Nga Mỵ

Chương 483

Edit: Rệp

Beta: Sakura

Ngay từ khắc chuỷ thủ rời khỏi cơ thể, thân hình của Luyện Đan Sư áo đen trở nên yếu ớt như cành liễu, động tác cũng trở nên chậm chạp, cứng nhắc rất nhiều.

Hắn thuận tay nhét vài viên đan dược vào miệng, hai tay không ngừng kết ấn, toàn bộ linh dược đã bị thấm đẫm bởi máu của hắn trên Dược tiên thụ đều bị hút vào Thanh Mộc Đỉnh, sau hắn duỗi tay ra ôm toàn bộ đan đỉnh vào ngực.

Huyền Long ngẩng đầu nhìn hắn một cái, trong mắt lộ ra vài phần khó hiểu , nhưng vẫn không hề do dự phun một ngụm Luyện Ngục Ma Diễm về phía đan đỉnh.

Cả người Luyện Đan Sư áo đen giống như một ngọn lửa, cơ thể hắn hoàn toàn bị chính chân hoả thiêu đốt, có thêm Luyện Ngục Ma Diễm gia nhập, nhất thời ánh lửa trên cơ thể hắn càng trở nên mạnh mẽ, ngọn lửa màu lam xinh đẹp đến cực hạn đồng thời tản mát ra vài phần khí tức thần thánh đặc thù.

“Hắn điên rồi!” Phần Bích Thấm, Đan Nhiễm, Trịnh Quyền và các Luyện Đan Sư cấp cao nhìn nhau hoảng sợ.

Luyện Đan Sư áo đen này thật sự không còn muốn sống nữa, hiến tế toàn bộ máu trong cơ thể còn không nói, ngay cả thần hồn cùng với tu vi cũng muốn hiến tế toàn bộ ra chỉ để đảm bảo Huyết Phách Đan có thể hoàn thành.

Nếu như có thiên tài địa bảo đặc thù, nói không chừng sau khi hiến tế toàn bộ máu trong người thì Luyện Đan Sư áo đen này vẫn còn có thể giữ được tính mạng và tu vi. Hắn đã có thể đưa ra tiên khí thượng phẩm Dược Tiên thụ, Thanh Mộc Thần Đỉnh thì có thêm những bảo vật như linh dược bảo vệ tánh mạng cũng không hề kỳ quái.

Nhưng ngay lúc này sở tác sở vi*(hành động đã được thực hiện) của hắn ngay cả một đường lui cũng không hề định lưu lại cho mình.

Chu Chu bên kia cũng đã đến bước tế máu mấu chốt, nàng cũng không giống như Luyện Đan Sư áo đen mà dùng thủ đoạn quyết tuyệt để lấy máu. Mọi người thậm chí còn không nhìn thấy được bất cứ vết thương nào xuất hiện trên cơ thể nàng. Nhưng cả gốc Tịnh Liên Ngô Đồng đã trở thành một màu đỏ rực như máu.

Chu Chu ngồi bên trong đoá hoa sen trên ngọn cây sắc mặt đã trắng bệt.

Tiểu Trư ngẩng đầu phun một đoàn Hư Không Toại Hoả vàng rực vây quanh Chu Chu, sau đó lại thêm một đoàn Trường Sinh Tiên Hoả xanh biếc, một đoàn Mật Tuyền Tịnh Hoả trong suốt, cuối cùng là Húc Dương Minh Hoả màu đỏ tím.

Tầng tầng lớp lớp bốn tầng thiên hỏa chặt chẽ vây quanh Chu Chu. Mọi người mơ hồ cảm nhận được bộ rễ của Tịnh Liên Ngô Đồng không ngừng phát triển, mở rộng về phía bốn phương tám hướng.

Linh khí trong vòng trăm dặm bỗng nhiên kịch liệt chấn động, hệt như bão táp mà điên cuồng vọt về phía Tịnh Liên Ngô Đồng của Chu Chu. Linh khí dữ dội càn quét, Tịnh Liên Ngô Đồng càng đỏ rực . Trong lúc đó, sắc mặt Chu Chu vốn tái nhợt cũng đã dần dần khôi phục vẻ ôn nhuận sáng bóng.

