Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 228

Trương Tử Tinh đang khống chế Cương Nha tiến lên, đột nhiên cảm giác tốc độ chậm lại, hệ thống đồng thời phát ra cảnh báo: "phía trước phát hiện khí lưu dị thường! đã đạt tới mức độ nguy hiểm!".

Trương Tử Tinh vội vàng dừng Cương Nha lại, phóng ra máy dò cỡ nhỏ, đâu ngờ máy dò còn chưa bay được 100m, đã bị "khí lưu" đáng sợ kia đè nát.

Trương Tử Tinh kinh hãi, biến Cương Nha thành hình thái Xuyên sơn giáp (tức là con tê tê), định đào một đường hầm dưới đất xuyên qua, đâu ngờ mặt đất cứng rắn vô cùng, cho dù dùng mũi khoan cao năng lượng cũng không thể xuyên được. Đào đến nửa ngày, mới đục được một cái hang nhỏ. Nếu muốn từ dưới đất xuyên qua khu vực nguy hiểm này, chỉ sợ tốn mất vài năm công phu, mà năng lượng cũng không thể đủ được.

Khổng Tuyên thấy hắn nhất thời không nghĩ ra biện pháp, đứng dậy nói: "hoàng huynh, Đại Dư tiên sơn này nghe nói là do ngón cái của Bàn Cổ hóa thành, hết sức kiên cố, không sợ ngoại lực, đây là chỗ "nhận liệt cương phong" (gió cắt?), do tiên sơn biến dị mà thành, sức gió cực kỳ mạnh mẽ, sắc bén như dao, cho dù là pháp bảo của tiên nhân bình thường cũng không thể ngăn được, huống chi đất này còn được lực lượng của Hỗn Độn chung duy trì, thuộc tính đặc thù, cho dù người giỏi địa hành cũng không thể thi thuật mà qua".

"Năm đó hiền đệ làm thế nào vượt qua được?", Trương Tử Tinh nhíu mày trầm tư, hỏi: "có chỗ hở nào chăng?"

Khổng Tuyên nở nụ cười đầy tự tin: "đây không dùng tiểu xảo được, chỉ có thể dựa vào tu vi mạnh mẽ vượt qua".

Mạnh mẽ vượt qua trận gió ngay kim loại cũng có thể bị đập nát? Trương Tử Tinh kinh hãi, chỉ nghe Khổng Tuyên lại nói: "hoàng huynh không cần lo lắng, ngu đệ có thể thu huynh vào trong Ngũ Sắc Thần Quang, một người xông tới, chờ vượt qua vùng đất này sẽ đưa hoàng huynh trở ra".

Trương Tử Tinh trầm ngâm hồi lâu, nói: "chỗ này thực không tầm thường, pháp lực tiêu hao rất lớn, nếu hiền đệ dùng thần quang thu ta vào rồi vượt qua cương phong, tất sẽ rất mệt, tổn hao nguyên khí quý giá. Giờ còn chưa thấy được Hỗn Độn chung, lại có thêm nhiều kẻ nhòm ngó, chỉ sợ khi đó còn phải trải qua một tràng tranh đấu kịch liệt, làm vậy thực không ổn. Ta định thử cùng hiền đệ vượt qua chỗ này, nếu thực sự không chịu nổi sẽ nhờ hiền đệ thi thuật hỗ trợ, được chứ?"

Khổng Tuyên vội vàng khuyên can: "vậy không được!, hoàng huynh vừa dẫn đệ đi qua độc vụ đã là rất tốt rồi. Hoàng huynh là Thiên tử nhân gian, chí tôn bốn biển, sao có thể mạo hiểm lúc này được?"

Trương Tử Tinh cười nhẹ: "chỗ này đâu có cái gì Thiên tử nhân gian, chỉ có hai huynh đệ chúng ta thôi".

Hai tay Khổng Tuyên chắp ở phía sau khẽ run lên, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường, gật đầu nói: "đã là như vậy, hoàng huynh hãy theo đệ đi một đoạn vậy!".

