Quần tiên đang ồn ảo thảo luận thì chợt nghe Nguyên Thuỷ Thiên Tôn nói:
"chớ tranh cãi nữa, chuyện này ta đã có tính toán, lúc đó ắt sẽ có công đạo, các ngươi tạm trở về đi. Giờ chính đang trong sát kiếp, ai cũng phải hết sức cẩn thận, tuỳ cơ mà làm việc tránh tái diễn chuyện Nguyên Dương động. Nhưng các ngươi phải nhớ không được vọng động chuyện Linh Bảo, nếu không ta tất nghiêm trị!".
Lời này vừa ra, chúng tiên tuy thắc mắc trong lòng song cũng không dám nói nhiều, tuân mệnh rời đi, có Nhiên Đăng và Thân Công Báo bị lưu lại. Thân Công Báo được phân phó đứng chờ ngoài cung đợi lệnh, trong cung chỉ có Nguyên Thuỷ Thiên Tôn và Nhiên Đăng đạo nhân.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn quay qua Nhiên Đăng hỏi:
"ngươi có kiến giải gì với chuyện này?"Nhiên Đăng đáp:
"xin hỏi chưởng giáo thánh nhân, có thể thôi toán ra chân tướng chuyện Linh Bảo?""Giờ Thiên cơ vặn loạn, ngay cả ta cũng không toán ra tường tận, chỉ được chút bề ngoài mà thôi, song trong lúc thôi toán lại bị một cỗ lực lượng kỳ dị làm nhiễu loạn, không cách nào tiếp tục, hẳn là vị đại thần thông nào thi thuật điên đảo Thiên cơ. Người có thể làm vậy nhất định là Hỗn nguyên thánh nhân, xét ra thực có khả năng là do Tây Phương giáo làm. Ngươi vốn đa mưu túc trí, vừa rồi lại một lời không nói, hẳn có ý nghĩ gì?"
Nhiên Đăng đạo nhân nói:
"đã là chưởng giáo thánh nhân hỏi, bần đạo cũng xin nói thẳng, có chỗ nào không phải mong chưởng giáo bỏ qua cho".
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn gật đầu cho phép, chỉ nghe Nhiên Đăng nói: "bần đạo cho rằng, tuy Tây Phương giáo khó thoát liên can, nhưng từ lời Nam Cực Tiên Ông nghĩ lại, chuyện này còn có không ít nghi vấn, không nên dễ dàng nhận định. Chỉ có điều, bất kể Linh Bảo có thực sự chết dưới tay môn nhân Tây Phương giáo không cũng không nên báo cừu. Giờ sát kiếp tới mạnh, các giáo khó tránh khỏi có người lên bảng, làm gì cũng phải cẩn thận. Tây Phương giáo từ trận chiến Hạp Sơn thành t ổn thất không ít tinh nhuệ, huống chi bọn họ ở tận cực Tây cách xa Trung thổ, xét không đáng ngại. Lần tranh đoạt khí vận này thực ra là tranh đấu giữa giáo ta và Triệt giáo. Triệt giáo thánh nhân không chọn môn nhân cẩn thận như chưởng giáo, chú trọng phẩm hạnh căn tính; mà bất kể tốt xấu đều truyền đạo, cho nên môn nhân Triệt giáo đông đảo, hơn xa giáo ta, cũng không ít kẻ thực lực siêu quần, còn có vài người tu vi Huyền tiên, Kim tiên ước chừng trăm người, Chân tiên càng không phải tính. Nếu chính diện giao phong, tuy chưởng giáo có thể địch nổi thánh nhân Triệt giáo, nhưng môn nhân không cách nào ngăn được".
