chu từ động phủ đi ra. trông thấy cảnh tượng bên ngoài lập tức sợ hãi kêu lên một tiếng.

Núi Điểm Phượng hơn phân nửa đếu đã hóa thành một mảnh đất chết khô cằn. Trong đó vài ngọn núi sụp đổ mất hết sự sống, động phủ Yêu Hồ nằm ở chỗ ngọn núi coi như không bị ảnh hưởng đến đấy, bảo tồn tương đối hoàn hảo, nhưng Huyết Phong Điểu và Thiết Trảo Ma Điêu đều không thấy bóng dáng.

Trên núi Điểm Phượng phát ra tử khí quá mức mãnh liệt, không có sinh linh nào ở vùng phụ cận có can đảm tới gần.

Chứng kiến tình huống bi thảm của núi Điểm Phượng, không khó tưởng tượng cuộc ngày đó Diễm Thí Thiên, Diễm Tứ cùng Yêu Hồ giao chiến kịch liệt như thế nào.

Phần Bích Thấm khẽ vuốt ve Yêu Hồ trong ngực lười biếng híp mắt ngủ gà ngủ gật, trong nội tâm không biết tư vị gì cả.

Chu Chu nghĩ đến trước khi núi Điểm Phượng tuy còn xa mới có thể gọi là non xanh nước biếc, cũng không thành như hiện tại vậy. Ngọn núi này vừa vặn là nơi giao giới ngay tại Tích quốc và Kim Quốc, hôm nay sinh ra tử khí ngút trời chớ gần, không biết làm cho bao nhiêu người Tây Phương ngũ quốc đau đầu, chứ đừng nói chi dân chúng bình thường phụ cận dựa vào ngón núi này sinh tồn.

“Tiểu Trư, đi thôi!” Chu Chu sờ lên Tiểu Trư trong ngực.

Sau khi Luyện hết Đại Luân Hồi đan, Phượng Hoàng lần nữa biến thành Tiểu Trư. Chu Chu biết rõ đây là bởi vì nguyên nhân phong ấn trên người Tiểu Trư cũng không hoàn toàn cởi bỏ, đợi một ngày nàng chính thức Kết Anh, Tiểu Trư mới có thể triệt để phá tan một đạo phong ấn cuối cùng này, hóa thành Phượng Hoàng.

Tiểu Trư ” ụt ịt” hai tiếng, dậm chân rất nhanh bay lên giữa không trung. Đối với địa phương từng bị diệt thế chi hỏa cháy qua phun ra màu vàng kim óng ánh Bổn Nguyên Chi hỏa.

Ánh sáng tinh khiết mà ngọn lửa tràn ngập sự sống lập tức đem trọn tòa núi Điểm Phượng che lại, bên trong Liệt Diễm tràn ngập tử khí không tiêu liền một đám một đám bị luyện hóa, hóa thành khói trắng theo gió phiêu tán.

Phụ cận bỗng nhiên truyền đến một hồi âm thanh như sấn rền nói : ” Phía trước có phải là Chu trưởng lão?”

Giọng nói này Chu Chu nghe quen tai, nghĩ ngợi một chút. Đúng là Luyện Khí Đại Sư thất phẩm tiếng tăm lừng lẫy Tây Phương ngũ quốc, Nguyên Anh tổ sư Hồng Bàn phái Kim Vanh.

Lúc trước nàng ở Tích thành vì cứu mấy vị sư huynh sư tỷ, vội vàng cùng Tiểu Trư hợp thể, phóng xuất ra uy áp Nguyên Anh hậu kỳ, kinh động đến bọn người Hồng Bàn, người ta tìm đến tận cửa rồi nàng còn bị dọa đến chạy trối chết.

Hôm nay lại nghe giọng nói này, tâm tình đã hoàn toàn bất đồng. Ít nhất nàng không cần lại phải trốn trốn tránh tránh rồi.

” Đúng vậy, Hồng Đạo Quân hữu lễ rồi.” Chu Chu giương giọng đáp.

Chân trời hiện lên mấy cái bóng người, lướt đến trước mặt Chu Chu và Phần Bích Thấm.

Đến một chuyến cả năm người vậy mà Chu Chu đều nhận ra, một người cầm đầu đúng là Hồng Bàn, đi theo phía sau chính là đệ tử của hắn, Tích quốc hoàng thất hộ pháp Đại trưởng lão Bao Nhàn, còn người khác đứng tại bên Hồng Bàn nhưng lại Nguyên Anh tổ sư Cao Xuyên Hiếu phái Ẩn Hàng, hắn cũng dẫn theo hai người đệ tử đồng hành. Một người là Phùng Khiết một người khác là Mã Đạt.

Chu Chu vừa thấy ba thầy trò Cao Xuyên Hiếu, liền nhịn không được liếc nhìn Yêu Hồ, có chút không được tự nhiên.