Cho nên, hai người rời khỏi Cương Nha tiến lên phía trước, Trương Tử Tinh thu Cương Nha vào trong túi pháp bảo. Trận gió cắt này thực đáng sợ, mới đi một đoạn, Trương Tử Tinh đã thấy một luồng gió cực mạnh thổi tới, cơ hồ đứng không vững nữa, mà đây mới chỉ là rìa bên ngoài của vùng gió mà thôi.

Khổng Tuyên không an tâm lại dặn dò hắn vài tiếng , mới bước lên trước. Trương Tử Tinh ngầm đề tụ lực lượng đi theo phía sau.

Gió cắt hết sức lợi hại, lúc đầu còn đỡ, càng đi càng đáng sợ, mỗi một bước chân đều hao tổn tiên lực rất lớn. Án theo vị trí, Khổng Tuyên đã dùng thân thể đi đằng trước ngăn cho Trương Tử Tinh không ít sức lực, nhưng hắn vẫn thấy từng bước khó khăn. Bình thường lực lượng trong người hắn rất sung mãn, nhưng đi trên đất này không bao lâu đã có hiện tượng suy giảm rất nhanh. Giờ tinh vân trong tiên thức hắn đã hóa thành một Âm dương ngư Thái Cực đồ, tuần hoàn liên tục, đem mức độ tiêu hao lực lượng giảm tới mức thấp nhất.

Trương Tử Tinh thử dùng Ma khải của Siêu Não phòng ngự, nhưng hiệu quả rất kém mà năng lượng hao phí rất nhiều, nghĩ đến phía sau còn phải đối kháng với âm thanh của Hỗn Độn chung, hắn thu Siêu Não lại, đổi sang Chân Vũ Linh Quyết. Chân Vũ Linh Quyết có thể giúp thân thể tăng cường độ cứng rắn, còn có thể ngưng tụ ra một chiếc bảo giáp trước ngực bảo vệ bản thân.

Bảo giáp Trương Tử Tinh hóa ra trông hết sức kỳ quái, nhìn như giọt nước vậy, không có vảy giáp bén nhọn gì cả, bề mặt rất trơn láng hình thuoon. Loại vật thể có hình dáng như này luôn chịu áp lực gió thấp nhất, cho nên hình dáng metro, thân máy bay hay oto đều theo hình dáng khí động học này.

Khổng Tuyên thấy hộ giáp hắn hóa ra có hình dạng quái lạ như vậy thì hết sức tò mò, cũng thử biến vòng phòng ngự của tiên lực sang hình dáng tương tự, quả nhiên thấy trở lực nhỏ đi không ít, mức tiêu hao năng lượng cũng giảm nhiều, không khỏi mở miệng xưng tán hoàng huynh. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Đáng tiếc là, giờ ngay dùng tiên lực trả lời đối với Trương Tử Tinh cũng là một vấn đề, chỉ đành gật đầu, may thái cực tinh vân trong tiên thức vẫn cầm cự được, lại có tín ngưỡng lực không ngừng cung cấp, cho nên dù tốc độ không nhanh nhưng cũng có thể theo kịp bước chân của Khổng Tuyên.

Gian nan đi được một đoạn, Trương Tử Tinh chợt nghe Khổng Tuyên nói: "hoàng huynh cẩn thận, phía trước là vùng trung tâm của gió cắt, hướng gió hỗn loạn, lực sát thương cực mạnh, cố gắng bảo vệ bản thân, không nên vội vàng di động, nếu thấy không ổn phải nhất định báo cho ngu đệ".

Trương Tử Tinh nghe phía trước là vùng gió còn lợi hại hơn trước, ngầm lo lắng cảnh giác. Quả nhiên, lực gió thổi càng điên cuồng hơn, hướng gió cũng trở nên khó đoán, giáp trụ khí động học kia đã không còn phát huy được tác dụng nữa, chỉ đành hóa lại thành hình bảo giáp như cũ, bề mặt trơn láng mong giảm thiểu trở lực. Hắn án theo phương pháp Khổng Tuyên dặn dò, đem tiên lực dồn xuống hai chân, từng bước nặng nề hướng tới phía trwocs.