Thân thể của nàng là do Hư KHông Toại Hoả cải tạo, nói chi đến máu huyết. Chỉ cần bốn loại Thiên Hoả trong cơ thể vẫn bị nàng khống chế thì nàng có thể giống như phượng hoàng trọng sinh trong lửa. Cho dù bao nhiêu thương tổn cũng có thể một lần chữa trị.

Tia sáng của bốn loại Thiên Hoả lưu chuyển trên người Chu Chu, linh khí sau khi được Húc Dương Minh Hoả luyện hoá, tiếp đó lại được Mật Tuyền Tịnh Hoả tinh lọc, Trường Sinh Tiên Hoả trao cho sức sống, sau cùng là Hư Không Toại Hoả phía trên sáng tạo chi lực ngưng tụ thành dòng máu mới rót vào trong cơ thể của Chu Chu, sức sống không ngừng lưu chuyển toàn thân.

Thấy một màn như vậy, phần lớn mọi người phía dưới tế đàn đều thở phào nhẹ nhõm. Không có bất cứ ai nguyện ý nhìn thấy vị Thánh Nữ Đan tộc giống như tiên nữ này rơi vào tình cảnh ảm đạm.

Từ phía xa, Doãn Tử Chương nhìn giai nhân khuynh thành trong lửa, trong lòng liền nổi lên tự hào và mừng rỡ vô tận. Đây chính là Chu Chu của hắn. Một Chu Chu hiền lành nhút nhát nhưng nguyện ý vì bảo vệ người bên cạnh mà lấy ra thật nhiều dũng khí, không ngừng sáng tạo kỳ tích.

” Mệnh Tiểu Tứ thật sự là quá tốt. . . . . .” Đề Thiện Thượng lại một lần nữa lại ghen tị , tại sao trên thế giới này lại có loại sư đệ khiến cho người ta chán ghét này vậy ? Sư muội ưu tú đều bị tên sư đệ chết tiệt lừa gạt mất.

Ngọn lửa trên người Chu Chu chậm rãi tắt, linh khí mạnh mẽ do nàng kéo đến cũng từ từ ngừng lại, Tiểu Trư há miệng hút mấy trăm loại linh dược dung hợp máu của Chu Chu trên cánh hoa sen vào bên trong sau đó liền nằm bất động trong ngực Chu Chu.

Chu Chu ôm Tiểu Trư, vẻ mặt yên tĩnh ngồi ngay ngắn trên ngọn cây. Tay áo tung bay trong gió, dường như chỉ một khắc nữa sẽ phi thăng.

Mà Luyện Đan Sư áo đen trên đài vẫn ôm chặt Thanh Mộc Thần Đỉnh. Không hề nhúc nhích ngồi yên trong ngọn lửa màu lam, không ai có thể thấy rõ ánh mắt của hắn nhưng ý chí quyết tuyệt dốc hết tính mạng ra đánh cược thì mọi người đều có thể thấy được vô cùng rõ ràng.

Không ai cẩn thận để ý tột cùng là đã qua bao lâu, một cỗ mùi hương đan dược bay đến từ trên tế đàn Thiên Hoả. Mọi người ngưng mắt nhìn qua, một viên đan dược đỏ thẫm như máu chậm rãi bay lên từ trong Thanh Mộc Thần Đỉnh. Huyết Phách Đan của Luyện Đan Sư áo đen đã luyện thành.

Ầm! Một đạo sấm sét màu tím xuyên qua từng đám mây đỏ vốn do Huyết Phách Đan ngưng tụ trên khắp bầu trời bổ về viên đan dược nho nhỏ kia.

Cơ hồ ngay lúc đó, một tia sét khác cũng đánh về phía dưới tế đàn tạo nên tiếng nổ vang. Huyết Phách Đan của Chu Chu đã luyện thành.

Mây đỏ dày đặc như thiên quân vạn mã đè xuống đỉnh núi, tiếng sấm liên tiếp vang lên, giữa bóng tối vô tận chỉ có từng tia sét trắng ánh tím chiếu sáng đất trời.