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn thần sắc không đổi, hỏi:
"như ý ngươi phải ứng phó thế nào mới phải?""Trong ba giáo Xiển, Triệt, Tây phương, Triệt giáo thế lớn nhất, tiếp là giáo ta, cuối cùng là Tây Phương giáo. Nhưng Tây phương giáo đấu chí không nhỏ, sớm đã có ý nhòm ngó Trung Thổ, vậy mới có chuyện hỗ trợ Khuyển Nhung xâm lược. Trong lúc xâm lược, Chuẩn Đề đạo nhân từng bị thánh nhân Triệt giáo đánh bại, khiến cho Bất động minh vương, vài người trong Bát bộ chúng thần bị chết, kết đại cừu với Triệt giáo. Chuẩn Đề đạo nhân cùng Tiếp Dẫn đạo nhân đều không phải người đơn giản, cho dù không nhớ thù cũng biết với đại thế hôm nay, nếu chỉ riêng Tây Phương giáo hoặc Xiển giáo ta đều không phải đối thủ của Triệt giáo…"
Ánh mắt Nguyên Thuỷ Thiên Tôn chớp lên, trầm giọng nói:
"ý tứ của ngươi là muốn cùng Tây Phương giáo kia…"Nguyên Thuỷ Thiên Tôn không hề nói tiếp, mà Nhiên Đăng cũng không thuyết minh, chỉ im lặng gật đầu, hồi lâu mới nói: "chuyện Linh Bảo lần này có thể coi như một cơ hội, có thể cử người sang Tây thổ,mượn chuyện này thử xem ý Tây Phương giáo. Nếu bọn họ cũng có ý liên hợp, vậy cho dù thực lực Triệt giáo hơn nữa cũng không thể đối phó được ba vị Hỗn nguyên thánh nhân liên thủ. Kế này nếu thành, chưởng giáo có thể chờ sau khi Triệt giáo thất bại, một lần nữa xử lý Tây Phương giáo. Nếu Tây Phương giáo không có ý liên thủ, chưởng giáo cùng thánh nhân Triệt giáo cũng có tình huynh đệ, dựa vào chuyện Linh Bảo cùng Triệt giáo hợp lực tiêu diệt Tây Phương giáo rồi tính tiếp".
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn trầm ngâm hồi lâu, gật đầu nói:
"quả nhiên vẫn là ngươi hiểu ý ta nhất. Phải rồi, chuyện kia tiến triển thế nào?"Nhiên Đăng đáp:
"coi như thuận lợi, mấy vị đạo hữu kia đều đồng ý tương trợ giáo ta, còn chuyện nhập giáo tạm thời suy xét".
"Chuyện này nếu thành, công lao ngươi thực không nhỏ", Nguyên Thuỷ Thiên Tôn gật đầu nói:
"chuyện Linh Bảo phải khổ công ngươi đi Cực lạc tịnh thổ một chuyến rồi".
Nhiên Đăng đạo nhân tuy là môn nhân Xiển giáo, nhưng bối phận cao hơn mấy người Quảng Thành Tử nửa phần, coi như một dạng khách khanh trưởng lão vậy, nên thái độ của Nguyên Thuỷ Thiên Tôn với hắn cũng có khác. Nhiên Đăng tức thì mỉm cười, tỏ vẻ nguyện ý không tiếc gian khổ vì bản giáo.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn lại hỏi:
"ngươi đã ngộ được ảo diệu của Côn Lôn tinh ngọc kia chưa?"Nhiên Đăng đạo nhân lắc đầu, thở dài một tiếng, từ lúc đoạt được bảo vật ở Nam Hải tới nay, hắn một mực tìm tòi ảo diệu của tinh ngọc nhưng đều không có kết quả. Bỗng câu nói tiếp theo của Nguyên Thuỷ Thiên Tôn khiến sắc mặt Nhiên Đăng đạo nhân chợt biến:
"đã là như vậy, ngươi hãy đưa Côn Lôn tinh ngọc cho ta dùng thử một lần".