Một đệ tử khác của Cao Xuyên Hiếu là Tiết Thiết Long chết ở dưới ảo thuật của Yêu Hồ, tuy nhiên Yêu Hồ đã từng nói đã thi pháp thay đổi trí nhớ của bọn hắn, nhưng là Chu Chu vẫn nhịn không được có chút bận tâm, vạn nhất bọn hắn nhớ tới một chút, muốn tìm Yêu Hồ báo thù thì làm sao bây giờ?

Khá tốt người đến không nhiều lắm, nàng và Phần Bích Thấm hoàn toàn có thể ứng phó được rồi.

Thầy trò Hồng Bàn đã tiếp xúc mấy lần với Chu Chu, được coi là người quen, bọn họ xa xa trông thấy Tiểu Trư ở giữa không trung phóng hỏa xuống núi Điểm Phượng, mới nghĩ tới có lẽ Chu Chu cũng ở gần đó.

Kết quả đợi bay đến gần, Chu Chu xoay đầu lại đối mặt với bọn họ, mấy người nhìn rõ dung mạo của nàng lại càng hoảng sợ.

Bọn họ cùng Vũ Quốc kết thành liên minh, song phương vãng lai rất nhiều, hiện tại đã biết rõ mấy năm trước tại cuộc thi Luyên Đan Sư thi đấu trên đại hội khuất phục quần hùng trở thành quán quân chính là nữ đệ tử phái Thánh Trí Chu Chu, kỳ thực là thánh nữ Đan tộc Đan Hoàng, cũng biết nàng vì trốn tránh Đan quốc hoang tộc hãm hại đã cải biến hình dáng tướng mạo, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới bản thân nàng lớn lên tướng mạo xinh đẹp vậy.

Mà bên cạnh cùng nàng đồng hành cũng là một nữ tử xinh đẹp đến kinh tâm động phách, hai cô gái này đứng cùng một chỗ, quả thực đủ để khiến hoa thơm cỏ lạ trong thiên hạ cũng phải cúi đầu thất sắc.

Hồng Bàn, Cao Xuyên Hiếu cùng Bao Nhàn dù sao thì tu vi cao, tuổi tác vừa lớn, kinh diễm một lát liền khôi phục tinh thần lại, Phùng Khiết và Mã Đạt lại trợn mắt há mồm, hoàn toàn không biết phản ứng như thế nào.

Bao Nhàn tiến lên hướng Chu Chu và Phần Bích Thấm hành lễ đầu tiên, miệng nói ” Tiền bối”, Cao Xuyên Hiếu vội ho một tiếng, Phùng Khiết và Mã Đạt mới tỉnh hồn lại cúi đầu hành lễ.

trong lòng Phùng Khiết chua xót, trước kia nàng cũng từng nghe sư phụ đề cập qua sự tình Chu Chu, trong lòng có chút không phục, dù xuất thân cao quý cùng tu vị thâm hậu thế nào, cũng chỉ là thứ xấu nữ, kết quả hôm nay vừa thấy, từng chút kiêu ngạo lúc trước của nàng đều bị triệt để đánh tan.

Nhớ tới lúc trước chính mình đối với nàng có đủ loại khinh thường khinh bỉ, may mắn không có biểu lộ quá mức rõ ràng, nếu không chính mình chỉ sợ chết không có chỗ chôn.

Người ta tu vi rõ ràng là Nguyên Anh hậu kì , dù sư phụ mình tại trước mặt nàng đều phải tất cung tất kính. Không dám có một chút mạo phạm. Chính mình chỉ là một cái tu sĩ Trúc Cơ kỳ nho nhỏ, nếu như đắc tội nàng, chết một trăm lần cũng sẽ không có người thay nàng xuất đầu.

Mã Đạt bị mỹ mạo của Chu Chu và Phần Bích Thấm mê hoặc thất điên bát đảo, nhưng cũng biết hai vị nữ tu không phải là mình có thể vọng tưởng, cho nên rất  nhanh liền điều chỉnh tâm tính thành thành thật thật đứng sau lưng sư phụ.

Chu Chu cũng hướng tới bọn người Hồng Bàn giới thiệu Phần Bích Thấm, chỉ nói đối phương cũng xuất thân Đan tộc, trùng hợp cùng mình đồng hành. Song phương hàn huyên vài câu, Tiểu Trư làm xong chạy trở về. Chui vào trong ngực Chu Chu cầu ca ngợi.

Hồng Bàn thừa cơ hỏi vấn đề mà bọn hắn quan tâm nhất:” Hôm nay lão phu đến đây chính là vì sự tình núi Điểm Phượng, núi Điểm Phượng trong vòng một ngày phát sinh biến đổi lớn, mấy tháng qua Tích Quốc và Kim quốc chúng ta đều vì sự tình này mà đau đầu không thôi. Nếu như lão phu không nhìn nhầm, nơi này mất hết sự sống chính là vì thụ độc thiên hỏa thiêu đốt?”

Chu Chu gật đầu nhìn về phía Phần Bích Thấm, việc này liên quan đến Yêu Hồ, muốn nói như thế nào là do nàng ấy quyết định.