Mới được một đoạn, đã nhìn thấy vài nhân ảnh phía trước, chính là nhóm người Thái Vi chân nhân. Trong tay Thái Vi chân nhân cầm một vật phát ra hoàng quang, hẳn là pháp bảo hộ thân gì đó, yên ổn tiến lên trong gió cắt. Phạm vi của hoàng quang khá rộng, bao bọc lấy toàn bộ môn nhân phía trong, giúp lực lượng hao tổn của bọn họ được giảm đi không ít, tất nhiên vẫn không hoàn toàn dễ dàng.

Gió cắt trước mặt đột nhiên thay đổi, hóa thành hình lốc xoáy. Hoàng quang trong tay Thái Vi chân nhân bị tác động, lập tức trở nên ảm đạm, lực phòng ngự yếu hẳn, hai môn nhân đi phía ngoài cung lập tức bị trận gió hút vào, tức thì bị chém nát thành từng mảnh, ngay nguyên thần cũng không kịp chạy thoát.

Thái Vi chân nhân cao giọng dặn dò môn nhân cẩn thận, bản thân cũng đi chậm lại. Tuy người này là đối đầu của Khổng Tuyên năm đó, nhưng giờ tới lúc nguy cấp cũng không bỏ mặc môn nhân, khiến Trương Tử Tinh ngầm bội phục, đồng thời cũng càng thêm cảnh giác trước uy lực của trận gió.

Đột nhiên, một tiếng "rắc" nhỏ vang lên, thì ra Huyền Vũ giáp trụ kiên cố không ngờ đã xuất hiện vết nứt, tiếp đó, tiếng "rắc" loại này không ngừng vang lên, từng bộ phận trên giáp trụ bắt đầu bị rách. Trương Tử Tinh hết sức kinh hãi, không ngờ lực phá hư của gió cắt lại mạnh như vậy, may giáp trụ này là hắn dùng tiên lực Chân Vũ Linh Quyết ngưng tụ thành, lập tức vận huyền công nhanh chóng sửa chữa giáp trụ. Nhưng gió cắt thực quá lợi hại, tốc độ phá hủy nhanh hơn khôi phục rất nhiều, mà càng đi, áp lực lại càng mạnh, cơ hồ ngay đứng vững cũng khó, chỉ một chút lơi lỏng sẽ gặp phải ách bị chém nát thây như hai người lúc trước.

Trương Tử Tinh mới bước được vài bước, cảm giác tiên lực vốn sung mãn trong cơ thể đã tiêu hao hơn nửa, tốc độ Thái Cực tinh vân trong tiên thức cũng chậm lại, mà tốc độ thoát lực càng lúc càng lớn, không khỏi kinh hãi. Kỳ thật, với tu vi Kim tiên sơ giai của hắn, có thể duy trì tới lúc này đã là rất không dễ, nguyên nhân phần lớn là nhờ Huyền Vũ giáp trụ cùng lực tín ngưỡng hỗ trợ, có điều giờ cũng đã tới cực hạn.

Trương Tử Tinh không định miễn cưỡng tiếp tục nữa, đang định gọi Khổng Tuyên, nhưng dị biến đột nhiên xuất hiện. Tại lúc tiên lực trong cơ thể hắn gần suy kiệt, một cỗ năng lượng kỳ dị đột nhiên xuất hiện giữa Thái Cực tinh vân. Cỗ năng lượng này chính là từ một trong chín quái tự của Định Hải thần thiết! Lúc trước hắn cùng Hạm Chi Tiên ly khai Kim Ngao đảo, nửa đường dùng thần thiết kích hoạt cửu định, chín quái tự này bị Thao thiết do tinh vân hóa thành thu lấy, vẫn ẩn ở trong tinh vân đến nay, không hề bị tiêu hóa. May lực lượng của quái tự không gây xung đột gì với tiên lực nên Trương Tử Tinh cũng không quá lo lắng, giờ tại lúc tiên lực cạn kiệt này, không ngờ một chữ trong đó đột nhiên phát sinh phản ứng!.