Nhiên Đăng đạo nhân do dự giây lát, cuối cùng lấy ra Côn Lôn tinh ngọc dâng cho Nguyên Thuỷ Thiên Tôn.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn thu lấy tinh ngọc, đem ra một kiện bảo vật khác của Ngọc Hư Cung là
"Ngọc Hư Ấn", nói cho Nhiên Đăng mượn tạm. Nhiên Đăng tiếp lấy Ngọc Hư Ấn, chuyển mình rời đi, ánh mắt lại chớp động không ngừng.
Ngọc Hư Ấn là một pháp bảo trứ danh trong Ngọc Hư cung, có ẩn chứa tiên thức cường đại của nguyên thuỷ thiên tôn, cho dù Nhiên Đăng muốn nuốt lấy cũng vô dụng. Nếu Côn Lôn tinh ngọc kia bị Nguyên Thuỷ Thiên Tôn tìm ra ảo diệu, chiếm Côn Lôn kính làm của mình thì Nhiên Đăng cũng không biết làm sao. Hắn khẽ nghiến răng, cuối cùng không dám nói nhiều, cưỡi Mai hoa tiên lộc ngự mây bay đi.
Thân Công Báo thấy Nhiên Đăng đạo nhân rời đi liền vội vàng vào cung bái kiến Nguyên Thuỷ Thiên Tôn. Hắn vốn bị đa số đồng môn trong giáo coi thường bài xích, dù giờ có thêm mác quốc sư Đại Thương cũng không cải thiện được tình huống này chút nào. Mà giờ Thân Công Báo nghe Nguyên Thuỷ Thiên Tôn có
"yếu sự" muốn dặn dò riêng hắn, tất nhiên hết sức cao hứng.
Câu đầu tiên của Nguyên Thuỷ Thiên Tôn không ngờ lại là:
"ngươi có quen người tên là Tiêu Dao tử không?"Thân Công Báo ngây ra một lát mới trả lời:
"khởi bẩm sư tôn, Tiêu Dao tử là tán tiên xuất thân hải ngoại, giờ là hữu quốc sư Đại Thương, được Thiên tử rất trọng dụng".
"Ngươi với hắn giao tình thế nào?""Đệ tử vốn là chỗ quen biết với quần tiên Kim Ngao đảo, ngày trước tình cờ gặp hắn một lần. Người này tu vi tuy tầm thường nhưng rất trọng nghĩa khí, thực đáng kết giao", ấn tượng của Thân Công Báo với Tiêu Dao tử kể cũng được, lời nói cũng không dấu vẻ tán thưởng.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn hỏi:
"vi sư muốn ngươi đi khuyên hắn gia nhập Xiển giáo ta, không biết có được không?""Đệ tử từng thu được tin tức, Tiêu Dao tử cùng Triệt giáo đạo hữu Hạm Chi Tiên kết làm đạo lữ, hành tung lại phiêu hốt bất định", Thân Công Báo không rõ vì sao Nguyên Thuỷ Thiên Tôn lại coi trọng Tiêu Dao tử kia như vậy, lại chần chừ nói:
"chuyện này chỉ sợ rất khó, nhưng đệ tử sẽ hết sức làm việc".
"Triệt giáo?", Nguyên Thuỷ Thiên Tôn chân mày nhíu lại, mở bàn tay phải ra, một đạo bạch quang từ đó rơi trước người Thân Công Báo:
"ta giờ ban cho ngươi một quả Toái tinh truỳ; nếu hắn không đồng ý gia nhập Xiển giáo ta phải…lập tức giết chết".
Thân Công Báo nghe vậy giật mình, sắc mặt lộ vẻ khó khăn, không tiến lên tiếp Toái tinh truỳ mà lại
"bụp" một tiếng quỳ rụp xuống đất:
"sư tôn! Đệ tử cùng Tiêu Dao tử kia tuy giao tình không sâu nhưng cũng thấy rất hợp. Huống chi Kim ngao đảo Hạm Chi Tiên cũng là một trong những đạo hữu của đệ tử, làm sao có thể làm chuyện bất nghĩa như vậy được? mong sư tôn thu hồi thánh mệnh!".