Luyện Đan Sư áo đen ngồi lung lay trên tế đàn, toàn bộ tia sét trên trời giáng xuống đều được Huyền Long thay hắn ngăn cản.

Bên này Chu Chu lại lấy trận bàn trận kỳ do Cơ U Cốc và Thạch Ánh Lục liên thủ chế tạo tập trung toàn bộ lôi điện đến viên Huyết Phách Đan do chính mình luyện chế, mượn năng lượng của thiên địa tiến hành đợt tôi luyệt cuối cùng.

Một, hai, ba, bốn. . . . . . Tám!

Tất cả tu sĩ và Luyện Đan Sư đều tập trung tinh thần đếm số lượng tia sét kéo đánh đánh về phía đan dược của hai bên, Luyên Đan Sư của Đan tộc lại vô cùng khẩn trương, kết quả của lần này ảnh hưởng đến an nguy cùng tự do của tất cả tộc nhân cùng với người thân của bọn họ.

Ầm! Một tiếng vang thật lớn từ phía dưới tế đàng vọng lên, đây là đạo thiên lôi thứ chín !

Tiếng hoan hô của Luyện Đan Sư Đan tộc dâng lên như sấm, Huyết Phách đan của Luyện Đan Sư áo đen chỉ dẫn đến tám đạo thiên lôi, mà Chu Chu lại là chín đạo thiên lôi. Thắng bại đã rõ!

Giữa tiếng hoan hô, Luyên Đan Sư áo đen rốt cuộc cũng không thể gắng gượng được thân thể lảo đảo liền ngã về phía Dược Tiên thụ, mặt nạ đụng phải cây đèn đồng xanh, bịch một tiếng rơi xuống dưới đất, dưới mặt nạ lộ ra khuôn mặt xinh đẹp đã không còn một chút huyết sắc.

Ánh mắt Chu Chu liếc qua rơi vào khuôn mặt của Luyện Đan Sư áo đen, nhất thời sắc mặt thay đổi. “ Là ngươi ?”

“Đan Phượng!”Không ít Luyện Đan Sư Đan tộc cũng rối rít thất thanh kinh hô, bọn họ làm sao cũng không nghĩ đến kẻ có thể khiến cho Đan Nhiễm, Bát Phẩm Luyện Đan Sư chiến bại lại chính là kẻ phản bội của Đan tộc, vất bỏ mọi thứ để kề cận Diễm Thí Thiên, phản đồ Đan Phượng.

Đan Nhiễm nhìn Đan Phượng trầm giọng nói: “Quả nhiên là ngươi!”

Bên cạnh Đan Phượng chợt loé lên một bóng đen, Diễm Thí Thiên đột nhiên xuất hiện đưa tay thu hồi viên Huyết Phách đan của Đan Phượng luyện chế, sau đó thuận thế ôm lấy nàng, nhướn mày nói : “Nàng không dùng viên Huyết Phách Đan ta đưa cho ?”

Mọi người ồ lên, khó trách Đan Phượng dám nói muốn luyện chế Huyết Phách Đan, thì ra trong tay nàng đã có một viên. Bất kể kết quả hôm nay thành bại thế nào, nàng vẫn có thể giữ lại tính mạng.

Đan Phượng giương mắt nhìn Diễm thí Thiên buồn bã cười một tiếng: “Ta đã không còn giá trị lợi dụng, cần gì lãng phí một viên đan dược?”

Nàng vẫn biết, Diễm Thí Thiên muốn lấy được Huyết Phách đan do chính nàng luyện chế, hắn giữ nàng bên cạnh cũng vì mục đích này.

Nàng và Đan Hoàng là tỷ muội ruột, huyết thống giống nhau, lấy Huyết Phách đan luyện chế từ máu của nàng đối phó với Đan Hoàng sẽ có hiệu quả tốt nhất.

Đối với bốn loại thiên hoả trên người Đan Hoàng, Diễm Thí Thiên vô cùng coi trọng. Tuyệt đối sẽ không muốn nàng chết. Phương pháp xử lí chắc chắn nhất chính là một viên Huyết Phách Đan được luyện chế từ một người có cùng quan hệ huyết thống với nàng.
Bình Luận (0)
Comment