Chữ "Long" sắc vàng kia từ từ sáng lên, biến thành kim sắc rực rỡ, đột nhiên vỡ vụn ra, tán thành một vùng năng lượng cực lớn, từ từ lan ra trong tiên thức.

Tinh vân vốn đang chậm chạp chuyển động, nhận được cỗ lực lượng này, bắt đầu điên cuồng xoay chuyển lên, tinh cầu trong đó đều phát ra ánh sáng kỳ diệu đẹp mắt. Có điều, lực lượng này không ngờ lại rất khủng bố, tinh vân vẫn không cách nào tiêu hóa được.

Trương Tử Tinh chỉ thấy tiên thể vốn hết sức suy yếu như uống phải thuốc kích thích, tốc độ máu lưu thông dựng ngược lên. Xương thịt, cốt cách, thậm chí là tế bào thần kinh cũng bành trướng gấp vài lần, đau đớn vô cùng, tựa như một cái khí cầu nhanh chóng phình lên, càng lúc càng lớn, lúc nào cũng có thể nổ tung.

Khổng Tuyên một mực để ý tình huống Trương Tử Tinh, khi thấy hắn đứng không vững, biết là không chịu được nữa rồi, lập tức dừng lại định thi thuật giúp hắn, bỗng thấy sắc mặt Trương Tử Tinh đột nhiên hóa thành màu vàng kim, trên người tán ra khí tức cực kỳ đáng sợ.

Trương Tử Tinh cảm thấy cơ thể tràn ngập tiên lực cường đại trước giờ chưa từng có, tựa hồ sắp nổ tung rồi. Vì tìm cách phát tiết cỗ lực lượng này, hắn không thèm để ý ưỡn người đón lấy gió cắt, tiến thẳng lên phía trước, tốc độ không ngờ nhanh hơn lúc nãy tới vài lần!.

Huyền Vũ giáp trụ trên người hắn đã sớm vỡ vụn, đâu ngờ gió cắt đáng sợ có thể giết người kia đập lên người hắn lại chỉ có thể lưu lại vài vết trắng. Loại nhục thân cường hãn này khiến Khổng Tuyên cũng kinh sợ, biết là có vấn đề vừa xảy ra, vội vàng tiến sát Trương Tử Tinh, chuẩn bị sẵn sàng ra tay hỗ trợ.

Nhóm người Thái Vi chân nhân phía trước cũng đã phát hiện ra hai người đang tiến lên rất nhanh trong trận gió, hãy không nói mấy môn nhân kia, ngay bản thân Thái Vi chân nhân cũng không giấu nổi vẻ kinh hãi trên mặt: vị đối đầu Khổng Tuyên "Huyền tiên trung giai" còn đỡ, nếu không phải muốn tiết kiệm lực lượng và chiếu cố môn nhân, Thái Vi hắn cũng sẽ cố gắng vượt qua chỗ này thật sớm; nhưng còn nam tử chỉ có tu vi Kim tiên hạ giai kia, tính ra còn kém hơn mấy đệ tử của hắn, không ngờ lại mạnh đến mức có thể an toàn chạy rất nhanh trong trận gió này.

Ấy nhưng thứ khiến mấy người nhìn lồi con mắt còn ở phía sau…dù Trương Tử Tinh đã tiến tới vùng trung tâm của gió cắt, nhưng mặc cơn gió sắc bén thế nào cũng không thể tiêu trừ lực lượng như biển gầm trong người hắn. Hắn khó chịu, nhịn không nổi hét lên đấm ra một quyền. Ngờ đâu, gió cắt chạm phải quyền phong lập tức bắn ngược trở về, mặt đất kiên cố còn lưu lại một vết rách khá dài. Trương Tử Tinh đấm một quyền xong, cảm thấy thống khổ nhẹ hơn một chút, lập tức thẳng người lên, hươ chân múa tay đánh loạn, cũng bất kể chiêu thức công pháp gì, chỉ mong làm sao phát tiết lực dư thừa trong cơ thể. Dưới ánh mắt cứng đờ của mấy người Thái Vi chân nhân, vết rạch trên đất ngày càng nhiều, mà Trương Tử Tinh đã hoàn toàn tiến vào vùng trung ương của trận gió cắt này.