Tinh quang trong mắt Nguyên Thuỷ Thiên Tôn rực lên, Thân Công Báo tức thì rùng mình một cái, bị áp lực kia dồn tới cơ hồ không động đậy nổi. Hồi lâu, áp lực kia mới dần rút đi, Thân Công Báo cả người ướt đẫm, quỳ trên đất không dám nói tiếng nào.
"Ngươi hãy đứng dậy…", giọng nói của Nguyên Thuỷ Thiên Tôn hoà hoãn lại: "ngươi trọng tình với đạo hữu, lẽ ra vi sư phải nên tán thưởng. Nhưng Tiêu Dao tử này số mệnh đặc thù, thậm chí liên quan cả tới khí vận giáo ta trong sát kiếp. Nếu chúng ta không thể sử dụng người này, tất thành đại hoạ, không thể lưu được. Vi sư biết trước đây có ít để ý đến ngươi, cũng nên biết vi sư thân là người đứng đầu một giáo, môn nhân đông đảo, không thể nào chiếu cố chu toàn. Vi sư cũng từng nói, bất kể thế nào ngươi cũng là môn hạ đệ tử của ta. Chuyện này vi sư cũng không miễn cưỡng, lựa chọn thế nào tuỳ ngươi".
Thân Công Báo khó được sư tôn đối xử hiền hoà như vậy, trong lòng không khỏi kích động, nhưng nghĩ đến phải tự tay đi giết Tiêu Dao tử lại không khỏi đầy mâu thuẫn, nhất thời thần người ra.
Chỉ thấy vẻ mặt Thân Công Báo biến đổi liên tục, trên mặt đầy mồ hôi, so với lúc bị áp lực của Nguyên Thuỷ Thiên Tôn ép tới còn nhiều hơn vài phần. Rất lâu, đôi tay run rẩy kia mới từ từ cầm lấy Toái Tinh truỳ.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn thấy Thân Công Báo rốt cuộc nhận lấy Toái Tinh truỳ, hài lòng gật đầu rồi truyền cho bí pháp sử dụng:
"Toái Tinh truỳ này luyện chế rất khó song bù lại uy lực cực lớn. Nếu không đề phòng, một kích đánh trúng, cho dù là thân thể Huyền tiên cũng lập tức chết ngay. Nhưng chỉ có thể sử dụng được một lần, ngươi phải nắm chắc cơ hội mới có thể ra tay".
Thân Công Báo vận tiên lực bình hoà hô hấp rối loạn, gian nan gật đầu. Nguyên Thuỷ Thiên Tôn lại dặn dò hắn một trận, hắn im lặng đứng nghe. Nghe xông, Thân Công Báo cũng không nhiều lời, cúi người thi một lễ rời đi Ngọc Hư cung, sắc mặt hết sức trầm trọng, không còn vẻ hí hửng như lúc đầu đi vào.
Trương Tử Tinh sớm đã trở lại Triều Ca, hồn nhiên không biết một chuyện uy hiếp cực lớn đã gần tìm tới mình. Ngày hôm qua kết minh được với Thông Thiên giáo chủ là một thành công quan trọng. Cũng không biết kế hoạch kia có thành công không? Nếu có thể để Xiển giáo và Tây Phương giáo khiêu chiến với nhau là tốt nhất. Bước tiếp theo, phải tìm cách lung lạc thánh nhân Bát Cảnh Cung Lão Tử, cho dù không được Lão Tử ủng hộ cũng phải khuyên lão ta đứng ngoài tranh đấu, tránh cảnh
"tứ thánh đánh Thông Thiên" trong nguyên tác tái hiện. Còn làm thế nào gặp được Lão Tử, rồi khuyên bảo ra sao từ từ tính đã, giờ phải tìm cách nhanh chóng hiểu rõ lực lượng trong cơ thể rồi tính.