Phần Bích Thấm so với Chu Chu lớn tuổi hơn, nói chuyện xử sự so với nàng cũng lão luyện hơn không ít: “Chúng ta cũng là cách phụ cận nghe nói tại đây phát sinh việc lạ, phỏng đoán có thể liên quan tới Thái tử Đan quốc Diễm Thí Thiên, cho nên sang đây xem xét. Tại đây tử khí ngập trời hẳn là do Diệt Thế Chi hỏa của Diễm Thí Thiên tạo thành, Đan Hoàng nàng đã dùng Bổn Nguyên Chi hỏa tinh lọc qua. Sẽ không còn có cái gì ảnh hưởng. Mấy vị cứ yên tâm đi.”

Hồng Bàn cũng là Luyện Khí Đại Sư, đồng thời cũng là chuyên gia ” chơi hỏa”, vừa rồi từ xa nhìn thấy Tiểu Trư đang phóng hỏa cũng đoán ra nó muốn tinh lọc tử khí nơi đây, bây giờ nghe Phần Bích Thấm nói như vậy. Vội vàng gửi lời cảm ơn.

Nói thực ra bọn hắn ở chỗ này nhìn hơn mấy tháng đều không nghĩ ra biện pháp, không nghĩ tới người ta Thánh nữ đứng đầu Đan tộc đã đơn giản giải quyết vấn đề, trong lòng Hồng Bàn đối Chu Chu càng kính nể. Đồng thời cũng âm thầm may mắn Tích quốc gặp phải đại vận, vậy mà đánh bậy đánh bạ có quan hệ tốt với nhân vật lợi hại này, khiến cho phái Kim Vanh bọn hắn có một cái đồng minh khó lường.

” Diễm Thí Thiên lợi hại như thế, khó trách dám hướng Tam đại tông môn đưa ra mười năm ước hẹn.” Cao Xuyên Hiếu bỗng xen vào nói.

“Mười năm ước hẹn?” Chu Chu và Phần Bích Thấm nhìn nhau. Kỳ quái nói.

Hồng Bàn trầm giọng nói:” Đúng vậy, ba tháng trước Diễm Thí Thiên truyền thư thiên hạ, muốn bế quan mười năm, sau khi xuất quan ước chiến ba vị Đại trưởng lão Tam đại tông môn…Dùng một địch ba. Vũ Quốc bên kia đã đáp ứng rồi.”

Chu Chu và Phần Bích Thấm hai mặt nhìn nhau, trong lòng không hẹn mà cùng nghĩ đến hai chữ —— nguy rồi!

Các nàng biết rõ tình huống Diễm Thí Thiên, bởi vì Yêu Hồ đầu độc. Diễm Thí Thiên sớm ra tay đối phó Diễm Tứ, giờ phút này nhất định đang gấp gáp vào bế quan hấp thu Cửu Thiên Huyễn Hỏa trên người Diễm Tứ, Đan quốc thiếu đi một tu sĩ Đại Thừa kỳ, cộng Diễm Thí Thiên đột nhiên bế quan, đúng là thời điểm thực lực suy yếu nhất, hắn công khai phát ra khiêu chiến rõ ràng là kế hoãn binh.

Hắn đây là buộc ba đại tông môn cho hắn mười năm thời gian trùng kích Đại Thừa kỳ, mười năm sau, thân mang bốn loại Thiên Hỏa tiến vào Đại thừa kỳ, ba vị Đại trưởng lão của Tam đại tông môn đồng thời ra tay, cũng không thể làm gì được hắn.

Thực tế nếu như hắn quyết tâm hung ác đối phó phụ thân ruột của mình Diễm Kiếm Địch, dung hợp năm loại Thiên Hỏa, thực lực kia lại càng tăng kinh khủng, đến lúc đó chỉ sợ khó mà có người đối phó được hắn.

Hết lần này đến lần khác hắn lại công khai ước chiến như vậy, hơn nữa tuyên bố muốn dùng một địch ba, Tam đại tông môn vô luận như thế nào cũng không thể mất mặt đi cự tuyệt.

Thậm chí, mười năm này chỉ cần người trong Liên minh Đan quốc không chủ động khiêu khích, thì người trong Liên minh Vũ quốc cũng không động tay đối phó bọn hắn, nếu không sẽ có hiềm nghi dậu đổ bìm leo.

Diễm Thí Thiên nhìn như cuồng ngạo hung hăng càn quấy, nhưng cũng đã đem kế hoạch đằng sau suy nghĩ kỹ rồi mới động thủ đối phó với Diễm Tứ.

Chu Chu và Phần Bích Thấm vội vàng cáo biệt bọn người Hồng Bàn, theo như kế hoạch sớm định ra chạy đi về Vũ Quốc trước. Bất kể như thế nào, hiện tại quan trọng nhất là thay Doãn Tử Chương cải tạo thân thể, những chuyện khác để sau rồi nói.

Bình Luận (0)
Comment