Gió cắt ở trung tâm vốn hỗn loạn vô cùng, nơi lực lượng cường đại nhất, nhưng bị kẻ điên Trương Tử Tinh công kích điên cuồng quấy nhiễu, gió cắt bắt đầu trở nên càng mãnh liệt, uy lực đột nhiên tăng gấp vài lần, Thái Vi chân nhân ở phía sau lập tức có cảm ứng, thấy trở lực nặng nề hẳn, lại thêm một gã đệ tử nữa ô hô ai tai, không khỏi kêu khổ không ngớt.

Đây chính là một trong những đặc tính của gió cắt, là nguyên nhân vì sao Khổng Tuyên và Thái Vi chân nhân không dám vận quá nhiều lực lượng mạnh mẽ xông qua. Đâu ngờ tình huống xấu nhất vẫn xuất hiện, mà kẻ gây ra chuyện này lại chỉ là một tên gia hỏa tu vi vừa tấn cấp tới Kim tiên hạ giai thôi!.

Nhưng Trương Tử Tinh bên này không chút nào sợ hãi, ngược lại cảm thấy thoải mái vô cùng, mỗi lần một kích bắn ra, đều mang theo không ít thống khổ ra ngoài. Lực lượng bên ngoài càng hung mãnh, càng có thể giảm nhanh khó chịu trong người. Hắn đối diện với trận gió khủng bố này, như một tên điên liều mạng xông qua.

Khổng Tuyên kiến thức phi phàm, biết trong cơ thể hoàng huynh nhất định đã phát sinh chuyện gì đó không tầm thường, giờ đang lúc bạo phát, tuyệt không thể quấy nhiễu, cũng không ra tay ngăn cản, chỉ bám sát phía sau hắn, một đường tiến lên.

Do gió cắt trước mặt đều bị Trương Tử Tinh "đánh bật", nên Khổng Tuyên cũng không tốn chút khí lực nào, chỉ phải đề phòng một chút "lựu đạn" bắn lung tung là được. Hai người một gã mở đường, một gã theo sau, không bao lâu đã vượt qua vùng gió này, so với tưởng tượng của Khổng Tuyên còn tiết kiệm sức lực hơn rất nhiều.

Chỉ là khổ Thái Vi chân nhân phía sau, vẫn đang khó khăn ứng phó với uy lực gió cắt tăng gấp mấy lần, tốc độ chậm hơn rất nhiều, từng bước gian nan. Mấy gã môn nhân "tu vi" thấp kém, tất nhiên là đem gia quyến nữ tính tên nào đó thăm hỏi vài lần.

Trương Tử Tinh một đường đấm đá loạn lên, rốt cuộc dựa vào lực gió cắt kia hoàn toàn hóa giải thống khổ trong cơ thể, cảm thấy thân thể mạnh mẽ này bắt đầu yếu ớt xuống, vừa dừng chân, lập tức lảo đảo, không đề tụ được chút tiên lực nào, tựa như còn yếu hơn cả khi bệnh hoạn. Khổng Tuyên vội vàng đỡ lấy hắn, truyền vào một cỗ lực lượng ngũ sắc bình hòa, lại nhanh chóng lấy ra một viên đan dược Hạm Chi Tiên luyện chế nhét vào miệng hắn.

"Hoàng huynh, huynh vất vả rồi, vừa rồi huynh đã giúp đệ rất nhiều, giờ hãy yên tâm nghỉ ngơi một lát đi…"

Trương Tử Tinh quay qua Khổng Tuyên, miễn cưỡng cười một cái, cũng không chịu nổi nữa, dưới tác dụng của đan dược cùng lực lượng ngũ sắc của Khổng Tuyên, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Khổng Tuyên dùng tiên lực kiểm tra cơ thể Trương Tử Tinh, không phát hiện thấy dị trạng gì mới yên tâm lại, đỡ đại ca lên lưng tiến về phía trước.
Bình Luận (0)
Comment