Lúc tại Bích Du cung, Thông Thiên giáo chủ ánh mắt như đèn pha, dễ dàng nhận thấy Ma thể mới có của hắn, lại nghe chuyện Hình Thiên, cũng thập phần cảm khái với tao ngộ của Trương Tử Tinh, cho nên nhất thời tử tế dùng Thượng thanh tiên quyết hỗ trợ hắn một chút. Được Thông Thiên giáo chủ giúp đỡ, lực lượng của Vô thượng Ma thể đã hoàn toàn dung hợp, cảnh giới Kim tiên trung giai của hắn hoàn toàn được ổn định. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGGG.Com
Ma thể này quả có đặc tính thôn phệ pháp bảo, nhưng thực ra là do Thao Thiết cùng lực lượng còn tồn của Văn đạo nhân tổng hợp lại với nhau biến dị mà thành. Còn đặc tính chân chính của Ma thể tựa hồ là loại khác, cụ thể là gì chưa rõ.
Lúc này Trương Tử Tinh không như ngày thường ở trong Trích Tinh lâu tu luyện hay tới Thọ Tiên cung gặp Đát Kỷ mà là đi tới Thần Binh Phường. Tại lúc cơ địa Trích Tinh lâu hoàn thành xong, công dụng của Thần Binh Phường giảm đi rất nhiều, chỉ sản xuất binh khí lạnh và nông cụ là chính, một ý nghĩa khác là che mắt chư hầu.
Trương Tử Tinh tới Thần Binh phường không phải để kiểm tra việc sản xuất quân giới nay nông cụ, mà là tìm một vị
"đại thần" sống trong đó – Pháp Giới. Vị Triệt giáo môn nhân này vẫn như lúc hắn cùng Thân Công Báo tới gặp mình, nhưng mấy năm nay ẩn nặc tung tích trong đây, có lẽ ngay bản thân Thân Công Báo cũng đã quên rồi.
Với tu vi Pháp Giới hiện giờ đã không bằng Trương Tử Tinh, nhưng giá trị của Pháp Giới không phải là tu vi mà là đầu óc cùng năng lực sáng tạo của hắn. Trong nguyên tác, Hàng Thăng và Hàng Biến đệ tử Pháp Giới tại ải Tị Thuỷ từng dùng phát minh của hắn là Vạn Nhân xa giết vô số quân Chu, máu chảy thành dòng.
Vạn Nhân xa khong phải là pháp bảo cao cấp như Phiên Thiên Ấn hay Âm Dương kính, mà lại có chút giống vũ khí sát thương quy mô lớn thời hậu thế.
Tất nhiên, mục tiêu sử dụng của Vạn Nhân xa chỉ là đối với quân đội bình thường mà thôi, vũ khí của Trương Tử Tinh còn mạnh hơn nhiều. Nhưng thứ Trương Tử Tinh muốn dùng Pháp Giới là những thành quả trong nghiên cứu pháp thuật của hắn, ý đồ muốn kết hợp vũ khí hiện đại cùng tiên thuật, hoặc nghiên cứu ra vũ khí mới có khả năng ứng phó với tiên nhân.
Pháp Giới vẫn bộ dạng rách rưới bù xù, nhìn thấy Trương Tử Tinh cũng không hành lễ, chỉ gật đầu coi như chào hỏi. Trương Tử Tinh đã sớm quen cảnh này, không hề để ý, thấy Pháp Giới lấy ra một món đồ như hình nộm gỗ, cao chừng một xích, công nghệ chế tạo tất nhiên trong mắt Trương Tử Tinh chỉ là loại tầm thường. Nhưng mấy điểm này không quan trọng, người gỗ này không phải là sơn tinh mộc quái có linh tính, cũng không phải thứ gì biến hoá mà thành, thuần tuý là dùng gỗ chế ra.
Pháp Giới khởi động một cơ quan nào đó trên mình rối gỗ, con rối bắt đầu dậm chân, từ từ bước đi, đi tới vách tường vẫn không dừng lại, lập tức ngã lăn quay ra, nó ngã trên đất nhưng bước chân vẫn hươ hươ bước đi trong không khí.
Pháp Giới nuối tiếc nói:
"tiếc là kỹ xảo của ta còn kém, con rối này thực ngu ngốc vô cùng, không được việc gì".
Cảnh con rối lăn quay kia khiến ánh mắt Trương Tử Tinh sáng lên, hỏi:
"thời gian sử dụng con rối này được bao lâu?"Pháp Giới nói, nếu muốn cho nó đi như vừa rồi có thể kéo dài vô cùng vô tận, nhưng nếu làm thêm nhiều động tác thì thời gian có hạn. Bất quá con rối gỗ này có đặc tính, là lúc lực lượng suy yếu thì có thể được như con người tự khôi phục rồi sau lại tiếp tục động tác. Chỗ tiếc nuối lớn nhất của Pháp Giới là con rối không có trí tuệ, không biết dùng để làm gì, thực là vô dụng. Mà bản thân Pháp Giới nghiên cứu cơ quan học còn chưa đủ, không cách nào chế ra con rối có thể thực hiện được những động tác phức tạp hơn.
Trương Tử Tinh lại lộ vẻ hưng phấn: "không có trí tuệ ư? Cho nó một bộ AI (trí tuệ nhân tạo)!, không làm được động tác như người ư? Người máy của hắn có thể làm ra động tác ngay người cũng không làm được!
Tuy nói Trương Tử Tinh đã lập ra không ít cơ địa, nhưng nếu muốn đối phó với chiến tranh quy mô lớn, vậy năng lượng sử dụng vẫn là một vấn đề khó giải, giờ nếu có thể dùng con rối này giải quyết vấn đề, vậy uy lực của những quân bài bí mật trong tay hắn càng tăng.
Trương Tử Tinh vội hỏi cách sinh năng lượng cho con rối, Pháp Giới dừng con rối lại mở miếng gỗ trước ngực nó lộ ra một viên đá sắc trắng ẩn chứa tiên lực ít ỏi, xung quanh viên đá khắc một ít đồ án giống như trận pháp vậy.
Như Pháp Giới nói, loại trận pháp kết hợp tiên thạch này có thể tạo ra một loại năng lượng kỳ dị, có thể tự hấp thu linh khí xung quanh không ngừng cung cấp năng lượng cho con rối, tựa như người tu luyện hấp thụ linh khí vậy. Mà trận pháp này vẫn còn chỗ cải tiến, có thể cung cấp năng lượng càng nhiều hơn, tiếc là con rối gỗ không phải là người, không cách nào đề thăng cảnh giới như người tu luyện.
Pháp Giới thấy Trương Tử Tinh hết sức hứng thú với "phát minh
" của hắn, trong lòng cũng chẳng thấy vui vẻ gì, cũng không muốn lãng phí thêm thời gian vào nó. Nhưng tại lúc Trương Tử Tinh lấy ra một loại "con rối" bằng kim loại có thể làm ra rât nhiều động tác khoa trương không khác gì người thật, ánh mắt Pháp Giới rốt cuộc phát sinh biến hoá.
Do chuyện này liên quan tới bí mật quan trọng nhất của Trương Tử Tinh, nên hắn bộc lộ ra tu vi Kim tiên trung giai của mình, nói Pháp Giới nếu muốn nghiên cứu chuyện này phải dâng lên bổn mệnh nguyên hồn, hoàn toàn chịu hiệu trung.
Từ vẻ mặt cuồng nhiệt của Pháp Giới, yêu cầu này hẳn không thành vấn đề.
Quả nhiên, Pháp Giới rất nhanh dâng lên bổn mệnh nguyên hồn, Trương Tử Tinh bèn dẫn hắn rời đi Thần binh phường, tiến vào cơ địa dưới hoàng cung.
Các thành quả khoa kỹ vượt thời đại đầy trong cơ địa khiến Pháp Giới hoa hết cả mặt, giơ tay giơ chân sờ soạng lung tung, chút tự phụ với thành quả của mình đã sớm tiêu tan khi nhìn thấy những thiết bị tiên tiến này.
Pháp Giới không có vẻ buồn bã gì như một tên mới phải dâng bổn mệnh nguyên hồn cho người khác, lập tức đổ một tràng câu hỏi lên đầu Trương Tử Tinh khiến tân chủ nhân váng mặt. Trương Tử Tinh biết đây là do hắn quá đam mê chế tác nên cũng không tức giận, tận tâm đem hết kiến thức giải thích trong tầm nhận thức của Pháp Giới. Từ lúc Pháp Giới lấy ra con rối gỗ kia, hắn đã trở thành một thành viên hết sức quan trọng trong kế hoạch của Trương Tử Tinh.
Trương Tử Tinh giới thiệu sơ lược cho Pháp Giới những người trong cơ địa như Thương Thanh Quân, Hình Thiên. Nhưng Pháp Giới như không có hứng thú với chuyện này, ngay vị Huyền tiên thượng giai Hình Thiên kia hắn không thèm để mắt, chỉ một ý muốn sớm tiến hành nghiên cứu về những điều mới được nghe. Trương Tử Tinh đối với vị "đồng chí
" nghiên cứu khoa hoạc này liền cũng có không ít hảo cảm cùng tôn trọng, lập tức an bài nơi nghiên cứu cùng robot trợ thủ cho hắn, lại đem toàn bộ tài liệu cùng tiên thạch Viên Hồng thu được đưa cho Pháp Giới nghiên cứu.
Nhiệm vụ của Pháp Giới là: Nghiên cứu ra loại năng lượng sử dụng tiên thạch và trận pháp làm cơ sở "vô hạn tuần hoàn", cường độ càng lớn càng tốt, cố gắng không dùng quá nhiều tiên thạch hiếm có để tiện cho việc chế tạo quy mô lớn sau này.
Chỉ cần thời gian cho phép, cách nghiên cứu này hẳn sẽ thành công, bước tiếp đó là làm sao kết hợp với vũ khí hiện đại triển khai đại quy mô.
Nhưng tiên thạch mà Viên Hồng thu được còn không đủ so với nhu cầu của Pháp Giới, Pháp Giới kể ra đòi một loạt tên tiên thạch kỳ dị mà tất nhiên là Trương Tử Tinh không hiểu, chỉ đành ghi lại chờ lúc khác sẽ tìm cách thu thập.
Vừa rồi khỏi cơ địa không lâu đã có người tới báo, quốc sư Thân Công Báo có chuyện xin cầu kiến. Trương Tử Tinh đâu biết Thân Công Báo giờ đã như một quả bom hẹn giờ đầy nguy hiểm, tự nghĩ đã lâu không gặp vị "Tả quốc sư" này, lập tức triệu Thân Công Báo vào trong Long Đức điện gặp mặt.
30 chương boom này được post lên với một sự kiện rất ngẫu hứng của huynh hoangsau là post chẳng cho việc gì cả.Nhưng mà người nói chơi không ngờ lại đúng vào sự kiện hoành tráng nhất:00 (84):.Vâng huynh the_onlysun của chúng ta sẽ đi du học ở nhật:2 (38):.Thật sự là rất buồn khi dịch giả cộm cán bộ bàn long lại quyết định du hí tu luyện:0 (156)::0 (156):
Mọi người trong nhóm dịch giả Trụ Vương chúc huynh lên đường mạnh khỏe,kiếm cái bằng